Dương vật thượng tướng bị cắm tới cực hạn
"Hức a ~~"
Hai tay chống lên giường chợt phát lực,
Bắp tay nổi lên rõ ràng, thấy được cả gân xanh trên mu bàn tay, cùng với cánh tay, mỗi một lỗ chân lông đều tỏa nhiệt khí ra bên ngoài.
Thiệu Vanh không rõ đây là loại khoái cảm thế nào mà làm nàng bắt đầu sướng rung cả trứng dái.
Mỗi một động tác của Thôi Hòa đều tác động đến cảm quan của nàng,
Chỉ cần thoáng xoay tròn hay là cắm vào vách trong yếu ớt, chỉ cần chút biến hóa nhỏ như cọ vào ống tiểu,
Xoang mũi nàng đều sẽ lơi lỏng rên hừ thành tiếng.
"Thôi Hòa...... Rút, rút ra đi, được không...... Hừ ưm ~~"
Thiệu Vanh dồn toàn lực nhẫn nhịn, bắt lấy cánh tay mềm mại của Omega.
Mày nhăn thành chữ xuyên 川, tầng ngoài tròng mắt phủ dày sương mù,
Giờ phút này......
Nữ tướng quân cường thế của Liên Bang đã sớm không còn sót lại chút gì,
Nàng như một A yếu đuối mặc người ức hiếp, nước mắt đã sắp tràn mi rơi lên má.
Không biết vì cái gì,
Niệu đạo càng bị ức hiếp thì nhục hành càng cơ khát muốn chơi âm hộ,
Eo bụng không co được, bắt đầu ở trong tay Omega có chút dao động hẩy hẩy về phía trước.
Khuôn mặt sắc sảo của Thôi Hòa gần trong gang tấc,
Thậm chí Thiệu Vanh có thể nhìn thấy nốt ruồi nhỏ trên mũi của gương mặt đẹp đẽ thanh lãnh kia.
Nàng có chút hoảng hốt,
Thậm chí ở trong lòng dâng lên cảm giác muốn hôn lên nốt ruồi đó.
Kỳ thật lần đầu tiên nhìn thấy Thôi Hòa,
Cái khí chất lạnh lẽo cố chấp đã hấp dẫn nàng thật sâu, đó là một Omega vô cùng độc đáo.
"Thôi Hòa......"
Thiệu Vanh gọi tên Omega.
"Hả?"
Cặp mắt xanh thẳm cơ hồ khiến người ta sa vào xoay lại đây,
Trong nháy mắt,
Chóp mũi hai người chỉ còn cách nhau vài mm,
Hơi thở ấm áp làm lòng Thiệu Vanh mềm nhũn, chậm rãi rướn về phía trước, như muốn hôn qua.
"Không phải cô muốn hôn tôi đấy chứ?"
Thôi Hòa cười như không cười, ánh mắt kích thích Thiệu Vanh trong giây lát thanh tỉnh, "Quả nhiên, cô có mưu đồ với tôi?"
Alpha cả người cứng đờ,
Nhìn Thôi Hòa thật sâu liếc mắt một cái, phủ nhận nói: "Không có, chỉ là tay tôi hơi mỏi."
Nàng còn tưởng rằng, Thôi Hòa và nàng có tâm tình giống nhau, xem ra, là nàng tự mình đa tình......
Sau khi nhiệt độ cơ thể Alpha biến mất, Thôi Hòa mới hiểu ra, vừa rồi nàng đã cự tuyệt cái gì......
Khoảng cách gần như vậy, Thiệu Vanh nhất định là muốn hôn nàng, nhưng nàng lại theo bản năng mà nói ra lời đắc ý, bén nhọn như vậy.
Thôi Hòa có chút hối hận muốn níu giữ,
Những lời này nghẹn ở bên miệng, một chữ cũng không chịu tràn ra, cuối cùng hóa thành quật cường một lần nữa thấm vào trong cổ họng.
Omega không cao hứng trầm mặt,
Thái độ của nàng quả thật có vấn đề,
Nhưng Thiệu Vanh không thể nhường nàng một chút, thừa nhận có mưu đồ với nàng sao?
Buồn bực hóa thành bạo lực,
Vốn dĩ đầu ngón tay đang chuẩn bị chậm rãi xoay mã nhãn bổng, thì Thôi Hòa bỗng cắm một phát hơn phân nửa.
"A a a!! Thôi Hòa!!!"
Thiệu Vanh đột nhiên không kịp phòng ngừa, thất thanh giận kêu, liên tục thở hổn hển, da mặt đỏ lên.
Nhục hành to dài, ống tiểu chưa bao giờ bị xâm phạm, yếu ớt mẫn cảm, không chịu nổi một chút kích thích,
Vừa rồi một phát kia, khoái cảm cực kỳ mãnh liệt,
Thậm chí làm nàng bắt đầu mắc tiểu mãnh liệt.
Bàng quang căng trướng, cảm giác tồn tại vô cùng rõ ràng.
Nàng nhìn thoáng qua nhục hành, chỉ còn lại một tiểu tiết màu đen lộ ở bên ngoài, như hỏng mất thấp giọng nói: "Cô...... Cô điên rồi! Thôi Hòa!"
"Không thể cắm nữa, quá sâu."
Cảm giác bị dị vật xâm lấn quá kỳ quái.
Thiệu Vanh đầy đầu mồ hôi,
Một giọt nước mắt lướt qua sườn mặt, để lại vệt nước ướt dầm dề, lọt vào ánh mắt Thôi Hòa, da thịt nâu nhạt tràn ngập tính mị lực.
Omega dùng ngón tay đo đạc chiều dài, xác định nói:
"Vẫn còn cắm được, thứ của cô, dài hơn cây gậy này."
Thiệu Vanh không thể tin nổi,
Gần như muốn tức giận,
Thôi Hòa vươn ngón cái, ấn cả phần cuối cùng vào.
"A ~~~ ha ~ ha ~~ ha a ~~ Khốn kiếp......"
Thiệu Vanh không khống chế được nâng chân lên, khó chịu đạp vào không trung vài cái, sau đó vô lực nằm trên giường.
Mã nhãn bổng đã cắm vào toàn bộ, chỉ để lại vòng tròn màu đen cuối cùng, có thể dùng đầu ngón tay móc vào.
Nhục hành giận giương lên, như bị chơi hỏng rồi, trướng thành to nhất.
Nàng từ bỏ giãy giụa, đầy người mồ hôi ướt sũng ga trải giường,
Vòng eo thon nâng lên, muốn khoái cảm càng thống khoái càng kịch liệt.
Trong bàn tay có thứ gì đó,
Thiệu Vanh liếc nhìn, ra là quần lót Thôi Hòa ném cho nàng.
Trong lòng căng thẳng, nàng bất giác nuốt nước miếng.
Lúc này, nàng cực độ khát vọng tin tức tố Omega.
Trong lòng thầm mắng một tiếng,
Nắm quần lót để lên chóp mũi mình.
Nồng đậm hương hoa ngọc lan chậm rãi tràn vào hơi thở, nàng như đang vùi mình trong bụi hoa, khát vọng há mồm to hô hấp.
Tưởng tượng đến đây là đồ vật nơi riêng tư nhất của Thôi Hòa,
Thiệu Vanh liền nhớ tới cái lồn nhớp nháp ướt nhờn dâm đãng của Omega, cầm lòng không đậu mà duỗi tay xuống cầm dương vật, muốn vuốt ve.
"Không được!"
Lại bị Thôi Hòa kéo ra.
"Thế nào? Quần lót của tôi thơm không? Chắc thèm muốn gấp không chờ nổi rồi chứ gì?"
"Không được, hiện giờ là thời gian tôi đùa giỡn cô, chỉ có tôi mới được tuốt dương vật cô!"