Hôm sau!
Tổ phim Sau một ngày đêm oi bức, cuối cùng trời cũng mưa rồi.
May mắn là cảnh quay được thực hiện trong nhà nên dù có mưa hay không cũng không sao.
Lâm Quán Quán đến đoàn phim từ sáng sớm, trên tay cầm một chiếc ô và một chiếc túi to.
Trong túi là một ít đồ ăn trưa cô làm sáng sớm nay.
Đây là những gì cô chuẩn bị cho Lý đạo, Sở Khiêm và Hoàng Linh.
Họ đã nói giúp cô trên Weibo về vụ Phan Tịnh Vân. Lâm Quán Quán rất biết ơn dù đó là yêu cầu của công ty hay hành vi cá nhân của họ.
Và vì Sở Khiêm và Hoàng Linh có vai trò tương đối lớn trong bộ phim, nên cả hai đều trực tiếp sống ở đoàn phim luôn, mặc dù là sao hạng nhất nhưng cả hai đều không lên mặt gì cả, đoàn phim ăn gì thì họ ăn đó, không có sự đãi ngộ đặc biệt nào.
Lí Mưu cũng vậy.
Vì vậy Lâm Quán. muốn nấu một bữa ăn như một lời cảm ơn, tất nhiên không thể thiếu phần Cơ Dã Hỏa.
“Đạo diễn, chào buổi sáng!”
“Đến rồi à?” Nhân viên đang dựng thiết bị dưới trời mưa, nhìn thấy Lâm Quán Quán, Lí Mưu gật đầu với cô, “Mau thay quần áo và trang điểm đi. Buổi quay sẽ bắt đầu sớm.”
“Được!” Lâm Quán Quán đưa một hộp cơm cho Lí Mưu, *Cảm ơn đạo diễn.”
Lí Mưu xem qua, phát hiện đây không phải là món đồ có giá trị cao, liền mỉm cười nhận lấy, “Nhanh lên.”
“Được!”
Cơ Dã Hỏa đã đúng, cảnh mà họ định quay ngày hôm nay đúng là cảnh Bạch Ngưng Sương trói Ninh Dịch, ném anh vào căn nhà gỗ rồi cưỡng hôn anh.
Vẻ mặt của Lâm Quán Quán rồi bời.
“Chạy không thoát …” Cơ Dã Hỏa cũng đang trang điểm và thay quần áo, mặc chiếc áo sơ mi xanh, được trợ lý che ô tới ngồi bên cạnh Lâm Quán Quán, so với ngày hôm qua suy sụp, hôm nay tinh thần hắn đã tốt hơn nhiều, “Cảnh hôn, cảnh hôn, tôi đã chờ rất lâu rồi.”
Chậc chậc!
Hắn phần khích đến nỗi cả đêm không ngủ.
Lâm Quán Quán, “…”
“Cơ Dã Hỏa, Quán Quán, chuẩn bị bắm máy.”
“Đến đây!”
Đạo diễn nói chuyện với hai người họ, “Quán Quán, cô chỉ cân làm như Hoa Bá Vương là được, phải độc đoán ngang ngược, nhưng cũng không được làm người xem phản cảm. Dã Hỏa, cậu cứ cư xử như một cô gái dân thường bị cướp. Chỉ cần chú ý đến hành động và biểu cảm là được! “
Cơ Dã Hỏa liếc nhìn Lâm Quán Quán,” Đừng lo lắng, đạo diễn, chúng tôi đều có thiên phú diễn xuất, nhất định có thể diễn tốt. “
Lâm Quán Quán,”… “
Hát Ai là Hoa Bá Vương!
Cô làm gì có cái gì mà thiên phú diễn xuất chứ.
Bắt đầu quay!
“Ầm “
Cánh cửa phòng gỗ bị Bạch Ngưng Sương đá tung ra, một tay cô ôm Ninh Dịch, Ninh Dịch ra sức vùng vẫy, vội tới mức mặt đỏ bừng, nhưng làm thế nào cũng không thoát ra được.
Bạch Ngưng Sương mặc một bộ quần áo màu đỏ tươi, mím môi, ném hắn lên đống gỗ một cách thô bạo.
* Bạch cô nương, cô là nữ nhi sao có thể xử sự như Vậy…
ban ngày ban mặt trói ta đem đến đây, cô rốt cuộc muốn làm gì?”
Bạch Ngưng Sương đè người lên trên.
Hai người kề mặt vào nhau, hô hấp đều có thể nghe được, Ninh Dịch lập tức đỏ mặt, ánh mắt né tránh, giọng nói lắp bắp, “Bạch, Bạch cô nương…”
“Câm miệng!”
“Cô, cô sao lại làm như vậy? Độc đoán! “
” Ta độc đoán?! “Bạch Ngưng Sương nghiền răng nghiền lợi túm lấy cổ áo Ninh Dịch,” Ninh Dịch, lần trước ta đã cảnh cáo ngươi. Từ khi chúng ta đính hôn, ngươi là người của ta. Ngươi không được phép nói chuyện với bất kỳ nữ nhân nào! “
” Ta, ta không có! “
” Nói láo! “
Ninh Dịch khóe miệng giật giật,” Bạch cô nương, cô là nữ nhỉ danh gia vọng tộc, sao có thể ăn nói như vậy, như vậy…”
Là một học giả, không thể ăn nói lung tung khó nghe, Ninh Dịch lắp bắp hồi lâu không nói ra lời.
Một dấu vết u sầu thoáng qua trong mắt Bạch Ngưng Sương.
“Bạch cô nương…
“Ngươi đặc biệt ghét ta sao? Ngươi cảm thấy ta không hiền lành đoan trang, tài đức vẹn toàn như những nữ nhân khác sao?”
Bạch Ngưng Sương nới lỏng cổ áo, ngồi trên mặt đất quay lưng lại với Ninh Dịch. Nàng ôm gối, toàn thân buồn bực, giọng nói trầm xuống một chút, “Ta biết, ngươi không thích ta. Sở dĩ đính hôn với ta là do mệnh lệnh của phụ mẫu không thể không nghe…”
Ninh Dịch lập tức trở nên căng thẳng, “Bạch cô nương, ĐH.
“Đừng nói nữa!” Bạch Ngưng Sương vẫn quay lưng về phía hắn, cười gượng nói: “Ta biết hết rồi! Ta không hiểu hết những bài thơ, bài hát, đàn, cò vua, thư pháp mà ngươi nói, ngươi không thích ta thô lỗ mạnh bạo, cho dù ngươi có một chút chút thích ta, cũng sẽ không vui bằng khi nói chuyện với những nữ nhân đó … “
” Ta, ta không có! “
Trên mặt Bạch Ngưng Sương vốn có một chút không vui, quay lưng về phía Ninh Dịch, lại một chút vui mừng lóe lên trong mắt nàng, nhưng giọng nói vẫn lạc lõng,“ Ngươi không có cái gì? “
“ Ta, ta không có không thích cô. “
Bạch Ngưng Sương hai mắt sáng lên, nàng đột nhiên nhìn lại, bật cười, lại gần Ninh Dịch,” Thật sao? “
* Cô lừa ta? “Ninh Dịch cáu kỉnh.
“Lừa gạt ngươi thì sao!” Bạch Ngưng Sương cười đến gần Ninh Dịch,“Ngươi nói không phải không thích ta!”
“Ta không phải nói thích cô!” Ninh Dịch không khỏi tức giận.
“Ta không quan tâm ngươi có thích hay không, dù sao ta cũng chỉ thích ngươi!”
Bạch Ngưng Sương nắm lấy cổ áo của Ninh Dịch.
Ninh Dịch vẫn còn tức giận vì sự lừa dối vừa rồi của Bạch Ngưng Sương, “Cô lại làm gì nữa?”
“Đóng dấu!”
“Cái gì?”
“Đây!” Nàng vươn tay gõ lên môi hắn, hơi thở trong phòng gỗ bỗng trở nên quyến rũ, hai má Ninh Dịch đỏ bừng, “GÓ “Ngươi đừng nói chuyện! Cái miệng xinh đẹp như vậy lại nói ra tất cả những gì ta không thích nghe!” Cô từ từ nghiêng người, đến gần Ninh Dịch, hai người càng ngày càng gần…
Trái tim hồi hộp của Cơ Dã Hỏa đập thình thịch.
Sắp hôn!
Sắp hôn!
Quán Quán sắp hôn hắn!
Đoàn phim không khỏi nhịp tim đập nhanh đỏ mặt hồi hộp.
Ngay khi môi của Lâm Quán Quán chỉ còn cách môi của Cơ Dã Hỏa ba cm.
“Cạch——”
Củi dưới thân Cơ Dã Hỏa phát ra âm thanh vỡ vụn, lưng không có chỗ dựa, lập tức khua bàn chân, cả người ngã xuống.
tan Cơ Dã Hỏa nội tâm thiêu đốt!
AhhhhhIt Họ gần như hôn nhau!
Cách gần như vậy!
Lí Mưu có chút thất vọng, bầu không khí vừa rồi tốt biết bao, lại bị củi lửa thiêu hủy!
“Làm lại lần nữa!”
Kết quả là lần quay này được quay bảy tám lần liên tiếp.
Hoặc củi bị gãy!
Hoặc là máy quay đột nhiên bị trục trặc!
Hoặc là đạo cụ trong phòng gỗ đột nhiên vỡ!
Lần gần đây nhát định hôn thì cửa phòng củi sập!
Đám đông, “……”
Lí Mưu tức giận, “Nhóm đạo cụ ngày hôm nay là như thế nào, cái này là kiểu đạo cụ gì!”
Nhân viên đều rụt cổ lại, “Đạo diễn, hôm nay quay nữa không?”
“Quay, quay, quay, quay quần què gì nữa! Cửa sập mẹ rồi quay thế đếch nào! Cảnh này tạm dừng, chúng ta chuyển sang cảnh khác! “
… Vẫn là văn phòng đó.
Tiêu Lăng Dạ nhìn những hình ảnh NG liên tục trong máy quay, khóe miệng hơi co giật.
*A Diễn!”
“Gì… đây!”
“Gửi hồng bao cho tất cả người trong đội đạo cụ.”
Tiêu Diễn, “…”
Hắn mới nói tại sao mà sáng sớm anh hắn lại không đến công ty, mà lại đến đoàn phim đặc biệt tìm người phụ trách đội đạo cụ…
Tiêu Diễn nhìn Cơ Dã Hỏa đầy thương cảm.
Tội nghiệp cho đứa nhỏ, đã nói không phải là đối thủ với chú hai của cháu rồi, còn không nghe cơ!
Đúng là gừng càng già càng cay!