Hôn đôi môi nhạy cảm, quấn quýt si mê
Mộ Linh cầm điện thoại của con gái.
Những yến hội mang tính chất kinh doanh nàng đều sẽ dẫn theo Mộ Nguyệt bên người.
Một mặt là muốn cho con gái học hỏi thêm nhiều kiến thức, mặt khác Mộ thị sau này sớm muộn cũng giao lại cho con gái, giao tiếp mở rộng quan hệ cũng là chuyện nên làm.
Ngày thường, Mộ Nguyệt đều sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh nàng, nghiêm túc quan sát học tập. Hôm nay không biết bị làm sao,
Vừa vào đã mất bóng, vừa thấy một lát lại không thấy đâu, còn để rơi cả điện thoại dưới đất.
Mộ Linh thở dài, khom lưng nhặt lên.
Con gái lớn rồi, có lẽ đã đến lúc muốn được tự do nhiều hơn.
"Ting ~~~"
Điện thoại trong tay rung lên.
Con gái có tin nhắn chưa đọc.
Mộ Linh vô thức dời mắt xuống,
Sau khi thấy rõ chữ trên màn hình, cả khuôn mặt đều căng lại.
Màn hình hiển thị tên người gửi là "Tỷ tỷ lão bà", phía sau còn có icon mặt cười to.
Phía dưới là nội dung,
"Tới nhanh nhé, chị ở nhà kho cuối hành lang chờ em."
Hồi chuông cảnh báo liên tục reo lên trong lòng một người mẹ, Tiểu Nguyệt yêu đương từ khi nào vậy? Sao nàng lại không biết? Bọn nó muốn làm gì trong nhà kho?
Một đôi lén lút chạy đến một góc bí mật, rốt cuộc là muốn làm gì, nàng dùng ngón chân cũng có thể đoán được.
Quá nhiều ưu tư quấn quanh trong lòng.
Thậm chí nàng không còn tâm trí đâu mà nghĩ những việc khác, cũng không định tiếp cận chủ sự của Thôi thị nữa, nhìn tin nhắn kia lặp đi lặp lại hết lần này tới lần khác.
Nếu đã gọi 'tỷ tỷ' thì nhất định là lớn tuổi hơn Tiểu Nguyệt, ngộ nhỡ không phải thật tâm yêu đương mà bị lừa tình thì sao?
Làm một người mẹ, trong lòng nàng cảm thấy hoảng sợ, không thể không đưa ra quyết định.
Nàng muốn đích thân đi xem, đó là một người thế nào.
Từ cửa hông đi đến hành lang, nàng cảnh giác nhìn xung quanh, không phát hiện ai khả nghi mới đi đến nơi đã hẹn.
Đứng ở cửa nhà kho, nàng lấy lại bình tĩnh, ở trong bụng chuẩn bị hàng loạt câu khuyên răn, sau đó mở cửa.
Bên trong không bật đèn, thậm chí còn im phăng phắc.
Mộ Linh nghi hoặc lọ mọ vào trong.
Theo bản năng hoài nghi tin nhắn kia chỉ là trò đùa dai của con gái, nhưng lập tức cảm thấy không đúng, Tiểu Nguyệt không phải đứa trẻ hay nghịch ngợm gây sự.
Vừa đi tới trước hai bước, càng cảm thấy trong căn phòng nhỏ này không có người.
Mới vừa thả lỏng tâm tình định đi ra ngoài, cửa đã bị đóng sầm lại.
Trong nháy mắt, nàng mất thăng bằng lảo đảo bị người nào đó ôm vào trong ngực. Không đợi nàng kịp phát ra tiếng, lỗ tai đã bị khoang miệng ướt át ngậm lấy làm thân thể nàng mềm nhũn ra.
"Ha ~~"
Thân thể mềm oặt, một tiếng thở dốc không tự chủ được đã thoát ra từ trong cổ họng.
Mộ Linh thầm kinh sợ, nhất thời choáng váng.
Không phải sợ mình bị Alpha này nhận nhầm người,
Mà là......
Nàng trăm triệu không nghĩ tới, con gái đã cùng người A này phát triển tới mức này.
Lén lút dưới mắt nàng, tiếp xúc sâu xa như vậy.
Sau đó,
Alpha xa lạ xoay nàng lại, hôn lên môi nàng.
"Hưm...... Ô ô, cô, không, cô chờ......"
Mộ Linh tỉnh táo lại,
Nàng không thể như vậy, nâng tay lên phản kháng, lại bị Alpha kiềm chế cướp đi môi, lấp kín miệng không phát ra được tiếng nào.
Thân hình người kia đè nặng lên nàng, sức lực nàng bỏ ra chống cự cứ như một giọt nước mưa rơi vào biển lớn, mất tăm.
Giờ này khắc này,
Mộ Linh bắt đầu luống cuống,
Nhưng Alpha lôi cuốn môi nàng, đầu lưỡi cường thế nóng bỏng tách môi răng nàng ra.
"Ưm......"
Không ai biết,
Môi là chỗ nhạy cảm của nàng,
Lưỡi và môi chỉ cần chịu một chút kích thích sẽ cảm thấy tê dại ngay.
Cho nên ngày thường nàng thích ăn nguội, không thích ăn quá nóng.
"Ưm...... Đừng!"
Đầu lưỡi nóng rực của Alpha mang theo mùi rượu chui vào trong miệng nàng.
Môi mềm mại bị mút một ngụm, sinh ra ngứa ngáy râm ran nhưng mãi không thấy kết thúc.
Cảm giác nóng bỏng kia không hề có ý thu liễm mà càng hướng vào trong xâm phạm càng sâu rộng.
Mộ Linh nhũn hết cả người, hai chân hơi hơi run lên.
Đôi khi vô lực giãy giụa một chút, cái lưỡi mềm lại bị bắt quấn lấy đối phương, phát ra tiếng 'chóc chách' khiến người cảm thấy thẹn.
Ngay cả hàm trên, khoang miệng bên hông cũng bị độ ấm nóng rực quét qua.
Không hề buông tha một chỗ nào, toàn bộ đều bị thể dịch của Alpha này chiếm lĩnh.
Không thở nổi......
Quá lâu, quá nồng nhiệt.
Nàng chưa từng hưởng qua nụ hôn nào say mê quấn quýt tới vậy.
Bởi vì nhạy cảm, lúc còn trẻ luôn cự tuyệt vợ mình hôn sâu, hôn quá lâu rất dễ động tình hỏng mất, sau một hai lần cự tuyệt, vợ nàng cũng không đòi hỏi nữa, cái sự khó hiểu phong tình, khắc chế thủ lễ đó đã không ngừng làm nàng khổ sở.
"Hô...... Hô......"
Alpha buông lỏng nàng ra.
Mộ Linh mềm nhoài không đứng nổi, cái mông căng thẳng không thôi.
Thôi xong,
Nàng cười cay đắng.
Hai chân kẹp vài cái, chất lỏng ướt dính ấm áp đã ra tới huyệt khẩu, nụ hôn sâu vừa rồi đã làm lỗ thịt của nàng bơm ra một lần tiểu cao trào, nước nhờn làm ướt đẫm quần lót chữ T.
Nỗi xấu hổ của người phụ nữ lớn tuổi dâng lên.
Nàng khó thở, hai má nóng bừng, vừa định quát lớn ra tiếng, liền nghe thấy giọng ôn hòa của Alpha.
"Nào, Mộ Nguyệt ngoan, chị nhẹ một chút nhé."
Sau đó,
Ngực chợt lạnh,
Lễ phục trên người nàng bị Alpha kéo dây áo, kéo một phát tới đầu gối.