Tuy đã xem xét tới chuyện làm việc sau màn nhưng nên kiếm tiền thì không thể hàm hồ, thông cáo nên nhận thì nhận, hoạt động đại ngôn nên tham dự đến tham dự. Rảnh rỗi, Trang Khâm len lén dắt trợ lý chạy vài lần quanh các trường Đại học, Học viện điện ảnh.
Nắng lên đỉnh đầu, Trang Khâm chui vào lễ đường của Học viện điện ảnh xem sinh viên biểu diễn.
“Người kia có vẻ không tệ?” Trợ lý bên cạnh chỉ một chút.
Trang Khâm nhìn một lát, lắc đầu. Ánh mắt tạm dừng trên vài diễn viên đang biểu diễn trên sân khấu, tìm kiếm vài diễn viên trẻ tuổi có thể hấp dẫn sự chú ý của mình.
Sau khi phòng làm việc điện ảnh được thành lập, Trang Khâm bắt tay vào làm việc, tốn mấy nghìn vạn đầu tư vào hai bộ phim điện ảnh mà cậu biết thành tích bán vé sẽ bạo.
Nhưng phòng làm việc trước mắt vẫn chưa bắt đầu ký hợp đồng với diễn viên.
Chạy nhiều vài lần, thật sự giúp cậu tìm được không ít mầm mống không tệ.
Chỉ là có vài người xuất thân chính quy, tâm cao khí ngạo, vừa thấy chỉ là một phòng làm việc điện ảnh nhỏ, tên cũng chưa từng nghe qua, đương nhiên là khinh thường, ai ngờ vừa nghe nói là Trang Khâm tự mở sau khi chấm dứt hợp đồng, lập tức tỏ ý thấy hứng thú.
Hơn nữa hợp đồng Trang Khâm ký với diễn viên rất hậu hĩnh, cũng là chia ba bảy, ở Duyệt Động nghệ sĩ ba phần, công ty bảy phần, có một vài nơi hà khắc hơn nghệ sĩ chỉ lấy được hai phần.
Nhưng phòng làm việc của Trang Khâm lại là nghệ sĩ bảy phần, còn lại ba phần duy trì phí dụng hoạt động hàng ngày của phòng làm việc.
Động tác của cậu cũng không lớn, tìm diễn viên không phải ai cũng là tuấn nam mỹ nữ diện mạo đẹp trai hoặc mỹ mạo, không ít người diện mạo bình thường nhưng rất được công nhận, Trang Khâm để lại chút ấn tượng với những diễn viên trẻ tuổi này, vì gần đây cậu quá nổi bật, độ chú ý cao, cậu chấm dứt hợp đồng cũng không xuất hiện phong ba gì, cung không phát biểu thanh minh gì, người qua đường bình thường đương nhiên không rõ lắm, chỉ có fans, hoặc là người trong giới mới biết sau khi cậu chấm dứt hợp đồng đã thành lập một phòng làm việc điện ảnh của riêng mình.
Tin Trang Khâm hòa nhã đánh cược với điều kiện hà khắc, cùng với việc sau khi cậu thành công đã cuốn đi hai trăm triệu của công ty đã được lưu truyền khắp trên phố.
Tin tám nhảm tản ra khắp nơi trong các nhóm chat.
“Đệt! Trang Khâm mới bao nhiêu tuổi chứ, hai mươi tuổi debut, kiếm được nhiều tiền như thế, còn thành công từ làm công cho người ta biến thành ông chủ…”
“Lưu lượng tấn chức ảnh đế, xoay mình trở thành tư bản, tiểu sinh marketing đỉnh nhất!”
“Ngầu đét quá độ… giờ là hoàn toàn tự do, nổi tiếng có, tiền cũng có, công ty cậu ta không phải là mệt chết à, vất vả nâng đỡ được nghệ sĩ, người ta lại cuốn hai trăm triệu chạy mất…”
“Chưa nghe nói tới à, Duyệt Động bị Mộ Quang thu mua rồi, cấp cao thay máu, nếu không nhờ cơ hội hỗn loạn thay máu này, cậu ta cũng chưa chưa chắc đã thắng được ván cược này đâu? Tôi mà là cấp cao Duyệt Động thì đã sớm tung scandal bóp chết cậu ta rồi, nào để cho có cơ hội làm thế này!”
“Vẫn là bởi vì người ta có bối cảnh thôi.”
“Có bối cảnh lại ký hợp đồng không bình đẳng với Duyệt Động chắc, đừng nói bừa, có kim chủ đấy.”
“Tôi nghe nói cậu ấy có đối tượng, đối tượng mỗi ngày đều lái xe đón đưa cậu ấy tới đài truyền hình, cùng đi xem cậu ấy ghi hình, không phải kim chủ gì đâu.”
Trong giới ủng hộ sẽ nói cậu nỗ lực tiến tới, không ủng hộ, lại nói cậu không từ thủ đoạn.
Giới này nhỏ như vậy, tin đồn nhảm nhí truyền đi một vòng, lại quay lại tai Trang Khâm.
Cũng không có ít lời nói bậy, cậu coi như nghe kể chuyện.
Sau khi ký với mấy diễn viên trẻ tuổi mình coi trọng xong, Trang Khâm đầu tiên là gửi kịch bản phim ngắn của mình cho họ: “Có catse đóng phim, mỗi người khoảng tầm một tuần là có thể quay xem. Mọi người đọc kịch bản vừa gửi, thấy hứng thú thì tới tìm tôi, không có hứng thù lại xếp cho mọi người tới các đoàn phim khác thử vai.”
“Đây là phim ngắn sao? Thầy Trang, đạo diễn là ai thế?”
Trang Khâm trầm ngâm, áp sự ngại ngùng xuống, bảo: “Tôi.”
“Ngài làm đạo diễn à…”
“Lần đầu làm, kịch bản phân cảnh đã chuẩn bị xong, nên luyện tập thôi, mọi người cũng coi là luyện tập đi, không bạc đãi mọi người.”
“Vậy phim điện ảnh quay xong có thể được chiếu trên mạng không?”
Trang Khâm: “Quay xong xuôi tôi sẽ liên hệ với các nền tảng video up lên mạng.”
Quay chưa tới một tuần, ông chủ lần đầu đạo diễn, còn cho catse mười vạn, nào có người từ chối.
Trang Khâm nhớ rõ sư tỷ bảo muốn tới đóng phim, ký hợp đồng các nhân vật với diễn viên xong thì gọi điện cho đại sư tỷ, hỏi cô có đi được không.
“Em làm đạo diễn, quay phim điện ảnh rồi?” Đại sư tỷ nói ngay, “Lúc nào, chị muốn tới chơi!”
“Chỉ là một nhân vật phụ, cảnh quay không nhiều lắm, siêu cấp đại mỹ nữ, một tuần là quay xong.”
Nếu để diễn viên chính quy quay, cảnh quay hai ngày là có thể quay xong rồi nhưng cậu suy xét sư tỷ không có kinh nghiệm quay phim, có thể là hai ngày còn chưa quay xong, Trang Khâm bèn bảo cô mất một tuần.
Sư tỷ đồng ý ngay, Trang Khâm gửi kịch bản chi tiết cho cô, mời mấy cameraman tới, nói chuyện giải thích cho họ hồi lâu, nói kĩ từ chuyện lớn tới nhỏ của từng cảnh quay.
Tuy đây là lần đầu làm đạo diễn không có kinh nghiệm nhưng Trang Khâm đã học được không ít từ những đạo diễn từng hợp tác, tay nghề lên nhanh, giai đoạn trước chuẩn bị công việc rất nhanh đã hoàn thành.
Lý Mộ nghe cậu nói sư tỷ sẽ tới thì bảo người dọn dẹp một căn phòng cho khách, chuẩn bị kĩ đồ dùng trên giường ngủ và tắm rửa. Ấn tượng của anh với sư tỷ của Trang Khâm không tồi nhưng rất ghé sư đệ của Trang Khâm.
Lý Mộ tự lái xe, chở Trang Khâm tới sân bay đón người: “Sư đệ em sẽ không đến đấy chứ?”
“Em chưa bảo nó.” Trang Khâm nói, “Chắc là chỉ mình đại sư tỷ em đến thôi.”
Lý Mộ yên tâm, tới bãi đỗ xe đỗ, hai người đều không tiện xuống xe, Trang Khâm xem app biết được máy bay đã hạ cánh, liền gọi cho sư tỷ, hỏi cô: “Sư tỷ, có nhiều đồ lắm không, có cần bọn em giúp chị lấy đồ không?”
“Chỉ một cái valy thôi, em đừng xuống xe, cẩn thận không bị chụp lại.”
Trang Khâm nói ok, chỉ đường cho cô: “Bọn em ở bãi đỗ xe, khu G, xe màu đen, biển số em gửi cho chị.”
Sư tỷ vừa nhắn tin với cậu vừa ra khỏi sân bay tìm xe, đợi hơn mười phút, Trang Khâm thấy đại sư tỷ với mái tóc quăn bồng bềnh xuất hiện ở khúc ngoặt qua gương chiếu hậu, Lý Mộ ấn còi, bật đèn xe nhấp nháy.
“Sư tỷ!” Trang Khâm gọi trong điện thoại, “Em ở hướng ba giờ của chị!”
Ngay sau đó, cậu để ý tới một bóng dáng đi giày chơi bóng màu tím neon, kéo hai cái valy ra.
Trang Khâm: “Tiểu Đao?”
Lý Mộ: “?”
Lý Mộ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sư tỷ bảo: “À, Tiểu Đao nghe chị nói em quay phim ngắn, thì đòi theo chị tới ngay, quên báo em.”
Lý Mộ tắt đèn xe nhấp nháy.
Sư tỷ: “Hình như thấy xe của hai người rồi, không thấy bật đèn xe. Biển số có phải là XXX không?”
Trang Khâm thò đầu ra vẫy tay.
Lý Mộ mở cốp ra, Tiểu Đao nhét valy vào, ngồi lên xe gọi: “Sư ca”. Cậu nhìn thoáng qua Lý Mộ, không chào hỏi.
Sư tỷ cởi cúc áo dệt kim, nói: “Sao tháng năm chỗ các em chưa gì đã nóng thế.”
Trang Khâm: “Hôm nay nắng khá to.”
Lý Mộ nổ máy, chạy tới nhà hàng trước, bốn người ăn cơm với nhau, sau đó Lý Mộ lái xe đưa họ tới trước cửa khách sạn: “Đã giúp hai người đặt hai phòng rồi.”
Sư tỷ nhìn Trang Khâm: “Chị tưởng là lại nhà em luôn mà?”
“Nhà em… quá bừa, không tiện được bằng khách sạn, bữa sáng trưa tối đều phục vụ cho chị, mỗi ngày đều có người dọn dẹp.” Trang Khâm cũng không đoán được Lý Mộ lại làm như thế, chỉ đành phối hợp với anh trợn mắt nói dối.
Sư tỷ gật đầu hỏi, “Tiểu Lục Lạc, phim điện ảnh của em khi nào bắt đầu quay?”
“Đêm nay em dàn xếp quay, ngày mai chị và Tiểu Đao có thể ra ngoài chơi, đi dạo trong thành phố, ngày kia bắt đầu quay, chị có thể quan sát mấy ngày, xem các diễn viên khác quay thế nào.”
Tiểu Đao chen vào: “Sư ca, em diễn được không?”
Lý Mộ bảo không.
Tiểu Đao vẫn nhìn Trang Khâm với ánh mắt rất chấp nhất.
Trang Khâm tiếp lời: “Lần sau chính thức quay phim điện ảnh, anh sẽ báo cho em trước.”
Lúc này Tiểu Đao mới cười, gật mạnh đầu: “Thế mai anh có thời gian không? Đưa em với chị đi chơi.”
“Mai anh phải đến studio, với lại anh ra ngoài dạo phố rất dễ bị người ta nhận ra vây quanh.” Đi dạo phố có nghĩa là rất đông người, minh tinh xinh đẹp trang điểm nhạt một chút, còn có thể bị người ta nhận nhầm làm hotgirl mạng, cậu như vậy không được, che kín mít thì giấu đầu hở đuôi, chỉ đeo kính râm thì chính là chờ người ta phát hiện ra.
Tiểu Đao: “Vậy thôi.”
Trang Khâm bảo: “Ngày kia anh tới đón hai người.”
Thực ra lúc này chỉ là nộp bài tập cho đạo diễn Tằng, nhưng tính cách của Trang Khâm đã quen làm mọi việc tới mức độ tốt nhất, cậu không muốn làm qua loa cho xong, muốn đạo diễn Tằng khen ngợi, thế nên bộ phim ngắn hai phút này nhất định phải quay tốt.
Chào tạm biệt với sư tỷ sư đệ rồi Lý Mộ lái xe đi, Trang Khâm hỏi anh: “Anh dọn sạch nhà rồi mà nhỉ.”
“Sư đệ em.”
“Anh có ý kiến với Tiểu Đao?”
“Ừ.” Lý Mộ nhìn dòng xe cộ phía trước, liếc qua nhìn cậu, “Nó quá dính em.”
Lý Mộ bổ sung: “Nó là gay.”
Trang Khâm: “…”
Trang Khâm không tưởng tượng nổi: “Sao anh biết?”
“Anh nhìn ra.” Lý Mộ nghiền ngẫm nhìn về phía cậu, “Em biết sư đệ em là gay?”
“Em cũng chỉ… mới biết,” Trang Khâm gãi đầu, ba phải nói, “Thực ra em cũng không chắc lắm đâu.”
“Nó đúng là thế, em tránh xa nó ra một chút.”
Trang Khâm cũng chỉ nói chuyện với Tiểu Đao qua mạng, hoặc gọi video, voice chat, thực ra ít khi gặp cậu, đáy lòng biết nên bảo trì chút khoảng cách, nhưng dù sao cũng là sư đệ mình đã nhìn lớn lên, không thể nào quán triệt được hoàn toàn.
“Nhưng mà, bọn em là sư huynh đệ thôi, lần trước anh ghen với Tiểu Đao đấy à? Em với nó một năm mới gặp được một hai lần như vậy, nó ôm em cũng chỉ có vài giây, anh xem hôm nay nó cũng chưa ôm em đâu.”
Lý Mộ mặt không cảm xúc: “Không quen nhìn nó.”
Đôi giày neon tím kia quả thực xấu tới mức khiêu chiến cực hạn thẩm mỹ của anh.
Huống chi Lý Mộ đích xác có thể nhìn ra được tâm tư của tên sư đệ này không sạch.
Về đến nhà, Trang Khâm bắt đầu dàn dựng quay theo thời gian của mỗi diễn viên, thực ra diễn viên cậu mời tới đóng phim cơ bản đều là do cậu ký hợp đồng với, còn chưa tốt nghiệp, lúc nào cũng có thể dành ra thời gian nhưng không thể để tất cả diễn chung một lúc, đạo diễn cũng chỉ có một mình cậu, không thể quay hai tổ được, cậu không có cái năng lực đó.
Dàn dựng quay phải suy xét tới cảnh trình diện, diễn viên trong cảnh, rất tốn thời gian. Lý Mộ thấy cậu sửa đi sửa lại tới lao lực thì giúp cậu xem bảng biểu, cảnh phim không nhiều lắm, xem một lúc não Lý Mộ tự động phân loại xong, anh nói cho Trang Khâm biết phải xếp thế nào.
Trang Khâm ngẩng đầu, từ góc này của cậu chỉ thấy được chiếc cằm gợi cảm của Lý Mộ: “Anh Mộ, anh tới làm phó đạo diễn cho em luôn đi?” Lý Mộ quá thông minh, chuyện mình phải cố gắng học tập, anh xem một cái đã hiểu.
“Không làm đâu.” Lý Mộ cúi đầu, nhìn vào mắt cậu, “Làm daddy bên cạnh em một tháng thì không thành vấn đề.”
“… Đây là từ anh vừa mới phát minh ra hả?”
“Từng nghe tới chưa. Từ phái sinh của đôi vợ chồng trong đoàn phim,” Miệng lưỡi Lý Mộ bắt đầu trơn tuột, “Ban ngày giúp em làm đạo diễn, buổi tối giúp em chơi vui vẻ.”
Tác giả có lời muốn nói:
Rất nhiều người hỏi Lý Mộ kiếp trước vì sao lại nhận tham gia bộ phim của đạo diễn Quách.
Thống nhất trả lời một lần, Lý Mộ: Rảnh không có gì làm.
Giờ anh ấy thích làm gì thì mọi người đều biết rồi đấy ~