Điều này khiến trong lòng cô ta hoài nghi, có một suy nghĩ bạo dạn nảy lên trong lòng, tiếng gươm đao đó chính là của Diệp Hạo truyền ra.
Suy nghĩ này khiến cô ta mừng rỡ, nếu đúng là như vậy thì chứng tỏ Diệp Hạo không bị gì cả, cũng có thể anh đã thỏa thuận gì đó với lão quái vật bên dưới.
Thậm chí còn có thể khiến lão quái vật dạy võ công cho anh, suy nghĩ này cô ta luôn giữ trong lòng, vẫn chưa nói cho cụ tổ Linh Hồ.
“Uyển Nhi, đã nhiều ngày không gặp, em lại càng đẹp hơn rồi!”, Linh Hồ Tinh Phong còn chưa xuất hiện mà đã nghe thấy tiếng.
Trong mắt tràn ngập ái mộ, mỗi lần gặp được Linh Hồ Uyển Nhi, cả người hắn ta như tỏa ra tình yêu nồng cháy.
Linh Hồ Ngọc Nhu ở đằng sau lén bĩu môi, trong lòng rất ghen tị, khi nào thì Linh Hồ Tinh Phong mới đổi xử với cô ta như vậy đây!
Linh Hồ Uyển Nhi đang suy nghĩ thì nghe thấy giọng nói, nhìn lên thì thấy là Linh Hồ Tinh Phong, trong lòng liền cảm thấy chán ghét.
Cô ta không thích Linh Hồ Tinh Phong, còn có phần ghét hắn ta, cứ cảm thấy sự yêu mến của Linh Hồ Tinh Phong đối với mình mang theo mục đích nào đó.
Nhưng tất cả đều là người cùng gia tộc, ngoài mặt cũng phải cư xử lịch sự.
Linh Hồ Uyển Nhi cười khách sáo: “Linh Hồ Tinh Phong, nghe nói anh đã đạt đến cảnh giới tiểu tông sư rồi, chúc mừng anh!”
Người khác đều gọi hắn ta là đại sư huynh nhưng Linh Hồ Uyển Nhi trước giờ đều không gọi vậy, cô ta cũng là cô chiêu mà.
“Ha ha ha… Không đáng nhắc đến, không đáng nhắc đến đâu!”
Linh Hồ Tinh Phong cười lớn, khiêm tốn nói: “Uyển Nhi, anh nghĩ cũng không bao lâu nữa là em cũng đạt được rồi, đến lúc đó anh sẽ bị em đánh bại thôi!”
“Nào dám, người giỏi đứng đầu, thực lực của anh, mọi người đều thấy rõ, có thể làm người đứng đầu trong thế hệ lớp trẻ của gia tộc Linh Hồ!”
Trong mắt Linh Hồ Tinh Phong có vẻ vui mừng, chẳng lẽ Lệnh Hồ Uyển Nhi cảm thấy hắn ta đã đột phá rồi nên đã thay đổi thái độ với mình sao?
Hắn ta vẫn nên khiêm tốn chút, Linh Hồ Ngọc Nhu mở lời: “Chị Uyển Nhi nói đúng đó, vốn dĩ đại sư huynh chính là người đứng đầu gia tộc Linh Hồ, đại sư huynh không cần khiêm tốn đâu!”
“Ha ha ha, được rồi, Uyển Nhi nói gì thì là như vậy, chắc chắn anh sẽ nghe theo!”
“Không dám, tôi làm gì có tư cách đó chứ!”, Linh Hồ Uyển Nhi cười nhạt.
Lúc này, Linh Hồ Tinh Phong chỉ vào mấy dải khăn đỏ: “Uyển Nhi, anh nghe nói em muốn cưới chồng, có người bức ép em sao?”
“Em nói cho anh đi, chắc chắn anh sẽ đòi lại công bằng cho em!”
Hắn ta nói rất khéo, trực tiếp khẳng định Linh Hồ Uyển Nhi bị ép buộc, muốn xem thử đối phương trả lời thế nào.
Linh Hồ Uyển Nhi cười thản nhiên: “Không có, là tôi tự nguyện, hơn nữa người cũng là do tôi xuống núi tìm rồi đưa về!”