Nhưng Bạch Văn Bình 5 lần 7 lượt không gặp được Đan Nghi thì vẫn đủ khiến cho hắn ruột nóng như lửa đốt.
Thật không dễ dàng đợi được đến buổi chiều trước lễ sinh nhật của Đan Nghi một ngày. Đan Nghi cùng bạn bè đi ăn để chúc mừng sinh nhật cô.
Nghe ngóng được tin tức ấy, Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa chuẩn bị quà tặng,rồi vội đến nơi mà Đan Nghi và bạn bè đang ngồi.
Bất luận hiện tại, trí óc Đan Nghi hồi phục hay chưa thì Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa đều không muốn bỏ nỡ cơ hội này.
Rất nhanh hai người bọn họ đã tìm được đến chỗ Đan Nghi.
Bạn bè của Đan Nghi tổ chức sinh nhật sớm cho cô tại một nhà hàng....
Lần này khác hẳn với mọi lần, Đan Nghi không chọn tổ chức tại nhà hàng, khách sạn 5 sao hào hoa mà chỉ chọn một nhà hàng bậc trung, nổi tiếng với đồ ăn ngon, chi phí không quá đắt đỏ.
Ngồi xung quanh Đan Nghi, đều là những người bạn rất thân từ thuở nhỏ.
Lúc trước sau khi thân thiết với Đường Sa Sa, Đan Nghi đã dần xa những người bạn này... Giờ cô mới biết lúc trước mình đã quá ngốc,biết người biết mặt không biết lòng, chỉ thích nghe những lời ngon ngọt của Đường Sa Sa và những lời đường mật của Bạch Văn Bình.
Giờ mới biết rõ, mình đã suy nghĩ quá ư là trẻ con...
Thế nên lần này trở về, Đan Nghi đang nỗ lực củng cố lại mối quan hệ với những người bạn thật sự này của mình.
Buổi tối nay, bạn bè muốn chúc mừng sinh nhật sớm cho cô, cô thật sự rất vui....
Bạch Văn Bình, Đường Sa Sa những vị khách không mời mà đến....
Đường Sa Sa cười nói với Đan Nghi:
- Đan Nghi, chúc mừng sinh nhật lần thứ 18 của cậu nhé!
- Cảm ơn nhé Sa Sa!
Đan Nghi nở nụ cười ngọt ngào...
Đường Sa Sa cũng không thể xác định ra là trí não cô đã hồi phục hay chưa nữa... nhưng dù sao thì vẫn cần phải cố gắng giữ quan hệ tốt với Đan Nghi.
- Nghi Nghi, cậu hôm nay thật xinh đẹp. Chiếc váy này thật hợp với kiểu tóc của cậu. Òa mắt cậu trang điểm đẹp quá, lông mi không làm gì mà dài và cong thật đấy, thật là khiến người khác không ngưỡng mộ không được.
Đường Sa Sa hết lời nịnh bợ Đan Nghi...
Đan Nghi chỉ cười:
- Cậu ngồi đi!
- Nghi Nghi, ngại quá, anh đến muộn rồi!
Bạch Văn Bình cố ý đến sau Đường Sa Sa một lúc...
Hắn đến với tư cách bạn trai của Đan Nghi.
Tại trường học, Đan Nghi không công khai mối quan hệ với Bạch Văn Bình, nhưng tại Đan gia thì đây không phải là bí mật.
Bạn bè của Đan Nghi vốn đều không ưa gì Bạch Văn Bình,đều cảm tháy hắn không xứng với cô.
Sau này,thấy Đan Nghi cố chấp yêu hắn nên mọi người cũng đành miễn cưỡng chấp nhận.
Giờ thấy Bạch Văn Bình đến thì cùng đồng thanh:
- Với danh phận là bạn trai của Đan Nghi thì Bạch Văn Bình à, anh chuẩn bị quà gì cho cô ấy vậy??
Bạch Văn Bình đã chuẩn bị đầy đủ rồi mới đến...
Lần này bố mẹ hắn cũng đã hết sức hỗ trợ....
Hắn nợ nụ cười mà hắn tự cho rằng rất chi là quyến rũ, nói:
- Giữ thần bí chút đã, nhưng, một cô gái xinh đẹp như Đan Nghi thì tất nhiên là tặng một món đồ tốt hơn nữa thì cũng không có gì là quá cả!
Đan Nghi chỉ cười mỉm, nhìn hắn, trong lòng thì sớm đã cho hắn vào danh sách bạn trai cũ rồi... Thế nên hắn nói gì thì tim cô cũng chả còn chút cảm giác gì nữa....
Đường Sa Sa cũng lên tiếng:
- Nghi Nghi, mình cũng chuẩn bị một món quà cho cậu. Mình biết, cậu chả thiếu thứ gì nên cũng không mua bất kì món gì tặng cậu cả...
Thực tế là hiện tại trên người ả cũng chả còn mấy tiền, vậy thì lấy đâu ra tiền mua quà tặng Đan Nghi nữa....
Bạn bè của Đan Nghi đều khẽ nhếch nhếch mày, nhìn nhau....