Hôm nay, ánh mặt trời rực rỡ, toàn bộ nhà quyền quý của cả thành phố Tô Hàng đều dậy từ sớm, không vì chuyện gì khác, chỉ vì hôm nay là ngày đính hôn của Hồ Mị Nhi, cô chủ của nhà họ Hồ thành phố Tô Hàng!
Trong khuôn viên nhà họ Hồ, đã được trang hoàng lộng lẫy từ sớm, khắp nơi đều là niềm vui!
Hồ Khởi Vinh thay một bộ trang phục thời Đường màu đỏ, mặt đỏ tưng bừng, cười sảng khoái, không hề giống bị bệnh.
Vô số khách quý đến chúc mừng, tuy họ đã nghe nói từ lâu, người mà đính ước với Hồ Mị Nhi, là cháu rể được Hồ Khởi Vinh định từ lâu, tên là Hạng Tư Thành, nhưng người từng gặp anh, vô cùng hiếm hoi.
Nói là chúc mừng, nhưng có nhiều người đến vì muốn xem trò vui, họ cũng rất muốn biết, rốt cục là người ưu tú thế nào mà đè bẹp Phương Hoa, có được người đẹp!
Người đến càng lúc càng đông, khuôn viên không nhỏ của nhà họ Hồ đã chật kín người.
Xem thời gian, Hồ Khởi Vinh cười ha ha, hào sảng nói: “Cảm ơn các vị bận trăm công nghìn việc vẫn đến tham dự lễ đính hôn của cháu gái tôi, ở đây, lão thay mặt cho nhà họ Hồ, cảm tạ các vị!”
“Sau đây giờ lành đã đến, cho chúng tôi mời hai nhân vật chính của ngày hôm nay ra hội trường”.
Ông ta nói xong, ánh đèn nhấp nháy, trong tràng vỗ tay hoan hô nhiệt liệt của mọi người, Hạng Tư Thành bước ra trước!
Đa số người ở đây đều là lần đầu tiên gặp Hạng Tư Thành, anh mặc một bộ vest vừa vặn, phù hợp với khuôn mặt như đao, tuy mặt không biểu cảm, nhưng khí chất cao ngạo lạnh lùng đó, thanh khiết uy áp, cuốn toàn hội trường!
“Đúng là một thiếu niên anh tuấn!”
Không ít cô gái danh tiếng nhìn Hạng Tư Thành cũng phải xao động trong lòng, không thể không nói, Hạng Tư Thành không khó coi, kết hợp với cách ăn vận cao quý, càng nổi bật hơn!
Còn bên kia, Hồ Mị Nhi trong bộ váy cưới nho nhã khoan thai bước ra, khoảnh khắc cô ta ra hội trường, hơi thở của đàn ông trong khuôn viên đều vô cùng nặng nề!
Ánh mắt của mỗi người đều không rời khỏi Hồ Mị Nhi bước tới, cũng không chớp mắt đến một cái, sợ vừa chớp mắt sẽ bỏ lỡ cảnh sắc tuyệt đẹp nhất trên thế gian!
Đẹp!
Đúng là quá đẹp!. Truyện Tiên Hiệp
Hồ Mị Nhi vốn đã vô cùng quyến rũ mê hoặc lòng người, kết hợp cùng bộ váy cưới màu trắng tượng trưng cho sự thanh khiết, không những không có cảm giác phản cảm, mà ngược lại còn bổ sung cho nhau, như tiên nữ giáng xuống hồng trần, mê hoặc chúng sinh, lại khiến thế giới thánh thiện!
Hai người bước lên khán đài, nhìn nhau sánh vai!
Hồ Khởi Vinh nhìn hai người cười mãn nguyện, lên tiếng nói: “Mị Nhi à, hôm nay là lễ đính hôn của con và Hạng Tư Thành, sau hôm nay, con không chỉ là con gái nhà họ Hồ, mà còn là người nhà họ Hạng, ông nội hy vọng hai con có thể sống hạnh phúc!”
Khuôn mặt Hồ Mị Nhi hiện lên vẻ xấu hổ hiếm có, nhìn Hạng Tư Thành, yêu kiều nói: “Ông nội, con biết rồi, con nhất định sẽ đối xử tốt với chồng con!”
Hạng Tư Thành nhìn dáng vẻ yêu kiều của cô ta, trong lòng liền than thở một câu, không hổ là Hồ Mị Nhi, diễn kịch cũng diễn được như thật, đúng là lợi hại!
Cô diễn tốt như vậy, thì tôi cũng không thể kém!
Lập tức, anh lập lời thề với Hồ Khởi Vinh: “Ông nội, ông yên tâm, giao Mị Nhi cho con, con nhất định sẽ đối xử thật tốt với cô ấy, sẽ không để cô ấy chịu chút ấm ức nào!”
Hồ Mị Nhi gật đầu hài lòng: “Từ xưa đến nay, lệnh của cha mẹ, lời của bà mối, hai con đã có hôn ước từ lâu, từ nhỏ là thanh mai trúc mã, sau này lớn lên, càng tình chàng ý thiếp, có thể nói là một đôi trời sinh!”
“Bây giờ tôi tuyên bố, lễ đính hôn, bây giờ bắt…”