Editor: Tuna
Một câu nói ra, làm các vị phóng viên cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Rốt cuộc, Phí Phẩm Trúc mới là chị ruột của Phí Thính Âm theo lý thuyết thận của cô là thích hợp nhất rồi.
Nếu là An Mộc tương thích nhất, cái đó mới là không thích hợp.
Nhưng Phí Phẩm Trúc nghe thấy câu nói đó, lại đột nhiên mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng nhìn về phía bác sĩ!
Rốt cuộc chỉ là cô nhóc mười lăm tuổi, cho dù tâm tư có thâm trầm, giờ phút này cũng nhịn không được thất thanh mở miệng:
“Ông nói cái gì?”
Bác sĩ liếc Phí Phẩm Trúc một cái, không nói gì.
Phí Phẩm Trúc liền thất thanh mở miệng:
“Sao có thể! Tôi……”
“Như thế nào?”
An Mộc đánh gãy lời nói của cô ta:
“Vừa rồi là ai nói, nếu thận thích hợp, liền sẽ đưa cho Thính Âm?”
Một câu nói ra, làm Phí Phẩm Trúc tức khắc một câu cũng nói không nên lời!
Hốc mắt cô ta lập tức đỏ bừng, hai mắt lộ ra biểu tình kinh hoảng thất thố.
Cô ta quay đầu, nhìn về phía Hạ Tâm Băng, nhìn về phía Phí Đằng, đầy mặt chất vấn, tuy rằng không có mở miệng nói chuyện, lại không tiếng động kháng nghị bên trong: Đây là có chuyện gì? Tại sao lại như vậy?!
Phí Đằng cũng nhíu mày, nhìn bác sĩ bằng ánh mắt sâu thẳm.
Mà Hạ Tâm Băng, đi phía trước một bước, tầm mắt nhìn chằm chằm bác sĩ mở miệng:
“Bác sĩ, ông xác định ông không có nói sai?”
Rõ ràng, bà đã ám chỉ với đối phương, nhưng tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ là ám chỉ của bà không có tác dụng sao? Hoặc là bác sĩ hiểu lầm?
Nghĩ như vậy, Hạ Tâm Băng liền ám chỉ đối phương tại đây:
“Đường Hạ tuổi lớn hơn, thân thể lại tốt, theo lý thuyết không phải là thận của con bé càng thích hợp sao?”
Khi nói hai chữ ‘ thích hợp’ bà còn nhấn mạnh âm.
Đây là bác sĩ chuyên điều trị của Thính Âm, luôn luôn phối hợp với mình, chỉ cần bà nói ra những lời này, khẳng định đối phương có thể hiểu được ý tứ của bà, nhưng lúc này đây……
Bác sĩ nhìn Hạ Tâm Băng, thở dài:
“Bệnh tình kỳ thật đã thực nghiêm trọng, hiện tại thân thể chỉnh thể miễn dịch lực giảm xuống, thật sự yêu cầu thận thích hợp nhất mới có thể bài trừ những bài xích phản ứng, Đường Hạ tuy rằng thận cũng xứng đôi, chính là thân thể bệnh nhân, chịu đựng không nổi cường độ bài xích, tôi chỉ muốn tốt cho bệnh nhân thôi!”
Hạ Tâm Băng tức khắc cảm thấy dường như có một hơi, nghẹn trong lồng ngực.
Loại lời nói này, hẳn là phải lén nói ra chứ!
Hiện tại, nhiều phóng viên đang nhìn như vậy, nếu bà còn cưỡng bách Đường Hạ quyên thận nữa, đúng là có chút không nói lí lẽ.
An Mộc cũng nhân cơ hội mở miệng, cô nhìn Phí Phẩm Trúc, ngữ khí hơi mang mất mát, ánh mắt kia, lại toàn là trào phúng:
“Ai, thật là đáng tiếc, tôi thật sự muốn vì Thính Âm quyên thận, chẳng qua tôi không có được cơ hội này.”
Phí Phẩm Trúc nhìn loại bộ dáng này của cô, quả thật tức đến mức run rẩy cả người, cô ta nắm chặt nắm đấm, nhìn phóng viên trong phòng, đột nhiên hô to một tiếng:
“Tôi không muốn quyên, không muốn! Dựa vào cái gì muốn tôi quyên thận?!”
Nói xong, cô trực tiếp chạy đi ra ngoài!
Bộ dáng này, cùng với loại biểu hiện khéo léo, hào phóng, thiện lương khi nảy hoàn toàn bất đồng, trực tiếp làm các bạn phóng viên kinh ngạc tột độ.
Phí Đằng và Hạ Tâm Băng liếc nhau, chạy nhanh tới.
Hạ Tâm Băng nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng:
“Ân, Phẩm Trúc tuổi còn nhỏ, nói chuyện không khéo, mong mọi người thông cảm nhiều hơn.”
Nói xong, liền ám chỉ tính mở miệng:
“Mọi người đã không ngại cực khổ đi đến nơi này, công ty chúng tôi mạn phép mời các vị uống trà, lát nữa mọi người cần phải cho chún tôi mặt mũi đấy.”
Giới giải trí, ai dám không cho Hạ Tâm Băng mặt mũi?
Tuy rằng cảm thấy tình huống có chút quái dị, nhưng rốt cuộc vẫn là đều gật gật đầu.
Hạ Tâm Băng nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo cười mở miệng:
“Vừa rồi lời Phẩm Trúc nói, mọi người cứ coi như trẻ con vui đùa ha, không nên coi là thật.”