Tiếng nhạc đập chát chúa, ánh đèn ảo diệu.. Những con người điên cuồng, chẳng biết vì men cồn hay chất kích thích trong người mà không ngừng lắc lư theo điệu nhạc.
Trên sàn nhảy, một vũ công đang uốn éo xung quanh một cái cột. Vóc dáng nóng bỏng trong bộ đồ thiêú vải làm bao thanh niên không kiềm lòng được mà hú hét t
reo hò.
Nhưng không ai biết được, đằng sau chiếc mặt nạ hoa được chế tác tỉ mỉ kia là một ánh mắt sắc lẹm. Cô đang chờ đợi con mồi của mình tự sập bẫy.
Tiếng nhạc không ngừng gia tăng tiết tấu, Doãn Mạt Hy càng cảm thấy hứng thú. Cô không ngừng vừa nhảy vừa đi rìa lại phía sát sân khấu. Phía dưới sân khấu cũng vì sự nhiệt tình của mỹ nhân mà nóng hơn bao giờ hết.
Quán bar luôn là chốn ăn chơi. Nơi đây hạng người gì cũng có. Từ những cậu ấm cô chiêu, tập tành đua đòi ăn chơi, phá tiền của gia đình. Những ông chủ lớn thích cảm giác được vung tiền hay tìm nữ nhân nằm dưới thân. Cho đến những tên giang hồ máu mặt, đàn anh đàn chị, tìm chỗ uống một ly, tìm mỹ nữ bầu bạn.
Con mồi mà hôm nay cô nhắm đến thật không đơn giản chút nào.. Nếu sơ sảy cái mạng nhỏ của cô có khi còn chẳng giữ được ấy chứ. Nhưng cô không quan tâm. Nhiệm vụ càng khó khăn đến đâu càng thu hút cô đến đó. Càng khó cô càng phải thực hiện cho bằng được. Nếu không như thế, chẳng phải cái tên Risky của cô trở thành vô nghĩa hay sao?
Chính xác là như vậy. Kể từ khi cô còn nhỏ, cái bản tính ngang bướng và không chịu khuất phục đã được bộc lộ một cách rõ ràng. Trong tổ chức cô làm việc như một kẻ điên, không tuân theo bất kỳ một quy tắc nào khác. Có thể nói cô chính là một con ngựa hoang bất kham, ưa mạo hiểm. Cái tên Risky sinh ra chính xác là để giành cho cô.
Ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc sôi động, men rượu cộng với mỹ nữ, chính là một thỏi nam châm thu hút bất kỳ sự chú ý của một người đàn ông nào. Từ trong góc tối, một người đàn ông với vẻ ngoài có vẻ bặm trợn nhưng thân lại bận một bộ tay trang. Nhìn ngoại hình và cách ăn mặc của hắn thật là bất nhất.
Hắn chính là một đàn anh giang hồ thứ thiệt, băng chủ bang Kim Xà. Hắn đang cùng vài mấy tên đàn em trong bang ăn mừng cho chuyến hàng ma túy lớn của chúng vừa thành công trót lọt tuồn qua thị trường Nam Phi.
Bản chất của một người đàn ông suy nghĩ bằng nửa thân dưới không cho phép hắn bỏ qua một người đẹp nóng bỏng như thế. Hắn đỉnh đạc bước về phía sân khấu. Với tiền bạc và khí thế áp đảo, hắn bước thẳng lên sân khấu của vũ công mà không kiêng dè bất kỳ ai.
Ánh mắt thèm muốn một cách trần trụi của hắn làm Doãn Mạt Hy cảm thấy buồn nôn, nhưng tố chất công việc chuyên nghiệp không cho phép cô được bộc lộ ra bên ngoài. Song song với sự ghê tởm ấy là cái cười nhếch mép kín đáo của cô. Cô thầm cười khinh " Con mồi đã tự sập bẫy."
Hắn trực tiếp vác sốc cô lên đi lên phía phòng riêng trên tầng, bỏ lại đằng sau bao nhiêu ánh mắt của đám đàn ông đang lắc lư theo điệu nhạc của vũ công thì bị hắn cắt ngang. Đàn em của hắn ở dưới thì không ngừng hú hét, Đại ca của bọn chúng đúng là vừa thô bạo, vừa trực tiếp chẳng xem ai ra gì. Đúng là chẳng đặt ai vào mắt bao giờ.
Đưa cô lên một căn phòng đã được đặt sẵn. Hắn trực tiếp ném cô xuống giường. Cơn đau ở lưng trực tiếp truyền đến khiến cô ê ẩm cả người. Nhưng cô nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của bản thân. Ngồi thẳng dậy, hai chân vắt vào nhau, tư thế nửa ngồi nửa nằm lả lơi, ánh mắt gợi tình hướng thẳng về phía hắn.
Đàn bà đẹp ai mà chẳng thích, đặc biệt vừa đẹp, lại vừa biết cách gợi tình càng làm đàn ông chết mê. Hắn nhìn bộ dạng gợi tình của cô mà dục vọng không ngừng dâng cao, cổ họng khô nóng yết hầu lên xuống liên tục.
Chiếc áo vest rồi đến áo sơ mi nhanh chóng bị hắn cởi ra vứt lăn lóc xuống sàn nhà. Hắn nhào vào cô, nhưng cô nhanh chóng né được, ngồi thẳng lên bụng hắn. Ngón tay hư hỏng của cô đi một đường từ môi xuống ngực hắn. Cố bày ra dáng vẻ lả lơi nhất dù trong lòng đang không ngừng nôn mửa, gào thét.
Trước sự câu dẫn không lối thoát này của Doãn Mạt Hy hắn toan đưa tay cởi chiếc mặt nạ của cô xuống, nhưng cô đã nhanh chóng ngăn bàn tay của hắn lại. Nói nhỏ vào tai hắn một cách ma mị.
- Vội gì chứ. Có muốn cùng em chơi một trò chơi cho thêm phần kích thích hay không?
Giọng nói cô dụ hoặc khiến hắn không có đường từ chối. Hắn sảng khoái nói.
- Được. Đến đi tiểu yêu tinh. Chết trong tay người đẹp có làm ma cũng phong lưu.
Hắn nằm nhắm mắt sẵn chờ cô, cô cười nhếch mép khinh bỉ " Đúng là thứ động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới".
Cô lấy chính cà vạt của hắn trói tay hắn lại. Hắn cứ thản nhiên để cho cô làm. Hắn chỉ nghĩ đây chỉ là một hành động tình thú mà thôi. Hắn chẳng thể ngờ. Giây phút mà cô đưa tay lên không ngừng mơn trớn và vuốt ve cái cổ yêu quý của hắn. Ngay trong chiếc nhẫn của cô. Một sợi dây mảnh bằng bạc trực tiếp siết chặt, cắt đứt yết hầu của hắn.
Chỉ trong tích tắc, Cô đã" Mở lòng từ bi" của mình. Giúp hắn đoàn tụ với ông bà tổ tiên của mình. Cô cười gằn nói vào tai kẻ vừa bị giết. " Xuống âm phủ mà phong lưu nhé"
Xử lý xong hắn cô định rời đi. Chả biết hôm nay đen đủi thế nào, trong bang Kim Xà của hắn sảy ra chuyện lớn. Tên đàn em lớn mật cắt ngang nhã hứng của hắn đập cửa liên tục.
- Đại ca, mô của đi đại ca. Có chuyện lớn rồi.
Thôi xong. Bây giờ chuyện của cô còn lớn hơn. Dù cô cũng giỏi võ thật đấy, nhưng thân là phụ nữ làm sao chống lại cả Đám nam nhân, đặc biệt còn là bọn đã lăn lội giang hồ. Hơn nữa, nhìn thấy đại ca mình thế kia, bọn chúng chẳng không nổi điên lên mà băm vằm cô ra à.
Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách. Nhưng làm thế nào để rút êm bây giờ. Ngoài kia thì cô chẳng thể xông ra trực diện, nhìn xuống phía dưới. Mẹ ơi, đây là tầng mười bốn, rơi xuống chết liền. Cô đánh mắt sang phía lan lan đu ra giữa các phòng. Cô chỉ có thể trèo qua đó.. Nghĩ là làm..Cô không còn lựa chọn nào khác nữa rồi.
Cô nhanh chóng trèo qua các lan can. Nhưng mãi đến căn phòng thứ năm cô mới mở cửa vào được vì cảnh nào cũng bị khóa từ bên trong. Cô nhanh chóng khóa trái lại, tránh trường hợp bọn chúng cũng trèo theo đường lan can.
Trong phòng không có người, nhưng tiếng nước ở phía nhà vệ sinh truyền ra khiến cô biết được rằng có người đang tắm.
Cô cần thay bộ quần áo vũ công ra đã. Mặc bộ quần áo này ra ngoài chẳng khác gì nói cho bọn chúng, " Tôi đang ở đây, lại đây bắt tôi đi". Cô bước về phía tủ quần áo, tìm một bộ đồ để mặc, nhưng chỉ có vài bộ quần áo nam nhân. Nhắm mắt lấy đại một chiếc áo sơ mi, cô thay ra bộ quần áo trên người mình.
" Cạch"
Tiếng của phòng tắm mở ra làm cô hoảng hồn, cô định chạy nhưng không kịp nữa rồi. Giọng nam nhân lãnh đạm đằng sau đã khiến bước chân của cô chết trân tại chỗ.
- Đứng im đó, nếu không tôi bắn chết cô.
Ngay lập tức, đầu cô cảm nhận được hơi lạnh ngắt từ khẩu súng chĩa thẳng về phía mình. Cô từ từ xoay người đối diện với khuôn mặt đó. Dù đang trong khoảnh khắc sinh tử nhưng cô phải thề với lòng rằng. Hai mươi hai năm cuộc đời, cô chưa bao giờ thấy người đàn ông nào đẹp đến vậy.
Người đàn ông đó thật sự rất cao, dù cô đã cao đến 1m68 mà còn phải ngước lên nhìn anh, chắc phải cao đến gần mét chín. Khuôn mặt đẹp như tạc, mắt phượng mày kiếm, sống mũi cao thẳng. Anh lại còn vừa tắm xong, mái tóc ướt vừa tắm xong, vài giọt còn rớt lên bộ ngực trần hở quá nửa do chiếc áo choàng tắm chỉ buộc hờ. Thề luôn, nếu không trong khoảnh khắc sinh tử, anh có thể đã khiến cô phải xịt máu mũi rồi.
Giọng nam trầm của anh một lần nữa cắt ngang lời suy nghĩ của cô.
- Nói. Ai sai cô đến đây. Cô vào đây bằng cách nào.
Một nhân vật khét tiếng trong giới hắc đạo như anh, tiền bạc và quyền lực cũng sẽ đi đôi với kẻ thù. "Thận trọng "là hai từ anh không bao giờ dám viết ẩu. Cô nói dối mà không chớp mắt.
- Không ai sai khiến tôi cả, tôi chỉ là... Chỉ là.. đi nhầm phòng.
Anh nheo đôi mắt phượng của mình lại một đường, nhìn cô bằng ánh mắt dò xét.. Bộ cô đang nghĩ anh là thằng đần hay sao? Đi lộn phòng kiểu quái nào được trong khi anh đã khóa cửa chính. Trên người cô còn đang mặc áo sơ mi của anh.
- Nhầm phòng? Cô đang xem tôi là thằng ngốc hay sao?
Nòng súng càng dí chặt vào đầu cô hơn. Cô đang thầm chửi mắng ở trong lòng. Hôm nay là cái ngày ôn thần gì vậy? Vừa tránh khỏi được một bọn cướp thì gặp ngay một tên đạo tặc. Đúng là thật tức chết cô mà.
Trong lúc đó, mấy tên đàn em ban nãy gọi mãi mà không thấy đại ca của mình lên tiếng thì mạnh bạo phá cửa xông vào.
Bọn chúng không thể tin vào mắt mình. Hắn đã chết, chết chỉ vì một vết thương chí mạng trên cổ. Từ nãy giờ không ai ra vào. Chắc chắn chỉ có người phụ nữ đó. Một tên trong số chúng bực mình chửi thành tiếng.
- Con đàn bà chết tiệt.
Quan sát tình hình xung quanh, hắn biết khả năng cô thoát ra duy nhất chỉ có thể là đường ban công.
Tiếng đập cửa phòng anh vang lên dữ dội và gấp gáp làm cho Doãn Mạt Hy thấy lo lắng. Bọn chúng đã tìm đến nơi rồi. Còn người đàn ông chết tiệt này nữa, hắn có súng. Cô phải làm sao bây giờ?
Anh nheo mắt, tâm trạng cảm thấy hơi bực một chút. Kẻ nào chê mình sống quá lâu mà dám đập cửa phòng anh như vậy? Anh đang mệt mỏi muốn nghỉ ngơi mà lại gặp phải cô gái này cùng một lũ điên ngoài kia. Đúng là một đêm không yên tĩnh mà.