Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 1381: Khởi tử hồi sinh



Người dịch: Vì anh vô tình

Lúc này Cổ Hoặc Kim đối mặt với công kích của ba người Hàn Lập, thì trên mặt càng hiện vẻ điên cuồng. Hai ngón tay y hợp thành chỉ vạch trên cổ tay trái một cái, mảng lớn tinh huyết từ đó phun ra, chui vào trong vòng xoáy Hỗn Độn.

Vòng xoáy Hỗn Độn lập tức nổi lên một tầng huyết quang nhàn nhạt, tốc độ khuếch trương càng thêm nhanh.

Tay phải y bấm niệm pháp quyết.

Vòng xoáy Hỗn Độn chấn động lần nữa, vô số hòn đá bốc cháy từ đó bắn ra, đuôi kéo theo đường ánh sáng dài, giống như là sao chổi. Nó va vào trên kiếm ảnh màu vàng và vết nứt không gian màu bạc.

Hòn đá bốc cháy cũng tản ra các loại pháp tắc khác nhau, cùng tiễn ảnh màu nâu khác biệt, gồm chín loại.

Ầm ầm!

Những hòn đá bốc cháy cùng với kiếm ảnh, vết nứt đụng vào nhau, lập tức vỡ ra, hóa thành từng đoàn hỏa cầu thật lớn. Nó nhanh chóng hóa thành một biển lửa như muốn nấu chín cả bầu trời và mặt đất.

Chín cỗ lực lượng pháp tắc trong đó điên cuồng xen lẫn vào nhau, kiếm ảnh màu vàng cùng vết nứt không gian lập tức bị xé rách rồi thôn phệ.

Không chỉ vậy, bỗng một cỗ cự lực ngập trời cách không oanh kích đến trên thân ba người Hàn Lập.

Thân thể của ba người chấn động, đều bị đánh bay ra ngoài.

Khóe miệng Cổ Hoặc Kim nhếch lên, hai tay tiếp tục vung lên lần nữa.

Vòng xoáy Hỗn Độn chấn động kịch liệt, vô số lôi quang to bằng phòng ốc từ đó bắn ra, đánh về phía ba người.

Những lôi quang này hiện ra Hỗn Độn chi sắc, bên trong không tản ra các loại lực lượng pháp tắc, mà tràn ngập một loại khí tức Hỗn Độn. Nó phát ra âm thanh lôi đình trầm thấp chấn động, giống như trong đó đang dưỡng dục từng cái thế giới cỡ nhỏ.

"Đây là Hỗn Độn Thần Lôi... Mau lui lại!" sắc mặt của Luân Hồi điện chủ đại biến, không tiếp tục liên thủ với Hàn Lập, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.

Lục Đạo Luân Hồi Bàn lập tức xuất hiện tại trước người Luân Hồi điện chủ, sáu cỗ quang mang đỏ sậm từ trong sáu cái lỗ thủng màu đen kịt đang ở giữa tuôn ra, bao phủ thân thể trong đó. Đồng thời cả người gã bắn ngược về phía sau.

Hàn Lập và Ma Chủ mặc dù không biết những Hỗn Độn Thần Lôi này uy lực ra sao. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt Luân Hồi điện chủ đại biến như vậy, cũng vội vàng lui về phía sau, riêng mình thi pháp hộ thể.

Hai tay Ma Chủ bắt quyết, không gian hư vô chung quanh chuyển động, nhanh chóng bao quanh thân thể của y. Nó hình thành một cái kén tròn hơi mờ, mang thân thể bao ở trong đó.

Kén tròn tựa như một cái không gian dị độ, mặc dù lơ lửng ở đó và có thể nhìn thấy, nhưng dường như lại cực kỳ xa, không cách nào chạm được.

Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, Linh Vực quanh người nhanh chóng thu nhỏ, trong nháy mắt chỉ cỡ vài chục trượng, vô cùng kiên cố, kim quang bên trong dày đặc đến trình độ thực chất.

Hắn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, những kim quang kia lóe lên, biến thành một đoàn tường vân màu vàng nồng đậm. Chính là Bất Hủ Kim Vân, mang thân thể hắn bao phủ ở giữa.

Hàn Lập vừa mới làm xong, thì hư không trước người khẽ động, Hỗn Độn Thần Lôi bỗng xuất hiện. Nó dường như trực tiếp vượt qua giới hạn cuả thời gian và không gian, đụng trên Linh Vực của hắn, trực tiếp nổ tung.

Thiên địa trong nháy mắt biến thành một loại màu sắc hỗn độn, một cỗ lực lượng hủy diệt thế giới kịch liệt chấn động, hết thảy đều bị phá hủy. Hỗn Độn Lôi Quang che mất mọi thứ, hư vô không gian lần nữa tan vỡ, mảng lớn sụp đổ.

Linh vực quanh người Hàn Lập tự nhận kiên cố không gì bằng, lập tức tan vỡ, không thể chịu được dù chỉ trong chớp mắt.

Mãnh liệt lôi quang lập tức trùng kích lên Bất Hủ Kim Vân, kim vân run rẩy kịch liệt, trong tiếng xé vải xoẹt xoẹt, nhanh chóng trở nên mỏng manh.

Chớp mắt, Bất Hủ Kim Vân đã vỡ vụn hơn phân nửa, chỉ còn lại một tầng thật mỏng.

Trong lòng Hàn Lập run sợ, giờ mới biết được uy lực của Hỗn Độn Thần Lôi. Khó trách Luân Hồi điện chủ khiếp sợ như vậy, vừa nhìn thấy những thần lôi này, lập tức không còn chút chiến ý nào, quay người chạy trốn.

Lôi này đơn giản là thần thông không phải con người có thể ngăn cản!

Hắn hét lớn một tiếng, toàn lực vận chuyển Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết, Thời Gian Pháp Tắc chi lực trong cơ thể điên cuồng rót vào Bất Hủ Kim Vân quanh người, Bất Hủ Kim Vân lập tức dầy thêm một chút.

Ngay sau đó, năm đạo kim quang từ trên thân hắn bắn ra, xoay chung quanh thân thể, Chân Ngôn Bảo Luân, Quang Âm Tịnh Bình, Huyễn Thần Sa Lậu, Đoạn Thời Hỏa Bả, và Đông Ất Thần Mộc chính là năm kiện đồ vật Thời Gian Pháp Tắc.

Năm kiện đồ vật Thời Gian Pháp Tắc hào quang tỏa sáng, vây quanh thân thể của hắn bay múa, Thời Gian Pháp Tắc vô cùng cường đại từ đó tuôn ra.

Hư không phị cận lập tức bị bóp méo, hóa thành vòng xoáy màu vàng, giống như một cái thông đạo thời không, Thời Gian Pháp Tắc chi lực cường đại ở trong đó quay cuồng, đem bất luận cái gì đồ vật xâm nhập làm cho vỡ nát, thôn phệ.

Thân thể của hắn hắc quang chớp động, từng đạo ma văn màu đen nổi lên, còn dài ra từng mảng vảy màu đen, trong nháy mắt hóa thành hình thái Thiên Sát Ma Thần mạnh nhất, chính là mười hai đầu ba mươi sáu cánh tay.

Mãnh liệt lôi quang, còn có Hỗn Độn Thần Lôi ở phía sau không có chút nào dừng lại, như sóng dữ cuốn tới, đánh vào trên vòng xoáy màu vàng.

Vòng xoáy màu vàng lập tức điên cuồng run rẩy, giống như thuyền nhỏ trong cơn bão.

Nhưng vô luận Hàn Lập có thôi động vòng xoáy màu vàng thế nào, thì căn bản không thể thôn phệ được những Hỗn Độn Lôi Quang kia.

Từng đạoHỗn Độn Thần Lôi tại vòng xoáy chung quanh nổ tung, cường đại Thời Gian Pháp Tắc dễ dàng bị phá hủy, vòng xoáy màu vàng nhanh chóng thu nhỏ, Chân Ngôn Bảo Luân cùng những vật này cũng bay lên.

Vô số Hỗn Độn Thần Lôi trút xuống, bao vây lấy năm kiện Thời Gian Pháp Tắc đồ vật, mãnh liệt nổ tung!

"Răng rắc" một tiếng, năm kiện Thời Gian Pháp Tắc đồ vật đều vỡ vụn!

Sắc mặt Hàn Lập trắng nhợt, một ngụm máu tươi, trên mặt lộ vẻ kinh nộ.

"Sao lại thế!"

Chân Ngôn Bảo Luân và những vật này, là hắn thiên tân vạn khổ mới ngưng luyện ra được. Nó từng trợ giúp hắn xử lý không biết bao nhiêu cường địch, là năm kiện bảo vật quan trọng nhát, bây giờ vậy mà nát.

Nếu là lúc khác, hỏng mất cũng chẳng có gì, cùng lắm thì lại tốn hao chút thời gian từ từ cô đọng. Nhưng giờ còn phải đối mặt Cổ Hoặc Kim, ngay cả thần thông tâm đắt nhất cũng bị đánh tan, làm sao cùng nó đối kháng?

Vòng xoáy màu vàng ầm vang sụp đổ, Bất Hủ Kim Vân quanh người Hàn Lập quang hoa đại giảm, tại Hỗn Độn Lôi Quang trùng kích vào, nhanh chóng trở nên mỏng manh.

Từng luồng lực lượng hủy diệt cách không thẩm thấu, xâm nhập vào trong cơ thể của hắn.

Thân thể Hàn Lập đại chấn, kinh mạch trong cơ thể càng run rẩy kịch liệt, cho dù lúc này đã biến thành hình thái Thiên Sát Ma Thần, cũng có chút không chịu nổi.

Hắn sợ hãi bừng tỉnh, không suy nghĩ nhiều, toàn lực vận chuyển Thời Gian Pháp Tắc còn sót lại trong thể nội, còn có Thiên Sát Trấn Ngục Công.

Hắc quang từ trong cơ thể hắn bộc phát, từng luồng cự lực kinh thiên từ trong cơ thể hiện ra, lập tức mang những lực lượng hủy diệt chảy vào kia đuổi ra ngoài.

Vào thời khắc này, Hàn Lập quanh người Bất Hủ Kim Vân rốt cục không chịu nổi uy lực của Hỗn Độn Thần Lôi, đều sụp đổ, thần lôi ầm vang cuốn tới.

Hàn Lập khẽ quát một tiếng, ba mươi sáu cánh tay liên tiếp huy động, đập về phía bên trên.

Ba mươi sáu đoàn quyền ảnh màu vàng nổ ra, ẩn chứa lực lượng to lớn có thể đánh ra một cái lỗ thủng, nhưng cùng Hỗn Độn Thần Lôi đụng một cái, tựa như đá chìm đáy biển, ngay cả gợn sóng đều không có.

Mảng lớn Hỗn Độn Lôi Quang trút xuống, đánh trên người Hàn Lập.

Hàn Lập ba mươi sáu cánh tay đều vỡ ra, biến thành huyết vũ đầy trời, trên thân lân phiến bay tán loạn, huyết nhục tan vỡ, lộ ra từng cây xương cốt đen kịt.

Nếu không có những xương cốt này ẩn chứa Thiên Sát Chi Thể lực lượng cường đại nhất, hắn lại dùng Thời Gian Pháp Tắc chi lực sau cùng để bảo vệ những xương cốt này, nên những xương cốt này cũng không bị nổ nát.

Thân thể tàn phá của Hàn Lập bị tạc bay ra ngoài, thân thể cũng một lần nữa biến thành hình người.

Đầy trời Hỗn Độn Lôi Quang nhanh chóng biến mất,

Lục Đạo Luân Hồi Bàn như cũ đứng lặng ở nơi đó, chỉ là mặt ngoài nổi lên mấy đạo vết rạn, tản ra quang mang đỏ sậm cũng mờ đi rất nhiều.

Đằng sau Luân Hồi Bàn, lơ lửng một chùm sáng hình người, lóe lên vỡ ra.
Thân hình Luân Hồi điện chủ từ đó bay ra, sắc mặt của gã tái nhợt dị thường, hiển nhiên mặc dù chặn lại Hỗn Độn Thần Lôi, tiêu hao cũng rất lớn.

Gã quay đầu nhìn chung quanh, sắc mặt trầm xuống.

Kén tròn ẩn thân của Ma Chủ đã biến mất không thấy gì, một bộ tàn phá thi bị cắt thành mấy khúc lơ lửng tại phụ cận, khí tức hoàn toàn không có, chính là Ma Chủ.

Một bên khác, tình huống của Hàn Lập mặc dù so Ma Chủ tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ là tồn tại một hơi.

"Ha ha, Hỗn Độn Thần Lôi tư vị như thế nào? Hiện tại ngươi hai tên giúp đỡ đều đã xong, chỉ còn ngươi một người, còn muốn báo thù sao?" Cổ Hoặc Kim cười ha ha, cực kỳ đắc ý.

Từng đạo Hỗn Độn quang mang từ trong vòng xoáy rót vào thân thể của y, sắc mặt đều đã phục hồi như cũ, trên thân khí tức cũng trở nên to lớn hơn.

"Hỗn Độn Thần Lôi xác thực lợi hại, bất quá còn chưa tới một khắc cuối cùng, hươu chết vào tay ai, còn chưa thể biết được!" Luân Hồi điện chủ cười lạnh một tiếng, thân hình bỗng nhiên bay ngược về phía sau, đồng thời há mồm phun ra một ngụm chùm sáng đỏ sậm.

Trong chùm sáng thình lình ẩn chứa mấy chục cây tia sáng đỏ sậm, chính là tơ Luân Hồi Pháp Tắc, dung nhập trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn.

Lục Đạo Luân Hồi Bàn giống như được ăn thuốc bổ, cấp tốc ong ong chuyển động.

Một cỗ to lớn hấp lực từ đó phát ra, thân thể tàn phế của Ma Chủ, còn có thân thể Hàn Lập nhằm phía Lục Đạo Luân Hồi Bàn bay đi.

Trong Luân Hồi Bàn hắc quang lóe lên, sáu cái lỗ thủng màu đen nổi lên, bên trong một cái lỗ thủng bỗng phồng lớn, mang thân thể tàn phế của Ma Chủ nuốt vào.

Luân Hồi điện chủ mười ngón như bay, nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, Luân Hồi Bàn xoay tròn bay múa, tách ra chói mắt quang mang đỏ sậm, càng thẩm thấu tiến vào trong hư không.

Cổ Hoặc Kim thấy cảnh này, nhướng mày.

"Ra!" Luân Hồi điện chủ bấm niệm pháp quyết hai tay dừng lại, đưa tay hư không đánh ra.

Trên Luân Hồi Bàn trong một lỗ thủng khác quang mang lóe lên, một bóng người bay ra, chính là Ma Chủ.

Hắn giờ phút này thương thế trên người đều phục hồi như cũ, con mắt khôi phục thần thái, vậy mà sống lại.

Hiện giờ Ma Chủ cũng vô cùng ngạc nhiên, có chút luống cuống nhìn xem mọi thứ xung quanh.

"Khởi tử hồi sinh!" Cổ Hoặc Kim con ngươi cũng là co rụt lại.

"Đa tạ điện chủ." Ma Chủ giờ phút này cũng hiểu việc gì vừa xảy ra,quay về phía Luân Hồi điện chủ khom mình hành lễ.

"Thạch đạo hữu không cần khách khí, Luân Hồi Pháp Tắc mặc dù có thể cho ngươi chết đi sống lại, nhưng cũng sẽ tiêu hao ngươi hồn phách một lần cơ hội chuyển sinh, không thể lạm dụng." Luân Hồi điện chủ khoát tay, nhìn về phía thân thể Hàn Lập, định thi pháp cứu chữa.

"Ồ!" mặt gã đột nhiên rung động một cái, dừng tay lại.

Lúc này thân thể Hàn Lập trôi nổi giữa không trung, khí tức đã rất suy yếu.

Trong cơ thể hắn Thời Gian Pháp Tắc còn sót lại, cũng bị đánh bay ra ngoài, phiêu tán trong hư không thể nội hoàn toàn trống rỗng.

Hàn Lập cảm giác thân thể không hề đau đớn, các giác quan cũng dần biến mất.

"Phải chết ở chỗ này sao?"

Hiện giờ Hàn Lập trong lúc mơ màng, đầu liền lóe lên ý nghĩ này, nhưng không có cảm giác sợ hãi chút nào.

Hắn giờ phút này lại có cảm giác hóa thân ức vạn, chính mình phảng phất cùng thế giới này hòa thành một thể.

Hết thảy chung quanh bỗng nhiên trở nên chậm chạp, ba động nguyên khí, các loại quang mang quay cuồng, đều trở nên cực kỳ chậm chạp, hiện ra rõ ràng trước mắt hắn.

Giờ này mắt hắn đã không nhìn thấy, lại dùng một loại phương thức khác cảm giác đến thế giới này...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv