Buồn bực trở về nhà họ Hồ, lại nhận được tin sét đánh ngang tai!
“Cô nói cái gì? Nhã Nhã đã đi lâu rồi?!”
Nhìn thấy cả người Hạng Tư Thành đầy sát khí, Hồ Mị Nhi cảm thấy có điều gì đó không ổn: “Đúng vậy, nhận được vé xem phim của anh, Nhã Nhã liền đi đến nơi hẹn, lẽ ra, lúc này, hai người phải đang ở rạp chiếu phim rồi chứ!”
Răng rắc!
Tay vịn của chiếc ghế gỗ sưa, bị Hạng Tư Thành bẻ làm đôi, trong mắt anh, hiện lên sự lạnh lùng, nhiệt độ trong phòng, cũng vì thế mà giảm xuống!
“Liệt Long!”
“Có tôi!”
Hạng Tư Thành hít sâu một hơi, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Điểm danh quân binh, tiến vào Tô Hàng!”
“Kiểm tra tất cả mọi ngõ ngách! Cho dù phải đào ba tấc đất, cũng phải tìm được người cho tôi!”
Cảm nhận được sự lạnh lùng của thiếu soái, Liệt Long liền nghiêm cẩn nói: “Xin tuân lệnh thiếu soái!”
“Tư Thành! Anh đừng lo lắng, tôi lập tức dùng tất cả các mối quan hệ của Đệ Nhất Lâu và nhà họ Hồ, chỉ cần Nhã Nhã vẫn còn ở thành phố Tô Hàng, nhất định sẽ tìm được!”
Sau đó, vội vã rời đi, trong đáy mắt đen nhánh của Hạng Tư Thành, hiện lên sự lạnh lẽo đến từ địa ngục, nếu Vân Tịnh Nhã có chút sơ sẩy gì, thì tối nay, cả thành phố Tô Hàng, sẽ sa vào địa ngục!
Trong một biệt thự xa hoa, Vân Tịnh Nhã bị trói gô ném vào trong phòng khách, sau đó, cô nhìn thấy rất nhiều bác sĩ lớn tuổi mặc áo trắng dài, vội vàng đi vào.
Trong lòng cô âm thầm suy xét, có thể sống trong biệt thự xa hoa như này, mà nửa đêm, trong thời gian ngắn có thể mời được nhiều bác sĩ đến như vậy, gia thế của người nhà này, nhất định không tầm thường!
Suy đoán của Vân Tịnh Nhã không sai, nhưng có điều cô không nghĩ đến là, thế lực của nhà họ Tống, còn lớn hơn rất nhiều so với những gì cô tưởng tượng!
Gia tộc của vương triều cũ, nhà họ Triệu của Đại Tống!
Sau khi vương triều diệt vong, mai danh ẩn tích, lấy quốc hiệu thay cho họ Triệu, từ đó lấy họ là Tống, tồn tại cả trăm năm!
Lúc này, tiếng bước chân dồn dập truyền đến, vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một đoàn người đầy sát khí, bước về phía mình, người dẫn đầu, mặc dù râu bạc phơ, nhưng bước chân mạnh mẽ, thân thể tráng kiện, không có dáng dấp của tuổi già sức yếu, Tống Chiến vừa xuất hiện, không khí trong phòng khách, liền trầm lại!
“Nói! Là ai phái cô đến?”
Giọng nói của Tống Chiến rất chậm, nhưng giống như chiếc đỉnh ngàn cân, đè ép lên tâm lý của Vân Tịnh Nhã, nhưng, Vân Tịnh Nhã không phải là hung thủ, đương nhiên không cần phải sợ hãi, chỉ nhìn ông ta cười lạnh lùng: “Tôi nói lại lần nữa, tôi là cứu người, không phải là giết người!”
“Đầu tiên các người đổ oan cho tôi, sau đó bắt giữ tôi trái phép, đây chính là phong cách của gia đình giàu có quyền quý sao?”
“Bốp!”
Lại một cái tát, tát xuống má phải, một người phụ nữ trung niên quần áo lộng lẫy vành mắt ửng đỏ xông đến, phẫn nộ nói: “Nói hươu nói vượn! Cô nói đi, rốt cuộc là ai đã phái cô đến, cô đã làm gì với Thanh Trúc, cô nói đi!”
Vân Tịnh Nhã sáng suốt ngậm miệng, lúc này, nói gì cũng vô ích, đợi Tống Thanh Trúc tỉnh lại, mọi chuyện sẽ rõ!
“Hừ! Thật là cứng đầu!”
Tống Chiến hừ lạnh một tiếng, dùng giọng điệu cao ngạo độc đoán nói: “Người đâu!”
“Gọi trưởng phòng cảnh sát điều tra đến mang người phụ nữ này đi! Điều tra rõ việc cháu tôi bị ám sát!”
“Không được!”
Lúc này, người phụ nữ trung niên hung dữ nhìn Vân Tịnh Nhã: “Bố, cô ta hại Thanh Trúc hôn mê bất tỉnh, sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta như vậy?”
“Ở một nơi hoang vu, một người phụ nữ xuất hiện ở đó, sao có thể trùng hợp như vậy? Cho dù cô ta không phải là hung thủ, nhưng chắc chắn có liên quan đến hung thủ!”
Tống Chiến nhíu mày: “Con muốn làm như thế nào?”
Trên mặt người phụ nữ trung niên hiện lên sự tàn độc: “Bên trong biệt thự này của chúng ta, không phải có một phòng tối sao?”