Phải Chăng Tôi Thích Cậu? Bạn Cùng Bàn!

Chương 46: Căm giận



Xin lỗi Minh Thiên...Em mong rằng Anh sẽ tìm thấy người khác tốt hơn Em...- Cô nhìn theo bóng dáng Cậu đang bực tức lái xe đi mà khóc nức nở...mọi điều Cô làm chỉ là muốn tốt cho Cậu thôi

Cô không đến nhà hàng mà bước từng bước chân nặng trĩu về nhà đi đường chẳng chú ý xe cộ có dừng đèn đỏ hay không Cô vẫn cứ băng qua đường một cách ngang nhiên mặc cho có người chửi bới bót còi ing ỏi Cô cũng chẳng quan tâm mà đi qua một cách mạo hiểm... ------- "Nay sao nghỉ thế?Ốm à?"- Ngọc đi làm thấy Cô không tới thì mới biết Cô nghỉ nên nhắn tin cho Cô

"Tao hơi mệt thôi"- Cô về nhà nằm trên giường mệt mỏi

"Mày với Minh Thiên có chuyện gì sao?"- Ngọc

"Có chuyện gì là có chuyện gì?"- Cô rep như không hiểu chuyện gì coi như không có chuyện gì xảy ra nhưng cứ nhắc đến tên Cậu hay là nghĩ đến Cậu nước mắt cứ chảy ra chẳng có ý định dừng lại

"Thì Tao vừa gặp Minh Thiên đến nhà hàng tâm trạng bực tức chuyện gì đó?Sau đó đi vào nhà Bếp,Bếp trưởng nói Mày xin nghỉ...Minh Thiên nói chưa có sự cho phép của Tôi mà dám nghỉ làm trừ lương bảo Cô ta ngày mai không cần đến làm việc nữa?...Có phải xảy ra chuyện gì rồi đúng không?"- Ngọc

"...Tao mệt...Tao ngủ đây!Làm việc đi"- Cô đọc tin nhắn của Ngọc thì cười chua xót đây chẳng phải điều Cô muôn sao?Muốn Cậu ghét mình không muốn mình xuất hiện trước mặt Cậu nữa điều đó chẳng phải tốt làm sao?Tại sao Cô phải buồn chứ?...

Cô vứt điện thoại sang một bên ôm cái tâm trạng mệt mỏi khuôn mặt khóc nức nở cố nhắm mắt mà ngủ để không phải suy nghĩ đến chuyện này nữa nhưng ngủ cũng chẳng ngăn đước nhưng giọt nước mắt đang tuôn trào ra...

------- Cô không làm việc đi?Đứng đó làm gì?- Thế Anh đang pha đồ uống thì thấy có ánh mắt ai đó cứ nhìn mình nên ngoảnh lại nhìn

Tối nay Anh rảnh chứ?- Minh Châu chẳng có giấu hiệu giật mình khi bị phát đang ngắm Thế Anh khuôn mặt thản nhiên

Tôi rảnh...có chuyện gì sao?- Thế Anh nhíu mày nhìn Minh Châu khó hiểu

Tôi mới Anh đi xem phim được chứ?Coi như cảm ơn lần Anh cõng Tôi- Minh Châu nhìn Thế Anh cười

Cô khoa trương quá ha?- Thế Anh nhìn Minh Châu trêu đùa

Là sao?- Minh Châu chưng bộ mặt khó hiểu nhìn Thế Anh

Tôi chỉ cõng Cô một đoạn vậy mà cũng cảm ơn kĩ càng vậy sao?- Thế Anh vẫn cố tình trêu đùa Minh Châu

Anh không đồng ý sao?Hay Tôi lấy thân báo đáp Anh được chứ?- Minh Châu giở giọng trêu đùa Thế Anh khuôn mặt đắc ý...Minh Châu chưa từng nói chuyện với người con trai nào như Thế Anh cả...Minh Châu thực sự xác nhận mình động lòng với Thế Anh rồi...

Tôi đi!Tôi đi...- Thế Anh nghe vậy thì gật đồng đầu ý vì không giám trêu thêm

Vậy làm hết giờ chúng ta đi nhé- Minh Châu nghe vậy thì cười vui vẻ

Ok- Thế Anh cũng gật đầu nhìn Minh Châu cười

Hey...Tao có làm mất không khí tình cảm của Mày không?- Quang Trường chẳng để ý mà đi nhanh tới chỗ Thế Anh lúc giơ tay chào mới thấy Thế Anh đang cười với một người con gái nên có chút ngại

Đến đây làm gì?- Thế Anh nghe vậy quay ra lườm Quang Trường

Đến uống đồ uống không được sao?Chào chúng ta lại gặp nhau rồi!- Quang Trường cũng lườm lại Thế Anh rồi quay sang nhìn Minh Châu cười dơ tay chào

Chào Cậu?- Minh Châu cũng không nhớ rõ gặp ở đâu chỉ biết nhìn rất quen mắt

Không giới thiệu sao?- Quang Trường thấy Minh Châu có vẻ lúng túng thì quay sang nhìn Thế Anh

....Cô ấy tên Minh Châu hiện đang làm nhân viên của quán- Thế Anh nhìn Quang Trường ánh mắt có vẻ không yên tâm khi giới thiệu Minh Châu với Quang Trường vậy

Ồ...Cậu là người yêu của Thế Anh sao?- Quang Trường nghe vậy thì lại quay sang nói chuyện với Minh Châu

Hả...- Minh Châu nghe vậy thì bối rối

Tại vì Tớ thấy Nó ít khi cười với con gái lắm?Chỉ Có Cậu với hai đứa bạn thân của bọn Tớ thôi- Quang Trường nghe vậy thì cười giải thích

Uống nước hay về?- Thế Anh nắm vói để uống nước về phía Quang Trường

Làm gì mà căng?- Quang Trường thấy vậy thì khuôn mặt nhìn Thế Anh đắc ý

Cậu hiểu lầm rồi...Tớ không phải người yêu của Thế Anh đâu chúng Tớ chỉ coi nhau là bạn thôi...Cậu nói chuyện với Thế Anh nhé Tớ xin phép- Minh Châu vội lên tiếng rồi rời đi

Không thích người ta sao?- Quang Trường vội sang ngồi đối diện Thế Anh

Hâm à?Tao chỉ coi Cô ấy là bạn thôi?- Thế Anh nhìn Quang Trường thản nhiên...nhưng khi nói vậy tâm trạng lại thấy không thoải mái

Minh Châu đứng sau một bức tường cách xa chỗ Thế Anh nhưng cũng nghe được từng câu nói của hai người họ môi bất giác mỉm cười một cách chua xót...

Mày với Em Nhi kia sao rồi?- Thế Anh đưa đồ uống cho Quang Trường khuôn mặt tò mò

Tao chuẩn bị tỏ tình với Em ấy- Quang Trường cười vui vẻ nhìn Thế Anh

Nhanh vậy sao?- Thế Anh nghe vậy có chút ngạc nhiên

Không nhỡ người ta thích người khác thì sao?- Quang Trường trầm từ nhìn Thế Anh

Chúc may mắn!- Thế Anh vỗ vai Quang Trường

Còn Mày nữa không thử thích người ta xem...Tao thấy hai người hợp đấy- Quang Trường nhìn xung quanh xem Minh Châu đâu rồi quay lại nhìn Thế Anh khuôn mặt đầy chắc chắn

Biết rồi- Thế Anh chán nản nói đại cho xong rồi quay đi làm đồ uống

Giờ tan làm...

Đi thôi- Minh Châu vui vẻ đi lại chỗ Thế Anh còn đang bận một chút việc gì đó

À...đợi Tôi một chút nha- Thế Anh nghe Minh Châu nói vậy mới nhớ ra nên nhìn Minh Châu

Được- Minh Châu cũng chẳng thúc giục Thế Anh mà để Thế Anh làm việc xong rồi mới đi

Chúng ta đi thôi- Thế Anh cũng thu xếp nhanh rồi đi cùng Minh Châu...cả hai cùng nhau đi nói hết chuyện này đến chuyện kia Minh Châu thỉnh thoảng lại nhìn Thế Anh ánh mắt ấm áp nhưng Thế Anh cũng chẳng hiểu được...

Cô muốn xem phim gì?- Thế Anh cùng Minh Châu đến rạp chiếu phim

Xem phim ma đi- Minh Châu vui vẻ nhìn Thế Anh

Chắc chứ?- Thế Anh nhìn Minh Châu như không tin vào lời nói của Minh Châu vì Thế Anh nghĩ con gái rất sợ xem phim ma mà...

Chắc!Đi thôi- Minh Châu gật đầu một cách chắc chắn rồi kéo tay Thế Anh đi mua vé rồi nhanh chân đi vào rạp chiếu phim

Cô sợ sao?- Thế Anh ngồi bên cạnh Minh Châu ánh mắt lo lắng cho Minh Châu

Có gì sợ chứ?Anh không biết Tôi là ai sao?Dăm ba cái phim ma thôi mà!- Minh Châu nhìn sang Thế Anh khuôn mặt chắc chắn

Á - Minh Châu mải nói chuyện với Thế Anh mà chẳng để ý tới phim đã chiếu từ bao giờ lúc quay ra nhìn thì vừa đúng lúc con ma mặc áo trắng tóc dài mặt trắng bệch khiến Minh Châu hoảng sợ mà la lớn khiến vài ánh mắt nhìn về phía mình

Sợ rồi sao?- Thế Anh nhìn sang Minh Châu lo lắng

Muốn trêu trọc Tôi thì cứ nói- Minh Châu mắt nhắm mắt mở mà nói

Được rồi sợ thì lấy cánh tay Tôi mà một mắt che một mắt xem- Thế Anh dơ cánh tay chắn cho Minh Châu có sự lo lắng cho Minh Châu muốn đưa Minh Châu ra ngoài nhưng không được nên đánh mà vậy

Minh Châu thấy vậy thì trái tim đập nhanh hơn cứ nhìn Thế Anh mãi mới giám núp sau cánh tay Thế Anh mắt nhắm mắt mở mà xem

Sau này còn đói đi xem phim ma nữa không?- Hết phim đi ra ngoài Thế Anh mới dở bộ mặt trêu đùa Minh Châu

Tôi...Mặc kệ Anh Tôi đi trước?- Minh Châu nghe vậy thì ngại ngùng rồi bỏ đi...Thế Anh thấy vậy vừa khó hiểu nhưng cũng đi nhanh theo Minh Châu

------- Sau cái ngày cãi nhau với Cậu mấy ngày sau Cô cũng chẳng muốm đến nhà hàng Cô cũng chẳng liên lạc với ai mặc cho Ngọc có hỏi thăm hay ai nữa Cô cũng vứt điện thoại sang một bên ngày ngày nằm mệt mỏi trên giường hôm nay mới cố lấy sức mà bước ra ngoài đường cho tâm trạng khuây khỏa

Ra đường bầu trời trong xanh mát mẻ nhìn mấy đám mây trắng trên bầu trời môi Cô bất giác cười đã bấy ngày Cô không ra ngoài để ngắm những khung cảnh bầu trời đẹp như vậy rồi?Tại sao Cô phải hành hạ bản thân mình chứ?Bản thân Cô chẳng biết tại sao khi suy nghĩ mấy chuyện đó Cô lại bước chân tới nhà hàng mặc cho tâm trạng không vui vẻ không thoải mái đi chăng nữa

Tao tương Mày cắt đứt liên lạc rồi chứ?- Ngọc thấy Cô hôm nay mới đi làm nên đến chỗ Cô khuôn mặt bực bội

Tại mấy hôm Tao mệt nên Tao không cầm đến điện thoại thôi mà!- Cô đi lại khoác vai Ngọc cười

Mấy hôm nay ngày nào Minh Thiên cũng xuống bếp xem Mày có đi làm hay không nhìn sắc mặt Cậu ấy không tốt lắm- Ngọc nhìn Cô nói nhỏ

Thảo Phương...Mấy hôm nay Cậu không sao chứ?- Nhật Lâm cũng đi đến chỗ Cô,Nhật Lâm biết Cô còn buồn chuyện trước đó nên cũng không muốn hỏi nhiều

Tớ không sao?Mấy hôm nay Cậu làm việc tốt chứ?Phải Cố gắng nhiều lên nhé- Cô cười rồi đi lại vỗ vai Nhật Lâm khiến Nhật Lâm cũng giật mình khó hiểu

Đây là nơi làm việc hay nơi để nói chuyện?Còn Em Tôi muốn nói chuyện riêng với Em?- đi xuống nhìn thấy Cô thân thiết với Nhật Lâm thì khó chịu,hóa ra Cô tự nhiên đi lại vỗ vai Nhật Lâm là vì thấy Cậu

Được thôi- Cô khuôn mặt thản nhiên nhìn Cậu

Sao hai người...?- Ngọc thấy Cậu đi rồi mới nhìn sang Cô khó hiểu

Không có gì đâu làm việc đi- Cô vỗ vai Ngọc rồi cũng đi theo Cậu...Ngọc với Nhật Lâm lo lắng cho Cô nhưng cũng nhanh quay về làm việc

Có chuyện gì?- Cô đi theo Cậu lên phòng tâm trạng cố giữ ổn định

Tại sao mấy hôm nay Em không đi làm?- Cậu nhìn Cô khuôn mặt lo lắng

Không phải ai đó nói Tôi chưa xin phép mà đã nghỉ làm trừ lương còn nói Tôi không cần đến làm việc nữa sao?Hôm nay Tôi đến là để xin nghỉ làm được rồi chứ?- Cô khoanh tay nhìn Cậu khuôn mặt chẳng có chút tình cảm nào

Em chán ghét Tôi vậy sao?- Cậu nghe vậy thì khuôn mặt tối sầm lại

Anh biết rồi còn hỏi sao?Tôi thực sự chán ghét anh...Còn nữa trước giờ Tôi chưa từng thích Anh dù một chút mong Anh hiểu cho...sau này chúng ta coi nhau như không quen biết được chứ?- Cô vẫn giữ cái trạng thái không quan tâm tới sắc mặt Cậu như nào

Tôi nhìn nhầm Em rồi...- Cậu khuôn mặt thất vọng nhìn Cô rồi quay đi chỗ khác nước mắt vì đau lòng sắp chảy ra nhưng vẫn không thể như vậy trước mặt Cô

Không còn gì Tôi đi trước đơn xin nghỉ việc Tôi sẽ gửi cho Anh sau?- Cô không kìm lòng nổi vì mấy lời nói của mình nữa nên cũng bỏ ra ngoài...Cô thực suẹ hận bản thân mình tại sao phải làm người khác tổn thương như vậy chứ

Tao về trước đây- Cô đi vào tạm biệt Ngọc khuôn mặt chẳng vui chút nào

Vẫn còn mệt sao?- Ngọc đang làm món ăn dở nhưng cũng quay lên nhìn Cô

Ừ!Tao đi trước đây- Cô gật đầu rồi đi trước

....Chào...Chào Bác- Cô đang đi ra tới cửa nhà hàng thì gặp phải Mẹ Cậu khuôn mặt trắng bệch

....chúng ta nói chuyện chút đi- Mẹ Cậu nhìn Cô khuôn mặt vẫn như mấy ngày trước vẫn khó chịu với Cô

Vâng...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv