Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 857: Xoáy nước



Hàn Lập khi nghe đến đó thì trong lòng cũng khiếp sợ vì ba gã tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ liên thủ đối phó với Cổ ma, mà tựa hồ không thể bắt được trong thời gian ngắn. Điều này chứng tỏ Cổ ma sau khi khôi phục sợ rằng thật sự có thực lực tương đương với tu sĩ Hóa Thần Kỳ.

"Cổ ma này có bị tiêu diệt trong cuộc chiến đó hay không" Hàn Lập Bất động thanh sắc hỏi.

"Cái này thì bọn vãn bối cũng không rõ ràng lắm. Có người nói yêu ma này chết thảm tại chỗ do bị chúng tu sĩ vây công, những cũng có người nói nó sử dụng bí thuật khó tin tìm được đường sống trong chỗ chết thoát vây chạy thoát. Năng lực của gia tộc vãn bối gia tộc có hạn, không cách nào phán đoán được việc này là thiệt hay giả. Bất quá từ sau lần vây công đó Cổ ma này không còn thấy tung tích tại Thiên Nam nữa và thật sự sợ rằng cũng đã bị hình thần câu diệt" Hoàng Nguyên Minh sau khi do dự một chút thì cũng nói ra phán đoán của mình.

"Hình thần câu diệt!" Hàn Lập sờ sờ cằm, sau khi hơi đánh giá một chút thì trong lòng lại cho việc này có gì không đúng.

Nếu thật sự đã tiêu diệt được Cổ ma này thì đám người Ngụy Vô Nhai đầu cần che che dấu dấu làm gì. Xem ra hơn phân nửa là thực sự đã xảy ra biến cố gì đó nên mới làm cho thật thật giả giả, cố ý không ra mặt làm sáng tỏ việc này. Bất quá ma đầu đó từ sau đó biến mất thì lại có chút kỳ quái. Chẳng lẽ là bị thương quá nặng trong chiến đấu, không thể không ẩn núp dưỡng thương hay là đã dứt khoát rời khỏi Thiên Nam.

Hàn Lập ngẫm lại thì cũng cảm giác được không có cách nào phán đoán chính xác được, nên tạm thời vứt nó khỏi đầu.

"Hoàng đạo hữu, gần hai mươi năm qua trừ chuyện Yêu ma và Trụy Ma cốc ra thì còn có đại sự gì phát sinh không. Mặc kệ là chuyện quốc gia hay không thì cũng nói nghe qua một chút!" Hàn Lập bình tĩnh hỏi chuyện khác.

"Mấy năm gần đây xác còn có một sự kiện khác xuất hiện, bất quá so với chuyện Trụy Ma Cốc thì căn bản là không đáng nhắc tới. Sự kiện này gây cho người chú ý cũng như ầm ĩ một hồi. Sau khi yêu ma nọ biến mất không lâu, tại Vô Biên Hải bờ biển gần Khê Quốc đột nhiên xuất hiện một Đại tuyền qua (xoáy nước lớn) cổ quái phun ra đại lượng linh khí và bắt đầu tinh lọc vùng biển phụ cận Vô Biên Hải. Hơn nữa xung quanh xoáy nước này lại xuất hiện bảy hòn đảo nhỏ từ đáy biển trồi lên, hòn đảo nào cũng có linh khí bức người và là linh mạch đỉnh cấp khó gặp. Xung quanh chuyện sở hữu quần đảo này thậm chí tam đại tu sĩ phải liên thủ mở ra Đoạt đảo đại hội với không ít tông môn cũng tham gia. Kết quả là thất gia tu tiên đại phái giành được quyền sở hữu mấy hòn đảo này. Mà nghe nói xoáy nước này sâu không lường được, đã có rất nhiêu tu sĩ muốn xâm nhập vào để dò xét cội nguồn của nó nhưng sau khi xâm nhập xoáy nước này thì gặp phải áp lực rất lớn, hơn nữa càng xuống sâu thì áp lực cũng càng lớn khiến cho thân thể không thể thừa nhận được. Nghe nói một trong tam đại tu sĩ là Chí Dương thượng nhân cũng đã xâm nhập tìm kiếm qua một lần nhưng sau khi xuống đến khoảng ba ngàn trượng thì cũng không chịu nổi áp lực vạn cân mà quay lên không thu hoạch được gì" Hoàng Nguyên Minh hơi nghĩ ngợi một chút rồi lại lập tức nói ra chuyện này.

"Đại tuyền qua. Lại có chuyện như vậy sao?" Hàn Lập trên mặt hiện ra một tia ngoài ý muốn, kinh ngạc hỏi thăm.

"Vãn bối sao dám lừa gạt tiền bối. Việc này gây oanh động liên tiếp mấy năm trời rồi mới dần dần im ắng. Tiền bối chỉ cần hỏi qua những người khác thì biết ngay việc này là thật hay giả" Hoàng Nguyên Minh cười bồi nói.

Hàn Lập gật đầu, trong lòng cũng cảm thấy khá hứng thú nhưng tiếp tục hỏi thêm mấy chuyện khác, đặc biệt là những chuyện có liên quan đến Mộ Lan nhân và chánh ma lưỡng đạo mấy năm nay đều được hỏi rất tỉ mỉ.

Ba người Hoàng Nguyên Minh biết gì nói nấy không dám có ý tứ giấu điểm cái gì. Toàn bộ các vấn đề đều chủ yếu do Hoàng Nguyên Minh trả lời còn hai gã lão già kia thì chỉ thỉnh thoảng lại ngắt lời bổ sung thêm một số tình tiết khiến cho Hàn Lập rất hài lòng.

Không lâu sau, Hàn Lập đã có cái nhìn đại khái về mọi chuyện to nhỏ mới phát sinh và trong lòng cũng an tâm.

Trừ chuyện Cổ ma cùng suối chảy ra thì các chuyện khác bất quá cũng chỉ là chuyện nơi nào đó có linh dược hoặc bảo vật hoặc một số tu tiên tông môn kết thù tranh đấu một phen. Đôi với những việc này Hàn Lập cơ bản cũng không để ý lắm nhưng thần sắc hắn thủy chung vẫn như thường, tỏ vẻ nghiêm tràng mà nghe ba người nói.

Về phần chuyện của Lạc Vân Tông, Hàn Lập không có hỏi tới.

Dù sao nơi đây cách Khê Quốc quá xa. Gia tộc nhỏ như bọn họ chắc cũng không có khả năng biết được chuyện gì cụ thể. Muôn biết chuyện về Lạc Vân Tông thì tự nhiên là phải đi tới các phường thị hoặc sau khi trở về Khê Quốc cẩn thận hỏi một chút.

Nghe xong ba người nói Hàn Lập trên mặt lộ ra vẻ hài lòng vẻ rồi đột nhiên phất tay áo bào một cái, thanh quang chợt chớp động rồi một giáo ngắn ánh vàng rực rỡ hiện ra trên bàn.

"Làm phiền ba vị đạo hữu đã dành thời gian kể chuyện cho Hàn mỗ. Đồ tốt tại hạ không có nhưng một đôi pháp khí đoản qua (giáo ngắn) này cấp cho ba vị đạo hữu" Hàn Lập thong dong nói.

"Đa tạ tiền bối tặng bảo. Cái này chắc là thượng cấp pháp khí?" Hoàng Nguyên Minh nhìn đôi đoản qua một chút rồi vội vàng khom người thi lễ tạ ơn nói.

Lấy thế lực ba nhà bọn họ thì thượng bậc pháp khí cũng không phải là không có một hai kiện nhưng bất quá cũng rất ít nên ai cũng coi đây là vật chí bảo. Thế mà bây giờ chỉ trả lời Hàn Lập mấy câu mà đã dễ dàng có được loại bảo vật này nên bọn họ tự nhiên là vừa vui mừng lẫn sợ hãi.

"Đoản qua này mặc dù chỉ là thượng cấp pháp khí nhưng nếu phối hợp sử dụng tốt thì cũng không kém so với đỉnh cấp pháp khí là mấy đâu. Ta năm xưa trong lúc vô ý có được mà nay vẫn cảm giác được có chút ý tứ nên vẫn lưu trong tay. Hôm nay cấp cho các ngươi là cũng không muôn để chúng mai một đi. hắc hắc! Chỗ tốt đã cho các ngươi, ta cũng sẽ không ở lại lâu. Sau này nếu có cơ duyên thì có lẽ còn có thể gặp lại" Hàn Lập hơi giải thích uy lực của đoản qua một chút rồi khẽ cười, quanh thân linh quang đại phóng rồi chợt hóa thành một đạo cầu vồng bay ra cửa đại sảnh, sau khi chợt hiện chợt ẩn vài lần thì đã biến mất vô tung vô ảnh.

Ba lão đồng thời sửng sốt, không nghĩ tới là Hàn Lập nói đi là đi ngay. Một đống lời cảm tạ định nói trong miệng không thể không nuốt trở lại.

Theo sau ánh mắt ba người đồng thời rơi trên đôi đoản qua nọ.

"Vị tiền bối này ra tay thật là hào phóng, lại có thể dễ dàng xuất ra thượng cấp pháp khí" Lão giả mặt tròn nhìn chằm chằm đoản qua trước mặt thì thào nói.

"Cũng phải xem là ai. Thượng cấp pháp khí đối với chúng ta mà nói thì tự nhiên là bảo vật trân quý khó được nhưng đối với vị tiền bối này thì căn bản là không đáng để ở trong lòng" Ba người đang nói chuyện thì lão già mặc áo bào trắng vốn ít nói nhất đột nhiên vẻ mặt cổ quái nói.

"Vương huynh, lời này là có ý gì. Nghe lời khẩu khí của ngươi thì hình như là có nhận ra vị tiền bối này!" Hoàng Nguyên Minh trong lòng vừa động, không khỏi hỏi mà lão già mặt tròn cũng cả kinh nhìn lão già mặc áo bào trắng.

"Hoàng huynh, các ngươi thật là thông minh một đời mà nhất thời hồ đồ. Người này vừa đi ra đã hỏi chuyện Trụy Ma cốc cùng Yêu ma đồng thời bộ dáng còn trẻ mà tu vi lại cao, vừa lại tự xưng là họ Hàn. Chẳng lẽ các ngươi còn không biết là ai sao. Không nên quên là khi vây công yêu ma trong Tại Trụy Ma cốc trừ Nguyên Anh tu sĩ chết trận ra thì không phải là còn có một nhân vật đại danh đỉnh đỉnh mất tích sao" Lão già mặc áo bào trắng cười khổ nói.

"Ngươi nói chính là người nọ, vị Hàn tiền bối kia" Hoàng Nguyên Minh sau khi được nhắc nhở thì sắc mặt đại biến thất thanh nói. Lão già mặt tròn cũng tỉnh ngộ vẻ mặt khiếp sợ.

"Bây giờ hai vị huynh trưởng đã hiểu rõ ràng ý của tiểu đệ rồi chứ. Vị tiền bối này là chỉ thấp hơn tam đại tu sĩ nên ra tay mới hào phóng như thế".

"Nghe Vương huynh nói như thế thì có đến bảy tám phần là đúng, bất quá mặc kệ là có phải hay không thì đối với chúng ta cũng không có gì khác nhau. Chúng ta cho dù nghĩ muốn dựa vào nhân gia, thì bậc tu sĩ nay cũng căn bản xem gia tộc chúng ta không la gì. Lần này có thể được đến hai kiện thượng cấp pháp khí vui mừng đã ngoài ý muốn rồi, phỏng chừng cũng là vì vị tiền bối này vì thể diện phá hư Linh tuyền thủy nên mới tặng. Bây giờ nên bàn thử xem xử lý đoản qua nay ra sao" Trầm mặc trong chốc lát sau khi, Hoàng Nguyên Minh thở dài nói. Trong giọng nói, vẫn bao hàm một tia bất đắc dĩ.

Mặc dù cơ duyên khó được, nhưng loại cấp bậc như Hàn Lập đối với bọn họ thật cao không thể với tới. Cho nên trong lòng ngay cả có chút tiếc nuối cũng không có.

Nghe Hoàng Nguyên Minh nhắc tới đoản qua này hai lão già kia cũng đem chuyện thân phận Hàn Lập tạm thời gác ra ngoài, sau đó tập trung nhìn đôi đoản qua. Dù sao làm sao phân chia pháp khí trước mắt cho tốt mới là việc cần nghĩ bây giờ. Ba người lúc này bắt đầu bàn bạc chuyện phân định trong thời gian dài.

Không nói đến việc ba vị trưởng lão đang thương nghị phân chia bảo vật, Hàn Lập tự nhiên là không biết mình đã bị ba lão già này nhận ra mà lúc này đã bay ra ngoài trăm dặm.

Lần này hắn rất vất vả mới từ khe hở không gian thoát ra được, vị trí thoát ra ngay ở Đông Dụ quốc cũng là chuyện may mắn. Dù sao sau khi phá vỡ điểm yếu không gian thì nơi đi đến lại là ngẩu nhiên, không cẩn thận có thể là một nơi nào đó cách đây ngàn vạn dặm cũng không có gì là kỳ quái.

"Tiểu tử, ngươi chuẩn bị đi nơi nào, quay về Lạc Vân Tông ư. Không nên quên là ta yêu cầu một số tài liệu luyện chế Khôi Lỗi, nhưng trong đó còn thiếu một ít nhưng nhất định phải có được" Thanh âm Đại Diễn Thần Quân đột nhiên vang lên trong đầu Hàn Lập.

"Việc này ta tự nhiên là biết, bất quá tài liệu ngươi muốn không cái nào không phải là vật thế gian khó cầu. Phỏng chừng có đi cả Thiên Nam cũng không có cách nào thu thập được. Việc này không thể thực hiện trong thời gian ngắn được!" Hàn Lập mặt nhăn mày nhíu có chút Bất đắc dĩ nói.

"Hừ! Ngươi cảm giác được lão phu còn có thể đợi thêm bảy tám mươi năm nữa sao. Nếu Thiên Nam không có tài liệu thì đi Đại Tấn một chuyến. Ở đó chỉ cần ngươi có linh thạch thì lo gì tài liệu trân quý gì không tìm được? Lão phu nói trước, nếu ngươi không thể giúp lão phu luyện chế Khôi Lỗi này thì lão phu sẽ tình nguyện đem phương pháp luyện chế này phá hủy, cũng không đem phương pháp luyện chế để lại cho ngươi" Đại Diễn Thần Quân có chút ảo não nói.

"Yên tâm. Đại Tấn, ngươi không nói thì ta cũng muốn đi một chuyến. Ngươi không phải đã nói sát khí trên người ta quá nặng sao, chỉ sử dụng Huyết ma kiếm có hai ba lần mà tà khí đã thâm nhập rất sâu. Nếu không sớm trừ đi thì chẳng những thân thể dần dần có tổn hại, mà hơn nữa sau này khó bước vào cảnh giới Nguyên Anh Trung Kỳ nửa bước" Hàn Lập thở dài buồn bực nói.

"Ngươi biết là được rồi. Lúc đầu gặp ngươi ta đã có chút kỳ quái. Ngươi tuổi còn trẻ như thế sao lại nhiễm sát khí nặng đến vậy, lão phu năm xưa cũng không phải là kẻ nhân từ nhưng khi đó sát khí trên người còn không bằng một phần mười của ngươi. Chậc chậc, thật có chút khó tin. Khi ngươi chuyển sang tu ma đạo công pháp thì cổ sát khí này ngược lại có thể trợ giúp tu vi của ngươi tiến thêm một bước. Đương nhiên đến cảnh giới Hóa Thần Kỳ khi ngươi phi thăng thì có thể không lên linh giới mà là thượng Cổ ma giới" Đại Diễn Thần Quân hiển nhiên có chút hỉ nộ vô thường, lúc này thanh âm quở trách hòa cùng tiếng cười rồi lại trêu chọc Hàn Lập.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv