Ngày hôm sau Tần tiểu thư theo phương pháp cũ mà bào chế, cô cũng đã lộ mặt ba lần.
Trong khoảng thời gian này, cô đã đi giúp một người ăn xin nhỏ ở bên đường là lần đầu, đỡ bà cụ đi qua đường là lần hai và đi nhặt rác là lần thứ ba, để đảm bảo hình tượng của cô mới thật sự đơn thuần và tốt bụng ghi sâu vào trong lòng của Tư thiếu gia chứ không phải cô đang giả vờ làm ra vẻ.
Sau đó, cô liền chơi trò mất tích.
Cái gì không chiếm đuợc mới thấy xôn xao, đàn ông mà có đuợc quá dễ dàng thì sẽ không biết quý trọng, những lời này dùng với người có tính tình lãng tử Tư Dực Dương mới là thích hợp nhất.
Tuy rằng hiện tại cậu ta đang đang bị cô hấp dẫn, nhưng sức hấp dẫn này không chừng cũng chỉ là một món đồ chơi xinh đẹp mà thôi..
Có thể chơi đuợc thì chơi, nhưng để làm cậu ta thật lòng yêu cô thì còn xa vạn dặm.
Trước tiên là trong hai ngày làm cho cậu ta ngày nhớ đêm mong, để tăng thêm tình cảm với cô.
Thả sợi dây dài để câu cá lớn.
Còn một chuyện khác nữa là, sắp cuối tuần rồi, cô còn phải về nhà để khiêu chiến với băng sơn mỹ nam a.
Tuy rằng buổi sáng thứ hai vì tiện đường nên Tần Cảnh Thừa đã đưa cô đến trường, nhưng bình thường đều là do quản gia đưa đón cô đi học.
Không ngoài ý muốn, thứ sáu cũng là quản gia đến đón cô về.
Tần Mộc Vũ nhướng mày, đã một tuần không gặp đuợc soái ca, có chút nhớ a.
"Chú Lý, anh Hai cháu đã tan làm chưa."
Lý quản gia trong thời gian ngắn không kịp phản ứng lại, trong ấn tượng của ông thì nhị tiểu thư rất ít nói chuyện, càng không chủ động hỏi chuyện của đại thiếu gia, cô hình như rất sợ người anh trai này.
Chủ động hỏi, đây vẫn là lần đầu tiên.
"Chú Lý?" Tần Mộc Vũ nhắc nhở, giọng điệu có chút lười biếng.
"Nhị tiểu thư, đại thiếu gia đã đi công tác."
"Đi công tác?" Tần Mộc Vũ nhướng mày, "Đi bao lâu rồi."
"Đã đi hai ngày, chắc là ngày mai sẽ về tới."
Tần Mộc Vũ cười, vuốt nhẹ mái tóc dài, nói cách khác là tối hôm nay sẽ không có ai quản cô.
"Chú Lý, buổi tối cháu có buổi hợp mặt với các bạn trong lớp, nhớ để cửa cho cháu."
Chú Lý lúc này như nhìn thấy quỷ!
Nhị tiểu thư cư nhiên lại nói đi hợp mặt với các bạn, mặt trời đang muốn mọc từ hướng tây sau!
Từ lúc khai thiên lập địa thì đây cũng là lần đầu tiên!
Tần Mộc Vũ biết ông đang hoài nghi, nhưng cô lại lười giải thích.
Ăn xong cơm chiều, cô quay về phòng lật tung cái tủ quần áo lên, đem tất cả quần áo của nguyên chủ đều bày ra hết, nhìn đống quần áo bị bọc như cái bánh trưng, cô vô cùng bất mãn.
Cô đành phải tự mình đi ra ngoài mua quần áo thôi.
Ở trước mặt Tần Cảnh Thừa và Tư Dực Dương giả thành một cô gái ngoan ngoãn lâu như vậy, cô sắp nghẹn tới nơi rồi, đêm nay ra ngoài phải chơi cho đã!
Bất Dạ Thành, quán bar cao cấp nhất đế đô.
Bên ngoài màn đêm đã buông xuống, ban ngày ồn ào náo nhiệt vào lúc này lại đang dần ngủ say trong bóng đêm, nhưng cuộc sống nóng bỏng về đêm thì vừa mới bắt đầu.
Những ánh đèn trên sân khấu đủ loại sắc màu chiếu sáng qua lại, sáng rực một cách kì lạ.
Đập vào trước mắt là một hộp kim loại nặng nó khuynh hướng phát ra âm nhạc nổ vang cả trời, nhóm trai lẫn gái trẻ tuổi ở trên sàn nhảy điên cuồng vặn vẹo, ca hát nhảy múa cuồng nhiệt.
Thêm mấy người lại nhảy hăng say, cầm chay nuớc suối đổ từ trên đầu xuống, rồi dùng sức lắc mạnh đem những giọt nuớc văng khắp nơi.
Xoa hoa trụy lạc, lối sống hoang dâm đầy hưởng thụ.
Giữa sàn nhảy đầy lửa nóng nổ tung là sân khấu cao nữa mét, giữa sân khấu có một cột thép, vào lúc này có một cô gái mặc váy da ngắn bó sát màu đỏ, cô đang nhảy một điệu nhảy quyến rũ nhất.
Điệu nhảy nóng bỏng, điệu nhảy mê hoặc lòng người.
Mỗi một động tác đều như nuớc chảy mây trôi, gợi cảm nóng bỏng dẫn đến mọi người phía dưới khán đài cũng điên cuồng hò hét.
Cơ thể dán sát vào cột thép, cong eo ép về phía sau, một cái khom người hoàn mỹ, mềm mại như không hề có xương sống.
Đồng thời, cũng đã lộ ra một gương mặt đẹp tuyệt trần.