Đương nhiên ngay cả Phi hồng ngư có lợi hại đi chăng nữa nhưng trên người mang bảo vật thì cũng không tính là gì cả, nếu không cũng sẽ không sớm bị tuyệt diệt như vậy. Hiện tại hắn đang gặp phải loại quái ngư này, thật đúng là cơ duyên ngoài ý muốn.
Tuy rằng trong điển tịch có nhắc tới độc tính của Phi hồng ngư vô cùng đáng sợ nhưng Hàn Lập lại có chút nửa tin nửa ngờ. Lúc này một tay vung lên, một tầng hôi sắc quang mạc liền hiện ra trước người, tay kia vừa lật liền xuất hiện một đoàn ngũ sắc hàn quang cuồn cuộn tuôn ra. Hai thứ này cùng lúc bộc phát ra hoá thành hai tầng quang tráo bao lấy thân thể hắn vào bên trong. Tiếp theo, Hàn Lập không chút do dự áo bào khẽ phất lên, mấy mươi khẩu phi kiếm xanh biếc từ trong tay áo ào ào tuôn ra bốn phía. Bốn phía bất chợt xuất hiện mấy trăm đạo kiếm quang vù vù quay tròn, mỗi một đạo thanh quang mênh mông, hàn quang lóng lánh hướng bốn phía trải rộng ra.
Chúng Phi hồng ngư phụ cận thấy vậy cũng không biết con nào phát ra một tiếng kêu sắc nhọn, nhất thời toàn bộ chúng quái ngư nhất tề hướng về phía Hàn Lập hung hăng phi tới.
"Trảm!"
Hàn Lập sắc mặt khẽ trầm xuống, một tay bấm quyết niệm chú, trong miệng lạnh lùng quát khẽ một tiếng.
Mấy trăm đạo kiếm quang thoáng cái run lên nhè nhẹ hướng bốn phương tám hướng bắn nhanh đi, từng đạo thanh quang thô to ở trên không trung bầy quái ngư điên cuồng quét qua. Kiếm quang đi qua nơi nào, tất cả quái ngư đều bị trảm thành hai nửa, thi thể hoá thành thành lục sắc huyết vũ ào ào rơi xuống. Trong nháy mắt đã có gần ngàn đầu quái ngư bị diệt sát, huyết tinh chi khí ào ào nổi lên!
Ngay cả Thanh Trúc Phong Vân Kiếm sắc bén vô cùng nhưng quái ngư bốn phương tám hướng vẫn ùn ùn kéo tới, không có khả năng chém giết toàn bộ trong thời gian ngắn. Mặt khác, quái ngư ở phụ cận cũng bắt đầu mở miệng phun ra từng đoàn lục sắc dịch vụ phô thiên cái địa hướng về phía Hàn Lập mà đến.
Hàn Lập biến sắc, pháp quyết trong tay nhất thời biến đổi. Thanh quang đang điên cuồng quét bốn phía thoáng cái chợt co rụt lại nhưng lập tức thanh minh một tiếng liền hoá thành một đoá thanh liên vô cùng lớn. Thanh liên sau khi xuất hiện liền từ từ chuyển động, đem toàn bộ kiếm quang che lấy Hàn Lập vào bên trong. Mấy trăm đạo kiếm quang hội tụ lại, hoàn toàn biến thành một tầng phòng ngự vô cùng kiên cố.
Hàn Lập rất rõ ràng, chỉ cần có thể kháng lại được độc dịch công kích của Phi hồng ngư thì việc tiêu diệt toàn bộ là chuyện dễ dàng nắm chắc, tất cả Phi hồng ngư đều chỉ dựa vào số lượng cùng với độc dịch mà thôi. Tuy rằng tu vi của Hàn Lập đã tiến rất xa so với trước đây nhưng loại độc dịch của quái ngư thời thượng cổ này trong lòng cũng có chút không yên tâm. Bất quá, không thử một lần thì làm sao biết được có bao nhiêu lợi hại trong đó!
Thất thải đan kia nghe nói thần diệu dị thường, đối với Phệ kim trùng mà nói thì đại hữu dụng, nếu có thể nâng cao uy năng của Phệ kim trùng lên một bước mà nói thì một chút nguy hiểm này cũng đáng. Hắn tự hỏi rằng bản thân mình cũng có nhiều loại bảo vật hộ thân, cộng thêm nhiều loại thần thông nghịch thiên, cho dù tình hình không ổn thì cũng có thể bảo mệnh thoát ly nguy hiểm được. Lúc này, tầng kiếm quang xanh biếc đang bao lấy hắn đang từng bước mở rộng ra, từng cánh hoa thanh sắc của quang liên hình thành tầng tầng kiếm mạc, thoạt nhìn diễm lệ dị thường.
Từng tiếng "phốc phốc" liên tiếp truyền ra!
Lục sắc dịch đoàn tất cả đều đánh lên những cánh hoa của quang liên thì đều bị ngăn chặn ở bên ngoài nhưng cũng không ngừng toát ra từng cỗ khói nhẹ, tiếp theo xuất hiện từng lỗ thủng to nhỏ không đồng nhất. Thanh sắc kiếm mạc vậy mà không thể chống đỡ được lâu dài!
Độc dịch của quái ngư này lại có thể dễ dàng xuyên thủng phòng ngự của Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, thật sự là không biết nói gì hơn!
Hàn Lập trong lòng cả kinh nhưng trên mặt lại không có chút nào là kinh sợ cả. Ngay cả Thanh Trúc Phong Vân Kiếm có chút tổn hao nhưng lấy thần thông huyền diệu của chúng phi kiếm mà nói thì có thển trong chốc lát là có thể khôi phục lại như lúc ban đầu. Nhưng ngũ sắc hàn diễm sau khi tiếp xúc với độc dịch đều tan thành mây khói, rốt cục hắn cũng lộ ra vẻ ngưng trọng, pháp quyết trong tay lại biến đổi một lần nữa. Ngũ sắc hàn diễm xung quanh chợt lóe lên mà bắt đầu xoay tròn một trận nhưng ngay sau đó lại lóe lên mà biến thành một ngũ sắc phong toàn, không ít độc dịch bị sau bị cuốn vô liền hất ngược trở lại. Nhưng quái ngư bốn phía thật sự quá nhiều, độc dịch phun ra dường như vô cùng vô tận, liên miên không dứt.
Ngay cả ngũ sắc hàn diễm có uy năng thật lớn cũng đã bị tiêu hao không ít mà để lộ ra tầng hôi sắc quang hà bên trong đó. Lục dịch lần nữa lại bắt đầu kích lên trên tầng quang hà này mà phát ra thanh âm "két két" liên tục. Khóe mắt Hàn Lập bắt đầu lộ ra vẻ kinh hoàng thất thố, bỗng nhiên trong miệng hừ nhẹ một tiếng, khóe hé miệng phun một đoàn ngân diễm.
"Phốc xuy" một tiếng, một đạo ngân diễm hào quang chợt lóe lên liền biến thành một hỏa cầu tầm một trượng, sau đó lại tiếp tục quay tròn một cái mà biến thành một con hỏa điểu thật lớn.
"Đi!"
Hàn Lập không chút do dự phân phó một tiếng.
Ngân sắc hỏa điểu hai cánh mở rộng ra, nghểnh cổ lên trời phát ra một tiếng thanh minh, sau đó hai cánh mở rộng ra liền xông ra khỏi tầng hôi sắc quang hà. Kết quả là ngân diễm chớp động liên tục, lục dịch chứa kỳ độc vô cùng dưới một kích này của ngân diễm mà đồng loạt biến thành từng đoàn lục khí tiêu tan trong không trung nhưng tất cả đều không gây ra chút tổn thương nào đối với hỏa điểu.
Hàn Lập thấy vậy trong lòng mừng rỡ, đang muốn thi triển thần thông khác thì đều đỉnh chỉ lại mà bắt đầu thúc dục ngân sắc hỏa điểu. Một bộ phận quái ngư phía xa đồng dạng cũng thấy cảnh này, tiếp theo chúng đồng loạt phun ra lục dịch hướng về phía ngân sắc hỏa điểu hội tụ mà đến. Trong nháy mắt, tất cả độc dịch tụ hội lại mà ảo hóa thành một đầu lục sắc cự mãng dài tầm bảy tám trượng, trông rất sống động.
Độc mãng chợt uốn cong thân hình lại liền mang theo một cỗ tinh phong lao thẳng tới ngân sắc hỏa điểu. Mà hỏa điểu tự nhiên cũng không có chút yếu nào, hai cánh vỗ mạnh một cái, miệng khẽ hé phun ra một đoàn nhũ bạch hỏa diễm cuồn cuộn bay ra. Đúng là Kim ô chân hỏa đã được Phệ linh hỏa điểu thôn phệ ở Ma kim sơn mạch lúc trước.
Nhũ bạch hỏa diễm cùng độc mãng ngay sau đó liền va chạm với nhau nhưng hỏa diểm dường như càng cháy càng to, vọt lớn lên thêm mấy lần đem toàn bộ cự mãng bao vào trong đó. Trong phút chốc toàn bộ cự mãng liền biến thành hư ảo.
Lúc này Hàn Lập trong miệng lại hét lớn một tiếng, một tay bấm quyết niệm chú cách không hướng về phía hỏa điểu điểm ra một chỉ. Hỏa vũ ngoài thân hỏa điểu lưu chuyển một trận liền chuyển từ ngân sắc sang màu nhũ bạch, sau đó không chút dấu hiệu liền bạo liệt thành vô số hỏa ti hướng bốn phương tám hướng bắn nhanh đi.
Nguyên bản lục sắc dịch vụ đầy trời, dưới sự ngăn cản của hỏa ti tất cả đều hóa thành vô số đoàn lục khí mà tiêu tán trên không trung. Trong nháy mắt, công kích độc dịch của Phi hồng ngư ngưng lại một chút!
Mà tầng hôi sắc quang lãng đã bị đánh tan hơn phân nửa lúc trước trong nháy mắt hào quang đại thịnh liền khôi phục lại bộ dáng ban đầu. Nhân cơ hội này, Hàn Lập rốt cục đã trì hoãn pháp quyết trong tay, hai tay mười ngón hướng về phía trước nhanh chóng điểm ra. Từng trận thanh quang chớp động, từng khẩu phi kiếm nhanh chóng hiện ra bản thể, ngay sau đó được Hàn Lập thúc dục liền trở nên mơ hồ rồi huyễn hóa ra vô số kiếm quang hướng bốn phương tám hướng bắn nhanh đi.
Quái ngư ngay cả liên tục phun độc dịch về phía Hàn Lập nhưng dưới sự công kích của hỏa diễm nên không nhận ra thanh sắc kiếm quang có chút uy hiếp gì cả.
Đã không có độc dịch công kích, mấy trăm đạo kiếm quang ở giữa đàn Phi hồng ngư tung hoành không chút kiêng kỵ, đối với Phi hồng ngư cao giai mà nói thì dưới hai lượt công kích của kiếm quang tất cả đều hóa thành hai nửa, còn đám đê giai còn lại thì căn bản không thể tránh né mảy may, tất cả đều hóa thành từng khối tàn thi rơi xuống dưới mặt hồ.
Kể từ đó, dưới sự ngăn cản của Phệ linh thiên hỏa hóa thành hỏa ti ngăn cản độc dịch cùng đông đảo kiếm quang lập tức thể hiện ra uy lực kinh người, một chén trà nhỏ công phu khoảng bốn năm vạn đầu quái ngư đã bị diệt sát không còn một mảnh. Sau đó hắn liền thu hồi toàn bộ phi kiếm và Phệ linh thiên hỏa lại, trong hư không chỉ còn lại một màn huyết tinh chi khí do quái ngư để lại mà thôi!
Ánh mắt hắn hướng xuống phía dưới đảo qua một cái không khỏi ngẩn ngơ một trận. Trên mặt hồ, ngoại trừ tàn thi của quái ngư ra thì còn xuất hiện vô số thi thể của các loài cá khác bên trong hồ, từ xa nhìn lại mặt hồ trở nên mảnh trắng toát, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Hàn Lập chớp chớp hai mắt, ánh mắt nhìn về phía đám lục dịch thêm vài lần cũng lộ ra vẻ giật mình. Lúc trước Phi hồng ngư phun ra độc dịch tuy rằng phần lớn đã bị Phệ linh hỏa điểu biến thành hư ảo nhưng lúc trước vẫn có không ít lục dịch bắn ra rơi xuống, kết quả là tất cả đều rơi xuống trong hồ nước, đem hồ toàn bộ cá dưới hồ diệt sát không ít.
Tuy rằng hắn đã muốn đối phó với loại độc dịch có độc tính mạnh mẽ này đã có chút hiểu biết nhưng trên mặt hồ lại xuất hiện một màn khiến cho trong lòng hắn phát lạnh không thôi.
Nếu không phải hắn có Phệ linh thiên hỏa trong người, cho dù vẫn còn biện pháp giải quyết đám quái ngư nhưng quá trình tuyệt không dễ dàng như thế. Hơn nữa hắn không phải tiếc hao tổn thần niệm sử dụng Phệ kim trùng hoặc là vận dụng tới Huyền Thiên tàn nhận mà là hai loại thủ đoạn này có chút di chứng để lại không nhẹ. Không đến lúc cuối cùng hắn sẽ không dễ dàng vận dụng. Hàn Lập trong lòng cân nhắc nhưng tay áo bào lại hướng xuống phía dưới phất lên một cái.
Nhất thời một đoàn bạch quang bắn ra, chớp lên một cái liền biến thành một tiểu đồng.
"Bái kiến công tử! Không biết công tử có gì phân phó?"
Nữ đồng kia tự nhiên chính là Khúc nhi, sau khi xuất hiện bên cạnh Hàn Lập thì lập tức cười hì hì hướng Hàn Lập thi lễ, hỏi.
"Ngươi đem toàn bộ nội đan của đám quái ngư phía dưới lấy ra toàn bộ, cố gắng bảo trì hoàn hảo. Sau khi làm xong thì lên đảo phía trước tìm ta."
Hàn Lập thản nhiên phân phó một tiếng.
"Vâng."
Khúc nhi đáp ứng một tiếng rồi đầu vai khẽ nhún lên một cái, tiếng xé gió liên tnục truyền ra. Vô số hàn nhận phát ra thanh âm "xuy xuy" liên tục từ sau lưng nữ đồng bắn nhanh ra, sau đó xoay quanh vài cái liền hướng về phía mặt hồ bắn nhanh đi. Nữ đồng đồng dạng thân hình khẽ động liền hướng xuống phía mặt hồ bắn nhanh tới.
Hàn Lập độn quang tái khởi hướng về phía hòn đảo bắn đi tới. Một lát công phu sau, độn quang chợt tắt, Hàn Lập liền hiện ra thân hình ở phía trên tòa sơn phong xám xịt. Hai mắt hắn khẽ nhíu lại hướng về phía ngọn núi quét qua một lần.
Một hồi lâu sau, bàn tay khẽ chuyển một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện thêm một kiện kim bàn kim quang lóng lánh. Hàn Lập khẽ cúi đầu liếc nhìn một cái, kiện pháp khí này do Thạch Kiến Tộc khi xuất phát đã đưa tới tay hắn, đuôi lông mày hắn khẽ dãn ra một chút. Sau đó hắn hé miệng phun ra một đoàn thanh khí lên phía trên kim bàn. Linh quang chợt lóe, thanh khí liền chui vào bên trong không thấy bóng dáng. Sau đó hắn liền giơ tay kia lên hướng về phía kim bàn đánh ra một đạo pháp quyết.
Dị biến xuất hiện!
Pháp quyết sau khi tiến nhập vào bên trong kim bàn, kim bàn đột nhiên kim quang chớp động, thanh âm vù vù nổi lên, từng đạo ngân sắc phù văn theo đó mà hiện ra. Tùy theo pháp khí run lên bỗng nhiên từ trong tay Hàn Lập thoát ra hóa thành một đoàn kim quang hướng về phía ngọn núi bắn nhanh đi.