"Điều này rất công bình, đạo hữu cứ việc hỏi." Trầm ngâm một hồi, khẩu khí Hàn Lập cũng có chút biến hóa.
Rõ ràng người này thân bị hãm sâu trong Trấn Ma Tỏa mà không có cách nào rời đi, hắn đương nhiên sẽ đáp ứng.
"Tốt, nhưng ta muốn biết rõ ngươi rốt cuộc là nhờ người nào mới đến được Trấn Ma Tỏa này?" Lão giả áo xanh nghe vậy mừng rỡ, không chút do dự hỏi ngay vấn đề đang quan tâm nhất.
"Ta nhờ mấy người Tôn Giả của quý tộc nên mới được đến đây." Hàn Lập sớm đã dự liệu được, nên lập tức trả lời.
"Mấy gã tôn giả sao? Chẳng lẽ chính là thủ hạ của Huyết Quang kia chăng? Nhưng hắn sao lại yên tâm giao vật này vào tay của người khác?" Ánh mắt lão giả chợt lóe như có điểm đăm chiêu, miệng lẩm bẩm nói.
"Tại hạ đã trả lời một vấn đề rồi, đạo hữu cũng nên cho ta biết danh tính chứ!" Hàn Lập bất kể nghi hoặc của lão giả, hỏi ngược.
"Bản tọa tên là Xa Kỵ Cung! Nhưng ngươi thân là Nhân Tộc, sao lại gặp phải tôn giả của Thánh Tộc? Lẽ nào bây giờ thân ngươi đang ở trong thánh giới của chúng ta sao?" Lão giả trả lời rất ngắn gọn, rồi lại rất nhanh hỏi tiếp hai vấn đề.
"Xa Kỵ Cung? Đúng là ta chưa nghe nói qua bao giờ. Hiện tại Cổ Ma Giới các người đang xâm nhập Linh giới của chúng ta. Vì vậy việc tại hạ gặp phải tôn giả của quý tộc cũng đâu có gì kỳ quái." Hàn Lập thản nhiên trả lời.
"Cái gì? Bây giờ là là thời điểm thánh tế! Vậy ta đã bị vây khốn nhiều năm thế sao. Hiện thánh tế đã bắt đầu được bao lâu? Nếu mới là thời kỳ bắt đầu, chân thân của Huyết Quang không thể hàng lâm tới Linh Giới? Chẳng lẽ như thế mới để cái Trấn Ma Tỏa ly khai khỏi thân!" Lão giả cả kinh, theo đó mày chau lại rồi thốt.
"Đây đã là vấn đề kế tiếp!" Hàn Lập nghe đến hai từ "Thánh tế", sắc mặt khẽ biến nhưng lập tức lại khôi phục như thường.
"Được rồi, ngươi lại tiếp tục hỏi đi." Lão giả áo xanh vừa nghe vậy, nét giận dữ trên khuôn mặt một lần nữa lại hiện lên, chợt như nghĩ đến điều gì mà nén lại.
"Vấn đề kế tiếp ta muốn biết rất đơn giản. Ta muốn biết tiền bối có phải là một trong những Thánh tổ của Cổ Ma giới hay không?" Hàn Lập ngưng trọng hỏi.
"Ngươi đã đoán được rồi cần gì lại phải hỏi nữa. Lão phu không chỉ là Thánh Tổ của Thánh Giới, mà còn là một trong những Thánh Tổ tồn tại lâu nhất Thánh Giới. Có thể so sánh thọ nguyên cùng lão phu trong toàn bộ Thánh Giới bất quá chỉ lác đác ba bốn người mà thôi." Lão giả áo xanh lạnh giọng đáp.
"Thật là vậy sao? Như vậy vãn bối đã thất kính rồi." Hàn Lập ngẩn ra rồi lập tức cười khẽ trả lời.
Qua khẩu khí cùng thần thông kinh người biểu hiện lúc trước của đối phương. Hàn Lập không quá ngạc nhiên về câu trả lời này của lão giả.
"Ngươi cười cái gì? Chẳng lẽ thấy lão phu thân là Thánh Tổ tốn ngày tốn tháng sóng ở nơi đây nên buồn cười phải không?" Xa Kỵ Cung sắc mặt trầm xuống, trong mắt chợt lóe hung quang.
"Tại hạ đương nhiên không nghĩ như vậy. Thần thông các hạ tới cỡ nào, vãn bối sao có thể so sánh. Nào có ý giễu cợt." Hàn Lập thu liễm nụ cười trên mặt. Bình tĩnh trả lời nhưng trong lòng than một câu. Lão ma này tính tình thật thất thường, nói hỏi gì phải cẩn thận hơn.
"Ngươi biết lão phu là Thánh Tổ của Thánh Giới, nhưng bộ dáng lại trấn định như vậy, chẳng lẽ nghĩ rằng lão phu không dám nuốt hóa thân thần niệm của ngươi chăng!" Xa Kỵ Cung dữ tợn nói.
"Tiền bối muốn thì đã sớm động thủ rồi, sao lại chờ tới bây giờ." Hàn Lập vẫn một bộ lãnh đạm.
"Ngươi thông minh lắm. Nếu không phải bị vây ở nơi đây, lão phu thấy một tu sĩ nhân tộc như ngươi sẽ một trảo đánh chết. Được rồi, ngươi hãy trả lời cái vấn đề lão phu muốn biết đi. có phải Thánh tế vừa mới bắt đầu không bao lâu, những thánh tổ kia có đem chân thân hàng lâm?" cuối Cùng Xa Kỵ Cung cũng tỉnh táo lại, hừ một tiếng rồi nói.
"Đúng là Ma kiếp mới bắt đầu không có bao lâu, những thánh tổ kia muốn đem chân thân hàng lâm vào lúc này căn bản không thể." Hàn Lập không có ý định giấu diếm việc này, thành thành thật thật trả lời.
"Quả thực là như thế!" Xa Kỵ Cung nghe vậy, trên mặt chợt lóe lướt qua một tia kích động nhưng lập tức lại lâm vào trầm tư, tựa hồ đang đau khổ cân nhắc sự tình nào đó.
"Tiền bối có thể nói cho vãn bối một chút công dụng của Trấn Ma Tỏa này chăng!" Hàn Lập làm như không thấy tình hình của lão giả, đưa ra vấn đề kế tiếp.
"Nhân Tộc các ngươi căn bản không thể khu sử Trấn Ma Tỏa này, ngươi hỏi vấn đề này chỉ là uổng phí khí lực mà thôi." Lão giả nghe vậy ngẩn ra. Sau khi liếc nhìn Hàn Lập thì lộ vẻ châm chọc rồi đáp.
"Có vô dụng hay không, tại hạ tất sẽ tự mình phán đoán.", Hàn Lập vẫn kiên trì hỏi.
"Ngươi đã muốn biết, vậy ta nói cho ngươi biết cũng không sao. Trấn Ma Tỏa này kỳ thực chính là một kiện Huyền Thiên Chi Bảo ngầm chứa hai khí âm dương nhưng diễn biến hỗn độn vẫn chưa hoàn thành. Nó tự tạo thành không gian, lại có mười ba tầng. Sau này do một vị đại tông sư tinh thông trận pháp của Thánh Giới đã thiết hạ thượng cổ cấm chế lên trên mười ba tầng này. Một khi đã vây người ở trong đó, trừ phi người bị vây khốn có thần thông quảng đại bài trừ "lưỡng khí hỗn độn", bằng không muốn dùng ngoại lực phá vỡ hết mười ba tầng cấm chế này chỉ là người si nói mộng. Mà lưỡng khí hỗn độn này vô cùng lợi hại, nếu theo diễn biến chân chính thành Huyền Thiên Chi Vật thì cho dù là Chân Tiên bị vây khốn cũng khó mà thoát. Bất quá với tình hình trước mắt, với bộ dáng nửa thành phẩm này cũng dư dả vây khốn Đại Thừa Kỳ cùng tồn tại Thánh tổ như bọn ta." Lão giả lạnh lùng nói.
"Huyền Thiên Chi Bảo chưa thành phẩm!" Hàn Lập vốn luôn luôn bình tĩnh như nước. Nhưng vừa nghe lời ấy sắc mặt cũng đại biến.
Huyền Thiên Chi Bảo uy năng to lớn, không có mấy người có được lý giải nhất định về Huyền Thiên chi vật như bản thân hắn. Dù cho chỉ là một cái bán thành phẩm cũng đủ để hắn động tâm.
"Hắc hắc, đáng tiếc chính là Trấn Ma Tỏa này sinh ra trong thánh giới của ta, trừ phi Cổ Ma tộc có thể khai thông thiên địa pháp tắc chi lực của Thánh Giới. Tồn tại Thánh Tổ có thể miễn cưỡng khu sử một chút, ngoại tộc các ngươi có được pháp bảo này cũng không thể khu động mảy may. Chỉ có thể coi như một vật chết mà thôi! Nếu không phải ngươi có biện pháp dùng thần niệm thâm nhập vào trong, mà cũng vừa đúng lúc lão phu hao hết sức chín trâu hai hổ để dùng nguyên thần phá toái đến đây. Sợ rằng tia thần niệm hóa thân này của ngươi vừa đến nơi sâu trong hộp sẽ bị hai khí hỗn độn kia hóa thành hư ảo, căn bản không có thu hoạch nào." Xa Kỵ Cung lãnh đạm nói.
"Thì ra là phải khai thông lực lượng thiên địa của Cổ Ma giới mới có thể sử dụng pháp bảo này!" Hàn Lập thì thào một tiếng, bộ dáng trở nên đăm chiêu.
"Ngươi đừng nên vọng tưởng. Dù cho ngươi tu luyện có tu luyện công pháp của Thánh Tộc, cũng chỉ có thể thôi động một chút Chân Ma khí. Trừ phi tinh luyện ma công đến cỡ tồn tại thánh tổ, bằng không không thể khai thông lực lượng thiên địa của Thánh Giới. Mà nếu ngươi thật sự tu luyện ma công tới cảnh giới này thì không thể nào sống tại Linh Giới, tất sẽ bị cưỡng bức phá không bay tới Thánh giới chúng ta, rồi trở thanh một thành viên của Thánh giới." Xa Kỵ Cung như nhìn ra chút gì đó, nói ra một câu thâm ý sâu sắc.
Cơ nhục trên mặt Hàn Lập co rụt một cái. Sau một lúc lâu mới chậm rãi nói:
"Theo lời tiền bối nói, vật ấy thật không chút tác dụng với ta."
"Đích xác như thế, cho nên ta mới nói ngươi hỏi công dụng của bảo vật này không chút ý nghĩa. Hơn nữa bảo vật này bởi vì chưa hoàn thành diễn biến mà còn có một hạn chế trí mạng khác. Dù cho Thánh Tổ bọn ta cũng vô dụng." Lão giả áo xanh quỷ dị cười nói.
"Hạn chế? gì" Hàn Lập nhướng mày, vô thức thốt ra.
"Ha ha, lão phu tất nhiên sẽ không nói điều này." Xa Kỵ Cung cười ha ha cự tuyệt.
"Nếu Xa đạo hữu đã không muốn nói, vậy thì quên đi." sắc mặt Hàn Lập hơi trầm xuống nhưng không có trực tiếp lộ vẻ bất mãn.
Lão giả cười hắc hắc cũng không hề tiếp tục đề tài này. Sau một hồi trầm ngâm lại muốn hỏi điều gì đó.
"Lão phu còn muốn biết rõ một việc, hy vọng ngươi trả lời chính xác. Người có biết trong phụ cận địa vực này có Âm Dương Minh Trì, hoặc là Hoàng Tuyền Địa Hỏa, hai loại thiên địa diễn biến linh địa hay không?" Xa Kỵ Cung thần sắc nghiêm nghị hỏi.
"Âm Dương Minh Trì, Hoàng Tuyền Địa Hỏa? Sao các hạ lại hỏi về vấn đề này?" Thần sắc Hàn Lập khẽ động, không trực tiếp trả lời lão giả mà cẩn thận hỏi ngược một câu.
"Vấn đề của ngươi quả thật quá nhiều, còn không mau hồi đáp vấn đề của bản tọa!" Thần sắc của lão nhanh chóng trở nên không tốt, thanh âm băng hàn vang lên.
"Vậy coi như câu hỏi này là vấn đề kế tiếp của tại hạ đi." Trên mặt Hàn Lập không lộ dị sắc trả lời.
Lão giả nghe vậy, sắc mặt giận dữ lại lần nữa hiện lên. Ngân quang trong mắt lưu chuyển một trận.
"Như các hạ đã nói, tại hạ cũng chỉ là một hóa thân bé nhỏ không đáng kể ở đây mà thôi." Hàn Lập không chút lưu tâm, nhân tiện nhắc nhở lão giả.
"Hừ, nếu như bản thể ngươi ở trước mặt ta. Liệu có tư cách cò kè mặc cả cùng bản tọa?" Xa Kỵ Cung hừ lạnh một tiếng, ngân quang trong mắt vụt tắt, lần nữa nén cơn giận lại.
Hàn Lập thản nhiên cười, cũng không hề tiếp lời.
Sau một hồi do dự, lão giả áo xanh mới bất đắc dĩ miễn cưỡng giải thích:
"Hai địa phương này là nơi duy nhất có thể tế luyện Trấn Ma Tỏa một lần nữa. Nếu đem pháp bảo để vào bên trong, sau đó lại dùng một loại bí thuật của Thánh Tộc thi pháp tế luyện thì có thể rút ra một chút khí hỗn độn. Những thánh tổ tồn tại chúng ta dùng khí hỗn độn này luyện khí, thân thể sẽ tự thu nạp rồi hóa thành thứ của mình, có chỗ tốt đến không ngờ. Do Thánh Giới tràn ngập toàn là Chân Ma khí, nên cũng chỉ đến Linh Giới mới có thể tìm được hai địa phương này. Nếu không phải như thế, Trấn Ma Tỏa này tuyệt đối sẽ không mảy may rời khỏi thân của Huyết Quang kia. Và cũng sẽ không vô tình rơi vào tay một tu sĩ Nhân Tộc như ngươi."
"Đem Trấn Ma Tỏa tới hai hai địa phương kia, từ đó liền có thể rút ra khí hỗn độn thật sao?" Hàn Lập nghe xong chợt động.
Trong một số điển tịch thượng cổ cũng có một chút ghi chép liên quan đến lưỡng khí âm dương hỗn độn này, đích thật là có những công hiệu không thể ngờ tới, khiến hắn không khỏi trở nên kinh hỉ!
"Lão phu việc gì lại lừa dối ngươi. Nếu ngươi đã có thể ngưng tụ thần niệm hóa thân, với tu vi của một gã tồn tại Hợp Thể kỳ hấp thu một tia hỗn độn khí, không chừng về sau cũng có cơ hội tiến giai cảnh giới Đại thừa! Nếu không được, cũng liền tăng tu vi lên một cảnh giới. Mà dùng hỗn độn khí tế luyện được bảo vật, tái phục hồi bảo vật thì lập tức có thể trở thành một kiện dị bảo thông linh có thần thông cường đại!" Xa Kỵ Cung thản nhiên nói.