Thượng tướng bị tính kế, mưu đồ bí mật của Thôi thị
Thiệu Vanh rên lên đau đớn.
Mặc kệ Thôi Hòa, ngoái đầu nhìn lại, một người khống chế nàng đang cầm ống chích bơm chất lỏng trong suốt vào cổ nàng.
Quá bất cẩn!
Nàng không mang tâm đề phòng Thôi Hòa, trăm triệu không nghĩ tới đối phương sẽ hạ độc thủ như vậy.
Thiệu Vanh thả lỏng, sức lực trong thân thể cũng bắt đầu cạn kiệt
Tiếc thay,
Nàng còn chưa kịp giết sạch Trùng tộc......
"Làm gì bi tráng dữ vậy? Tưởng mình sắp chết hay gì?"
Giày cao gót của Thôi Hòa nhẹ nhàng gõ xuống đất, phát ra tiếng vang lộp cộp, đi tới trước mặt Thiệu Vanh, hơi ngửa đầu nhìn nàng, vẻ mặt châm biếm.
Hai người gần nhau tới mức thậm chí có thể trao đổi hơi thở.
"Không phải cô muốn giết tôi sao?"
Thiệu Vanh không sợ chết, nàng đã sớm chuẩn bị tốt buông bỏ sinh tử.
"Ồ......" Thôi Hòa cười nhạo khinh thường, "Cô cũng quá coi thường chính cô, Alpha lợi hại như cô......"
"Chỉ có thể bị tôi ngược đãi đến chết."
Nói như vậy làm Thiệu Vanh cau mày.
Bỗng nhiên, thân thể bắt đầu kỳ lạ.
Chỗ bụng nhỏ bỗng đập thình thịch như nổi trống.
Tuyến thể đang bình yên bắt đầu ngứa ngáy, dưới miếng dán ức chế càng thêm khó chịu.
"Ưm ư...... Cô tiêm cái gì vào người tôi?"
Máu cả người gia tốc lưu động, lúc này Thiệu Vanh khô nóng khó chịu thở hổn hển, đã không cần bất luận kẻ nào tới trói nàng.
"Dâm dược?!"
Giữa háng đang yên đang lành đột nhiên chịu ảnh hưởng từ thân thể, cương cứng tới cực hạn, thậm chí còn căng to hơn bình thường, làm Thiệu Vanh cảm thấy bành trướng khác thường.
"Là tại sao?!"
Nàng không hiểu,
Khom eo đè tay lên bụng nhỏ, ấn chặt phần xúc động kia.
"Tôi đã nói rồi, tôi chán ghét Alpha, đặc biệt là loại Alpha tiếp cận tôi...... Vì mục đích riêng."
Thôi Hòa nhìn thẳng Thiệu Vanh,
Lúc này Alpha co người làm Thôi Hòa vừa lòng, "Cô dùng cách gì khinh nhục tôi thì tôi cũng dùng cách đó, trả lại gấp bội."
"Mấy năm nay không thiếu những Alpha mang ý đồ đánh dấu tôi, xâm phạm tôi, một đám đều bị tôi cắt đi tuyến thể cùng thứ dơ bẩn kia, bây giờ chắc đã sống không bằng chó."
"Tuy rằng cô có khác, nhưng kết cục cũng thế thôi."
Thôi Hòa nâng tay, "Mang nàng vào 'phòng kia'."
Thiệu Vanh đã bị dược vật khống chế mang đi,
Thôi Hòa nhìn bóng dáng nàng, trong mắt cảm xúc dao động không chừng.
Trở lại lúc màn đêm buông xuống ở khách sạn Hòa An......
Thôi Hòa mặc lễ phục màu trắng, đứng trước mặt mẹ nàng là Thôi An, kể lại chuyện trên phi thuyền.
"Con nói là, người hộ tống con tên Thiệu Vanh? Chứ không phải Trịnh Thước?"
Thôi An tóc dài đen đã điểm chút bạc chói mắt, màu mắt đen kịt, làm cho khí chất có phần hơi u ám.
"Nếu trên phi thuyền có dâm trùng, vậy hai đứa có vượt rào không?"
Vẻ mặt căng thẳng hiện lên trên khuôn mặt người mẹ, làm Thôi Hòa có chút bất an, vốn là tính giấu giếm một số chuyện nhưng đành phải kể hết ra.
"Mẹ, mẹ đừng lo. Con nhất định sẽ trả thù bằng được!"
"Không......" Thôi An không nhanh không chậm dùng đốt ngón tay gõ mặt bàn,
"Đây là cơ hội tốt, có lẽ...... Chúng ta có thể......"
Thấy mẹ mình suy tư.
Thôi Hòa ở bên cạnh góp lời: "Nhất định là đám già dâm tiện trong công ty giở trò quỷ."
"Chưa chắc, không có lợi bọn họ sẽ không làm ra chuyện như vậy, cách hành sự này, giống Triệu thị làm hơn, có lẽ giữa bọn họ có chút quan hệ."
Thôi An cười lạnh, "Có điều, cư nhiên dám cả gan trắng trợn hãm hại tới con."
"Dâm trùng? Tính ra là muốn diệt tập đoàn Thôi thị của chúng ta đây mà."
"Bây giờ việc cấp bách là phải tìm cho ra kẻ nào đã âm thầm cùng Triệu thị ám độ trần thương," Thôi Hòa liền hiểu ý mẹ mình, "Còn quân bộ bên kia nữa, cũng có vấn đề."
"Không vội." Thôi An nói tiếp, "Về phần Thiệu Vanh, con có ý định gì không?"
Thôi Hòa bất mãn nhíu mày, không rõ ý mẹ: "Mẹ hiểu con mà, con chướng mắt Alpha."
Thôi An tuổi càng lớn khóe mắt lại thêm vài nếp nhăn.
"Haiz......" Nàng thở dài một hơi, "Bảo bối à, mẹ biết chuyện trước kia làm con ám ảnh, nhưng...... Là người thừa kế Thôi thị, con cần phải kết hôn."
"Tin báo về nói là thượng tướng Trịnh Thước sẽ hộ tống con. Trước đây mẹ từng bảo con đi gặp, nếu con không thích mẹ cũng không bắt buộc."
Vừa nói đến chuyện nhà, Thôi An lại biến trở về người mẹ ưa lải nhải.
"Nhưng Thiệu Vanh này, rất đặc biệt."
Thôi An cường điệu nhấn mạnh chữ "đặc biệt" này, "Nàng là do quân bộ bồi dưỡng, trước mắt thông tin về nàng còn quá ít. Nhưng có những nguồn tin đáng tin cậy nói là Alpha này có năng lực rất đặc biệt." "Hơn nữa, song thân qua đời, từ nhỏ bần hàn, người như vậy càng thích hợp trở thành bạn đời của con."
Thôi An thở dài một hơi, "Bảo bối à, mẹ cứ băn khoăn, một Omega như con, nếu liên hôn sẽ hại nhiều hơn là lợi."
"Thiệu Vanh này, con có thể khống chế được nàng."
Trên bàn xuất hiện một lọ chất lỏng trong suốt, nhỏ bằng ngón tay út.
"Thuốc này là đặc chế, số lượng cực ít, chuyên dùng cho Alpha, có hai tác dụng là kích dục và làm mất sức,"
Thôi An gõ gõ mặt bàn, bảo Thôi Hòa cất vào, "Dùng hay không tùy con, nhưng phải làm Thiệu Vanh đánh dấu con."
Thôi Hòa không thể tin được nhìn mẹ mình, thân thể hơi hơi run rẩy.
Nàng cầm bình chất lỏng kia, nhỏ xíu gọn lỏn trong lòng bàn tay, lại làm nàng lạnh cả sống lưng.
°° vote đi bé °°
Thôi Vanh về làm rể hào môn đi, chơi vậy đủ vui rồi 🐦🐦🐦.
Về đấu 800 hiệp với Hòa, 50c nữa rồi Happy Ending là đẹp 🐒🐒🐒.