Sau khi đi xuống phía dưới gần đủ nghìn trượng, trước mắt Hàn Lập trở nên sáng ngời, xuất hiện một tòa đại sảnh gần nghìn trượng, ở trong sảnh có gần trăm tên giáp sĩ, đang ở vội vã qua lại, tựa hồ bận rộn phi thường.
Mà bốn phía của đại sảnh, có mười mấy lối ra vào là các thông đạo giống nhau, đang có người ra ra vào vào.
Trên mặt Hàn Lập hiện lên vẻ kinh ngạc, đi tới giữa sảnh không khỏi vô ý thức ngẩng đầu mà nhìn, kết quả kinh hãi.
Vừa nhìn qua đại sảnh này, căn bản không nhìn thấy đỉnh sảnh, đúng là một cái vòng tròn thật lớn hình ống lồng vào nhau, giống như một tòa tháp lớn rỗng ruột, mà chỗ bọn họ mới đi ra vừa rồi chỉ là tường kép ngăn trong tháp mà thôi.
Thạch tháp lớn như vậy, Hàn Lập tất nhiên là lần đầu tiên nhìn thấy, sau khi ngạc nhiên một hồi lâu, thần sắc mới hồi phục bình thường.
Tên đại hán mắt xanh dẫn đường phía trước kia,đối với vẻ khiếp sợ của Hàn Lập không kỳ quái chút nào, cũng không có ý giục, thẳng đến Hàn Lập một lần nữa đi tới, mới lại mang theo Hàn Lập hướng lối ra của đại sảnh đi đến.
Khi Hàn Lập vừa đi đến lối ra của đại sảnh thì hướng xa xa nhìn tới, trong lòng hồi hộp một chút, lại một lần nữa ngạc nhiên.
Chỉ thấy chỗ ánh mắt có thể nhìn tới, xa xa là các tòa thanh sắc cự tháp cao vót trong mây, rải rác chi chít hơn trăm tòa. Mà một phần của những cự tháp này tất cả đều vòng quanh một mảnh lầu các ban công, một gian kế bên một gian, cũng không biết có bao nhiêu nữa, cao tới nghìn trượng, thấp cũng phải trăm trượng, mỗi một cỗ kiến trúc dường như kiến trúc bình thường phóng đại lên mấy lần.
Điều này làm cho Hàn Lập nhìn xem có chút ngẩn người.
Lúc này, mỗi một tên tu sĩ đi ra đại sảnh, đều hóa thành từng đạo độn quang giống nhau hướng phía dưới kiến trúc ấy bay tới. Đại hán mắt xanh biếc sau khi bắt chuyện một tiếng, cũng mang theo Hàn Lập hướng xuống dưới bắn nhanh đi, bay thẳng đến một tòa điện các nghìn trượng cách đó không xa.
Tòa lầu các kia có mười tầng, mỗi một tầng đều có một lối vào, mà đại môn ở giữa tòa cao khoảng ba mươi trượng, lộ ra một cái bảng hiệu ngân sắc viết ba chữ lớn "Phi Linh Điện".
Đại hán mang theo Hàn Lập bay vào tầng điện các thứ tư, tiến vào bên trong là một tiểu sảnh, bốn phía có sáu bảy hàng lang thông đi các phương hướng khác.
Mà ở trong tiểu sảnh có một vài tên tu sĩ phục sức khác nhau đang tụ tập cùng một chỗ, mỉm cười nói cái gì đó. Ánh mắt Hàn Lập đảo qua, lập tức dò xét ra những người này đều là tu sĩ Hóa Thần Sơ Kỳ giống hắn.
Hàn Lập cùng đại hán mắt xanh tiến vào trong đó, mấy người này cũng lập tức phát hiện ra bọn họ, lúc này ánh mắt đồng loạt quét tới.
"A, đây không phải Trác hiền chất sao? Thế nào, vị này cũng là đồng đạo mới tới à?" Một lão giả đầu đầy tóc bạc, sắc mặt có chút trẻ trung cười hỏi một câu.
Đại hán mắt xanh cũng đã là Nguyên Anh Hậu Kỳ đại thành, nhưng cũng không dám chậm trễ đáp lại.
"Hóa ra là Liễu tiền bối, vị tiền bối chính là Thiên Vệ đại nhân tự mình mang từ bên ngoài đến, cũng không phải là tu sĩ tiến giai của bản thành." Đại hán mắt xanh vừa tiến vào trong điện, vẻ nghiêm nghị trước kia lập tức không còn sót lại chút gì, lại giống như thay đổi thành một người khác, phi thường khách khí hướng lão giả giải thích nói.
Trên mặt Hàn Lập lộ ra một tia vô cùng kinh ngạc.
"Từ ngoại giới mang đến, chẳng lẽ là được tu sĩ Phi Linh Đài mang tới?"
"Là từ một giới phi thăng tới? A, làm sao lại là tu sĩ Hóa Thần Sơ Kỳ. Không phải nói người phi thăng ít nhất cũng phải có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ sao?"
Vài tên tu sĩ Hóa Thần Sơ Kỳ vừa nghe lời ấy, một trận rối loạn dấy lên, đều dùng ánh mắt khác thường quét về phía Hàn Lập.
Hàn Lập mỉm cười, chỉ là hướng về mấy người này ôm quyền, vẫn chưa nói cái gì, nhưng trong lòng cũng nghi ngờ không thôi.
Những người này lẽ nào là người phi thăng của hạ giới khác, nhưng thoạt nhìn không quá giống, nhưng nếu là tu sĩ bản địa của Linh Giới, thì sao lại xuất hiện ở đây.
"Phi Linh Điện" này vừa nghe chính là chỉ nơi có liên quan với người phi thăng.
Đại hán mắt xanh hướng mấy người khác ân cần thăm hỏi vài câu,rồi lại trả lời qua loa một hai câu, liền mang theo Hàn Lập đi vào trong một cái hàng lang, tìm nhanh một gian nhà trong dãy phòng xép liên tục.
Chỗ này giống như là gian gian nhà được luyện thành, giống như một tòa động phủ loại nhỏ, không chỉ có mật thất chuyên môn, còn có một gian phòng luyện đan cùng một gian luyện khí. Hơn nữa mấy gian nhà này còn bị một lồng cấm chế phong bế, chỉ có chủ nhân gian nhà sử dụng một khối lệnh bài cấm chế mới có thể mở ra đi vào.
Hàn Lập cảm thấy rất hài lòng, lập tức gật đầu.
Đại hán mắt xanh đại hán thấy vậy, nói nơi đây có vài chỗ kiêng kỵ, liền lập tức lưu lại lệnh bài cấm chế, nói có nhiệm vụ trong người rồi cáo từ rời đi.
Cái này ngược lại làm cho Hàn Lập dự định muốn nhân cơ hội kéo đối phương, hỏi thăm về tình huống của Thiên Uyên Thành thất bại.
Lúc này hắn ngồi ở trên một chiếc ghế giữa phòng khách, lưng tựa vào ghế dựa, lấy tay chơi đùa khối lệnh bài cấm chế ngân sắc chói lọi kia, trong lòng lại tự định giá lại tất cả mọi việc phát sinh sau lôi kiếp.
Vốn là dựa theo kế hoạch lúc đầu của hắn, một lần độ qua tiểu thiên kiếp này, tự nhiên là muốn ở Linh Giới lựa chọn sử dụng một nơi bí ẩn có linh khí tuyệt hảo, âm thầm tiến hành tu luyện, trước tiên tiến giai tới Luyện Hư kỳ, rồi lại nói tới vĩnh sinh đại đạo.
Nhưng trăm triệu lần cũng không nghĩ tới chính là, tu sĩ phi thăng lại có thể còn mang cái "khí tức dị giới " gì đó, tiểu thiên kiếp lại trở nên khủng bố như vậy.
Không lâu nữa, cho dù hắn thực sự có năng lực vượt qua lưỡng sắc kiếp lần đầu tiên, thế nhưng lần tiếp theo tuyệt đối không cách nào chống đỡ nổi.
Hắn lúc này mới hầu như không có suy nghĩ nhiều hơn, lập tức cùng hai người kia Thiên Uyên Thành này.
Nhưng thật sự tới nơi đây rồi, tất cả tu sĩ ở đây tựa hồ cùng tu sĩ bình thường không giống nhau, còn không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Điều này làm cho trong lòng hắn thực sự không rõ căn nguyên.
Hắn duy nhất biết được là, trong thành này có số tu sĩ từ hạ giới phi thăng giống như hắn tựa hồ không ít.
Hàn Lập suy nghĩ, có chút đứng ngồi không yên.
Hắn âm thầm tự định giá, có nêng thừa dịp bây giờ đến bên ngoài hỏi thăm chuyện tình về Thiên Uyên Thành một chút, cùng với biết được tu sĩ phi thăng sẽ được an bài ra làm sao.
Ngay lúc Hàn Lập động tâm, muốn có hành động, bỗng nhiên từ ngoài cấm chế của đại môn truyền tới một thanh âm của lão giả:
"Đạo hữu nếu có trong phòng, lão phu Hà Đạo, muốn cùng đạo hữu đàm đạo một chút...."
Hàn Lập vừa nghe lời này liền ngẩn ra, lập tức nở nụ cười nhẹ.
Xem ra không cần hắn chủ động đi ra ngoài, thì đã có người lôi kéo làm quen trước.
"Hóa ra là Liễu đạo hữu tới chơi, Hàn mỗ rất vinh hạnh được đón tiếp!" Hàn Lập mở miệng trả lời, sau đó cầm lệnh bài trong tay hướng đại môn vẩy nhẹ nhàng một cái.
Một mảnh ngân hà tuôn ra, sau khi đại môn phát ra một tiếng kẽo kẹt, liền tự động mở ra.
Một tên tu sĩ mặt trẻ tóc trắng đứng ngoài cửa, chính là lão giả mới thấy qua mặt ở trong phòng kia.
"Hoá ra đạo hữu họ Hàn, Liễu mỗ tùy tiện quấy rối, mong rằng đạo hữu không phiền lòng." Lão giả lộ vẻ mặt tươi cười, miệng đầy khách khí nói.
"Ha hả, tại hạ sao nghĩ như vậy được. Cho dù Liễu huynh không đến, Hàn mỗ cũng dự định đi gặp mấy đạo hữu đó!" Hàn Lập là người ra sao, từ nhân giới của con người đi từng bước một tu luyện tới nay, đối với đạo lí đối nhân xử thế cực kỳ lão luyện, tuyệt đối ở trên vị lão giả trước mắt này, lúc này hớn hở nói.
Kể từ đó, hai người chỉ là trò chuyện vài câu, lại giống như bạn tốt nhiều năm tâm sự.
"Vừa nghe Trác hiền chất nói, đạo hữu là Thiên Vệ đại nhân tự mình mang về thành, vậy đạo hữu khẳng định là tu sĩ ở hạ giới vừa phi thăng tới bản giới, không biết đạo hữu đến từ một cái nhân giới của hạ giới nào?" Lão giả họ Liễu nói, vừa chuyển trọng tâm câu chuyện vừa hỏi.
"Một giới đó? Cái này... Tại hạ cũng không biết Linh Giới gọi làm sao giữa rất nhiều hạ giới như vậy, ngược lại không thể trả lời rõ. Như vậy đi, chờ sau khi Hàn mỗ hiểu rõ các việc liên quan, lại nói cho đạo hữu được chứ?" Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe lên, mỉm cười trả lời.
Hắn cũng sẽ không tùy tiệnn để lộ xuất thân đích thực của mình, dù sao lúc ở Nhân Giới, hắn cũng có phần liên lụy đến một ít chuyện tình liên quan tới đại nhân vật ở Linh Giới, bất kể là bản thể Thiên Lan Thú hay là Ngân Nguyệt trong miệng của Yêu Khuê Lang Vương, cũng đều không phải hắn bây giờ có thể trêu chọc tới.
"Đây là lão phu hồ đồ. Đạo hữu mới tới Linh Giới không lâu, đối với tất cả mọi việc tự nhiên không hiểu nhiều lắm. Có điều là, tu sĩ phi thăng giống như đạo hữu, mỗi người đều có tiềm lực kinh người, tỉ lệ tiến giai Luyện Hư vượt xa đám hậu duệ của tu sĩ phi thăng cùng tu sĩ bản địa của Linh Giới, càng được Hội Trưởng Lão coi trọng. Hơn phân nửa là đạo hữu không cần trải qua cái khảo hạch gì, trực tiếp sẽ được bổ nhiệm làm Thanh Minh Vệ." Lão giả họ Liễu cười ha ha rộ lên một cái.
"Tu sĩ phi thăng? Liễu huynh có thể giải thích cho tại hạ một chút hay không..." Hàn Lập trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, thu lại vẻ tươi cười trực tiếp hỏi.
"Này không là cái bí mật gì, tự nhiên có thể nói. Kỳ thực Hàn huynh chỉ cần ở bản thành một đoạn thời gian nữa, đối với việc này liền hiểu rõ." Lão giả họ Liễu cười hắc hắc.
"Kỳ thực phần lớn người phi thăng, chính là chỉ tu sĩ Hóa Thần như Hàn huynh trực tiếp từ hạ giới phi thăng lên Linh Giới. Trên người các ngươi mang theo khí tức của dị giới phi thường dày đặc, cho dù hàng năm dùng một viên Diệt Trần Đan, cũng phải mất ba trăm năm mới có thể thanh trừ sạch sẽ. Mà hậu duệ của người phi thăng, phần lớn cũng sẽ có chứa một bộ phận khí tức của dị giới, chỉ cần vừa tiến giai Nguyên Anh kỳ, đồng dạng sẽ có lưỡng sắc lôi kiếp phủ xuống.Giống như như ta, là hậu duệ của tu sĩ phi thăng, ở lúc vừa tiến giai vào Nguyên Anh kỳ, nhất định phải lập tức chạy về Thiên Uyên Thành, phải dùng Diệt Trần Đan áp chế khí tức dị giới, bằng không sẽ chỉ còn một con đường chết. Chỉ có chờ khí tức dị giới bị tẩy trừ hết, mới có thể tự do rời khỏi Thiên Uyên Thành. Từ tu sĩ phi thăng mà tính, đại khái dòng chính huyết mạch ở ngoài năm đời, sẽ không còn khí tức dị giới nữa, hoàn toàn cùng tu sĩ bản địa giống nhau." Lão giả mặt trẻ giải thích nói.
"Thì ra là thế, có điều là Liễu huynh đã là Hóa Thần tu sĩ, nói vậy khí tức dị giới đã sớm bị tẩy đi, sao còn ở lại chỗ này." Hàn Lập chớp mắt một cái, đột nhiên hỏi.
"Hàn huynh liếc mắt đã nhìn ra vấn đề. Không sai, cho dù ta đã tẩy đi khí tức dị giới trên người, thế nhưng nguyện ý tự động rời khỏi Thiên Uyên Thành, theo ta được biết căn bản không có mấy người. Không riêng gì tu sĩ phi thăng cùng ta ở lại như vậy, chính là từ tu sĩ bản địa từ khu vực Tam Hoàng thêm vào, cũng là quyết không đơn giản muốn rời khỏi Thiên Uyên Thành." Lão giả họ Liễu cười hì hì trả lời.
"Nga, Hàn mỗ có chút cảm thấy hứng thú, mong rằng chỉ giáo thêm một chút...." Hàn Lập trong lòng khẽ động, nét mặt mỉm cười hỏi.
"Rất đơn giản, tại Thiên Uyên Thành, ngoại trừ tốc độ tu luyện là gấp đôi địa phương khác, đồng thời Tam Cảnh Thất Địa có cái gì đó, Thiên Uyên Thành khẳng định có, mà Tam Cảnh Thất Địa không có gì đó, ta nghĩ Thiên Uyên Thành còn có thể là có.Nói vậy hẳn Hàn huynh đã rõ ràng ý tứ của tại hạ rồi chứ." Lão giả nhìn Hàn Lập, ý tứ sâu xa nói.