Diệp Phàm kéo Linh Hồ Uyển Nhi lại, không cần quan tâm đến đám người Lương Hồng, quan trọng là đường chủ của Võ đường còn chưa xuất hiện!
“Không thể ngờ, hai người đó lại là đệ tử của Thất Tinh Tông, mà Thất Tinh Tông lại là đại tông môn xếp thứ ba trong hàng cửu tông”.
“Không sai, chỉ một câu nói đã doạ đệ tử của Thất Tinh Tông chạy mất dép, chuyện này để lọt ra ngoài e là Thất Tinh Tông không còn mặt mũi nào nữa luôn”.
“Còn có tâm trí lo chuyện người khác, tôi cũng phải rút trước đây...”
Mọi người bàn tán không ngớt, một vài người cảm thấy không được thoải mái khi thấy Diệp Phàm lại lần nữa nhìn về phía bọn họ.
Một người bỏ đi, những người khác cũng tức tốc chạy theo, dường như trong chớp mắt trong sân đã không còn một bóng người.
Bạch Trường Thanh nhìn Diệp Phàm chằm chằm, sau đó cũng rời đi.
Thấy nhiều người sốt sắng rời đi, Linh Hồ Uyển Nhi cười nói: “Bọn chúng đều gọi anh là Diệp thâm nho, nói anh lòng dạ đen tối, ha ha ha...”.
Diệp Phàm nhăn trán: “Chẳng qua là Linh Hồ Tinh Phong không gặp may thôi”.
“Hừ, vậy anh có thể khiêu chiến với người nhà họ Linh Hồ chúng tôi rồi?”, Linh Hồ Uyển Nhin trừng mắt nhìn anh.
“Hi hi, chuyện này để bàn sau”.
Diệp Phàm vội vàng đi về phía Hàn Tuyết.
Lúc này Hàn Tuyết và Hàn Tử Di đang đỡ Long Linh, trưởng lão Hồng của võ đường đang nói chuyện với cô ta.
Diệp Phàm đi tới, ngạc nhiên nhìn trưởng lão Hồng.
“Diệp Phàm, đây là người của Ám Long Hoa Hạ chúng ta”.
Không đợi Diệp Phàm hỏi, Long Linh đã nói trước.
“Ám Long Hoa Hạ?”
Diệp Phàm chợt ngẩn người, không ngờ Ám Long Hoa Hạ từ lâu đã để ý tới chỗ này.
Anh còn cho rằng ông ta có thù với võ đường, cho nên nằm vùng ở đây, nhân cơ hội lần này mà ra tay báo thù.
Cũng giống như Tần Tiểu Điệp trước kia, làm vợ của Phan Khôn gần ba năm, cũng chỉ đợi có một ngày có thể giết chết được ông ta, trả thù cho bố.
“Xin chào, tôi là Diệp Phàm”, Diệp Phàm đưa tay ra, người của Ám Long Hoa Hạ, đương nhiên là chiến hữu của anh.
“Tôi là Hồng Đào”.
Hai người hàn huyên một lát, Hồng Đào cười nói: “Cô Long nói không sai, nhưng tôi cũng không hoàn toàn là người của Ám Long Hoa Hạ!”
“Ồ, xin được chỉ giáo”.
Hồng Đào cười, chỉ Diệp Phàm nói: “Thực ra cũng giống như những gì vừa rồi cậu đã nghĩ, tôi đúng là có thù với võ đường, tiêu diệt võ đường cũng là mục tiêu của tôi”.