Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 1259: Đồ fake



Liên quan tới Luân Hồi chi đạo, nếu có thể sánh cùng Thời Gian, Không Gian, được xưng là tam đại Chí Tôn pháp tắc, chính là một giới bản nguyên nhất, cũng là thần bí nhất.

Có thể nói, ba ngàn đại đạo trên đời cùng thiên địa vạn vật, đều tồn tại dựa vào tam đại Chí Tôn pháp tắc, có ngàn vạn lần quan hệ với nhau.

Luân hồi, từ xưa chính là chuyện mịt mờ khó hiểu, ở trong càng liên quan đến luân hồi chuyển thế cùng linh hồn chuyển sinh.

Bất quá người tu tiên theo đuổi chính là đại đạo trường sinh, tự nhiên kỳ vọng có thể thoát ly luân hồi. Nhưng đông đảo chúng sinh không thể chân chính tu tiên trường sinh, tự nhiên khó tránh khỏi sau khi chết rơi vào luân hồi.

Về phần sau khi vào luân hồi, rốt cuộc trải qua chuyện gì, tựa hồ không ai biết rõ chân chính.

Đối với chuyện này, trong lòng Hàn Lập suy đoán, có lẽ là năm đó hắn gieo xuống hai bộ công pháp trong thức hải Lý Nguyên Cứu, lưu lại khí tức thần hồn của mình hoặc là cái gì khác, bây giờ bị Lý Nguyên Cứu phát giác ra, hiểu lầm hắn là thần hồn vị Lăng Vân Tử kia chuyển thế.

Bây giờ Lý Nguyên Cứu là tôn sư Đạo Tổ cao quý, ngay cả Thiên Đình cũng phải nhún nhường ba phần, nhưng trong lòng khó tránh khỏi mang theo vài phần tình cảm đối với vị ân sư thụ nghiệp năm đó, cho nên hôm nay mới có câu chuyện nhân quả này.

Chính mình hôm nay gặp đại nạn không chết, cái này cũng xem như từ nơi sâu xa đã có định số.

"Này này, đại thúc, người làm gì ngẩn ra vậy, tiếp theo chúng ta đi nơi nào?" Kim Đồng kéo cánh tay Hàn Lập một cái, lung lay hỏi.

Hàn Lập bị nàng nhiễu loạn, lúc này mới tỉnh lại, ngưng thần đánh giá bốn phía, lại chỉ thấy biển rộng mênh mông.

Ngay sau đó, hắn lấy ra miếng ngọc giản địa đồ ghi lại Cửu Nguyên quan mà Lam Nhan đưa cho hắn, dán lên mi tâm cẩn thận tra xét.

"Xem ra, chúng ta đã không còn ở địa giới Cửu Nguyên quan, bất quá để an toàn, chúng ta vẫn nên mau rời khỏi Đại Kim Nguyên Tiên Vực thì tốt hơn." Sau một lát, Hàn Lập mới lên tiếng.

Nói xong, hắn liền tìm một phương hướng, mang theo Kim Đồng nhanh chóng bay đi.

. . .

Thời gian nhoáng một cái, đã qua mấy tháng.

Trong một mảnh không gian cổ quái tối tăm mờ mịt, một nữ tử mỹ mạo mặc váy dài màu xanh, thân hình đang treo trên bầu trời, bay dọc theo một dòng sông đỏ sậm, hướng về đầu nguồn.

Nàng này không phải ai khác, chính là Giao Tam từ trong Cửu Nguyên quan đại loạn chạy ra.

Đây là lần thứ nhất nàng lấy nhục thân tiến vào vùng không gian cổ quái này, trên thân thời thời khắc khắc bị một loại thiên địa đại đạo cổ quái áp chế, chỉ dám toàn lực vận chuyển Luân Hồi Pháp Tắc chi lực, bay trên không dọc theo dòng sông đỏ sậm.

Mà gần con sông chảy xuôi này còn có năm dòng sông khác, mỗi một dòng sông có cảnh tượng và màu sắc khác nhau, thuỷ tính khí thế cũng mỗi dòng mỗi vẻ. Giao Tam cũng không dám nhìn nhiều, lại càng không dám làm những chuyện vượt khuôn phép.

Một mực bay đi mấy trăm dặm, ngay cả bản thân Giao Tam cũng không biết đã bay bao lâu rồi, rốt cuộc nàng từ xa thấy được cầu đá vòm thủy tinh đứng lặng tại đầu nguồn sáu dòng sông kia.

Khác với lần trước truyền tống thần hồn tiến vào nơi đây chính là, trên bãi sông dưới cây cầu đá vòm kia, nữ tử áo đen lại không có ở đó, chỉ còn lại vị Luân Hồi điện chủ đầu đội mũ rộng vành to lớn kia, người khoác áo tơi nặng nề, đang xếp bằng ở trên cầu đá vòm kia.

Hôm nay gã vẫn như cũ bảo trì tư thế nhìn thấy lần trước, lưng còng, trong tay còn nắm cây gậy trúc màu xanh sinh ra lấm tấm điểm trắng, đầu gậy lơ lửng một sơi tinh ti dài màu đỏ sậm, rơi vào trong mặt nước, nhàn nhã thả câu.

"Tham kiến điện chủ."

Giao Tam đi đến cầu đá vòm, đáp xuống, khom người thi lễ với bóng lưng kia.

"Lần thứ nhất dùng nhục thân tới đây, có thể kiên trì đến bây giờ mà mặt không đổi sắc, tu vi tâm cảnh của ngươi hẳn là lại tiến thêm một bước. Chỉ là trên trán có chút ấn ký ảm đạm, hẳn là bị thụ thương, vì sao không đợi khỏi bệnh hẵng đến?" Luân Hồi điện chủ vẫn như cũ duy trì tư thế thả câu, căn bản không quay đầu lại, mở miệng nói.

"Hồi bẩm điện chủ, chỉ là một chút vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại." Giao Tam nghe vậy, mở miệng nói ra.

"Tích đất thành núi, phong vũ hưng yên là thành thế chi đồ, ngàn dặm con đê, bại tại tổ kiến là bại thế chi đạo, thủ đoạn Cửu Nguyên quan chớ có khinh thị, điểm ám thương ấy cũng không đơn giản như vậy." Luân Hồi điện chủ vẫn không quay đầu, nói ra.

Vừa dứt lời, tay gã nhấc cần câu lên, sợi dây dài đỏ sậm buông xuống dòng sông lập tức bắn lên, phát ra "Đùng" một tiếng vang nhỏ.

Điểm cuối sợi dây, thình lình treo một con tinh ngư màu đỏ sậm, thân thể uốn éo giữa không trung, giống như lý ngư đả đĩnh vẫy đuôi, bay thẳng tới mi tâm Giao Tam.

Thân hình Giao Tam hơi lảo đảo, dường như muốn tránh né, nhưng rất nhanh lại ổn định, mặc cho con tinh ngư kia loé lên quang mang, bay vào trên trán của nàng chui một phát vào, biến mất không thấy.

Ngay sau đó, một vầng sáng màu đỏ từ chỗ mi tâm nàng sáng lên, nhộn nhạo.

Cả gương mặt xinh đẹp Giao Tam lập tức trở nên một mảnh đỏ bừng, bên trong còn mơ hồ nhìn thấy, từng tia từng sợi tinh ti màu đỏ lóe lên ánh sáng, du tẩu không ngừng dưới làn da.

Sau mười mấy hơi thở, tầng hồng quang kia dần dần biến mất, dị tượng trên mặt nàng rốt cuộc biến mất không thấy gì nữa.

"Đa tạ điện chủ." Vừa mới khôi phục bình thường, Giao Tam lập tức khom người hạ bái, mặt mũi tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng nói.

Cùng lúc đó, đoàn ấn ký ảm đạm nơi hai đầu lông mày nàng đã hoàn toàn biến mất, tất cả thương thế trên người nàng bị quét sạch sành sanh, ngay cả mười mấy tiên khiếu trong mười mấy hơi thở ngắn ngủi vừa rồi đều đã xuyên suốt.

"Nói một chút, sự tình làm thế nào?" Lúc này, Luân Hồi điện chủ mới hỏi.

"Đồ vật đã lấy được." Giao Tam lời ít mà ý nhiều trả lời.

Nàng biết điện chủ quan tâm chỉ có điểm này, về phần trong hành động có hao tổn bao nhiêu, gã sẽ không để ý.

Nói xong, cổ tay Giao Tam chuyển một cái, trong lòng bàn tay toả ra một trận ánh sáng lung linh, bình nhỏ năm màu kia lập tức hiển hiện ra, trên thân bình truyền ra trận trận ba động linh lực mãnh liệt.

Luân Hồi điện chủ cảm nhận được sau lưng truyền đến ba động, lúc này cổ tay chuyển một cái, thu hồi cần câu, đứng lên.

Làm cho người ngạc nhiên chính là, thân hình gã vốn hơi còng xuống, vậy mà sau khi đứng lên, lộ ra thân hình cao lớn vĩ ngạn, chẳng qua khi gã xoay người ra sau, chiếc mũ rộng vành rộng lớn kia vẫn như cũ che khuôn mặt của gã, khiến cho người không thể thấy rõ.

Chỉ thấy tay gã hời hợt vẫy một cái, bảo bình năm màu kia liền từ trên tay Giao Tam thoát ly, bay vào trong tay gã.

Giao Tam đứng trang nghiêm một bên, chờ chỉ thị của Luân Hồi điện chủ.

"Ha ha. . ." Luân Hồi điện chủ cẩn thận tra xét một lát, lập tức cao giọng phá lên cười.

"Điện chủ, ngài cớ gì bật cười vậy?" Giao Tam có chút không rõ cho lắm, hỏi.

"Không hổ là tổ sư khai sơn Cửu Nguyên quan, các ngươi rốt cuộc đã bị Lý Nguyên Cứu lừa rồi." Luân Hồi điện chủ tiện tay ném ngũ sắc bảo bình về phía Giao Tam, chậm rãi nói.

"Điện chủ nói là, chúng ta lấy được đồ . . ."Giao Tam tiếp nhận bảo bình, thần sắc khó coi, nghi ngờ hỏi.

"Chẳng qua là kiện đồ dỏm thay thế mà thôi." Luân Hồi điện chủ nói như thế.

"Điện chủ, thuộc hạ đáng chết. . ." Giao Tam nghe vậy, thần sắc đột biến, vội quỳ xuống xin lỗi.

"Đứng lên đi, chuyện này cũng không thể trách các ngươi. Dù sao trước khi đi, ta cũng không nói cho các ngươi biết muốn tìm cái gì. Ngũ sắc bảo bình này mô phỏng từ Chưởng Thiên Bình, bất luận là dùng tài liệu hay là thủ pháp luyện chế đều thuộc hạng nhất lưu, đã có thể so với nhị phẩm Tiên khí, các ngươi bị mê hoặc cũng có thể thông cảm được." Luân Hồi điện chủ nói.

"Xin điện chủ lại cho chúng ta một cơ hội, lần này thuộc hạ nhất định mang đồ vật chân chính trở về." Giao Tam không đứng dậy, vẫn quỳ ôm quyền nói.

"Lần này làm ầm ĩ động tĩnh lớn như vậy, tiếp theo đừng nói Cửu Nguyên quan, coi như toàn bộ Kim Nguyên Tiên Vực cũng sẽ triệt để bảo vệ cẩn mật, các ngươi không còn cơ hội xâm nhập nữa. Huống hồ, lần này nếu Lý Nguyên Cứu tự mình lộ diện, các ngươi còn có thể hoàn hảo trở về, bản thân hắn đã tỏ rõ thái độ, chúng ta cũng không thể làm như không thấy." Luân Hồi điện chủ quay lưng lại, trầm ngâm nói.

"Điện chủ nói là, lần này chúng ta có thể thuận lợi trốn đi, là Lý Nguyên Cứu cố ý thả? Lấy quan hệ giữa Cửu Nguyên quan và Thiên Đình . . . Vì sao hắn làm như thế?" Giao Tam có chút kinh ngạc, hỏi.

"Ta đoán có hai nguyên nhân. Thứ nhất là hi vọng chúng ta biết, Cửu Nguyên quan hắn không nguyện đối đầu sống chết với chúng ta. Thứ hai là, hắn hy vọng có thể mượn cơ hội lần này, chứng minh bản thân hắn trong sạch." Luân Hồi điện chủ nói.

"Thiên Đình lần này chịu làm theo lời đề nghị của Hoắc Uyên, để gã và Phượng Thiên tiên sứ cùng tiến về Cửu Nguyên quan, vốn là muốn mượn cơ hội điều tra một chút, rốt cuộc Lý Nguyên Cứu tạo ra vật gì. Kết quả, Phượng Thiên tiên sứ bị chúng ta giết chết, đồ vật cũng bị chúng ta cướp đi trước mặt bao người, lần này Thiên Đình ngược lại hoàn toàn chính xác sẽ không hoài nghi bọn hắn." Giao Tam nghe vậy, lập tức nghĩ thông suốt bí ẩn trong đó.

"Lý Nguyên Cứu ngược lại rất biết che dấu, năm đó Chưởng Thiên Bình là bảo vật mà bao nhiêu thế lực đỉnh giai đỏ mắt, kết quả bị bọn hắn đạt được lại để mất, một mực tìm kiếm nhiều năm. Bây giờ bọn hắn mô phỏng ra một kiện ngũ sắc bảo bình như thế, nhìn cũng thực sự hợp tình hợp lý. Đáng tiếc vị Thiên Đình kia, cũng không phải dễ bị gạt như vậy." Luân Hồi điện chủ cười cười nói.

"Thuộc hạ cả gan, xin hỏi điện chủ, Cửu Nguyên quan kia rốt cuộc tạo ra thứ gì, lại để Thiên Đình phải cẩn thận như vậy?" Giao Tam do dự mãi, mở miệng hỏi.

Luân Hồi điện chủ nghe vậy, chỉ cười lắc đầu, không nói gì.

Giao Tam thấy vậy, cũng không nói tiếp, chỉ lẳng lặng đứng đợi.

"Sau này, chúng ta đoạt được vật gì, nửa điểm tin tức cũng không được để lộ ra, hết thảy hoạt động ở Kim Nguyên Tiên Vực đều dừng lại, Tiên Vực lân cận thì gây ra động tĩnh lớn một chút." Nửa ngày sau, Luân Hồi điện chủ mới mở miệng nói ra.

Giao Tam nghe vậy, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc.

"Mặc kệ Cửu Nguyên quan tạo ra thứ gì, chỉ cần không có tin tức xác thực truyền đi, Thiên Đình bên kia cũng chỉ có thể trống rỗng suy đoán, bọn hắn càng ngờ vực vô căn cứ, hiềm khích với Cửu Nguyên quan lại càng lớn." Luân Hồi điện chủ tiếp tục nói.

"Thuộc hạ tuân mệnh." Giao Tam bừng tỉnh đại ngộ, cao giọng đáp.

"Ngươi nhớ kỹ, hạt giống của sự nghi ngờ chỉ cần gieo, sẽ mọc rễ nảy mầm, càng dài càng tốt, đối với chúng ta lại là chuyện tốt. Thời gian còn lại không nhiều lắm, chúng ta còn có chuyện cần làm." Ánh mắt Luân Hồi điện chủ trông về sáu đầu dòng sông phía xa, chậm rãi nói.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv