Editor: Hàn Băng Tâm
Scandal của Cố Nhiên và Triệu Tuyết Nhi huyên náo rất lớn, Lâm Du cũng thủy chung không dặn dò bộ phận PR trực tiếp trả lời. Mặc kệ là làm sáng tỏ hay là thừa nhận, phía giải trí Thần Thiên đều duy trì im lặng.
Đối với lần này, Chu Lăng cũng không đề xuất ý kiến khác. Triệu Tuyết Nhi là do Lâm Du và Cố Nhiên nâng đỡ lên, anh tin tưởng hai người này sẽ không trơ mắt nhìn cuộc đời diễn kịch của Triệu Tuyết Nhi vì vậy tiêu tan. Huống chi thân là minh tinh, thỉnh thoảng tin đồn ầm ĩ, tỉ suất phơi bày tăng lên một chút cũng không coi là một chuyện xấu. Chỉ cần không phải là vụ bê bối, Chu Lăng sẽ không can thiệp.
Hứa Mạch ngược lại quản lý chuyện này, nhanh chóng liên lạc Cố Nhiên. Hai người sau khi bí mật hiệp thương một hồi, Cố Nhiên ngoan ngoãn trở lại trấn giữ công ty, Hứa Mạch và Lâm Du theo lịch trình đi quay phim điện ảnh.
"Rốt cuộc anh nói gì với Cố Nhiên?" Trên máy bay, Lâm Du hỏi Hứa Mạch.
"Cũng không có gì. Chỉ là để cậu ta suy nghĩ thật kỹ bước tiếp theo nên đi như thế nào. Tiếp tục mặc kệ tin đồn càng truyền càng lớn, dẫn tới ảnh hưởng cuộc đời diễn kịch của Triệu Tuyết Nhi. Hay là đứng bên cạnh Triệu Tuyết Nhi, với tư thái người bảo vệ vì Triệu Tuyết Nhi tiêu diệt tất cả chướng ngại. Cậu ta lựa chọn người sau." Ở trước mặt Lâm Du, Hứa Mạch sẽ không có giấu giếm cái gì.
Không thể không nói, lựa chọn của Cố Nhiên, không khiến Lâm Du thất vọng. Gật đầu một cái, Lâm Du không tiếp tục hỏi nhiều nữa. Tình cảm của Triệu Tuyết Nhi và Cố Nhiên, cô sẽ không nhúng tay. Chỉ cần Cố Nhiên biết mình đang làm gì, mà Triệu Tuyết Nhi cũng không bài xích, hai người đại khái có thể nếm trải khắp chốn.
Máy bay rất nhanh tới đích, Hứa Mạch và Lâm Du vừa mới xuống máy bay, đã thấy đạo diễn lớn tự mình đến đón người.
Vẫy tay về phía Hứa Mạch và Lâm Du, tâm tình của đại đạo diễn hiển nhiên rất không tệ, tiến lên ôm Hứa Mạch một cái thật chặt. Chỉ là đợi đến lúc ông xoay người muôn ôm Lâm Du, lại bị Hứa Mạch ngăn cản.
"Bắt tay là được rồi." Cho dù là lễ nghi thường ngày, Hứa Mạch cũng thật kiên trì, nói rồi cầm tay Lâm Du hướng về phía đại đạo diễn.
Đại đạo diễn trước đó đã từng tiếp xúc với Hứa Mạch, biết Hứa Mạch là một người yêu vợ như tính mạng. Lập tức cũng không tức giận, thay đổi nhạo báng trên mặt bắt tay với Lâm Du. Nhưng ông thật vất vả mới mời được hai vị này tới, đương nhiên mọi việc đều muốn lấy ý nguyện của hai người làm đầu.
Có Hứa Mạch và Lâm Du gia nhập liên minh, tổ kịch chính thức bắt đầu chụp ành Vậy mà khiến đại đạo diễn cảm thấy khó giải quyết nhất, hoàn toàn là diễn cảnh tình cảm của Lâm Du và Hứa Mạch. Ống kính chụp hai người một mình cảm giác rất tốt, phối hợp với những người khác cũng không thành vấn đề. Mấu chốt là diễn cảnh tình cảm không cách nào nhanh nhập vai, ngược lại trở thành vấn đề khó khăn không nhỏ trì trệ không tiến.
Hết cách rồi, đại đạo diễn không thể làm gì khác hơn là tiếp tục tìm Lâm Du giảng về diễn kịch. Không sai, là Lâm Du. Hứa Mạch diễn cảnh tình cảm rất chân thành tha thiết, căn bản không cần dùng diễn kịch đã có thể đạt tới yêu cầu của đại đạo diễn. So sánh với nhau, tình cảm của Lâm Du trúc trắc rất nhiều, lúng túng mà cứng ngắc.
Vậy mà, vô luận đại đạo diễn giảng như thế nào, đều không thể khiến Lâm Du tiến vào trạng thái. Không phải Lâm Du không muốn, mà là cô vốn sẽ không diễn trò, rất nhiều chuyện quá cố ý ngược lại có vẻ mất tự nhiên.
Mắt thấy đại đạo diễn không nhịn được lắc đầu thở dài, Hứa Mạch cuối cùng vẫn đứng dậy. Tránh né tất cả nhân viên tổ diễn kịch, mang Lâm Du đến phòng hóa trang.
"Tiểu Du, không cần quá khẩn trương, trong đầu cũng không cần nghĩ quá nhiều. Cứ dựa theo trạng thái bình thường của em, muốn làm cái gì thì làm cái đó, lòng bình tĩnh là được rồi." Hứa Mạch sở dĩ không có vừa bắt đầu liền phát biểu quan điểm, là bởi vì so với Lâm Du, anh càng là người ngoài ngành.
Lâm Du ít nhất còn có kinh nghiệm một lần quay phim, lại được đạo diễn tán thưởng. Mà anh, cũng là lần đầu tiên thật sự diễn kịch. Cho nên, mới vừa rồi đại đạo diễn tự giảng diễn cho Lâm Du, Hứa Mạch cũng không tỏ thái độ.
Chỉ là thấy đại đạo diễn càng giảng, trạng thái của Lâm Du càng tệ, lúc này Hứa Mạch mới dẫn Lâm Du tới nơi này. Thật ra thì Hứa Mạch đang nói, ngược lại đơn giản nhất là phối hợp diễn kịch với Lâm Du. Có lẽ là bởi vì nhân vật anh đóng, chính là khắc hoạ chân thật chính anh. Cho nên vô luận kịch bản của đại đạo diễn yêu cầu như thế nào, anh đều có thể hoàn thành dễ như trở bàn tay.
Lâm Du diễn, Hứa Mạch cũng xem qua. Bởi vì vừa mới bắt đầu đặt ra là thầm mến nhau, đối với Lâm Du mà nói thật là có chút khốn đốn khó khăn. Đến nỗi, diễn lại nhiều lần, trạng thái của Lâm Du càng ngày càng cứng ngắc, lần sau tệ hơn lần trước. Loại tình huốngnày, không cần đại đạo diễn mở miệng kêu "cắt", Hứa Mạch cũng có thể cảm thấy.
Lâm Du lắc đầu một cái, thành thực nói: "Yêu cầu của kịch bản, em không làm được."
Đáp án trong dự liệu, Hứa Mạch không có chút nào ngoài ý muốn. Như vậy, nếu như Tiểu Du nói không làm được, cũng chỉ có thể đi thương lượng với đạo diễn rồi.
Vỗ vỗ bả vai Lâm Du, đưa cho Lâm Du một chai nước, trước hết để cô ngồi nghỉ ngơi ở phòng hóa trang một chút, Hứa Mạch đi tìm đại đạo diễn.
Nếu là chế tạo riêng vì Lâm Du, chỗ trọng điểm cần vượt trội trong phim không nghi ngờ chính là Lâm Du. Dựa theo ý tưởng của đại đạo diễn, Lâm Du và Hứa Mạch rất môn đăng hộ đối, tình cảm cũng rất tốt, cho nên mới cố ý chọn tình tiết thầm mến lẫn nhau. Chỉ là thực tế sau khi quay phim mới phát hiện, không có cái loại đơn giản như trong tưởng tượng của ông.
Đề nghị của Hứa Mạch rất đơn giản, một câu nói: đổi thành vai nam chính đơn phương thầm mến nữ chính, nữ chính chỉ cần bị cảm động, cuối cùng vui vẻ tiếp nhận là được rồi.
"Đơn phương yêu mến?" Vẻ mặt đại đạo diễn nghi ngờ, không xác định nhìn Hứa Mạch từ trên xuống dưới, "Tôi còn tưởng rằng, vợ chồng các người là ngay từ đầu đã có tình cảm với nhau. Dù sao lấy điều kiện của anh, không thể nào có phụ nữ không thích."
Hứa Mạch cười cười, lơ đễnh giải thích: "Vị nhà tôi tương đối chậm nhiệt (*)."
(*): dùng để miêu tả tính cách của một người, cần thông qua một thời gian tích lũy trong lòng dần dần dỡ xuống phòng bị mới có thể từ từ thể hiện ra nhiệt tình
Hoá ra là như vậy, không trách được kỹ thuật diễn của Lâm Du xuất chúng sẽ lâu như vậy cũng không cách nào tiến vào trạng thái. Đoán chừng là cô gái phương Đông ngượng ngùng, ở phương diện tình cảm không mở ra được. Cứ thế ở trong lòng nghĩ xong lý do giải vây cho Lâm Du, đại đạo diễn rất hào phóng quyết định: đổi cảnh diễn!
Bởi vì nếu mới vừa quay phim, đổi cảnh diễn trở nên rất là đơn giản. Bởi vì tiết mục của Hứa Mạch không thay đổi, cần sửa đổi chỉ là phản ứng của Lâm Du, tương đối mà nói cũng không coi là khó khăn. Vì vậy rất nhanh, kịch bản mới ra lò, cảnh diễn của Lâm Du và Hứa Mạch quay lại lần nữa.
Có lẽ là Hứa Mạch trấn an có tác dụng, có lẽ là kịch bản mới quả thật rất phù hợp với Lâm Du và Hứa Mạch ở thực tế, sửa kịch bản lần nữa quay phim rất thuận lợi. Đặc biệt là diễn xuất của Lâm Du, rốt cuộc có linh hoạt và sinh động, lạilầnnữa làm đại đạo diễn vỗ tay tán thưởng.
Cùng lúc đó, cảnh ngộ của Chu Tuyền ở trong nước gặp khó khăn không nhỏ. Sau khi Chu Đáo và nhà họ Lý thương lượng, thế nhưng có ý muốn cho hắn và Lý Mộng đính hôn.
Chu Tuyền bên này phản ứng tạm thời miễn bàn, Lý Mộng quả thật giống như châu chấu bị giẫm phải chân đau, ddien dddan lle qquy ddon hướng về phía sau lưng Chu Tuyền hung ác đánh một trận cuồng phong.
Chu Tuyền không có tránh, mặc cho Lý Mộng xả giận, mới kéo Lý Mộng ngồi xuống: "Thật xin lỗi, tôi cũng không biết tại sao xảy ra chuyện này. Bên phía cha tôi, tôi đã biểu đạt rõ ràng không tình nguyện, chỉ là hiệu quả cũng không lớn, cha tôi vẫn thương nghị chuyện này với nhà họ Lý."
"Anh không phải biết?" Lý Mộng hừ lạnh một tiếng, ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn Chu Tuyền, "Chu Tuyền, lần này tôi trở lại thành phố D, là anh chủ động liên lạc tôi đấy. Nếu như anh không liên lạc với tôi, sẽ xảy ra tình trạng hiện giờ? Nói đi, rốt cuộc anh có mục đích gì, đến tột cùng muốn làm gì?"
"Tôi xác thực không có ác ý. Về phần tính toán của tôi, lần đầu tiên gặp mặt sau khi cô trở lại thì tôi đã nói rất rõ. Nếu như cô không tin, có thể phái người đi điều tra. Tôi chính trực không sợ gian tà, không sợ bị tra." Chu Tuyền ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt thành khẩn. Đối với hắn mà nói, việc cấp bách trước tiên là ổn định Lý Mộng quan trọng hơn.
"Anh cho rằng tôi không có phái người tra?" Lý Mộng cảm thấy, lần này cô ta trở về, sai lầm lớn nhất chính là không biết người biết ta.
Sớm biết Lâm Du ấy là loại không dễ chọc, Lý Mộng nhất định sẽ chuẩn bị kế hoạch, rồi mới ra tay khiêu khích. Như vậy thì sẽ không phiền tới ông nội cô ta đích thân tới thành phố D, đến viếng thăm nhà họ Hứa lại tức sôi ruột. Đến bây giờ vẫn còn đang giận cô ta, ngay cả điện thoại cô ta gọi cũng không muốn nhận.
Sớm biết nhà họ Chu tồn tại tâm tư dơ bẩn như thế, Lý Mộng nhất định sẽ không gặp Chu Tuyền. Càng sẽ không bị Chu Tuyền mê hoặc, đồng ý hợp tác với Chu Tuyền. Hiện nay ngày cô ta và Chu Tuyền đính hôn gần ngay trước mắt, cô ta làm thế nào vãn hồi cục diện?
"Nếu như cô thật sự có phái người tra, hẳn là cô đã biết, tôi với Lâm Nhất Thiến ở cùng một chỗ. Nhưng nếu tôi thật sự đối có ý đồ với cô, không thể nào ngu như vậy tới hôm nay cũng chưa chuyển ra." Biết Lý Mộng tức giận không nhẹ, đáy lòng Chu Tuyền cũng nén giận không thôi, mang Lâm Nhất Thiến ra để chứng minh sự trong sạch của mình.
"Anh không cần dùng Lâm Nhất thiến làm cớ. Chuyện giữa các người, tôiđã biết rất rõ. Đến cùng là đúng như trong miệng anh nói hay không, tự tôi có phán định." Giờ phút này ngồi ở trước mặt của Chu Tuyền, Lý Mộng càng cường thế. Nửa phần tình cảm và thể diện cũng không để lại, nghiêm mặt nói.
"Vậy cô muốn làm thế nào? Mặc kệ là nhà cô hay là nhà tôi, chúng ta cũng phải mau sớm chọn biện pháp ứng đối." Lý Mộng không phối hợp, dẫn đến Chu Tuyền rất bất mãn. Nhưng mà dù có thế nào, hắn cũng phải hết khả năng lấy lòng Lý Mộng. Chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể cùng nhau vượt qua nguy cơ trước mắt.
"Dù sao tôi không thể nào gả cho anh ai tới nói cũng vô dụng." Phản ứng không giống với Chu Tuyền, Lý Mộng kiên quyết tiêu cực ứng chiến, chỉ coi chuyện đính hôn này căn bản không tồn tại.
Nghe Lý Mộng tỏ tính khí tùy hứng nói, Chu Tuyền bất đắc dĩ khẽ thở dài một cái. Nếu quả thật đơn giản như Lý Mộng nói, hắn ngược lại không cần phải lo lắng rồi.
"Anh không cần phải khẩn trương như vậy, tôi đã mua vé máy bay xong rồi, tối hôm nay sẽ rời thành phố D." Theo anh Tần Đường nơi đó biết được hành tung của Lý Mạch, Lý Mộng không chút nghĩ ngợi liền quyết định đuổi theo. Về phần Chu Tuyền? Cô ta hoàn toàn không để trong lòng.
Vừa nghe Lý Mộng muốn rời khỏi, Chu Tuyền nhất thời trở nên thoải mái: "Đi tìm Hứa Mạch?"
"Đúng" Lý Mộng như đinh chém sắt gật đầu một cái, không tự chủ giương cao cằm, "Tôi hi vọng anh nhận rõ lập trường của mình, tốt nhất không nên phá hư kế hoạch của tôi."
"Yên tâm, tôi còn không kém cỏi đến nỗi đó. Cô có thể yên tâm đi tìm Hứa Mạch, tôi chân thành chúc phúc cô có thể như ý nguyện." Nếu là Lý Mộng thật có thể đoạt được Hứa Mạch, Chu Tuyền mới thật sự cảm kích Lý Mộng. Không có Hứa Mạch, Lâm Du chẳng phải là cái thá gì. Hắn còn muốn đoạt lại Bác Dương, chắc chắn dễ dàng hơn rất nhiều.
"Đó là đương nhiên, tôi nhất định sẽ như ý nguyện!" Lý Mộng tư thái kiêu ngạo đón nhận chúc phúc của Chu Tuyền.
Lý Mộng nghĩ rất tốt, kế hoạch cũng rất mau là có thể thực hiện. Nhưng là thật bất hạnh, cô ta không thể thành công rời khỏi thành phố D. Nhà họ Lý sớm một bước biết được tin tức, cản Lý Mộng lại.
Nhất định là Chu Tuyền lén báo tin! Tiểu nhân hèn hạ! Mặt ngoài một bộ, sau lưng một bộ, dối trá! Trong lòng mắng Chu Tuyền gần chết, Lý Mộng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn bị anh cả Lý và anh hai Lý đưa đến nhà họ Chu.
Chu Tuyền không ngờ nhận được điện thoại của Chu Đáo chạy về nhà, lại thấy Lý Mộng cũng ngồi ở trong phòng khách nhà họ Chu. Hắn cho là, Lý Mộng giờ phút này phải ở trên máy bay chứ?
Trước mặt mọi người, Chu Tuyền không tiện hỏi thăm chuyện gì xảy ra. Đợi đến khi chỉ có hắn và Lý Mộng hai người một chỗ, Chu Tuyền nhỏ giọng hỏi "Chuyện gì xảy ra? Tại sao cô lại xuất hiện tại nhà tôi?"
Một cái tát vang dội lắc lên mặt Chu Tuyền, sắc mặt của Lý Mộng cực kỳ khó coi, giọng căm hận nói: "Đủ rồi, Chu Tuyền, chớ giả bộ! Làm sao anh có thể dối trá như vậy? Lại lần nữa lôi kéo tôi, lại ngầm ở sau lưng tôi, hại tôi...... Anh cho rằng anh làm như vậy, tôi liền sẽ như anh mong muốn gả cho anh? Si tâm vọng tưởng, không có cửa đâu!"
"Không phải như cô nghĩ, cô hiểu lầm......" Dù thế nào cũng không thể ngờ Lý Mộng có thể nghĩ như vậy, Chu Tuyền gấp gáp muốn giải thích.
Lại hung hăng tát một cái, Lý Mộng cũng không thèm nhìn Chu Tuyền, xoay người rời đi. Cô ta sẽ không tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của Chu Tuyền nữa, cô ta không phải ngốc, không có ngu đến mức đó.
Lý Mộng và Chu Tuyền xung đột ở sau lưng tất cả mọi người. Cho nên nhà họ Chu không biết, anh cả Lý và anh hai Lý cũng không thể nào biết được. Hai bên rất nhanh đạt thành nhận thức chung, mạnh mẽ đem Lý Mộng ở lại nhà họ Chu. Nói cho hoa mỹ, bồi dưỡng tình cảm.
Muốn cô ta và Chu Tuyền bồi dưỡng tình cảm? Không thể nào! Lý Mộng mặt lạnh đứng ở đàng kia, chợt không nói một lời đi về phía cửa.
D
"Lý Mộng, đứng lại!" Anh cả Lý quát lạnh một tiếng, cũng không thể gọi bước chân của Lý Mộng về.
Đ
Lý Mộng chẳng những không dừng lại, ngược lại bước nhanh hơn, hận không được sau một khắc đã rời khỏi nhà họ Chu. Nơi quái quỷ gì, cô ta mới không cần sống ở chỗ này, cô ta muốn đi tìm Hứa Mạch!
L
Chu Lăng vừa mới mở cửa ra, liền đụng phải một người. Ngay sau đó, bên tai truyền đến một tiếng thét bén nhọn.
Q
"Tránh ra!" Lý Mộng sắp bị ép điên. Mắt thấy sắp rời khỏi nhà họ Chu, lại bị cản trở, có thể nào không khiến cô ta căm tức?
Đ
Chu Tuyền và Lý Mộng sở dĩ sẽ nảy sinh quan hệ thông gia, Chu Lăng không thể không có công. Anh đương nhiên là biết Lý Mộng, lúc này dịch về phía bên cạnh hai bước.
"Lý Mộng, chớ càn quấy!" Mặc dù Chu Lăng đã tránh ra, Lý Mộng vẫn không thể thuận lợi rời đi. Ở nơi này trì hoãn thời gian, anh hai Lý đi nhanh tới.
"Em không có càn quấy!" Rương hành lý trong tay bị cướp đi, Lý Mộng đo đỏ đôi mắt quay đầu, bỗng nhiên bộc phát, "Tại sao các anh đều cảm thấy em đang càn quấy? Em chỉ là đơn giản thích Hứa Mạch, có sai sao? Các anh là người nhà của em, là anh trai ruột của em, tại sao lại không giúp em, đều muốn em gả cho một người đàn ông em không thích?"
"Có sai. Bởi vì người trong lòng của em là Hứa Mạch, liền có sai." Thái độ của anh hai Lý cũng rất không kiên nhẫn, mặt lạnh trả lời, "Em hiểu rõ hơn bất kỳ ai, Hứa Mạch không thích em, từ đầu chí cuối cũng không có thích qua. Đã từng, em quả thật có cơ hội đến gần Hứa Mạch, nhưng là chính em bỏ qua. Hiện nay em đứng ở nơi này khóc lóc kể lể uất ức, trách ai? Trách chính em, tất cả đều là em gieo gió gặt bão!"
Anh hai Lý Nhị nói vài lời này, không có tránh nhà họ Chu. Bởi vì, Chu Tuyền là kết hôn lần thứ hai, trước từng có một đoạn hôn nhân. Mà Lý Mộng cũng chỉ là thích qua người khác, hiếm hoi bình thường, không đáng nhắc tới.
Chu Đáo có chút mất hứng. Con dâu sắp qua ửa trước mặt mọi người kêu la thích một người đàn ông khác, đổi lại là trưởng bối nhà ai, trong lòng cũng không thể sảng khoái.
Chỉ là anh hai Lý nghĩ không sai, bởi vì Chu Tuyền trước từng cùng Lâm Nhất Thiến có một đoạn hôn nhân ngắn ngủi, Lý Mộng càn quấy đến mức này, Chu Đáo vẫn có thể chịu đựng được. Cho nên, cuối cùng ông ta vẫn không nói gì.
"Em......" Lần này, Lý Mộng thật sự khóc, "Em biết sai rồi còn không được sao? Em hối hận rồi còn không được sao? Tại sao các anh không chịu cho em một cơ hội sửa đổi? Em sẽ ngoan ngoãn xin lỗi Hứa Mạch, em sẽ cố gắng cầu xin Hứa Mạch tha thứ, em......"
"Em làm chuyện gì cũng vô tích sự. Hứa Mạch đã kết hôn rồi, bên cạnh anh ta có một Lâm Du ưu tú gấp trăm lần em. Lần trước chúng ta đến nhà họ Hứa, em không phải là tận mắt nhìn thấy nhà họ Hứa coi trọng Lâm Du như thế nào sao? Em dựa vào cái gì cho rằng, em có thể đánh bại Lâm Du, đoạt lấy được Hứa Mạch? Chẳng lẽ cũng bởi vì em tùy hứng, mà có thể không nhận rõ thực tế, không chấp nhận tận mắt nhìn thấy sự thật?" Đối với Lý Mộng, anh hai Lý là chán ghét đến cực hạn. Anh có công việc của mình, có cuộc sống của mình. Vội vàng muốn chết lại bị lệnh cưỡng chế tới thành phố D chặn người, anh cũng sẽ có tâm tình.
"Các anh căn bản cũng không cho em cơ hội, làm sao lại dễ dàng có thể phán em tử hình? Các anh cũng không phải là Hứa Mạch, tại sao có thể hùng hồn quyết định giúp Hứa Mạch? Các anh rốt cuộc có biết Lâm Du đó căn bản không phải thứ tốt lành hay không, cô ta......" Nói lời đáy lòng, Lý Mộng bị anh hai Lý thương tổn. Cũng bởi vì bị anh hai Lý chọt trúng đau đớn không muốn thừa nhận nhất, cô ta mới có thể cắn răng nghiến lợi cố gắng phá hoại danh tiếng của Lâm Du.
"Cô ấy rất tốt." Chỉ là, Lý Mộng chưa thể vu oan xong, đã bị ngắt lời. Ngắt lời nói hùng hồn khiến cô ta nổi giận đùng đùng không là người khác, chính là Chu Lăng, "So với cô giờ phút này làm trò hề, Lâm Du ưu nhã và bình tĩnh, thật là muốn càng hoàn mỹ hơn."
"Cái gì? Lâm Du hoàn mỹ? Tôi lại là làm trò hề? Tôi...... Anh......" Tay run rẩy chỉ vào Chu Lăng, Lý Mộng tức giận nói không ra lời.
"Anh ấy nói không sai. Dáng vẻ bây giờ của em, quả thật rất xấu." Anh hai Lý nói rồi tóm lấy cánh tay Lý Mộng, túm trở về phòng khách nhà họ Chu. Đứng ở trước mặt Chu Đáo, anh hai Lý mạnh mẽ ấn đầu Lý Mộng hướng Chu Đáo khom mình, "Thật xin lỗi, khiến ngài chê cười rồi."
"Không sao. Đứa nhỏ nha, đều có thời điểm bốc đồng. Chu Tuyền nhà tôi cũng có khuyết điểm, vợ chồng son thông cảm bao dung lẫn nhau là tốt rồi." Loại thời điểm này, Chu Đáo có thể nói, cũng chỉ còn lại những lời khuyên bảo nghĩ một đằng nói một nẻo này. Lấy gia thế của Lý Mộng, nguyện ý gả cho Chu Tuyền, đã là nhà họ Chu chiếm tiện nghi. Ông ta không phải người không biết phải trái, còn không đến mức không nhìn rõ tình thế như vậy.
"Cần phải vậy. Vậy chúng tôi đi trước đây. Tiểu Mộng ở lại nhà họ Chu, làm phiền ngài lo lắng rồi." Xử sự không khác anh hai Lý, anh cả Lý khách sáo với Chu Đáo xong, dẫn đầu đi về phía cửa chính nhà họ Chu. Cũng không phải là thật sự yêu nhau, cũng chỉ là lợi ích kết thân, hoàn toàn không cần thiết tiếp tục hàn huyên.
"Anh cả! Anh thật sự đi như vậy? Bỏ lại em không quan tâm ư?" Tận đến giờ phút này, Lý Mộng mới ý thức được hốt hoảng. Không thể nào, trong nhà sẽ không đối với cô ta như vậy chứ. Ông nội thương yêu cô ta như vậy, làm sao sẽ ném cô ta ở nhà họ Chu không quan tâm?
"Tiểu Mộng, em đã không phải là đứa bé, đúng lúc nên hiểu chuyện rồi." Lưu lại một câu dặn dò như vậy, anh cả Lý cũng không quay đầu lại rời đi.
Anh hai Lý nhún nhún vai, không nói hai lời, sau đó đuổi theo. Nếu là Lý Mộng và Chu Tuyền thật sự bởi vì tình yêu mà kết hôn, anhvui lòng ngồi ở chỗ này trò chuyện nhiều mấy câu với nhà họ Chu. Nhưng là, nếu không phải chuyện như vậy, cũng không cần phải lãng phí thời gian.
"Anh hai!" Lý Mộng muốn đuổi theo. Cô ta không tin đây là sự thật, cảm giác anh cả anh ai là hù dọa cô ta.
Vậy mà anh hai Lý cũng không dừng chân, đưa lưng về phía Lý Mộng phất tay một cái, dáng người rất tiêu sái: "Bảo trọng."
Đưa mắt nhìn hai anh trai rời đi, sắc mặt của Lý Mộng càng ngày càng trắng, trong phút chốc đáy lòng luống cuống. Không phải là như vậy, thật sự không phải......
Trạng thái của Lý Mộng giờ phút này rõ ràng không tốt chút nào. Chu Đáo làm như không thấy, lên lầu hai. Chỉ cần hai nhà hợp tác tiến hành thuận lợi, Lý Mộng muốn ầm ĩ thế nào, là chuyện của Lý Mộng. Ông ta tin tưởng Chu Tuyền hoàn toàn có năng lực xử lý tốt, không cần tới ông ta dạy.
Chu Tuyền quả thật biết nên làm sao. Yên lặng ngắn ngủi một lát, liền mở miệng: "Lại nói, quan hệ của anh cả và Tiểu Du ngoài dự đoán tốt nhỉ!"
Nghe được tên tuổi của Lâm Du, Lý Mộng giống như bị đánh thức, trong giây lát phục hồi lại tinh thần. Dùng sức lau nước mắt, xoay người, đối mặt Chu Lăng: "Anh chính là Chu Lăng?"
So với Lâm Du, thái độ làm người của Chu Lăng tự nhiên cao minh hơn một chút. Chỉ là, cũng giới hạn giao thiệp của anh. Như Lý Mộng, Hàn Băng Tâm không ở trong phạm vi quan trọng anh chú ý.
Cũng vì vậy, Chu Lăng không để ý đến Lý Mộng chất vấn, tính trở về phòng mình. Khác với Cố Nhiên, trừ giải trí Thiên Thần ra, anh còn có một đống lớn những công việc khác phải làm. Lịch trình trong ngày bận rộn, về đến nhà cũng thường xuyên cần phải tăng ca.
"Anh đứng lại!" Trước đó nói cô ta kém Lâm Du, bây giờ lại muốn không nhìn cô ta, Lý Mộng làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho Chu Lăng? Giang hai tay ra ngăn ở trước mặt Chu Lăng, ngẩng đầu lên nhìn Chu Lăng cả giận nói, "Anh đây là thái độ gì?"
Vẫn không để ý tới Lý Mộng, Chu Lăng mắt lạnh quét về phía Chu Tuyền: "Quản tốt phụ nữ của cậu."
Chu Lăng nói xong cũng vòng qua Lý Mộng muốn đi. Vậy mà sau một khắc, liền bị Lý Mộng kéo cánh tay lại: "Ai là phụ nữ của anh ta chứ? Anh xin lỗi tôi, rồi rút lại lời vừa nói đi!"
Phụ nữ Chu Lăng ghét nhất, chính là loại này. Rõ ràng chưa quen lại động tay động chân, còn vênh váo hung hăng phát hiệu lệnh, khó tránh khỏi quá mức tự cho là đúng. Vì vậy, chút tình cảm và thể diện anh cũng không đề lại cho Lý Mộng, cường thế hất tay Lý Mộng ra, bỏ đi.
Lý Mộng tức giận dậm chân. Không cam lòng còn muốn đuổi theo, lại bị Chu Tuyền kịp thời kéo lại.
Chu Tuyền không phải là không muốn nhìn bộ dáng chật vật của Chu Lăng bị Lý Mộng bới móc. Nhưng là tình huống trước mắt, hiển nhiên là Lý Mộng ở thế yếu. Mặc cho Lý Mộng tiếp tục quấn Chu Lăng nữa, hắn không xác định Chu Lăng có thể dưới cơn nóng giận thật sự động thủ với Lý Mộng hay không.
"Anh ngăn tôi làm gì? Buông tay!" Quay đầu về phía Chu Tuyền, khí thế của Lý Mộng trong khoảnh khắc tăng thêm.
"Cô không phải là đối thủ của anh ấy." Mang theo một tia khích bác không rõ ràng như vậy, chu tuyền nhỏ giọng, "Hay là trước nhịn một chút đi!"
"Tại sao tôi phải nhịn? Chu Tuyền, đừng tưởng rằng tôi bị ở lại nhà họ Chu, thì phải xem sắc mặt nhà các anh. Chỉ cần tôi muốn, tùy thời có thể rời khỏi nhà họ Chu, anh tin không?" Hất tay Chu Tuyền ra, Lý Mộng đen mặt, tức giận tràn đầy.
"Tôi tin." Không có chút do dự, sắc mặt của Chu Tuyền chưa thay đổi, nghiêm túc nói, "Nhưng mà anh cả tôi không giống. Giống như Lâm Du, anh ấy cũng không dễ chọc."