Người phụ nữ đó ngã xuống đất, không còn hơi thở.
Đây không phải Hóa Cốt Miên Chưởng trong truyền thuyết, chỉ là Hạng Tư Thành lợi dụng nội lực của mình phá hỏng não của người phụ nữ, có lẽ chuyện này thực sự không liên quan đến cô ta, vì vậy Hạng Tư Thành nghĩ đến cách chết cho cô ta giảm bớt đau đớn.
Sau khi người phụ nữ ngã xuống đất, hai tay Hạng Tư Thành chắp lại.
Hạng Tư Thành nhìn người phụ nữ chết thảm dưới đất, miệng thầm niệm chú từ bi, coi như siêu độ cho vong linh của cô ta.
Tiếp đó Hạng Tư Thành chờ thời cô hành động, vào căn phòng khác của tầng hai, giết toàn bộ mấy người bên trong, trong lúc này, trên tầng có người đi xuống, cũng bị Hạng Tư Thành giải quyết dễ dàng.
Tiếp sau đó, chỉ còn lại những người ở dưới tầng, lúc này, tiếng huyên náo ở tầng dưới vẫn chưa ngừng, họ còn đang chơi trò chơi.
Họ không biết đồng bọn của họ đã lặng lẽ chết trên tầng hai.
Tiếp theo cũng không cần cẩn thận như vậy, vì có cẩn thận cũng vô dụng, tất cả những người còn lại đều tập trung ở đại sảnh tầng một, cho dù thần không biết quỷ không hay, cũng không thể không khiến người ta phát hiện chứ, trừ phi những người còn lại đều bị mù.
Nhưng Hạng Tư Thành lại gặp khó khăn, đương nhiên ám sát một đấu một thì họ không phải là đối thủ của Hạng Tư Thành, nhưng nếu đối phương phát hiện mình không phải là đối thủ của anh, sẽ lập tức lựa chọn bỏ chạy, như vậy thì gay go rồi.
Đúng lúc này, Hạng Tư Thành nhớ ra sáng nay trước khi ra ngoài Mạnh Tử Ngâm đưa cho anh một chiếc bình, đó là một chiếc bình thủy tinh màu nâu xám.
Giống như chiếc bình thủy tinh bình thường đựng cồn i -ốt trong phòng thí nghiệm hóa học.
Nghe nói đây là một thoại thuốc hóa học, có thể khiến người ta hôn mê trong thời gian ngắn, mất đi thần trí!
Hình hình bây giờ không phải đúng lúc sử dụng nó sao?
Không nói nhiều, Hạng Tư Thành lấy chiếc bình thủy tinh màu nâu xám ra từ trong túi, may mà biệt thự này không có thiết bị thông bị mạnh gì, Hạng Tư Thành nín thở, mở nút của chình thủy tinh màu nâu xám.
Lập tức, hương thơm thoang thoảng tỏa khắp căn phòng, vì nghĩ đến chất khí tan tỏa trong căn phòng là quá trình rất chậm.
Nếu thời gian phát huy hiệu quả của thuốc quá chậm, vậy thì nguyên tố mất đi trong thuốc sẽ vô cùng nhiều, trong quá trình điều phối thuốc, Mạnh Tử Ngâm cũng nghĩ đến vấn đề này, vì vậy cô ta đã thêm một loại vật chất đặc biệt vào trong thuốc độc.
Loại vật chất này không có độc tính, cũng không có tác dụng gì, hiệu quả của nó chỉ có một, đó chính là tính phát huy mạnh mẽ.
Tính phát huy càng mạnh, thì có thể khiến chất khí thoát khỏi bình đựng nhạnh chóng lan tỏa đến khắp căn phòng.
Độc tố bên trong có thể mượn tính phát huy mạnh mẽ này, lan tỏa khắp căn phòng trong phút chốc, bảo đảm hiệu quả của thuốc độc.
Một hai giây sau khi Hạng Tư Thành mở nút, ở dưới tầng có người thắc mắc.
“Mùi gì vậy?”, có vài người nói.
Nhưng không lâu sau, căn phòng không còn tiếng động nào.
Hạng Tư Thành tiếp tục nín thởi, nhẹ nhàng đi xuống tầng, chỉ thấy đại sảnh vừa nãy còn ồn ào, bây giờ khắp nơi đều là người nằm la liệt, hiển nhiên đã bị hôn mê bất tỉnh.
Đúng lúc Hạng Tư Thành rút ra mũi tên, chuẩn bị giải quyết từng người, bỗng nhiên!
Một người đàn ông ngã dưới đất, lật người lại!
Hắn hằm hằm nhìn về hướng Hạng Tư Thành đi xuống tầng, ánh mắt đầy điên cuồng.
Trong tay hắn đang cầm một cái điều khiển, trên cái điều khiển nhỏ nhắn đó chỉ có một nút ấn màu đỏ, người đàn ông đó ấn nút màu đỏ đó trước lúc hôn mê mất đi thần trí.
Bỗng chốc Hạng Tư Thành cảm thấy cả da đầu mình tê dại, một luồng ý thức nguy cơ mãnh liệt nói với anh ở đây rất nguy hiểm.
Hạng Tư Thành cũng không quan tâm đến những người đã hôn mê nằm la liệt trong đại sảnh, anh vận toàn bộ sức lực vào đôi chân, nhanh chóng chạy ra ngoài biệt thự.