Không phải Linh Hồ Uyển Nhi đến thật chứ?
Anh còn chưa chuẩn bị gì mà!
Chả lẽ lại cứ thế dâng người anh em của mình lên?
Hình như hơi không thích hợp…
Diệp Hạo nghĩ vớ vẩn, ngoài cửa vang lên tiếng giận dữ của Linh Hồ Uyển Nhi: “Diệp Hạo, đừng có mà giả chết với tôi, mau mặc quần áo vào, qua đây giúp tôi bôi thuốc ở lưng”.
Ồ, thì ra là bôi thuốc, Diệp Hạo thở dài, dọa anh sợ chết khiếp, còn cho rằng hôm nay xảy ra chuyện lớn chứ!
Diệp Hạo mặc quần đùi rộng, không mặc áo mà cởi trần, rồi cứ thế đi ra ngoài.
Linh Hồ Uyển Nhi ở bên ngoài nhìn thấy cửa mở, Diệp Hạo đứng bên trong đang cởi trần, phía dưới chỉ mặc một chiếc quần lót.
Hơi thở nam tính xộc thẳng ra ngoài, hai mắt cô ta đột nhiên mở to, miệng há ra, hét lên một tiếng.
“Anh đúng là tên bi3n thái, sao lại không mặc quần áo thế...”, mắng một câu rồi Linh Hồ Uyển Nhi lập tức quay người lại chạy thẳng về phòng mình, đóng cửa kêu “cạch” một cái.
“Đệt, quần áo của tôi còn ở bên ngoài, tôi mặc kiểu gì cơ chứ...”
Trong phòng, mặt Linh Hồ Uyển Nhi đỏ rực cả lên, cô ta nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, trừ phần sau lưng ra thì những nơi khác đã bị cô ta đã lấy chăn quấn chặt hết lại.
Nhưng dù có như thế thì vẫn bị hình ảnh vừa rồi của Diệp Hạo kích thích đến mức muốn phun máu mũi.
“Linh Hồ Uyển Nhi cô nhịn một chút, tôi bắt đầu...”
Hít!
Khi Diệp Hạo vừa mang thuốc vào phòng, Linh Hồ Uyển Nhi đã phải hít một ngụm khí lạnh, loại thuốc đặc biệt này là một trong những công thức bí mật của gia đình Linh Hồ, khi bôi lên vết thương có thể xóa sẹo.
Nhưng nó lại có tính kích thích rất lớn và có tác dụng thiêu đốt rất mạnh, nên ngay khi nó được bôi lên vết thương ở lưng, tác dụng thiêu đốt đó khiến Linh Hồ Uyển Nhi run lên dữ dội.
Diệp Hạo không cần bôi lên, vì dù sao vết sẹo đối với anh dường như chính là tấm huân chương của một người đàn ông trưởng thành, nhưng đối với một người phụ nữ, trên người có sẹo chính là một việc không thể nào tha thứ.
Loại nước thuốc này phải được bôi một lớp đầu, đợi đến khi nó khô rồi lại bôi một lớp nữa lên trên, giúp cho nước thuốc được ngấm vào trong cơ thể một lần nữa.
Hơn hai mươi phút sau, lọ thuốc nước chữa bệnh này mới được bôi hết, bởi vì là lần đầu tiên cô ta để lộ lưng ra trước mặt đàn ông, Linh Hồ Uyển Nhi vô cùng thẹn thùng, tấm lưng trắng như tuyết bị nhuộm đỏ một mảng.
Tuy nhiên, Diệp Hạo lại bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên và không có ý nghĩ thô tục gì, anh nói: "Được rồi, đợi một chút nữa cô mặc lại quần áo chúng ta sẽ cùng nhau đi mua một chiếc xe, rồi mua một số dụng cụ y tế để gửi tặng ông cụ, cuối cùng sẽ về Bắc Tây Tạng, cô thấy thế nào?”
“Được, anh đi ra ngoài trước đi”.
Đợi đến lúc Linh Hồ Uyển Nhi trang điểm xong đi ra thì đã là nửa tiếng sau rồi, hai người bắt một chiếc taxi rồi đi thẳng đến cửa hàng 4S, xe để đi vào Tây Tạng thì nhất định phải là một chiếc việt dã lớn.
Chiếc xe để đi vào Tây Tạng tốt nhất ở Hoa Hạ chính là một chiếc xe địa hình có tên Land Cruiser đến từ một quốc đảo.
Không có cách nào khác, dù Diệp Hạo có tình yêu dân tộc mạnh mẽ đối với Hoa Hạ, nhưng việc vào Tây Tạng không phải là chuyện đùa, hơn nữa họ còn phải đến vùng đất không người ở Bắc Tây Tạng để tìm quả Phật Tâm.