Thiếu chút nữa bị phát hiện, Mộ Linh ở trong lòng ngực còn ngoáy mông đòi nắc
Thiệu Vanh phát hiện tầm mắt Trịnh Thước không nhìn tới các nàng mà dừng ở thân xe, như đang nghiên cứu cái gì.
Tâm trạng căng thẳng liền thả lỏng.
Xem ra cửa sổ xe thương gia của Mộ Linh có dán màng riêng tư.
Loại cửa sổ này chỉ có thể ở trong nhìn ra ngoài, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy một màu đen nhánh.
"Ui......"
Bộ ngực đau xót.
Thiệu Vanh rũ mắt, nhíu mày.
Omega trong lòng ngực lại gây sóng gió.
Nàng nhìn thấy Mộ Linh nhe hàm răng trắng như tuyết cắn đầu ti nàng, đầy mặt bất mãn nói: "Cô nhấp đi chứ ~~ ô...... Ngứa ~~" Nhục hành ngâm trong thủy huyệt rõ ràng cảm giác được một trận siết chặt kẹp lấy hành thân.
Mộ Linh cư nhiên khó nhịn đến mức mấp máy vách trong siết dương vật nàng.
"Ha a ~~ Mộ Linh, đừng nghịch...... Chặt quá......"
"Sao không làm nữa ~~ ưm ~~ Làm gì thế! Đừng bóp mông tôi!"
Bị Omega trên người la lối, Thiệu Vanh không có thời gian để ý tới, chỉ có thể dùng tay nắm chặt eo mông.
Nàng nhìn ra bên ngoài một cái.
Bên cạnh Trịnh Thước bỗng xuất hiện thêm một người làm nàng cứng đờ cả người.
"Ô, đây là xe của mẹ tôi mà, xem ra mẹ đã về đến nhà rồi."
Mộ Nguyệt đi tới.
Đứng bên cạnh Trịnh Thước, tùy ý nhìn vào bên trong cửa sổ.
Một cái liếc mắt này cơ hồ làm Thiệu Vanh dựng đứng lông tơ cả người.
Giờ phút này nàng và Mộ Linh tính khí tương liên, nếu như bị Mộ Nguyệt phát hiện...... Nàng không dám tưởng tượng hậu quả sẽ thảm thiết cỡ nào.
Nàng đột nhiên có chút hối hận.
Lúc trước không nên ở trong yến hội chủ động tìm Mộ Linh truy vấn chuyện ở nhà kho.
"Ơ? Tiểu Nguyệt à?"
Omega trong lòng ngực thoạt nhìn có chút hưng phấn.
Đột nhiên nhào cả người về phía hai người kia, "Chúng ta chào hỏi Tiểu Nguyệt một cái nào!"
Cánh tay trắng nõn đưa về phía trước, đầu ngón tay thoáng chạm vào công tắc, cơ hồ muốn ấn mở chốt cửa sổ.
Thiệu Vanh cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Duỗi tay nắm chặt cánh tay Mộ Linh kéo trở về.
Trong lòng không đè được lửa giận, khóe miệng run rẩy, đầy mặt hung ác thấp giọng nói: "Chị điên rồi à! Chúng ta đang không mảnh vải che thân đấy!"
"Chị muốn bị con gái nhìn thấy chúng ta yêu đương vụng trộm sao?"
Thiệu Vanh biết, Mộ Linh vào kỳ động dục đã đánh mất lý trí, thích gì làm đó.
Nhưng nàng không thể để mặc tùy ý làm bậy đến mức này.
"Này cũng không được, kia cũng không được!!"
Mộ Linh nâng mông hung hăng nhún mấy cái cho hả giận, khoái cảm từ chỗ giao hợp liền tràn ra như dâm thủy.
"Ngứa muốn chết ~~ Thèm cao trào ~ Muốn cao trào ~~"
Thiệu Vanh chỉ có thể thở hào hển, một lần nữa khống chế người trong ngực.
Nàng tức chết nghiến răng nghiến lợi nói: "Dừng lại! Bên ngoài...... Có, người, đó!"
"Tôi mặc kệ! Cô cho tôi đi ~~ Cho tôi đi ~~"
Mông mềm đầy đặn nghiền gốc đùi nàng, thịt non mềm mại như tơ lụa lướt qua.
Hai mảnh môi thịt ngậm dương vật dùng sức bú hút, thiếu chút nữa hút ra hết tinh dịch của nàng.
Thiệu Vanh vừa bất đắc dĩ trấn an Mộ Linh vừa chú ý tình huống ngoài xe.
Vì thế......
Nàng nhìn thấy,
Mộ Nguyệt hơi hơi nheo mắt lại tìm tòi nghiên cứu, sau đó vươn tay, khi nàng phát hiện Mộ Nguyệt tính thử mở cửa xe, quả tim trong lồng ngực điên cuồng nhảy lên như thể muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Bàn tay mềm mại kia vừa đặt lên, kéo ra ngoài.
"Tít tít tít......"
Một tiếng máy bỗng vang lên.
Khóa cửa xe phát ra âm thanh từ chối mở.
Thiệu Vanh cảm thấy tim mình thiếu chút nữa ngừng đập.
"Khóa mất rồi, túi xách của tôi còn ở bên trong." Mộ Nguyệt nhíu nhíu mày.
"Bỏ đi, ngày mai hẵng tính."
"Tôi về đây, chị cũng về sớm đi."
Đối với Trịnh Thước, Mộ Nguyệt hiển nhiên không có đủ kiên nhẫn, thậm chí ngáp một cái, quăng lại một câu đuổi khách rồi xách váy lên mở cửa hông gara về nhà.
"Cũng không thèm giữ mình lại uống miếng nước? Cái đồ Omega vô lễ."
Trịnh Thước hiển nhiên rất bất mãn, đứng tại chỗ chửi rủa, nàng xoay cổ, thực khó hiểu nhìn chằm chằm chiếc xe kia, nàng tuyệt đối không nhìn nhầm, mới vừa rồi cái xe kia hình như mới động đậy?
Vô duyên vô cớ, mắc gì cái xe đong đưa lên xuống?
Chẳng lẽ bên trong có người?
Trịnh Thước hơi gập gối, sáp mặt tới gần thêm một chút, ý đồ nhìn tình hình bên trong xe.
......
Hoàn cảnh bế tắc bên trong xe vốn đã vô pháp lưu thông không khí, nhiệt lượng tuần hoàn làm độ ấm càng tăng cao.
Cảm giác lo sợ khiến Thiệu Vanh chảy xuống đại lượng mồ hôi nóng, mồ hôi đọng lại vùng cổ gợi cảm, bị cái lưỡi mềm của Mộ Linh liếm đi.
"Cô chảy nhiều mồ hôi như vậy làm gì, dính muốn chết......"
Chỗ hai người liền kề cũng dính mướt mồ hôi, mồ hôi tự nhiên mang vị mằn mặn.
"Cô ta không nhìn thấy chúng ta đâu, mau đuổi cái người đáng ghét đó đi đi ~"
"Huyệt mắt ngứa muốn chết ~~ Mau giã phầm phập vào coi ~ ~"
"Chờ một chút đi."
Mộ Nguyệt vừa đi, Thiệu Vanh cũng lơi lỏng đi nhiều.
Lòng bàn tay ướt mồ hôi khiến tay trơn trượt, không còn dễ khống chế động tác của Omega.
Thế nên Mộ Linh liền nhân cơ hội xoay chuyển nhấc mông nhấp lên nhấp xuống từng cái mượt mà.
"Hừm ưhhh ~~ Đã quá ~"
Omega sung sướng nheo hai mắt lại, có chút hưởng thụ khi hoa tâm bị cọ xát.
Đại quy đầu tròn tròn của Thiệu Vanh thật là thoải mái.
Nàng lại ngồi phịch mông xuống nghiền một cái, rãnh khoang sinh sản liền bị mài ra nước sướng ~~
°° vote đi bé iu °°
Tưởng Thiệu Vanh sợ quéo con chim non rồi, ai dè vẫn còn nhún được 🤡.