Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài

Chương 68



Tô Manh tức giận đi vào phòng cầm ra tờ giấy ly hôn, nói: “Chúng tôi đã ly hôn rồi, chẳng còn chút quan hệ nào với anh ta nữa. Anh ta cố ý đến đây quấy rối tôi”

Cảnh sát xem giấy ly hôn mà Tô Manh đưa đến, thời gian ly hôn là năm năm trước.

Ông ta trả lại giấy ly hôn cho Tô Manh, đi đến ngăn cản hành động gõ cửa của Triệu Trí Tuấn: “Đừng gõ cửa nữa! Anh và người phụ nữ này đã ly hôn năm năm rồi, đừng có làm loạn ở đây nữa! Đi thôi!”

Vị cảnh sát trung niên quanh năm đối phó với nhiều loại tội phạm, mang một phong thái làm người ta phải sợ hãi, cộng thêm bộ đồng phục mang trên mình, người bình thường nghe thấy những lời ấy đều không dám chống cự.

Thế nhưng Triệu Trí Tuấn lại không sợ.

Anh ta đến trước mặt Tô Manh, lấy ra từ trong túi tờ kết quả xét nghiệm: “Tô Manh, tôi biết cô giận tôi, ghét tôi.

Chuyện này không có gì đáng nói, nhưng em không thể từ chối việc anh nhận con!”

Kết quả xét nghiệm cho thấy chính xác đến 99.9% quan hệ cha con, Tô Manh thấy vậy vô cùng bất ngờ.

Cô lấy tờ kết quả xét nghiệm từ tay Triệu Trí Tuấn, đọc kĩ từng dòng, hơn nữa còn cố chà vào con dấu của bệnh viện phía bên dưới.

“Tờ kết quả xét nghiệm này do bệnh viện thành phố Hải đưa đến, nếu cô không tin thì có thể mang đến bệnh viện hỏi xem”

“Không thể nào! Không thể nào! Tờ xét nghiệm này là giả. Tiểu Khải nhất định không phải là con anh!” Tô Manh ném tờ kết quả xét nghiệm lại cho Triệu Trí Tuấn, đầu óc hoàn toàn rối bời.

Tiểu Khải rõ ràng không phải là con trai của Triệu Trí Tuấn, nhưng tại sao tờ kết quả như thật này lại nói rằng Tiểu Khải là con anh ta chứ?

Cô ngồi ôm đầu trên ghế sofa, cả người ngây ngốc.

Triệu Trí Tuấn đến ngồi bên cạnh Tô Manh: “Tô Manh, cô không thể vô lý như vậy được, lúc trước một mực nói Tiểu Khải không phải là con tôi, buộc tôi phải đi xét nghiệm ADN, bây giờ đã có kết quả rồi thì cô lại nói kết quả này là giả, muốn cô công nhận Tiểu Khải là con tôi khó vậy sao?”

Tô Manh lạnh lùng đáp: “Tiểu Khải không phải là con anh, tôi phải nói bao nhiêu lần nữa đây? Tôi cũng không.

biết anh đem tờ kết quả xét nghiệm giả ấy đến là có ý gì Triệu Trí Tuấn ném tờ phiếu xét nghiệm trên tay lên bàn: “Gó kết quả xét nghiệm ở đây, Tiểu Khải không phải con trai tôi thì là con ai?”

Tô Manh bỗng buột miệng nói: “Anh quên năm năm trước tại sao chúng ta ly hôn rồi sao? Tiểu Khải là con người khác!”

Vị cảnh sát trung niên nhận thấy hai người đã bình tĩnh lại, còn nghe được câu chuyện khó tin như vậy, liền nhấc.

gót bỏ đi: “Anh chị cứ tiếp tục nói chuyện, tôi phải đi rồi”

Là người chủ căn nhà, Tô Manh phải kiềm chế cơn bực bội trong lòng, tiễn đồng chí cảnh sát ra về: “Hôm nay đã làm phiền đồng chí một chuyến rồi”

Người cảnh sát đội mũ, tỏ ý bất mãn nói: “Những chuyện trong nhà như thế này, lần sau đừng gọi cảnh sát nữa, làm mất công lực lượng cảnh sát chúng tôi.”

Tô Manh rất muốn phản bác, nhưng trong đầu cô rất hỗn loạn, cơ bản là không biết làm thế nào để giải thích với người ta, chỉ biết gật đầu: “Vâng thưa ông, tôi biết rồi, làm phiền ông rồi!”

Cô đóng cửa, vừa quay vào thì thấy Triệu Trí Tuấn đang đi loanh quanh trước cửa phòng Tiểu Khải như con chó nhìn thấy xương vậy: “Tiểu Khải à, là bố đây, con mở cửa ra đi! Chắc là lúc trước mẹ chưa nói với con, nhưng bố.

thật sự là bố của con đây!”

Tô Manh kéo anh ta đến bên ngồi ở ghế sofa: “Đừng gõ cửa nữa, chúng ta nói về kết quả xét nghiệm này đi”

Triệu Trí Tuấn nghĩ đến việc Tô Manh đã sinh một đứa con trai nhưng lại giấu mình tận năm năm, anh ta cũng muốn nói cho ra lẽ: “Đúng, chúng ta phải nói chuyện này.

cho rõ ràng. Ngạn Khải là con trai của tôi, tôi phải có quyền nuôi nó”

“Anh điên rồi sao? Tôi đã nói rồi, Ngạn Khải không phải là con anh” Tô Manh cảm thấy Triệu Trí Tuấn trước mặt mình dường như thèm con đến phát điên rồi. Anh ta cố tình làm ra tờ kết quả xét nghiệm giả để giành lấy con trai của cô.

Triệu Trí Tuấn đưa tay cắt ngang lời cô, nói: “Tô Manh à, tôi không muốn tranh cãi với em về việc Tiểu Khải có phải con mình hay không nữa, kết quả xét nghiệm đã rõ, Ngạn Khải chính là con tôi. Tôi muốn quyền nuôi dưỡng nó, nếu như cô không đồng ý, tôi sẽ đưa ra toài”

Tô Manh nghe thấy Triệu Trí Tuấn muốn đưa ra toà giành quyền nuôi con, có tốt tính đến đâu cũng không thể kìm nổi cơn bực tức.

Cô tức đến nỗi đập bàn, gào to lên với Triệu Trí Tuấn: “Triệu Trí Tuấn, tôi nói với anh lần cuối, Tiểu Khải không phải là con anh, tôi không quan tâm anh lấy tờ phiếu xét nghiệm ấy ở đâu ra, dù sao nó cũng chẳng phải là con của anh. Đừng nói là ra toà, cho dù anh đưa ra toà án nhân dân tối cao thì Tiểu Khải vẫn không phải là con của anh, đừng hòng giành quyền nuôi nó.”

Triệu Trí Tuấn bực tức không kém, anh ta chỉ vào mặt Tô.

Manh quát: “Được, vậy cô cứ đợi giấy gọi của toà án đi!”

Anh ta cầm tờ phiếu xét nghiệm trên bàn lên rồi hồng hộc bỏ đi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv