Ông Xã Đừng Đến Đây!

Chương 67: Trận chiến cuối cùng (2)



Từng giờ đồng hồ trôi qua là từng nhịp tim của hắn co rút dồn dập, hai người họ ở nơi đó có bình an không? Có được ăn uống hay bỏ đói? Nhìn vào tầng mây vô định trên bầu trời, nói cho cùng thì cũng là do hắn chuốc lấy. Nếu quay lại ngày đầu khi cô còn ở bên hắn một bước cũng không rời thì tốt biết mấy, mỗi sáng hắn sẽ hôn chào buổi sáng với cô, ăn sáng cùng cô, đi dạo cùng cô... Còn có những thứ tình cảm quan tâm mà đáng lẽ ra hắn đã phải làm với cô từ lâu

Cô bây giờ đối với hắn mà nói như ngôi sao trên trời, nhìn thì thật gần nhưng nắm lấy thì vẫn là... thập phần khó khăn.

Ngồi miên man ngẫm về quá khứ, ngẫm về sai lầm của bản thân thoáng qua đã tới giờ phải đi rồi

- Trần tổng, anh... Thật sự dùng bản thật để giao kèo với họ? Công sức cả đời của cha...

Nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi của hắn, Jay cũng không dám nói nhiều. Cầm lấy tờ giấy chuyển nhượng đã kí một bên đưa cho hắn

Ánh mắt hắn đảo xuống chữ ký của bản thân, vô thức nắm chặt nắm đấm. Người ngoài có thể không nhìn thấy, nhưng bản thân hắn đang đứng trên bờ vực của sự lựa chọn. Một bên là sự nghiệp cha hắn cày công thậm chí hi sinh cả tính mạng để có được, một bên là máu mủ tình thâm thứ mà hiện tại hắn có thể hi sinh tính mạng của mình để bảo vệ

- Dad... Nguy hiểm con muốn đi cùng dad! Hào Hào chạy đến ôm chân hắn

Nhìn bé như vậy hắn đã đủ ấm lòng rồi, chuyến đi này hắn biết chắc chắn sẽ rất khó khăn. Tuy kẻ thù chưa biết là ai nhưng xâu chuỗi lại tất cả những chuyện ập đến xung quanh hắn thì có thể kết luận ra kẻ thù trước mắt thật sự khó nuốt. Vụ án giết người thế mạng cho Gia Ái, phóng hỏa biệt thự lâu nay đều chưa truy cứu được kẻ đứng sau. Lần này chắc chắn hắn sẽ khiến cho kẻ đứng sau đó phải trả giá!

Nhìn đồng hồ, còn một chút thời gian, hắn cúi người xuống ôm lấy bé con vào lòng

- Sau này con lớn con nhất định phải bảo vệ mẹ con biết không? Đây là âm điệu của một người cha giao trách nhiệm cho con trai của mình

Hào Hào lắc đầu xà vào lòng hắn

- Dad..

- Gọi ta bằng cha! Không phải hắn hà khắc gì với bảo bảo nhưng dù gì tiếng gọi của nước mình nghe vẫn tình cảm hơn

- Cha.. Con muốn cùng cha bảo vệ mẹ. 

Nhìn tình hình nếu còn day dưa e là không kịp, hắn đưa mắt ra hiệu cho Jay

Jay nhanh chóng giữ lấy Hào Hào - Tiểu gia hỏa, chú xin lỗi để cha con đi cứu mẹ con đi.

- Không.. Chú.. Buông con ra con muốn đi cứu mẹ.... 

Hào Hào vùng vẫy, bé không cam tâm, tại sao chỉ có người lớn mới được cứu mẹ, mẹ cũng là mẹ của bé mà!!! 

Nước mắt vỡ òa nhìn cha xoay lưng bước đi, Hào Hào nắm chặt tay dồn tất cả hơi sức hét lên như niềm hi vọng cuối cùng - CHAAA MẸEE HAI NGƯỜI NHẤT ĐỊNH PHẢI TRỞ VỀ VỚI CON!!!!!!!! 

Tiếng vang ấy, nghe mà đau lòng... Rõ là chuyện của người lớn nhưng trẻ con lúc nào cũng chịu ảnh hưởng..

- -----.--------.---------------

Tiếng máy động cơ cuối cùng cũng vang lên, lựa chọn vào giờ này tên kia cũng thật gian xảo. Sóng vỗ mạnh liên tục, cano bấp bênh khó điều khiển nếu không do hồi nhỏ có huấn luyện e rằng trận chiến chỉ mới bắt đầu thì hắn đã kết thúc mạng tại đây

Hơn nửa giờ đồng hồ cuối cùng cũng đáp tới bờ đảo, hòn đảo này nổi tiếng vào đêm có rắn độc bao vây, bước chân đến đây e rằng mạng của bản thân hắn như đặt trên bàn cân đi sai một bước sẽ sai vạn dặm

Điện thoại hắn vang lên

- Chào Trần tổng

Giọng nói của một người đàn ông lớn tuổi vang lên

- Ông muốn gì? Chỉ với ba chữ mà ngữ điệu của hắn đã muốn giết chết lão già kia

- Muốn gì..? Muốn gì ư??? Hahahahaa... Giọng cười thô thiển của lão ta như muốn náo động của khu rừng địa ngục trên đảo, đột nhiên lão ta dừng lại, âm thanh từ cổ họng khàn đặt phun ra bốn chữ - Tao muốn mạng mày

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv