- Lúc trước con còn mấy cuốn tiểu thuyết để quên trong phòng làm việc của mẹ con, giờ con muốn đến đó dọn dẹp chút. Huống hồ cũng đã lâu rồi con không đến phòng làm việc của mẹ.
Trần Hải Minh dường như cũng có chút thương cảm, khẽ nói:
- Vậy đi thôi, phòng làm việc đó ta vẫn luôn giữ cho mẹ con, lúc nào cũng có người quét dọn, con đến đó chút cũng tốt.
Đan Nghi gật đầu.
- Vâng!
Cô cùng Trần Hải Minh đi đến công ty, ngồi trong xe của ông ta, Đan Nghi chỉ im lặng nghịch điện thoại.
Cô thật lòng không muốn nói với Trần Hải Minh dù chỉ nửa từ, trừ khi có việc hệ trọng.
Trần Hải Minh thấy cô mải nghịch điện thoại thì càng vui, ông ta chỉ mong Đan Nghi không thèm quản bất kì việc gì thì càng tốt, nếu được nữa thì bỏ bê luôn việc học hành, cái gì cũng không biết, không hiểu thì còn tốt nữa.
....
Đan Nghi đi luôn đến văn phòng làm việc của mẹ cô trước đây.
Phải thừa nhận, về mặt hình thức Trần Hải Minh đã làm rất tốt, Đan Khánh qua đời nhiều năm mà văn phòng này vẫn luôn được dọn dẹp sạch sẽ, bóng lộn giống như khi nữ chủ nhân của nó vẫn còn tại thế.
Bao năm qua, ông ta cũng vẫn đơn thân gối chiếc mà nhớ về người vợ quá cố.
Nếu không phải Đan Nghi và Lục Thượng Hàn phát hiện ra điểm khả nghi thì sao có thể tưởng tượng ông ta sớm đã có mối quan hệ bất chính ở bên ngoài chứ?
Đan Nghi ngồi trong phòng làm việc của mẹ cô, thật ra là cô đang nghe ngóng mọi động tĩnh ở bên ngoài.
Trần Hải Minh hôm nay đến công ty từ sớm, nói với các vị cổ đông:
-Dạo này trên thị trường, tôi thường hay nghe nói về những vụ việc bán châu ngọc giả, cũng bởi vậy mà gây ảnh hưởng không nhỏ tới tiếng tăm của các công ty chuyên sản xuất kinh doanh châu bảo. Đan gia châu bảo của chúng ta là một lão lăng trong giới, tiếng tăm bao đời gây dựng quyết không thể để bị tổn hại. Vậy nên chúng ta phải thật gắt gao về vấn đề chất lượng, mọi chi tiết dù là nhỏ nhất cũng không được xuất hiện dù chỉ một sai sót nhỏ.
- Đó là điều chắc chắn, thưa tiên sinh!
Mọi người đồng thanh đáp lại.
Trần Hải Minh nói tiếp:
- Vậy ngay hôm nay, chúng ta sẽ làm cuộc kiểm tra đột xuất, xem xem có vấn đề gì không.
Mọi người đều không có ý kiến,bởi tiếng tăm của công ty là quan trọng hơn tất cả, huống hồ bình thường thì vẫn có kiểm tra như vậy.
Chỉ là hôm nay có Trần Hải Minh ở đây, việc kiểm tra chắc chắn sẽ nghiêm ngặt hơn thôi.
Trần Hải Minh dẫn đầu, các vị cổ đông theo sau, trong đó còn có cả An lão gia,nhân viên bảo vệ và Hải Thành đi cùng.... mọi người cùng tiến về kho chứa châu bảo.
Đan Nghi nghe thấy động tĩnh thì cũng cùng hòa vào dòng người cùng đi.
Mọi người thấy Đan Nghi thì đều vội cất lời chào hỏi mà không hề cảm thấy có gì kì lạ bởi việc Trần Hải Minh yêu chiều cô con gái này là việc ai cũng biết.
Kho hàng châu bảo là nơi được áp dụng các biện pháp bảo vệ cẩn mật vô cùng.
Cảnh Tự Thanh đang cho người mang số hàng mà hôm nay cần chuyển đi từ trong kho ra bên ngoài.
Vì là hàng đắt tiền nên Cảnh Tự Thanh đích thân đứng đó đốc thúc công nhân chuyển hàng và tự mình kiểm tra từng chiếc vòng một.
Đang kiểm tra thì thấy Trần Hải Minh đang đưa người tới. Cảnh Tự Thanh vội nói:
- Trần tiên sinh, các vị cổ đông, mọi người đến rồi!
Trần Hải Minh nói:
- Chúng tôi đến kiểm tra tình hình hàng hóa trong kho. Gần đây nhiều công ty xảy ra tình trạng trà trộn hàng giả, hàng kém chất lượng... hi vọng Đan thị châu bảo chúng ta sẽ không phát sinh những chuyện đó.
Cảnh Tự Thanh cười đáp lại:
- Đan thị châu bảo chúng ta chắc chắn sẽ không phát sinh những chuyện như vậy đâu. Danh tiếng Đan thị châu bảo chúng ta có từ bao đời nay sao có thể vì cái lợi trước mắt mà đánh đổi vậy được?
- Đúng thế, không có như vậy là tốt nhất. Nhưng chúng ta vẫn cần kiểm tra lại chút để tránh tình trạng lừa nước đục thả câu.
Trần Hải Minh cười nói tiếp, đứng sau ông ta là mấy vị chuyên gia về lĩnh vực kiểm nghiệm châu bảo.