Omega Thủy Tinh

Chương 101



Bạch Vũ và Thẩm Tư đằng quen nhau khi học chung một khoa tại trường đại học ngày trước, sau đó vì biến cố gia đình mà Thẩm Tư Đằng không còn học tại trường đại học đó nữa. Mất liên lạc vài năm đến khi gặp lại thì không biết bằng cách nào mà anh ta đã trở thành hội trưởng hiệp hội bảo vệ quyền lợi của Omega rồi, cái chức vị nghe qua không có vẻ gì là liên quan đến anh ta cả.

Bạch Vũ nhìn hội trưởng như anh ta ngày ngày đối mặt với bao nhiêu vụ rắc rối của omega trong khắp thành phố S này, vẫn là có chút không quen. Nhưng bù lại anh ta lại là kiểu người rất có trách nhiệm, luôn luôn giải quyết tất cả các vụ việc một cách thỏa đáng. Dù là vẻ ngoài có chút phóng khoáng, ăn chơi vô độ nhưng vẫn rất được người dân kính trọng ngưỡng mộ rất nhiều.

Trên người Thẩm Tư Đằng, mặt đẹp thân hình đẹp địa vị cao trong xã hội cho nên có rất nhiều người muốn tiếp cận làm quen, đặc biệt là đám người thuộc tầng lớp thượng lưu luôn muốn tạo mối quan hệ tốt hoặc là một hôn sự với ngươi như anh. Nhưng có một điều mà họ không bao giờ ngờ được là Thẩm Tư Đằng là alpha nhưng không bị ảnh hưởng bởi mối liên kết alpha - omega như những người khác. Thẩm Tư Đằng vì có mối quan hệ không tốt với mẹ của mình mà từ bé đã rất xa lánh omega, đối với tất cả omega từng gặp đều có cảm giác ghê rợn đến đáng sợ.

Bạch Vũ làm bạn với anh ta cũng đã khá lâu rồi vẫn không thể hiểu nổi chứng bệnh này của anh ta, cũng từng hỏi anh ta rằng có ý định đi tìm một nửa kia của mình không nhưng kết quả anh ta lại nói rằng, nếu có tìm thì chắc là một beta… Một beta hiền lành dịu dàng, biết nghe lời, biết chăm lo việc gia đình có lẽ sẽ phù hợp hơn với người như Thẩm Tư Đằng.

Trong khi Bạch Vũ cặp hết với cô này cô kia, trải qua bao nhiêu mối tình rồi mà Thẩm Tư Đằng vẫn một mình cô đơn lẻ bóng, và cái bóng dáng lẻ loi ấy trong mắt người khác đang gồng mình lên dẫn dắt một đội trị an gánh vác trách nhiệm bảo vệ cho giới tính đặc biệt cực hiếm trên thế giới, là niềm tự hào cho trị an thành phố.

Trách nhiệm thì cao nhưng mà…

“Cậu ấy vừa mới mười tám tuổi thôi đó… Bạch thiếu này, làm sao mà ngài đây bắt được một em bé đáng yêu mềm mại tới vậy hả?.. Hay là… Cậu cướp người à… Bắt cóc omega nhà lành phải không?” Thẩm Tư Đằng vẫn là Thẩm Tư Đằng, vẫn mang chức vị hội trưởng cao quý kia nhưng lại đang dùng vẻ mặt thiếu đòn mà chọc ghẹo bạn mình.



“Bớt ghẹo gan. Mau làm thủ tục đi.” Bạch Vũ ánh mắt thâm trầm nhìn bạn mình, hai tay vẫn ôm lấy cậu vợ đang ngơ ngác nhìn ngó xung quanh.

“Không được, công việc của tôi cần sự minh bạch… Nếu cậu không nói rõ ra quan hệ của hai người thì tôi không có đồng ý cấp giấy quyết định cho cậu đâu.” Không hổ là bạn chơi lâu năm, Thẳm Tư Đằng có đánh chết cũng không bỏ được cái tính thích bỡn cợt người khác này, nhất là khi đối phương lại là tổng tài nổi danh lãnh đạm như Bạch Vũ.

" Người là ông nội tôi giới thiệu cho tôi. Lức đầu cũng không có chấp thuận lắm vì giới tính của cậu ấy, cậu ấy là omega nam, lại còn là người dưới quê nên tôi không thích. Nhưng… Hiện tại tình cảm của tôi như thế nào tôi đều hiểu rõ, cậu ấy cũng tin tưởng tôi cho nên không cần người như cậu nhiều chuyện vậy." Bạch Vũ thở dài, bất đắc dĩ mà nói ra với Thẩm Tư Đằng, anh thừa biết nếu như không nói ra một chút chắc chắn Thẩm Tư Đằng sẽ không dễ dàng buông tha chuyện này đâu.

“Ồ, có cả giấy xác nhận kết quả kiểm tra độ tương thích pheromone của hai người là tôi biết rồi. Cậu muốn tôi không thể nói thêm lời chọc ghẹo nào chứ gì… Nếu vậy tôi không hỏi cậu nữa, tôi hỏi em bé omega đáng yêu này.” Thẩm Tư Đằng ngồi trên nghế xoay qua xoay lại trước mặt Bạch Vũ, sau đó lại tiến sang đối diện với cậu, mỉm cười một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt trong veo của cậu " Lâm thiếu này, hỏi nhóc một chút được không?"

“Dạ… Được.” Cậu quay sang nhìn Bạch Vũ một cái, thấy anh không có biểu hiện gì là phản đối liền nhìn Thẩm Tư Đằng gật đầu một cái.

“Em thích hắn ta ở điểm nào vậy? Một tên lăng nhăng như hắn ta mà em cũng dám tin tưởng sao?” Thẩm Tư Đằng giống một tên lưu manh đích thực, nhếch môi cười gian trá.

“Cút! Đừng làm em ấy sợ…” Bạch Vũ đẩy Thẩm Tư Đằng ra xa cậu một chút, không còn chút nhẫn nại nào với người bạn này.

“Em tin anh ấy… Vì em biết anh ấy là bạn đời định mệnh của em…” Cậu có hơi sợ nhưng vẫn trả lời lại.

“Yêu cậu ấy có khó khăn không? Em chắc đã từng buồn nhiều lắm hả?” Thẩm Tư Đằng vẫn tiến lại gần cậu, nhìn gương mặt dù sợ hãi nhưng vẫn bênh Bạch Vũ của cậu là biết rồi, tình cảm của hai người này… Không nên chọc ghẹo nữa.

“Ừm, nhưng bây giờ anh ấy rất tốt với em… Cũng rất yêu chiều em, lo lắng cho em… Nên anh đồng ý cho tụi em nha” Cậu gật đầu chắc nịch rồi lại nhìn Thẩm Tư Đằng rụt rè hỏi.

“Anh biết rồi. Nhưng em cũng phải quản cậu ấy thật chặt nhớ chưa, cậu ấy nổi tiếng với mấy cô tiểu thư nhà giàu lắm đấy.” Thẩm Tư Đằng vừa nói chuyện với cậu vừa bắt đầu đem hồ sơ của hai người vào phòng làm việc.

“Cảm ơn anh.” Cậu cười nhìn theo vị hội trưởng nửa mùa kia rồi lại nhìn sang Bạch Vũ, híp mắt cười.

“Em can đảm hơn rồi đấy.” Bạch Vũ ôm lấy cậu, ý cười và sự tự hào trong mắt chỉ hướng tới cậu mà thôi.

Giấy quyết định chấp thuận hôn nhân do hiệp hội bảo vệ quyền lợi của omega cấp cho người dân chính là bước quan trọng nhất trong tất cả các loại thủ tục dùng để đăng ký kết hôn. Bạch Vũ là khách Vip và cũng là do đích thân hội trưởng làm cho nên chỉ trong chốc lát là giấy tờ đã được giải quyết xong xuôi. Trước khi rời khỏi nơi đó, Thẩm Tư Đằng còn ghé tai nói gì đó với cậu rất mờ ám, mờ ám tới mức cậu cứ ngại ngùng rồi lại bất giác mà cười một mình.



“Thẩm Tư Đằng nói gì với em vậy?” Rốt cuộc vẫn không thể nhịn lại được, Bạch Vũ vừa ôm cậu vừa nhẹ giọng hỏi.

“Hả? À, anh ấy nói với em là… Hôn lễ phải mời anh ấy trước tiên, còn có anh ấy muốn làm cha đỡ đầu của con chúng ta…” Cậu chôn mặt vào ngực Bạch Vũ vì xấu hổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói ra.

“Không được…” Bạch Vũ có chút phẫn nộ lại bị phản ứng giật mình nhìn lên của cậu làm cho hơi lo lắng.

“Tại sao?” Cậu lại ngơ ngác hỏi tiếp.

“Anh không muốn con chúng ta có một người ba đỡ đầu như hắn…” Bạch Vũ ánh mắt tràn đầy sự ghét bỏ đối với những gì cậu cừa nói.

“Vậy hôn lễ…” Cậu có hơi khó hiểu hỏi tiếp.

“Hôn lễ thì mời cũng được… Còn chuyện kia thì anh không thích…” Bạch Vũ lãnh đạm đáp lời cậu.

“Ồ…” Cậu gật đầu, cái mặt hơi chù ụ một chút xong lại nhìn anh với ánh mắt không thể hồn nhiên hơn. “Vậy chúng ta thật sự sẽ đi đăng kí kết hôn sao?”

“Em muốn rút lui hả? Không có cửa đó nữa đâu.” Bạch Vũ kéo cậu ngồi lên đùi mình, bắt đầu màn phát cậu lương cho anh chàng vệ sĩ đang cực khổ lái xe kia.

“Em chỉ cảm thấy chưa tin được thôi… A, đừng có cắn em” Cậu vừa gắng sức giải thích vừa đẩy anh ra không cho anh cắn vào cổ và má mình.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv