“Cô Vân chào cô, chỗ đã đặt trước nằm ở phòng bao trên tầng bốn, tôi đưa cô đi”. Trên mặt nhân viên phục vụ mang theo nụ cười chuyên nghiệp.
“Cảm ơn”. Vân Tịnh Nhã cười nói.
Đi theo nhân viên phục vụ, Vân Tịnh Nhã và Hạng Tư Thành đi thang máy lên tầng bốn.
Dễ nhận thấy, bởi vì thân phận đặc biệt của vị khách đó, ở đây đã được sắp xếp lại, mang phong cách của người ở tầng lớp trên, nhân viên phục vụ mặc đồng phục đứng đầy bên trong.
Hạng Tư Thành bất giác thở dài, từ xưa đến nay cuộc sống của những người có tiền đều hoa lệ như vậy, bất cứ lúc nào cũng có một đống người đi theo phục vụ, thực ra anh khá chán ghét cuộc sống như vậy, nhưng thực tế, có rất nhiều người để có được cuộc sống đó, không tiếc liều mạng làm việc, thậm chí, còn đi vào con đường cùng.
Đồng thời anh cũng có chút tò mò về thân phận của vị khách hôm nay đến, có thể khiến người ở đây chuẩn bị kĩ lưỡng như vậy, người có tiền bình thường đều không làm được.
Xem ra vị khách hôm nay đến, hẳn là một nhân vật không nhỏ!
Hôm nay Vân Tịnh Nhã mặc một bộ lễ phục rất đẹp, để lộ ra một chút làn da trắng như tuyết, nhưng cô vẫn tương đối bảo thủ, chỗ lộ ra rất ít, nhưng điều này càng làm tăng thêm sức quyến rũ.
Hạng Tư Thành mặc một bộ vest, Vân Tịnh Nhã không keo kiệt chút nào, bộ vest vừa vặn này mặc trên người anh vô cùng đẹp trai.
Đến cửa phòng bao, hai bên đứng rất nhiều người, ai cũng để lộ ra ánh mắt hung ác, không dễ chọc vào.
Đương nhiên, hấp dẫn ánh mắt mọi người ở đây chính là một người đàn ông trung niên béo lùn, khuôn mặt tươi cười, nhìn vào không có một chút giả tạo, giống như nụ cười từ tận đáy lòng.
Ông ta nhìn thấy Vân Tịnh Nhã, nụ cười trên mặt càng sâu hơn, vội vàng đi đến chào hỏi, mời cô vào trong.
Hạng Tư Thành đi ở bên cạnh, cũng không nói gì, lúc chuẩn bị đi vào, người đàn ông trung niên đột nhiên nhìn đến Hạng Tư Thành.
“Cô Vân, bữa tiệc quan trọng hôm nay, vệ sĩ bên cạnh cô không cần đi vào đâu phải không?”, người đàn ông trung niên cười híp mắt nói, cũng không nhìn ra cảm xúc gì.
Hạng Tư Thành có chút kinh ngạc nhìn ông ta, vệ sĩ? Mình ăn mặc như này, rất giống vệ sĩ sao?
Sắc mặt người đàn ông trung niên không thay đổi, ông ta còn thấp hơn Vân Tịnh Nhã một chút, ngẩng đầu chỉ vào những người có vẻ không dễ chọc vào đó, cười nói: “Tôi không nhằm vào cô Vân, đây là bên trên có quy định, những người này đều là vệ sĩ của những người có địa vị, nhưng bữa tiệc ngày hôm nay, bọn họ vẫn bị giữ ở bên ngoài”.