"Chủ nhân yên tâm, Thanh Long thượng nhân ngay cả Nguyên anh đều bị ta nuốt chửng, thế gian này đã không còn người này nữa rồi. Bất quá, trước khi hắn chết lại không hề áp chế độc tính mà thi triển ra một loại thần thông liều mạng khiến ta thương tổn chút nguyên khí, không thể không ở ngoài đả toạ hai ngày, mới cùng một nhóm thám tử Thiên Uyên thành lặng lẽ tiến vào thành. Người khác tuyệt vô pháp phát hiện ra ta."
Báo Lân thú mở rộng miệng cười, nói.
"Ân, lần này ngươi làm không tệ. Như vậy ta sẽ không còn nỗi lo về sau, có thể toàn tâm trùng kích bình cảnh hậu kỳ rồi."
Hàn Lập nghe vậy, khoé miệng cũng lộ ra nét cười, nói.
"Hì hì, lấy thiên phú tu luyện của chủ nhân, cộng thêm nhiều chuẩn bị như vậy, lần này đột phá bình cảnh khẳng định là không có vấn đề gì. Ta phải sớm chúc mừng chủ nhân tu vi tiến nhanh rồi."
Báo Lân thú trong nháy mắt phát ra một tràng cười khẽ, nói.
"Hy vọng như thế đi! Ngươi nếu đã hoá hình, bình thường cũng không cần phải ở trong linh thú hoàn ngây ngốc nữa rồi, sang mật thất tu luyện sát vách mà tu luyện đi, có cái gì cần thì cứ việc hướng đám Khí Linh Tử phân phó. Ta sẽ dặn dò bọn chúng thoả mãn tất cả yêu cầu của ngươi."
Thần sắc Hàn Lập nghiêm nghị, nói.
"Đa tạ chủ nhân, ta sớm đã không muốn ở trong linh thú hoàn rồi. Ta sang mật thất bên cạnh tu luyên đây. Chờ lúc chủ nhân bắt đầu bế quan tu luyện ta lại đến hộ pháp!"
Báo Lân thú cực kỳ mừng rỡ, lập tức cáo từ lui ra.
Hàn Lập tự nhiên cũng không có ý định từ chối, sau khi căn dặn vài câu liền để nó ly khai.
Chờ thân ảnh Báo Lân thú biến mất, Hàn Lập sau khi hít một hơi sâu liền hư không đánh ra một trảo, một cái truyền âm phù hư không hiện ra, cũng dương tay phóng ra, sau đó liền nhắm hai mắt lại mà tiến vào trạng thái đả toạ. Trong chốc lát công phu sau, bên ngoài mật thất chợt vang lên thanh âm của nữ tử:
"Hàn huynh, lúc này ngươi gọi ta lại đây, chẳng lẽ sẽ trùng kích bình cảnh trong mấy ngày này rồi sao?"
"Phượng đạo hữu đoán không sai, Hàn mỗ đích xác là có dự định này."
Hàn Lập hai mắt chợt mở ra, bình tĩnh dị thường nói.
Mấy ngày sau, trong một gian mật thất nào đó tại Thiên Uyên thành, bảy tám gã Thiên Uyên thành trưởng lão đang tụ tập thương lượng chuyện gì đó. Trong đó, đám người Kim Việt thiền sư, Ngân Quang tiên tử đều có mặt.
"Nói như vậy, Thanh Long thượng nhân thực sự đã vẫn lạc rồi! Thực sự là quá đáng tiếc đi, trong thời gian này đúng là một tổn thất lớn đối với Nhân Yêu lưỡng tộc a!"
Ngân phát bạch bào lão giả ngồi tại ví trí đầu mở miệng nói.
"Nếu không phải sau khi Thanh Long thượng nhân gia nhập vào Trưởng lão hội, tại trong mật điện để lại một khối bản mạng hồn bài thì ta cũng không nguyện tin tưởng việc này. Tu sĩ đồn trú có nói, hồn bài của hắn sau khi hắn ly khai nửa ngày sau liền tự vỡ vụn ra."
Kim Việt thiền sư cười khổ một tiếng, đáp.
"Hừ, tên Thanh Long thượng nhân này cũng thực sự muốn chết. Biết rõ phụ cận bổn thành đã bị Ma tộc vậy kín mà còn dám cưỡng ép truyền tống ly khai, xem ra cũng chẳng phải trách người khác, là do hắn tự muốn chết mà thôi."
Ngân Quang tiên tử hừ lạnh một tiếng, nói.
"Hắc hắc, Thanh Long không nhất định là chết trong tay Ma tộc. Nói không chừng là do người khác xuất thủ! Không phải là các ngươi đã nghe truyền tống điện thủ vệ có nói là còn có một người theo truyền tống trận mà Thanh Long sử dụng ly khai sao? Nói không chừng Thanh Long chính là chết trong tay người này."
Một gã nam tử mặc áo bào da màu đen bỗng nhiên ha ha cười, nói.
"Chẳng lẽ ngươi hoài nghi Hàn đạo hữu!"
Ngân Quang tiên tử vừa nghe lời này sắc mặt ngưng trọng, nói.
"Ngân tiên tử cũng không nên nói lung tung a, tại hạ chưa từng có nói tới điều này. Ta chỉ nói, Thanh Long không nhất định ngã xuống trong tay Ma tộc mà thôi."
Nam tử này sắc mặt khẽ biến, thoáng cái liền phủ nhận hoàn toàn.
Hiển nhiên hắn đối với Hàn Lập rất là kiêng kỵ, cũng không nguyện đắc tội tới hắn.
Ngân Quang tiên tử chỉ mỉm cười nhưng cũng không nói gì thêm.
"Được rồi, Thanh Long thượng nhân nếu đã cưỡng ép ly khai bổn thành, chính là chính hắn đã không thừa nhận chính mình là một thành viên của Trưởng lão hội rồi. Nếu đã vậy, chúng ta cũng không cần truy ra ngọn nguồn. Tối trọng yếu bây giờ là sự tình đại quân Ma tộc vây thành."
Ngân phát lão giả nhướng mày, chậm rãi nói.
"Nhưng dù gì Thanh Long thượng nhân cũng là Nhân tộc Hợp Thể kỳ tu sĩ, hơn nữa còn là trung kỳ, cứ ngã xuống không minh bạch như vậy bọn ta cũng khó mà hướng tu sĩ trong thành giải thích a. Huống hồ, chuyện này có ảnh hưởng tới thái độ của Lâm Loan tiên tử với bổn thành hay không?"
Vị tu sĩ họ Cố kia lại như có vẻ đăm chiêu, nói.
"Có cái gì có thể giải bày chứ? Bọn ta không nói, những người khác thế nào lại biết được Thanh Long thượng nhân đã ngã xuống. Nếu cứ tính tiếp tục điều tra cho rõ ràng ra thì cũng phải đợi sau khi ma kiếp kết thúc rồi nói tiếp. Trước mắt, trước đại hoạ diệt lưỡng tộc này những sự tình khác đều phải xếp sau. Về phần Lâm đạo hữu, một thân băng tuyết trí giả*, ta tin tưởng nó hẳn biết rõ đúng sai trong đó."
Thanh âm ngân phát lão giả có chút lạnh lẽo, lành lạnh nói.
(Chú: * nguyên văn là băng tuyết thông minh)
Những người khác nghe được lời này không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, cuối cũng cũng gật đầu đồng ý.
"Rất tốt. Nếu mọi người đã không có ý kiến khác vậy tiếp theo nên nói một chút sự tình về Hàn Lập, Hàn đạo hữu rồi. Kim Việt đại sư, nghe nói ngươi hai ngày trước ngươi đã phái người tới thỉnh vị Hàn đạo hữu này tới đây tụ hội nhưng hắn lại bắt đầu bế quan rồi, có việc này không?"
Ngân phát lão giả thần sắc chợt nghiêm trang lên, hướng Kim Việt thiền sư hỏi.
"Ân, sự tình này đích xác không giả. Nguyên bản ta đã nghĩ tới thấu triệt, nhìn xem có thể hay không khuyên Hàn đạo hữu buông tha cho Thanh Long đạo hữu ly khai. Nhưng mà môn hạ của Hàn đạo hữu lại nói rằng hắn đã bế quan rồi!"
Kim Việt thiền sư từ từ nói ra.
"Nói tới điểm này, chắc hắn đã dự liệu đại sư sẽ đi làm thuyết khách nên mới cố ý tránh mà không gặp rồi."
Ngân phát lão giả vân vê chòm râu một cái, có vẻ đăm chiêu nói.
"Khả năng là như thế. Lão phu có cho người tới thỉnh Hàn đạo hữu mấy ngày trước, vừa lúc hắn mới gặp những tiểu gia hoả từng được Thanh Long mua chuộc kia một lần. Nghe nói, những tiểu gia hoả này lúc đi ra người nào người nấy thần sắc đều trắng bệch, bộ dáng giống như bị Hàn đạo hữu thu một khoản linh thạch cùng tài liệu lớn. Cũng không biết bọn họ có thể tập hợp đủ danh mục đồ vật hay không nữa."
Kim Việt thiền sư sắc mặt có chút cổ quái, nói.
"Hắc hắc, những gia hoả này cũng không biết thế nào là trời cao đất rộng, lại đi mua dây buộc mình tham gia vào chuyện này, ăn một ít khổ sở cũng là phải! Ta xem ra, nếu Hàn đạo hữu không có chút cố kỵ gia tộc sư môn sau lưng bọn chúng mà nói, sao có thể thoải mái để cho bọn họ thoát thân như vậy chứ!"
Ngân phát lão giả lại cười lạnh một tiếng, nói.
"Điều này cũng đúng! Bất quá, phương pháp này của Hàn đạo hữu cũng khiến bần tăng tự thẹn không bằng. Bằng không, ta thật không dễ gì bỏ qua như vậy, không thể nói là sẽ không sinh ra một phen sự tình không nhỏ."
Kim Việt thiền sư vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, nói.
"May mà không có như thế! Nếu thật sự tới bước kia mà nói, đến lão phu cũng phải nhức đầu không ít."
Ngân phát lão giả lặng yên cười, nói.
"Đại sư, ta nghe nói Thanh Long dưới ba kích của Hàn đạo hữu liền nhận thua. Việc này không phải có chút khuyếch đại đó chứ?"
Tu sĩ hắc bào có chút khó nhịn được, hỏi một câu.
"Đây đích xác là sự thực! Hàn đạo hữu thần thông to lớn, thật sự trong đời bần tăng ít gặp, sợ rằng tu sĩ hậu kỳ bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn. Bần tăng tận mắt thấy hắn cùng Thanh Long giao thủ, không chỉ riêng bần tăng mà còn có Ngân Quang tiên tử cùng Cố đạo hữu cũng có mặt ở đó. Đạo hữu không tin thì có thể hỏi một lần."
Kim Việt thiền sư nghiêm mặt trả lời.
Hắc bào tu sĩ nghe tới đây, không nhịn được mà nhìn Ngân Quang tiên tử cùng lão giả họ Cố.
Ngân Quang tiên tử lãnh đạm không có bất cứ biểu thị gì nhưng lão giả họ Cố thần sắc lại nghiêm nghị dị thường, gật gật đầu ra vẻ đồng ý.
Hắc bào tu sĩ trong lòng không khỏi có chút hoảng sợ.
Kỳ thực đâu chỉ riêng gì hắn, mấy tu sĩ khác chưa từng cùng Hàn Lập tiếp xúc nhiều cũng đồng dạng lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Thần thông so với tu sĩ hậu kỳ còn cường đại hơn? Đại sư, lời này có đúng là có nói quá hay không? Thanh Long thượng nhân kia tuy rằng danh khí cũng không nhỏ nhưng ngay cả tiếp ba kích của tu sĩ đồng giai mà cũng không tiếp được, hơn phân nửa chỉ là có tiếng mà không có miếng mà thôi. Có thể đánh bại được hắn cũng không nhất định là thần thông có bao nhiêu nghịch thiên."
Hắc bào tu sĩ miễn cưỡng cười một tiếng nhưng lại tìm đâu ra đây được một lý không ra lý, do cũng chả ra do, nói.
"Nếu đạo hữu nghĩ như thế thực đúng là sai rồi! Thanh Long thượng nhân kia vốn là bán yêu thân, thậm chí còn có thể trực tiếp hoá thân thành bán long thân, cộng thêm một thân công pháp nho gia huyền diệu, thực lực tuyệt đối không phải là chuyện đùa. Bất quá, đối thủ hắn trêu phải thật sự là quá sai rồi. Hàn đạo hữu tuy cũng là pháp thể song tu, biến ảo cự thú hoá thân thần thông lại vượt xa Thanh Long hắn biến bán long thân, dưới ba kích đã đem một thân huyền công của hắn phá vỡ hoàn toàn, cũng cường ngạnh đánh cho tới trọng thương. Bần tăng đã trở về suy nghĩ kỹ một phen, nếu đổi lại là lão nạp đối diện với loại đối thủ này, tựa hồ ngoài trừ chạy trối chết ra thì cũng không có phương pháp nào khác."
Kim Việt thiền sư thấp giọng niệm một câu phật hiệu, ngưng trọng cực kỳ, nói.
"Nói như vậy, nguyên bản lời đồn Hàn đạo hữu bị hoá thân Thánh tổ Ma tộc truy sát là thực. Nếu có loại thực lực có thể thoát ra từ trong tay hoá thân Thánh tổ trái lại cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên rồi."
Ngân phát lão giả trầm giọng, nói.
"Hàn đạo hữu có hay không thực sự đào mệnh được từ trong hoá thân Thánh tổ hay không ta không biết, nhưng mà mấy tên Ma tộc tôn giả liên tiếp táng thân trong tay hắn thì ta lại trực tiếp chứng kiến."
Ngân Quang tiên tử cũng thận trọng nói ra.
"Ma tộc Thánh tổ!"
Vừa nghe tới thứ đẳng cấp khiến Nhân Yêu lưỡng tộc kiêng kỵ này, hơn phân nửa tu sĩ có mặt sắc mặt đều đại biến đi.
"Xem ra Hàn đạo hữu thật đúng là đại thần thông chi sĩ, nếu có hắn tương trợ, phần thắng của chúng ta với Ma tộc xem ra có thể nhiều hơn nửa phần. Kim Việt đại sư, ngươi lại phải vất vả một lần rồi, xem xem Hàn đạo hữu có hay không nguyện ý gia nhập Trưởng lão hội. Chỉ cần hắn nguyện ý, tất cả điều kiện đều dễ nói."
Ngân phát lão giả hơi trầm ngâm một lúc liền quả quyết dị thường, nói.
"Tốt, có cơ hội bần tăng sẽ đi thử thuyết khách lại một lần. Bất quá, theo như ta thấy thì việc này hy vọng cũng không lớn."
Kim Việt thiền sư gật đầu đáp ứng, nhưng cũng không thực sự tự tin, nói.
"Lão phu biết, bằng không thì lúc đầu hắn đã trực tiếp gia nhập vào bản thành rồi. Nhưng thử lại một lần cũng không phải là không được. Tốt rồi, việc này thương nghị tới đây thôi. Tiếp theo, nói một chút tin tức về hướng đi của đại quân Ma tộc mà thám tử vừa mới thu được. Nếu tình báo của bọn họ không sai, Ma tộc đại quân rất có khả năng nhanh thì mấy tháng, ngắn thì khoảng nửa năm sẽ phát động tiến công Thiên Uyên thành rồi."
Trong mắt ngân phát lão giả thần quang chợt loé, khí thế toàn thân biến đổi, nói.
Những người khác trong lòng rùng mình không thôi, cũng dồn dập dụng tâm lắng nghe.