Tại mọi người đồng loạt ra tay công kích vào bốn phía pháp trận trong cung điện, thì cũng không có ai để ý trong bóng tối có hai gã nữ tu của Hoá Tiên Tông đang mật đàm với nhau.
"Sư tỷ, thật sự muốn giúp bọ họ công phá pháp trận này sao? Hướng lão chẳng đã nói, trong cung điện này chính là nơi Phong ấn Cổ Ma Thánh tổ sao! Nếu không tại sao Bát Linh Thước lại xuất hiện ở nơi này!" Nữ Tử tú lệ lặng lẽ truyền âm nói với Mộc Phu Nhân, bộ dáng vô cùng lo lắng.
"Sư muội yên tâm, nơi này cũng không phải là địa phương phong ấn Ma vật kia, nếu không Hoá Long Tỳ sớm đã có phản ứng rồi.
Về phần ta muốn giúp họ bài trừ trận pháp này không phải hoàn toàn là vì Bát Linh thước. Mà là vì mắt trận, đầu mối then chốt của cấm chế, để khống chế cả toà Côn Ngô Sơn nằm trong Phong ma tháp tại tầng thứ chín.
Nếu mà muốn một lần nữa đem gia cố lại phong ấn, trừ bỏ Hoá Long Tỳ ra, chúng ta phải đến được tầng cuối cùng này mới có thể làm phép được. Nhưng ngươi hãy thử nhìn xung quanh bốn phía xem, làm gì còn có cái cửa nào để đi nữa.
Mà địa phương khả nghi duy nhất có thể đi chính là Cung điện này mà thôi. Mà mười phần chắc có đến chín phần cửa vào tiếp theo ở nơi nào đó trong cung điện. Nay Bát Linh Thước cùng cái pháp trận này nói không chừng chính là dùng để phong ấn cửa vào tầng thứ chín mà thôi. Việc này ngay từ đầu ta cũng không có nói tỉ mỉ, khó trách sư muội có nhiều băn khoăn như vậy." Mộc Phu Nhân truyền âm trả lời lại với Nữ tử tú lệ
"Thì ra là thế, bây giờ ta mới hiểu vì sao sư tỷ không có làm phép gia cố phong ấn ngay, ngược lại cũng không có giải thích gì,lôi kéo ta tới nơi đây,. Nhưng kiện Bát Linh Thước này, chúng ta …" Nữ tử tú lệ đột nhiên như bừng tỉnh ngộ nói.
"Về Bát Linh thước ta lại nói tiếp, nó cũng chính là di bảo của tiền bối sáng lập ra Hoá Tiên Tông chúng ta, vì vậy hai chúng ta đương nhiên phải có trách nhiệm thu hồi lại" Mộc phu nhân không chờ Nữ tử tú lệ nói xong liền chen lời nói tiếp.
"Nói như thế cũng không sai, chính là hai chúng ta chỉ sợ rất khó có thể cướp được bảo vật này" Nữ tử tú lệ liếc mắt nhìn một cái về chúng tu sĩ cùng Ngân sí dạ xoa yêu vật, chần chờ trả lời.
"Chuyện này cũng không nhất định. Chớ quên, trong tay ngươi có "Tứ Tượng Thước" chính là pháp bảo phỏng chế Bát Linh thước luyện ra. Trong khi động thủ đoạt bảo, nếu biết chớp thời cơ ngươi phát động thước này nói không chừng có thu hoạch bất ngờ.
Hơn nữa cho dù chúng ta không đoạt được bảo. Chớ quên, còn có Hướng Lão lúc nào cũng có thể tuỳ ý chạy tới. Đến lúc đó vô luận kiện Thông Thiên Linh Bảo này rơi vào tay ai, đều cũng phải ngoãn ngoãn giao ra. Lấy quan hệ sâu xa của Lão Nhân gia với Hoá Tiên Tông chúng ta, Chỉ cần Chịu khó cầu xin một chút, cho dù chúng ta không thể lấy được Bát Linh Thước, nhưng khẳng định những ưu đãi khác chắc cũng có không ít" Mộc phu nhân trong giọng nói lộ ra vài phần giảo hoạt trả lời.
"điều này cũng đúng! tuy nhiên, chúng ta từ cái truyền tống trận màu trắng truyền vào trong mật thất này, nhưng không biết cái truyền tống trận màu đen kia truyền tống tới nơi nào? Đáng tiếc cái Truyền tống trận ở đây đã mất đi hiệu lực. Nếu không, ta quay lại xem xét một phen thì tốt rồi" Nữ tử tú lệ như nhớ ra một chuyện khác hỏi.
"Ai mà biết được? có thể biết chắc cũng không có ai. Trong các điển tịch của tông môn chúng ta, cũng không có đề cập đến sự tình cụ thể việc cổ ma bị phong ấn." Mộc phu nhân ngẩn ra, cũng chỉ có thể nói như vậy trả lời.
o0o
Ngay tại nhị nữ đang truyền âm mật đàm với nhau. Lúc này tại một địa phương xa lạ gần đó trong một không gian u ám. theo như các nàng vừa nói chính là cổ ma thánh tổ, thì tại giờ phút này đang tìm mọi cách phá tan phong ấn trói buộc.
"Mặc kính, Ngọc liên, Nhẫn, lệnh tiễn (mũi tên), hắc sắc tiểu bình, cả năm kiện ma khí. Phiêu phù trên không trung còn Cự Lang hai đầu đang nằm phía dưới mặt đất, đồng thời cả năm kiện ma khí phun xuống phía dưới từng đạo hắc sắc quang trụ (những cột ánh sáng màu đen), tất cả đều nhập vào trong thân thể của Ngân Lang, làm cho bên ngoài thân thể của cự lang nổi lên một tầng âm trầm ma quang. Đem trên người các đạo phù chú cùng xiềng xích cường ngạnh đẩy rời xa khỏi thân thể.
Phù cùng hắc liên cũng bởi vậy hiện lên quang mang kỳ lạ chớp động không ngừng. Tựa hồ cũng bị kích phát bởi cấm chế vốn có ở đây.
Nhưng kinh người nhất cũng không phải cái này. Mà là Hoàng sắc gương đồng đang ở bốn phương tám hướng. giờ phút này chúng nó nhất tề phát ra tiếng động "vù.vù" rồi tập chung quang mang vào Hoàng sắc quang trụ làm quang trụ thô to này ước trừng lớn hơn trước mấy lần. Tạo thành một cái lồng giam ánh sáng phảng phất không thể phá vỡ.
Lúc này Hai đầu bốn tay cổ ma đang huyền phù ở giữa không trung đang bắt quyết niệm thần chú thúc giục năm kiện ma khí. Trên cả hai gương mặt đều hiện ra biểu hiện ngưng trọng, chăm chú nhìn Ngân lang.
Còn ở dưới thân nó là cái Truyền Tống Trận màu đen đang bị một bộ trận kỳ phát ra một tầng hào quang màu xám bao phủ ở trong. Làm cho pháp trận này tạm thời đình chỉ hoạt động. Để ngừa có những tu sĩ khác xâm nhập trong đó
Lúc này, hắc sắc Lang Thủ (cái đầu màu đen) của Ngân lang hoàn toàn xuất hiện bộ dáng giống như bị ma hoá, chẳng những trên đầu chiếc sừng lớn hơn rất nhiều, mà trên bề mặt sừng lại phát ra quang điện hình vòng cung chớp động không thôi, kèm theo những tiếng động ầm ầm như tiếng sấm. Mà lúc này trên đầu Lang, trong đôi mắt cũng chớp động không ngừng tử sắc ma diễm. Nay một màn quỷ dị xuất hiện, những chiếc phù chú khi bị ánh mắt này nhìn lướt qua đều quỉ dị bốc cháy hoá thành một đống tàn tro.
Trải qua năm kiện Ma khí không ngừng thúc giục ma khí vào trong thân thể. Nay phân hồn của cổ ma thánh tổ rốt cuộc dưới sự tích tụ từng chút từng chút một ma khí nay đã đến một trạng thái nhất định, bắt đầu làm phép thoát khỏi cấm chế
Thời gian từng chút từng chút một trôi qua, rốt cuộc hắc sắc Lang Thủ của cự lang cũng đem các tấm phù chú ở xung quanh bản thân tất cả biến thành hư ảo hết. Trong miệng gầm nhẹ một trận, vốn thân hình to lớn kinh người, Nay ở trong tầng hắc quang lại chớp động liên hồi làm thân hình càng ngày càng lớn lên nữa, tựa hồ muốn hoá thành một đấng thần linh khai thiên tích địa, muốn đem cả không gian này phá vỡ.
Lúc đầu Hoàng sắc quang trụ tạo thành lồng giam còn miễn cưỡng có thể vây khốn được cự lang một lát, nhưng sau vẫn bị cường ngạch phá vỡ, làm mấy trăm mặt gương đồng cũng bởi vậy mà đồng thời vỡ tan, biến thành đầy trời lưu tinh (đầy sao), biết mất vô ảnh vô tung.
Trái lại ban đầu tưởng nhìn không ra cái gì chính là "Đại chu thiên tinh thần liên", dưới hào quang chớp động, nhưng lại theo thân hình cự lang cũng cùng lớn lên theo vẫn gắt gao trói buộc cự lang vào trong, không một chút nào có ý định buông tha, hơn nữa tựa hồ bởi vì cự lang giãy dụa mà mặt ngoài "Đại chu thiên tinh thần liên" đột nhiên nổi lên một tầng hoả diễm màu trắng ngà.
Nhất thời làm cho không gian tràn đầy mùi da thịt bị thiêu cháy.
Hoả diễm dường như không chịu ảnh hưởng của hộ thể ma quang của cự lang mà trực tiếp thiêu cháy da lông của nó
Trên mặt hắc sắc lang thủ của cự lang hiện lên vẻ thống khổ dị thường, nay hoả diễm này tựa hồ lai lịch cũng không đơn giản.
Ở phía dưới cổ ma vừa nhìn thấy hoả diễm mầu trắng ngà này, trên gương mặt lại lộ ra một tia sợ hãi, trong miệng lại thì thào nói nhỏ một câu:
"Thuần dương bạch cốt hoả! Không nghĩ tới thượng cổ tu sĩ lại đem loại yêu hoả này dung hợp vào trong tinh thần liên này, xem ra có chút phiền toái"
Nhưng vào lúc này, hắc sắc Lang Thủ của cự lang đột nhiên vung mạnh lên, "ầm ầm" một tiếng nổ vang lên, trên chiếc sừng hắc sắc quang điện hình vòng cung hoá thành một quả lôi cầu bay thẳng lên không trung, sau đó nổ tung.
Vô số đạo hắc sắc điện quang từ trên không trung rơi xuống, tất cả đều từ phía trên nhằm tinh thần liên đánh xuống.
Trong phút chốc, bạch diễm cùng Hắc điện đan xem vào nhau, giống như hai con quái xà cuốn lấy nhau rồi lao vào nhau cắn xé, phát ra một âm thanh trầm đục quỷ dị.
Mà Hắc sắc Lang Thủ của cự lang cũng không có chịu dừng lại, trong mắt tử diễm nhất thời bộc phát, một loạt âm thanh trầm thấp chú ngữ từ trong miệng truyền ra, trong miệng phun ra một cỗ hắc sắc quang hà hướng bốn phương tám hướng mà thổi qua, làm cho không gian ngập tràn ánh sáng màu đen, làm cho các cấm chế dầy đặc ở xung quanh tất cả đều bị thổi bay, thanh thế thật là kinh người.
Phía dưới cổ ma nhìn thấy màn này, nhất thời trên khuôn mặt hiện ra một sắc mắt vui mừng khó tả.
Xem ra phân hồn thánh tổ tuy rằng bị nhốt nhiều năm, nhưng thần thông cũng chưa có mất đi, chắc không phải tốn nhiều thời gian liền có thể thoát khốn mà ra.
----------o0o------------
Côn Ngô Sơn, phía trước lối vào vết nứt phong ấn, khắp nơi bóng người chớp động, những tu sĩ tụ tập ở đây tuy rằng không có nhiều như lúc trước nhưng cũng lên tới hai ba trăm người xem trừng không bằng một nửa lúc trước.
Nhưng đang ngồi xếp bằng trước lối vào chính là Huyền Thanh tử, lúc này sắc mặt cũng không có thoải mái, ngược lại càng hiện lên vẻ trầm trọng.
Bởi vì trong hai ba trăm người này phần lớn lại là Kết đan tu sĩ, thậm chí còn có hơn mười người là Nguyên Anh Kỳ tu sĩ.
Nếu không phải thanh danh Thái Nhất Môn của lão quá lớn, mà chỉ dựa vào một thân Nguyên Anh Hậu kỳ đại tu sĩ của Huyền Thanh Tử chỉ sợ những người trước mắt này, sớm đã có người không kiên nhẫn được mà muốn xông vào phía trong vết nứt rồi.
Nhưng cũng chính vì như vậy, vị trưởng lão của Thái Nhất Môn này phỏng chừng cũng không thể ngăn cản chúng tu sĩ quá lâu, dù sao những tu sĩ này cũng có không ít các trưởng lão của các đại môn phái mà thế lực cũng không phải là loại dễ dàng trêu chọc.
"Huyền Thanh Tử đạo huynh, ngươi rốt cuộc tính cho chúng ta phải chờ bao lâu nữa đây! Tại hạ tới nơi này cũng không phải đứng ở nơi này chờ đợi mất thời gian" rốt cuộc trong đám người cũng có người không thể kiên nhẫn nổi, một lão giả trên mặt bao phủ hồng quang đi ra, chính là một gã Nguyên Anh Trung kỳ tu sĩ.
"La đạo hữu, không phải bần đạo đã nói rồi sao? Căn bản ở đây không thể có ai đủ khả năng đi qua khe nứt, tại hạ ngăn cản chư vị lại cũng không phải muốn làm khó dễ mà không muốn trơ mắt nhìn vài vị đạo hữu chôn vùi tính mạng một cách vô ích mà thôi" Huyền Thanh tử trong lòng thở dài, nhưng vẫn ngước mắt lên trả lời. Thần sắc bình tĩnh dị thường.
"Nhưng ngươi nói ta nghe tại sao, lúc trước các tu sĩ của Âm La Tông cùng Hoá Tiên tông lại đi vào được. Đây là đạo lý gì" Lão giả họ La bất mãn hỏi.
"Đó là bởi vì Mộc Phu Nhân cùng Càn Huynh bọn họ có Nhật Nguyệt Toa cùng Linh Tê Khổng Tước mở đường, tự nhiên là có thể mạo hiểm thử một lần. Nếu mà La huynh cũng có một trong tam đại linh toa, bần đạo tuyệt đối sẽ không ngăn cản một chút nào. Kỳ thật chỉ cần chúng ta kiên nhẫn chờ thêm mấy ngày, khi đó cái vết nứt sẽ khôi phục như lúc ban đầu" Huyền Thanh Tử thong dong nói.
"Nếu đợi ở đây thêm mấy ngày, chỉ sợ bên trong bảo vật sớm đã bị nhóm của Càn lão ma vét sạch không còn!" Một âm thanh có chút không vui truyền tới, tiếp theo một gã toàn thân được bao phủ một tầng lục vụ chỉ thấy một nhân ảnh mờ mờ trong đó, phiêu phù từ phía sau đám người đi ra
"Nguyên Lai là Vũ đạo hữu của Bích Lân Nhai cũng đã đến" Huyền Thanh Tử vừa thấy bóng người này, mày không khỏi nhíu lại. vị này tu sĩ tuy rằng không phải là nhân vật của một trong các đại môn phái, nhưng một thân độc công lại danh chấn Đại Tấn, cho dù hắn chỉ có một mình nhưng cũng không phải là nhân vật dễ dàng đối phó.
Lại nói tiếp, kỳ thật trong lòng Huyền Thanh Tử đối với sinh tử của những người này hắn cũng chẳng thèm quan tâm, cho dù toàn bộ đều mất mạng ở trong vết nứt hắn tuyệt đối cũng không có nhíu mày
Nhưng lúc trước hắn từng lấy được tin tức, mở ra phong ấn chính là chúng tu sĩ Diệp gia. Mà trong lúc hắn đang cân nhắc suy nghĩ không biết Diệp gia đang có mưu đồ gì. Thì ngay khi đó lại nhận được một mệnh lệnh bí mật từ trong tông môn truyền ra. Hắn phải cùng Thất Diệu Chân Nhân của Thiên Ma Tông liên thủ cùng tiến vào bên trong một chuyến, nhưng trước khi tiến vào phải tận lực ngăn cản không cho những tu sĩ khác tiến vào vết nứt.
Mà người hạ mệnh lệnh, thân phận ở trong tông môn là một tồn tại cực kỳ đặc thù, mà ngay cả hắn cũng không dám mảy may cãi lời. Nếu không lấy thân phận của hắn lại như thế nào xuất lực làm cái chuyện tình lấy lòng người này.
Tuy nhiên, trong mệnh lệnh nói muốn tiến vào trong phong ấn phải cần tới hai gã Hậu kỳ tu sĩ cùng liên thủ mới có khả năng tiến vào, có thể thấy được phong ấn này tuyệt đối không đơn giản chút nào.
Quả nhiên, ngay tại trước đó không lâu hắn lại thu được một quả tin tức ngọc giản, bên trong nói một ít tin tức về cái phong ấn này, điều này làm cho lão đạo sau khi nhìn xong, trong lòng kinh hãi, đối với việc lúc trước để cho Đám người Kiền Lão Ma tiến vào, không khỏi nổi lên một chút hối hận.
Giờ khắc này tự nhiên càng cẩn thận không dám để cho những tu sĩ khác tiến vào trong vết nứt.
Nếu không như vậy để nhiều tu sĩ cùng xâm nhập vào trong, thế nào cũng gặp phải những sự tình không thể lường trước được. Vạn nhất lại đem vị kia đang bị phong ấn thả ra, thì nhân giới tu sĩ có ai có thể làm đối thủ? Huống hồ bên trong lại còn có Thông Thiên Linh Bảo bực này bảo vật, tự nhiên làm sao có thể để cho nhiều người cùng tranh đoạt được.