Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 138: Tiên Nguyên Thạch cùng Địa Đan Sư



Dịch giả: loki1994

Hàn Lập nghe xong lời của Mộ Tuyết, không nói thêm gì, liền bay về cổng tò vò.

Tu sĩ từ bên ngoài muốn vào trong thành phải đi qua cổng này. Lúc hắn đến, hàng người đã xếp thành một hàng dài. Mấy thân hình mặc áo bào tu sĩ màu đen đang canh chừng cửa thành, thu phí vào thành đối với hàng người.

Mấy tên này ngoại hình giống tu sĩ y như đúc, nhưng lại không phải là người, hình như là đạo binh Địa Tiên.

Một bên cửa thành khắc mấy hàng chữ to, là phí vào thành dành cho các cấp bậc tu sĩ. Nhưng mà, chỉ thu đến Luyện Hư kỳ, tu vi Hợp Thể kỳ trở lên cần phải giao nộp bao nhiêu Linh Thạch thì không có ghi.

"Tại sao chỉ viết đến tu sĩ Luyện Hư kỳ? Chẳng lẽ từ Hợp Thể kỳ trở lên không cần giao nộp lệ phí vào thành?" Hàn Lập đảo mắt nhìn qua những hàng chữ kia, tùy ý hỏi.

"Tiền bối nói đúng, tu sĩ Hợp Thể kỳ trở lên thân phận cao quý nên vào thành không cần phải giao nộp bất kỳ phí tổn gì cả." Mộ Tuyết cười đáp.

"Thì ra là thế." Hàn Lập cười cười.

Một lát sau, hai người đã đến sát cửa thành.

Hàn Lập không lấy ra bất kỳ Linh Thạch nào, ung dung chắp hai tay sau lưng đi vào bên trong thành.

Linh quang trong tay hai đạo binh thủ vệ thành lóe lên, quét qua thân người Hàn Lập. Thủ vệ đạo binh vẫn đứng yên một chỗ, không nhúc nhích.

Mộ Tuyết có vẻ kinh ngạc, nhưng lại lập tức lấy ra hai khối hạ phẩm linh thạch, giao cho đạo binh. Gã vội vàng đuổi theo Hàn Lập, thần sắc trên mặt càng cung kính.

Phía sau cửa thành là những con đường rộng khoảng bảy tám trượng, được lát bằng đá xanh. Đường phố rộng rãi, nhìn gọn gàng sạch sẽ.

Trên đường, xe ngựa như nước, người đi lại như thoi đưa. Có thể dễ dàng thấy được tu sĩ có chứa Pháp lực, thậm chí, số lượng tu sĩ cấp cao cũng không ít.

Hai bên đường là từng dãy cửa hàng rộng rãi sáng ngời, không có một chút cảm giác dơ dáy bẩn thỉu. Các cửa hàng đều kinh doanh các loại tài liệu Tu tiên, chất lượng cũng không tệ.

Trong thành cũng không có cấm chế cấm bay, chỉ cần không bay quá cao thì sẽ không ai chú ý.

Hàn Lập phi thân lên không trung, đảo mắt nhìn quanh một vòng.

Từ bên ngoài nhìn vào không có chút cảm giác gì. Nhưng mà, khi vào trong thành, trải rộng tầm mắt hắn là một sự phồn hoa khắp nơi, cửa hàng đông đúc như nêm, người phàm và tu sĩ sống cùng nhau. Tiếng người huyên náo, ồn ào náo động bốn phương tám hướng.

Cảnh tượng phồn hoa thinh vượng như thế, quả thật khiến cho hắn có chút run động.

"Không biết lần này tiền bối đến Hắc Phong Thành là muốn mua đồ vật gì? Hay là muốn làm sự tình nào đó?" Mộ Tuyết đi tới bên cạnh Hàn Lập, dè dặt hỏi.

"Ta nghe nói, Truyền Tống trận ra khỏi Hắc Phong Hải vực nằm bên trong Hắc Phong Thành?" Hàn Lập quay người nhìn về Mộ Tuyết, tùy tiện hỏi một câu.

"Đúng thế. Truyền Tống trận kia nằm ở tháp Thiên Tinh ở ngay giữa thành này. Tiền bối,... chẳng lẽ người muốn rời khỏi hắc Phong Hải vực?" Mộ Tuyết do dự một chút, hỏi.

Hàn Lập không nói gì, khẽ gật đầu.

"Chuyện này... Tiền bối, không phải là vãn bối muốn làm người thất vọng. Hằng năm, đều có rất nhiều người đến Hắc Phong Thành, muốn rời khỏi Hắc Phong Hải vực. Nhưng mà, không ai có thể thành công rời đi cả. Muốn dựa vào Truyền tống trận kia để rời khỏi đây, trên thực tế... Vô cùng khó khăn." Mộ Tuyết cười khổ, muốn nói tiếp nhưng lại ngừng lại.

"Khó khăn như thế nào?" Hàn Lập thần sắc không thay đổi, hỏi.

"Truyền Tống đại trận ở đây nối với một Cổ Truyền Tống trận. Hiện tại, truyền tống trận do Đảo chủ đại nhân khống chế. Cứ trăm năm, mở ra một lần Truyền tống, nhưng số lượng danh ngạch có hạn và phải được Đảo chủ chỉ định. Nói cách khác, để được truyền tống ra ngoài, đầu tiên cầm tới danh ngạch, sau đó là phải chịu một khoản phí tổn cực kỳ đắt đỏ. Ngay cả những Tiên nhân kia, cũng không có mấy người có thể lấy ra được con số ấy." Mộ Tuyết chậm rãi nói ra.

"Ngươi có biết lần kế tiếp mở ra Truyền tống trận là khi nào không?" Hàn Lập nghe vậy, lông mày hơi hơi nhăn lại.

"Chắc không còn lâu nữa đâu. Mỗi lần đại trận mở ra đều là trăm năm một lần, sau khi diễn ra Đại Đấu giá hội. Hiện tại đã sắp đến Đại Đấu giá hội cho nên trong thành mới càng thêm náo nhiệt so với ngày thường." Mộ Tuyết trả lời.

"Thế còn danh ngạch của Đảo chủ, làm thế nào mới có được nó?" Hàn Lập trong lòng hơi thả lỏng, lại hỏi.

"Danh ngạch... Do tiểu nhân có tu vi quá thấp, việc này lại được che giấu nên là không rõ lắm..." Mộ Tuyết sắc mặt cứng đờ, gãi đầu một chút rồi nói.

"Ngươi vừa nói là phải tốn một khoản phí tổn đắt đỏ, rốt cuộc là cần bao nhiêu Linh Thạch?" Hàn Lập cũng không có chỉ trích Mộ Tuyết, hỏi một vấn đề khác.

"Phí tổn mà Đảo chủ đại nhân yêu cầu không phải là Linh Thạch, mà là Tiên Nguyên Thạch. Đã thế lại còn là năm viên." Mộ Tuyết lắc đầu nói.

"Tiên Nguyên Thạch? Đó là vật gì vậy?" Hàn Lập trong lòng hơi động, hỏi.

"Nghe nói Tiên Nguyên Thạch là một loại Tinh thạch mà Tiên nhân sử dụng phương pháp đặc thù nào đó để rót nguyên khí từ trong cơ thể vào, hình thành một loại tiền chuyên dụng cho Tiên nhân." Mộ Tuyết suy nghĩ một chút, liền nói.

"Khối đá này rất trân quý sao? Nếu là tiền thì chỉ cần có đầy đủ Linh Thạch, vẫn có thể đổi được chứ?" Hàn Lập suy nghĩ một chút, tiếp tục hỏi. Cái tên Tiên Nguyên Thạch này là lần đầu tiên hắn nghe nói đến.

"Tiên Nguyên Thạch cũng không phải là một loại tiền bình thường. Nghe nói, đối với Tiên nhân, nó cực kỳ trân quý. Hơn nữa, bọn họ sẽ không lấy ra để giao dịch với người khác, dẫn đến là loại tiền này không có lưu thông trên thị trường. Tiểu nhân đến Hắc Phong thành này đã nhiều năm, chỉ nghe nói mấy chục năm trước, Thương hội của Hắc Phong Thành vì trao đổi một viên Tiên Nguyên Thạch với Tiên nhân mà phải bán đi mấy cái cửa hàng cùng vô số tài nguyên thiên nhiên trên đảo mới có thể gom gần đủ số lượng Linh Thạch." Mộ Tuyết có chút thổn thức nói.

Hàn Lập như có điều suy nghĩ, nhẹ gật đầu, có chút hứng thú với cái gọi là Tiên Nguyên Thạch.

Sau đó, hắn cũng không có hỏi thăm cái gì nữa.

Hắn cũng không nghĩ rằng có thể đơn giản rời khỏi được Hắc Phong Hải vực. Việc này để sau rồi tính tiếp, hiện tại hắn đang rất tò mò đối với Hắc Phong thành này.

Nghĩ như vậy, Hàn Lập đi về một hướng bên trong thành.

Mộ Tuyết đi sát theo sau hắn, giới thiệu sơ qua các tình huống bên trong Hắc Phong thành.

Hai người đi dạo xung quanh hết gần nửa ngày, Hàn Lập mới thỏa mãn ngừng lại.

Gần nửa ngày nghe giới thiệu cũng như được tận mắt chứng kiến đã khiến cho hắn mở rộng tầm mắt.

Nhất là khu vực trung tâm của Hắc Phong thành, nơi đây cửa hàng chuyên bán các loại đan dược, tài liệu cùng với Pháp bảo tầng tầng lớp lớp, khiến cho Hàn Lập có chút hoa mắt.

Nhưng mà, theo như lời Mộ Tuyết nói, bọn hắn mới chỉ đi dạo chưa được một phần của Hắc Phong thành mà thôi.

Trong lòng Hàn Lập không khỏi cảm thán, Hắc Phong Thành quả nhiên không hổ danh là tòa thành lớn nhất Hắc Phong Hải vực, thật sự là các tòa thành ở những nơi khác không thể so sánh được với nơi này.

Hắn chợt dừng bước, nhìn về một cửa hàng cao lớn ven đường.

Cửa hàng này cao năm tầng, với cổng và sân vườn to lớn, được trang trí hoa lệ nhưng không có thô tục, ngược lại mang một cảm giác cực kỳ cổ xưa, là một cửa hàng đan dược cực kì lớn.

"Tiền bối, đây là Thiên Dược Trai, có thể xem như là cửa hàng đan dược tốt nhất tại Hắc Phong thành. Nghe nói, cửa hàng này có chút quan hệ với Đảo chủ. Bên trong, có rất nhiều loại đan dược trân quý, giá cả cũng không phải quá đắt. Chưa bao giờ nghe qua chuyện chặt chém giá ở đây." Mộ Tuyết liền vội vàng giới thiệu.

Hàn Lập khẽ gật đầu, cất bước vào trong cửa hàng.

Trên người hắn bây giờ, không có nhiều loại đan dược khôi phục, ngoài ra, các loại đan dược chữa thương, giải độc thì càng ít hơn nữa. Sau này, hắn còn phải rời khỏi Hắc Phong Hải vực, tiến về phía Đông tìm kiếm Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, thì những đan dược cần thiết như vậy cần phải chuẩn bị càng sớm càng tốt.

Mộ Tuyết đi theo sau.

Trong cửa hàng rộng rãi sắp xếp chừng vài chục quầy hàng, phía trên bày nhiều loại đan dược khác nhau, còn có một chút quầy hàng bán các loại Linh tài luyện đan.

Hiện tại, khách bên trong cửa hàng rất nhiều, đang lần lượt xem qua các quầy hàng.

"Hai vị khách quý, hoan nghênh đến với Thiên Dược Trai của chúng ta, xin hỏi hai vị cần đan dược gì?" Mắt thấy Hàn Lập bước đến, một gã người hầu mặc áo vàng chạy ra tiếp đón.

Hàn Lập nhìn qua xung quanh một lát, khẽ nhíu mày.

Đan dược bày bán ở những quầy hàng xung quanh tuy rằng không tê, nhưng mà không có cái nào lọt được vào mắt hắn.

"Đan dược nơi đây của các ngươi chỉ có những loại này thôi sao? Có đan dược nào cao cấp hơn không?" Hàn Lập hỏi như thế nói.

Người hầu áo vàng nghe nói như thế, liền quan sát qua Hàn Lập một chút, gã đang phán đoán giá trị của Hàn Lập, bèn nói: "Đan dược của cửa hàng chúng ta là tốt nhất ở Hắc Phong thành. Đan dược cao cấp hơn dĩ nhiên là có, nhưng mà, giá cả thì..."

"Thật không biết phải trái! Ngươi lui ra, để ta tiếp đón vị tiền bối này." Một lão giả lông mi trắng, khuôn mặt gầy gò, mặc áo bào màu vàng bước nhanh tới, trầm giọng quát.

Nhìn quần áo và trang sức trên người lão, có lẽ là một loại quản sự của cửa hàng.

Nội tâm người hầu áo vàng khẽ giật thót, khúm núm hành lễ với Hàn Lập, cúi đầu lui xuống.

"Hạ nhân có chút không hiểu chuyện, xin tiền bối chớ trách." Lão giả áo bào vàng chắp tay hành lễ với Hàn lập, vẻ mặt áy náy.

"Không sao, đan dược cao cấp của các ngươi đang ở đâu, mau mang ta tới đó xem thử." Hàn Lập cũng không thèm để ý, bèn nói.

"Có, mời tiền bối cùng vị tiểu ca này lên trên lầu." Lão giả áo bào vàng duối một cánh tay ra, có chút khách khí với Mộ Tuyết.

Mộ Tuyết vội vàng đáp lễ lại.

"Tại là là quản sự Lư Bình của Thiên Dược Trai, không biết cao danh quý tánh của tiền bối?" Lão giả áo bào hỏi trong lúc đi lên lầu.

"Liễu Thạch."

"Hóa ra là Liễu tiền bối. Những tầng dưới của Thiên Dược Trai chúng ta đều buôn bán đan dược bình thường do Luyện Đan Sư luyện chế, dĩ nhiên là không lọt vào mắt xanh của tiền bối. Nếu lần sau tiền bối đến đây, mời lên thẳng tầng cao nhất, đan dược chỗ đó đều do Hách Đại Sư luyện chế, hy vọng sẽ có ích với tiền bối." Lư quản sự nhiệt tình nói.

Hàn Lập vì che giấu tai mắt của người khác, đã mang tu vi của hắn hạ xuống Đại Thừa kỳ. Đối phương là một tu sĩ Hợp Thể kỳ, dĩ nhiên là có thể cảm ứng được khí tức trên thân hắn.

"Tiền bối, Hách Đại Sư là một trong ba đại Luyện Đan sư có tiếng tại Hắc Phong Hải vực, nghe nói tài nghệ luyện đan đã đạt tới Địa giai Ất đẳng." Mộ Tuyết đến gần bên tai Hàn Lập, vừa giải thích rõ ràng, vừa nói nhỏ.

Trong lúc nói chuyện, ba người đã đi đến tầng năm.

Tầng này không có quầy hàng, chỉ có mấy cái giá gỗ chạm trổ tinh xảo. Số lượng giá gỗ không nhiều, chỉ có ba cái, bên cạnh có vài tên người hầu đang đứng, nhưng không có bất kì vị khách nào, rất là thanh tịnh.

"Thiên Dược Trai chúng ta cùng với Hách Đại Sư có quan hệ mật thiết. Đa số đan dược mà lão nhân gia luyện chế đều mang đến nơi này. Có rất nhiều loại đan dược. Chỗ này là đan dược tinh tiến tu vi, bên kia là các loại đan dược khôi phục, còn lại là đan dược dùng để chữa thương và giải độc." Lư quản sự giải thích công dụng của các loại đan dược trên giá gỗ qua một lần.

Hàn Lập nhìn về phía những giá đựng đan dược, hai mắt không khỏi sáng lên.

Không hổ danh là cửa hàng đan dược số một Hắc Phong Thành. Những đan dược trước mắt hắn đều cực kỳ không tồi. Nếu so với đan dược hắn đổi được trong Vô Thường Minh thì có mấy loại đan dược còn muốn mạnh hơn vài phần.

Theo như đối thoại lúc trước, người có thể luyện ra đan dược giúp tiến giai lên Chân Tiên hoặc những đan dược có ích với Chân Tiên thì được gọi là Địa giai Luyện Đan Sư. Còn nếu Luyện Đan Sư luyện chế ra những đan dược bình thường cho tu sĩ sử dụng có lẽ được gọi là Nhân giai Luyện Đan Sư. Đây chắc có lẽ là phân chia đẳng cấp Luyện Đan Sư trên Tiên Giới.

Còn chuyện có phải như vậy hay không, chắc phải tìm một cơ hội để tìm hiểu rõ ràng rồi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv