Tô Ánh Nguyệt trầm tư một lúc: “Em còn tưởng rằng đó đều là giả.”
Từ sau khi biết Phong Hải là người khác đóng giả, cô cho rằng Phong Hải vốn dĩ cũng không phải cậu của cô, cô cho rằng bản DNA đó cũng là Lâm Hào Kiệt lúc đóng giả Phong Hải, tìm người ngụy tạo.
Không ngờ, Phong Hải thật sự là cậu của cô.
Trần Minh Tân chỉ hơi nhíu mày, không có phủ nhận những lời cô nói.
Tô Ánh Nguyệt lại nhớ đến một chuyện khác.
“Lâm Hào Kiệt sau khi đóng giả Phong Hải, tại sao muốn tiếp cận em? Chỉ vì muốn lấy đi thai nhi của em? Nhưng lúc đầu em và anh ta quen biết, em chưa có thai.”
Trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, cô cũng không có thời gian quan tâm đến mấy chuyện này.
Trần Minh Tân thu tay lại, cơ thể thẳng tắp, lựa lời nói: “Anh cảm thấy em càng nên suy nghĩ một chút, anh ta tại sao phải đóng giả Phong Hải?”
Tô Ánh Nguyệt vô thức hỏi ngược lại: “Tại sao?”
Sau đó, cô lại tự nói: “Lẽ nào là tiền?”
Trần Minh Tân không có chính diện trả lời câu hỏi của cô, anh hỏi cô: “Em cảm thấy, đối với Lâm Hào Kiệt, quan trọng nhất là gì?”
Tô Ánh Nguyệt gần như buột miệng nói: “Đương nhiên là Lâm Tố Nghi.”
Ban đầu Trần Minh Tân nói Phong Hải rất nhanh sẽ chủ động tìm đến cửa, kết quả Trần Minh Tân phái người đem Lâm Tố Nghi về không đến hai hôm thì Lâm Hào Kiệt cũng tìm đến cửa.
Cái đó nói rõ, anh ta rất để tâm đến Lâm Tố Nghi.
Trần Minh Tân khẽ nhếch môi, cũng không mở miệng, chỉ có nhìn cô.
“Câu em hỏi anh, anh còn chưa nói...” Tô Ánh Nguyệt đẩy đẩy anh.
Trần Minh Tân nắm lấy tay cô đùa nghịch, không nhanh không chậm mở miệng: “Tự mình nghĩ.”
Tô Ánh Nguyệt thấy biểu tình không định mở miệng thêm nữa của anh, Tô Ánh Nguyệt bĩu môi, hừ một tiếng rồi quay đầu đi, tự nghĩ thì tự nghĩ!
Phong Hải để tâm nhất chính là Lâm Tố Nghi, Lâm Tố Nghi mắc bệnh tim, cần rất nhiều tiền chi nên anh ta phải gia nhập Grissy.
Còn Lâm Tô Nghi tuy từng làm phẫu thuật tim nhưng lại không đại biểu có thể bình an sống đến già, với trình độ y học hiện nay không thể chữa trị tận gốc bệnh của Lâm Tố Nghi.
Cho nên...
Trong đầu Tô Ánh Nguyệt bỗng vụt lên tia sáng, hai mắt phát sáng nhìn Trần Minh Tân: “Em biết rồi! Lâm Hào Kiệt là vì tiền! Grissy không phải có đội ngũ nghiên cứu chữa trị ‘k7’ sao? Anh ta để tâm đến Lâm Tố Nghi như vậy, chắc chắn sẽ để bọn họ nghiên cứu về phương diện bệnh tim, nhưng Grissy lại không phải do một mình anh ta làm chủ cho nên anh ta cần rất nhiều tiền, trước anh ta đóng giả Phong Hải, cho nên anh ta mới biết Phong Hải là cậu của em, khi anh ta xuất hiện bên cạnh em, lúc đó em đã kết hôn với anh rồi, cho nên mục tiêu cuối cùng của anh ta là anh!”
Tô Ánh Nguyệt càng nói càng cảm thấy suy đoán của bản thân cô rất có lý, mà Trần Minh Tân cũng không có lên tiếng cắt ngang lời cô nói.
Nghe cô nói xong, trong mắt Trần Minh Tân mang theo sự tán thưởng.
Tô Ánh Nguyệt nhìn thấy biểu tình này của anh thì biết mình đoán đúng rồi, điều này khiến cô có chút phấn khích nho nhỏ.
Thế nhưng, sau khi vui mừng qua đi, chính là sợ hãi, cô lẩm bẩm nói: “Thật sự không ngờ tới mà, anh ta vậy mà có dã tâm lớn như vậy.”
Trần Minh Tân rũ mắt xuống: “Bản thân anh ta có lẽ có dã tâm, nhưng không nhất định có thể tiến triển thuận lợi như vậy được, khi anh ta tiếp cận em, thân phận của anh ở thành phố Vân Châu còn chưa lộ ra, , không có ai biết anh là tổng giám đốc của tập đoàn LK, vậy anh ta sao có thể biết rõ như vậy? Hơn nữa mỗi một bước đều chuẩn xác như thế?”
Tô Ánh Nguyệt vừa hay cũng nghĩ đến điều này.
“Ý của anh là, thật ra tất cả chuyện này đều là người của Grissy đánh chủ ý vào anh!” Dù sao Trần Minh Tân là ông trùm trong giới đầu tư tài chính, anh không những có tiền, anh còn có năng lực.
Nếu như Grissy khống chế được Trần Minh Tân, vậy tương đương có thể khống chế cả giới đầu tư tài chính!
Tô Ánh Nguyệt lại giật mình nhớ ra, lần trước Trần Minh Tân từng nói, Grissy sẽ can thiệp vào việc bầu cử tổng thống của nước J, mà Trần Minh Tân đã bị ép đứng chung trận doanh của Aika.
Trần Minh Tân thấy mặt mày của Tô Ánh Nguyệt dần biến sắc thì không nhịn được mà bật cười, giơ tay xoa đầu cô, nhẹ nhàng nói: “Sợ rồi sao?”
Tô Ánh Nguyệt khẽ gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói: “Sợ, nhưng em biết anh sẽ không để bọn họ thành công.”
Không sợ là điều không thể.
Tô Ánh Nguyệt đã từng chỉ là một cô gái bình thường.
Nguyện vọng lớn nhất của cô chính là đợi ba xuất hiện, nhưng khi đó cô lại bị nhà họ Tô ruồng bỏ, cô cũng không có sợ hãi.
Mà bây giờ, người của Grissy đã bắt đầu ra tay với Trần Minh Tân rồi.
Bao gồm cả chuyện thân thể của Trần Minh Tân bây giờ đã...
Trần Minh Tân dỗ dành an ủi cô: “Sẽ không sao đâu.”
Tô Ánh Nguyệt nghĩ đến vấn đề thân thể của Trần Minh Tân, thuốc có thể có hiệu quả kỳ dị như vậy, tóm lại không thể là loại thuốc bình thường được.
Tô Ánh Nguyệt nhíu mày hỏi anh: “Anh nói cho em biết, anh sẽ uống thuốc đó, có phải cũng là người của Grissy làm ra?”
Ánh mắt sáng rực của cô nhìn vào Trần Minh Tân khiến anh không thể lừa cô được.
Anh buông tay Tô Ánh Nguyệt ra, nghiêng đầu đi, mất vài giây thì anh mới lên tiếng: “Ừm.”
Trái tim của Tô Ánh Nguyệt đều lạnh toát.
“Vừa rồi còn nói tin tưởng anh, bây giờ lại bày ra biểu tình này, em thật sự cho rằng người đàn ông của em vô dụng như vậy sao?”
Trần Minh Tân nói xong, thấy sắc mặt của Tô Ánh Nguyệt vẫn tái nhợt thì trực tiếp kéo cô vào lòng, hung hăng hôn cô coi như sự trừng phạt.
Tô Ánh Nguyệt bị anh hôn cuồng nhiệt như vậy, trái tim vốn hoảng loạn, giờ lại an định đến kỳ lạ.
Trần Minh Tân cảm thấy cô dần dần buông lỏng thì mới buông cô ra, cằm đặt trên đỉnh đầu của cô, siết chặt vòng ôm và nói: “Mục đích của Lâm Hào Kiệt thật ra không chỉ là anh và tập đoàn LK, anh ta thật ra muốn thâu tóm cả ba đại gia tộc ở thành phố Vân Châu này, em không phát hiện sao? Hai năm nay, nhà họ Phan, nhà họ Huỳnh, nhà họ Tô của thành phố Vân Châu đều dần dần lụi bại rồi, Grissy phái anh ta đến làm mấy chuyện này là một lựa chọn rất chính xác, bởi vì anh ta rất có kiên nhẫn cũng rất có dã tâm, anh ta giỏi đặt mục tiêu xa, nhưng lần này mục tiêu của anh ta đặt quá cao rồi, không có thu lại được nữa.”
Tô Ánh Nguyệt càng nghe càng cảm thấy trái tim lạnh đi.
Cô lại có chút nghi hoặc: “Sự lụi bại của ba nhà này hình như không thoát khỏi liên quan đến hai chúng ta...”
Trần Minh Tân đột nhiên nghĩ đến một câu, buột miệng nói ra: “Mang thai ngốc ba năm.”
Tô Ánh Nguyệt chớp chớp mắt, cô tuy có con trai rồi nhưng cô cũng chỉ mới mang thai có một tháng mà thôi.
Trần Minh Tân tiếp tục giải thích cho cô: “Chuyện của nhà họ Tô là chính em làm, nhưng cũng không thoát liên quan đến sự giúp đỡ của chị Từ Du Nhiên – Từ Lệ Hoa, truy xét đến cùng, cũng là bởi vì cái chết của Từ Du Nhiên, em còn nhớ người phụ nữ mặc đồ đen trong hôn lễ của Tô Yến Nhi và Huỳnh Tiến Dương? Anh nghi ngờ người phụ nữ mặc đồ đen đó chính là người do Lâm Hào Kiệt phái đến, khiến cho lòng thù hận của em và Từ Lệ Hoa với nhà họ Tô đẩy lên đỉnh điểm, khiến các em đi đối phó với Tô Thị...”
Những chuyện tiếp theo không cần Trần Minh Tân nói thêm nữa, cô cũng có thể nghĩ đến rồi.
Lúc đó, thân phận của Lâm Hào Kiệt còn chưa bị vạch trần, anh ta đã ám thị với cô, Trần Minh Tân là con trai của kẻ thù ‘giết ba’ của cô.
Mục đích Lâm Hào Kiệt ám thị điều này chính là muốn khiến Tô Ánh Nguyệt hận Trần Minh Tân, sau đó mượn tay của cô, ở trong tối động tay chân với LK hoặc Trần Minh Tân.