Không khí trong phòng họp hôm nay ôn hòa đến lạ thường. Thường khi, khí lạnh của Cẩn Thiệu Lăng sẽ tỏa ra khắp nơi nhưng hôm nay có lẽ vì có người anh yêu bên cạnh nên không khí mới dễ chịu đến vậy. Suốt cuộc họp ai nói gì, ai làm gì, Quách Mộc Dao đều để ý từng chút một tuy cô không làm việc cho công ty nhưng các dự án, tài chính tăng giảm như thế nào cô đều nhớ rõ mồn một dựa số liệu được mọi người đưa ra.
Cuộc họp kết thúc, cô và anh trở lại phòng chủ tịch, vừa mở cửa ra trong phòng lại có ba người đang nhà nhã ăn bánh uống nước rất tự nhiên.
Người đàn ông có mái tóc màu nâu nhạt là Quách Giang, cô gái có mái tóc màu nâu đỏ là Quách Hiểu còn người ngồi cạnh là Hứa Lộ - bạn trai cô ta, cậu ấm nhà giàu.
Thấy Cẩn Thiệu Lăng bước vào, ba người vội đứng lên nở một nụ cười nịnh nọt, nhưng khi nhìn thấy Quách Mộc Dao theo sau anh Quách Hiểu liền cau mày.
"Các người đến đây làm gì?" Thiệu Lăng nắm tay Mộc Dao đi vào.
"Tôi…" Quách Giang định nói gì đó nhưng bị hàn khí của Cẩn Thiệu Lăng làm cho sợ hãi.
"Hợp đồng lần trước ba tôi ký đâu?" Quách Hiểu mượn quyền của Hứa Lộ lên giọng.
"Hợp đồng gì?" Mộc Dao khó hiểu nhìn Thiệu Lăng.
"Lát anh giải thích sau." Anh dịu giọng trả lời cô rồi quanh sang Quách Hiểu lạnh lùng hỏi: "Cô hỏi hợp đồng để làm gì?".
"Chẳng phải hợp đồng mà ba tôi ký anh có ghi sẽ vì Quách Mộc Dao mà hỗ trợ công ty chúng tôi sao? Giờ công ty tôi đang khó khăn tôi cần anh đưa 10 triệu nữa." Quách Hiểu khoanh tay lên giọng.
"Ai nói với cô tôi sẽ hỗ trợ công ty các người?" Anh ngồi xuống ghế rồi kéo Mộc Dao ngồi lên đùi mình.
"Anh đừng có lật lọng, đã hứa gì thì nên làm như vậy đi!" Hứa Lộ nói.
"Trong hợp đồng không có ghi câu nào là tôi sẽ đưa tiền thêm cho các người cả." Anh nhìn ra cửa: "Lý Ngôn, mang hợp đồng đó vào đây."
Lý Ngôn từ bên ngoài bước vào cầm theo một tờ giấy đưa cho Quách Giang.
"Mời ông đọc cho kỹ." Nói rồi y lùi lại phía cánh cửa đợi lệnh.
"Ông đọc cho kỹ, trong đó có một câu ghi là "Sau khi nhận xong khoản tiền mình yêu cầu bên B sẽ không bao giờ nhận thêm được bất kỳ đồng nào từ bên A nữa và sẽ không được làm phiền bên A". Ông không đọc cho rõ mà đã ký bây giờ còn làm loạn à?" Cẩn Thiệu Lăng đọc lại một điều khoản có trong hợp đồng.
Quách Hiểu giật lấy tờ giấy đọc lại một lượt, sau đó tức giận xé nát bản hợp đồng, quay sang phía Mộc Dao định làm gì đó nhưng lại để ý thấy những vết đỏ trên cổ Mộc Dao liền mắng:
"Con ả lăn loàn, chắc chắn mày đã ngủ với hắn để hại bọn tao đúng không?"
Mộc Dao vẫn điềm tĩnh đứng lên đi đến chỗ Quách Hiểu, cô gỡ sợi dây trên cổ xuống chỉ vào những vết đỏ trên cổ mình, giọng lạnh như băng.
"Đúng vậy! Tôi đã ngủ với anh ấy, nhưng không phải để hại mấy người mà là vì chúng tôi là vợ chồng. Cô nghĩ tôi cần bán thân để hại cái người à? Các người có xứng không?"
"Mày nói láo." Quách Hiểu hét lên. Chắc cô ta không hề ngờ đến việc này.
Mộc Dao lấy trong túi ra quyển sổ đăng ký kết hôn, giơ lên trước mặt Quách Hiểu như muốn chọc tức đối phương.
"Đây là bằng chứng."
Quách Hiểu nhìn vào những gì viết trong cuốn sổ, ả không thể tin nổi vào những gì trước mắt mình, liên tục lắc đầu tìm cách bôi xấu Mộc Dao.
"Không đúng, ngày đăng ký kết hôn là hôm nay kia mà."
"Sao cô soi quá vậy? Cho dù tháng sau chúng tôi mới đăng ký kết hôn thì anh ấy vẫn sẽ là chồng sắp cưới của tôi không đến lượt cô." Quách Mộc Dao cất lại quyển sổ vào túi xách.
"Mày sai rồi, hắn ta không sánh được với Hứa Lộ, anh ấy là thiếu gia nhà giàu và chưa từng trải qua những việc như công ty suýt phá sản như tên Cẩn Thiệu Lăng kia. Cho dù bây giờ hắn top 1 thành phố thì sao? Hứa Lộ của tao vẫn chiếm top 5 mà, haha" Quách Hiểu cười bệnh hoạn.
"Tôi không nói chuyện với những người thiểu năng không có não, tiễn những vị khách không mời mà đến này đi giùm." Nói rồi Mộc Dao quay lưng bước đến chỗ Cẩn Thiệu Lăng.