Omega Nàng Là Tiểu Người Câm

Chương 18



Lục Thiền trở lại biệt thự của chính mình, lập tức đi phòng huấn luyện.

Một giờ sau, nàng thần sắc lạnh lẽo đi ra, đối quản gia nói, “Đem đồ vật bên trong tất cả đều đổi một bộ mới đi.”

Quản gia cẩn thận đồng ý.

Mở ra cửa phòng huấn luyện, bên trong bao cát, cọc gỗ, thậm chí là vật dụng được chế tạo để huấn luyện bằng kim loại, toàn bộ đều bị hủy hoại không thể dùng.

Có thể thấy được lần này là Lục Thiền thật sự rất tức giận.

Mỗi lần từ nơi của Lục chủ tịch trở về, Lục Thiền tâm tình đều sẽ trở nên âm u, nhưng đều không có nghiêm trọng như lúc này đây.

Quản gia thở dài, động thủ thu thập phòng huấn luyện.

Lục Thiền trở lại phòng, tắm rửa sạch sẽ, nằm ở trên giường nhìn chằm chằm ảnh chụp trên di động.

Nhìn gương mặt Mộ Cẩn khi còn nhỏ đáng yêu tươi cười, nàng trong lòng tâm tình có chút không tốt hầu như biến mất không còn.

Lần này gia gia nàng đã cho nàng một cái cảnh cáo, muốn nàng không cần noi theo mẫu thân.

Trọng sinh trở về, nàng một lòng muốn cùng tiểu thê tử bồi dưỡng tình cảm trước hôn nhân, lại đã quên tiểu thê tử hiện tại còn không có phân hoá thành Omega cấp bậc S.

Lục gia cũng không sẽ tiếp thu một cái người chưa phân hóa, huống chi còn là một cái người câm.

Gia đình bình thường đều sẽ để ý vấn đề phân hoá cấp bậc, chỉ cần trong nhà xuất hiện một cái Alpha, liền đủ để trở thành một gia đình nhất đẳng, huống chi là Lục gia quy củ nghiêm ngặt, cực kỳ xem trọng huyết thống cùng cấp bậc.

Ở trong mắt gia gia nàng, Beta thuộc về người cấp thấp, căn bản không có tư cách bước vào cửa lớn Lục gia.

Chỉ có chờ đến sau khi Mộ Cẩn phân hoá, nàng mới có thể quang minh chính đại mà bồi dưỡng tình cảm.

Trước đó, nàng cần thiết phải nhẫn nại.

Nếu không, gia gia nàng chắc chắn sẽ gây thương tổn cho Mộ Cẩn.

*

Lục Thiền đem tinh lực mình có đặt hết ở trên công tác, mỗi ngày điên cuồng tăng ca, có đôi khi trực tiếp ngủ ở công ty.

Văn Nhu cùng những người khác đều không rõ nguyên do, nhưng cũng không ai dám đi hỏi nguyên nhân.

Các nàng đều có thể cảm giác được tâm tình của Lục Thiền cực kỳ kém.

Tuy rằng ngày thường trên cơ bản Lục Thiền đều là một khuôn mặt băng sơn, nhưng mọi người đều biết, đây là tính tình Lục Thiền, đều không phải là cố tình nhằm vào ai.

Nhưng mấy ngày nay, rõ ràng có thể cảm thấy được sự áp lực cùng tức giận của Lục Thiền ở công tác.

Nguyên tầng office building đều bao phủ một tầng không khí áp lực khẩn trương, mỗi người đều thập phần nghiêm túc làm việc.

Mặc dù không vội, cũng tìm đến công việc cho chính mình, miễn cho bị Lục Thiền bắt được khoảnh khắc lười biếng.

Thật vất vả đến tan tầm, mọi người đều không lên tiếng thu thập đồ đạc, ra cửa thời điểm nhịn không được thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Thời gian qua đi một chút, Lục Thiền ngẩng đầu, bên ngoài đã một mảnh đen nhánh.

Nàng xoa xoa đôi mắt nhức mỏi, nghỉ ngơi một lát tiếp tục công tác.

Không quá một hồi, di động của nàng vang lên, trên màn hình hiển thị là ‘ Tề Không Kiêu ’.

Lục Thiền dừng lại, ấn xuống nút nghe.

Không đợi nàng nói chuyện, bên kia truyền đến một giọng nữ bất cần đời, “Lục tổng, ra uống một chén đi, ta mời khách.”

Lục Thiền vừa định cự tuyệt, đôi mắt chợt lóe, sửa miệng nói, “Đưa địa chỉ.”

“Đưa cái gì địa chỉ, chỗ cũ, không gặp không về.” Bên kia thập phần hưng phấn rống lớn một tiếng, ngôn ngữ giữ hai người thập phần quen thuộc.

Lục Thiền đè đè mày, có vài phần bất đắc dĩ.

Ở giữa mấy đại thế gia tộc, nàng cùng Tề Không Kiêu tuổi xấp xỉ nhau.

Chủ yếu là người khác thấy nàng vẻ mặt sắc lạnh cũng không dám tới gần, chỉ có Tề Không Kiêu ánh mắt cùng người khác không giống nhau, luôn là hưng phấn hướng bên người nàng.

Mặc kệ thái độ nàng lãnh đạm như thế nào, Tề Không Kiêu đều có thể một người nói không ngừng.

Sau này nàng mới biết được, Tề Không Kiêu muốn làm bạn với nàng, chủ yếu là chỉ có nàng có thể chịu đựng tính tình ồn ào của Tề Không Kiêu.

Những người khác đều đã bị Tề Không Kiêu phiền đến không nghĩ muốn phản ứng.

Thời gian qua lâu, hai người ngược lại trỏ thành bằng hữu tốt.

Đời trước nàng kết hôn, nàng bên này chọn người làm phù dâu liền có Tề Không Kiêu.

Đương nhiên, nàng cũng sẽ làm phù dâu cho đám cưới của Tề Không Kiêu.

*

Lục Thiền lái xe đi vào địa điểm ước định.

Đây là quán bar nổi danh của một nhà Alpha, chỉ tiếp đãi Alpha cấp bậc A trở lên.

Lục Thiền là khách quen nơi này, nàng vừa vào cửa liền có phục vụ mang nàng đi đến trước ghế.

Tề Không Kiêu định chính là ghế tốt nhất, ở trên tầng cao của quán bar, rời xa tầng lầu thấp ầm ĩ.

Lục Thiền vào cửa, liền nhìn đến một nữ nhân đưa lưng về phía nàng đang gọi điện thoại.

Nàng tìm vị trí ngồi xuống, cầm lấy ly rượu đã gọi sẵn ở trước mặt, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

“Vợ ơi, ta ở quán bar, đợi lát nữa cùng Lục Thiền uống rượu.” Tề Không Kiêu cười hướng tới Lục Thiền phất phất tay, đối với bên kia điện thoại thân mật làm nũng nói, “Vợ sớm một chút nghỉ ngơi, không cần quá vất vả, ta yêu ngươi lắm.”

Nàng lời nói còn không có nói xong, bên kia liền cắt đứt điện thoại.

“Vợ của ngươi như thế nào rảnh hỏi ngươi ở đâu?” Lục Thiền uống lên ngụm rượu, lạnh giọng hỏi.

“Nàng không hỏi, ta chính mình chủ động nói.” Tề Không Kiêu khuôn mặt nhỏ đang hưng phấn nháy mắt suy sụp xuống.

Nàng đã 30 tuổi, một khuôn mặt oa oa nhìn qua chỉ mới hai mươi tuổi đầu.

Hơn nữa nàng nói chuyện nhuyễn manh nhuyễn manh, rất nhiều thời điểm đều bị người ngộ nhận là còn chưa tốt nghiệp.

“Viện nghiên cứu các nàng gần nhất đang vội một cái hạng mục mới, chúng ta đã một tháng không có trò chuyện. Thật vất vả gọi được cho nàng, nói không kịp hai câu liền cắt đứt, ta thật hối hận khi đưa nàng đi viện nghiên cứu.” Tề Không Kiêu thở dài, ủ rũ cụp đuôi cầm lấy chén rượu uống một hơi cạn sạch.

Lục Thiền tức khắc minh bạch.

Đây là kêu nàng lại đây nghe kể khổ.

“Vợ của ta năm nay mới vừa lên làm giáo sư, không ít Alpha đều rớt tuyển, chỉ có vợ của ta một cái Omega lên chức. Cho nên không chỉ muốn đi thủ đô công tác, còn có thực nghiệm làm không xong. Mỗi lần cùng nàng nói chuyện phiếm, vĩnh viễn đều là nàng đang vội. Ta đều hoài nghi, ở trong lòng vợ của ta, thực nghiệm mới là quan trọng nhất.” Tề Không Kiêu buồn bực uống lên ngụm rượu, đôi mắt rũ xuống phía dưới, thần sắc cô đơn.

Lục Thiền không nói chuyện, lẳng lặng nghe.

Cũng không cần nàng an ủi, Tề Không Kiêu đem nước đắng đảo xong là có thể tự lành.

Tề Không Kiêu trời sinh thiếu căn gân, sẽ không xem người sắc mặt.

Ở trong bản địa mấy đại gia tộc, chỉ có Tề gia không có Alpha cấp bậc A+.

Khi còn nhỏ bị người dùng chuyện này cười nhạo, Tề Không Kiêu như là giống như là nghe không hiểu, đi theo người khác cùng nhau cười, hoàn toàn không có cảm thấy người khác đang chê cười nàng.

Sau khi phân hoá thành cấp bậc A, cũng không thiếu bị những người khác cười nhạo, nhưng Tê Không Kiêu cũng không để ý.

Cho dù là đối mặt nàng, cũng không có bất luận cái gì tự ti, một trên khuôn mặt oa oa vĩnh viễn tràn đầy không biết sự hiểm ác tươi cười.

Như vậy một người bẩm sinh lạc quan, lúc sau yêu đương liền bắt đầu gián đoạn tính thương cảm, luôn là oán giận bạn gái, cũng chính là hiện tại cảm thấy vợ nàng không để bụng nàng.

Nhưng chỉ cần đối phương vẫy tay, Tề Không Kiêu tựa như con chó nhỏ nghe lời giống nhau phe phẩy cái đuôi lao qua tới, ngồi xe buýt hai giờ đều là chuyện thường.

“Ta nếu có thể giống ngươi thông tuệ lại nhanh nhạy, năng lực học tập mạnh, ta đây cũng đi nghiên cứu gen, cùng vợ của ta cùng nhau công tác.” Tề Không Kiêu đôi mắt sáng ngời, thần sắc trở nên hưng phấn, “Lục Thiền, ngươi biết không? Ta lần trước đi viện nghiên cứu tìm vợ của ta, nhìn đến nàng một bộ quần áo của nghiên cứu viên, lạnh lùng cấm dục, ta lúc ấy đều bị kinh diễm tới rồi, rất là muốn cắn một vợ mình một cái.”

“Ở viện nghiên cứu động dục, ngươi không sợ bị đuổi ra đi?” Lục Thiền liếc mắt một cái, nhàn nhạt hỏi.

Tề Không Kiêu tức khắc héo xuống dưới, đáng thương vô cùng bẹp miệng, “Ngươi nói đúng, ta bị đuổi ra đi, vợ của ta không cho phép ta lại đi tìm nàng.”

Nói xong lời này, Tề Không Kiêu kêu rên hai tiếng, trên mặt cũng không có khổ sở, chỉ có đáng tiếc, “Ta lúc ấy hẳn là chụp ảnh lại, quần áo vợ ta mặc trên người thật sự quá đẹp, ta về sau đều không nhìn thấy được.”

Lục Thiền uống lên ly rượu, cũng lười đến nói chuyện.

“Lục Thiền, ngươi về sau nhưng ngàn vạn đừng tìm vợ làm nghiên cứu viên, đặc biệt là nghiên cứu gen nhân loại. Bằng không ngươi liền sẽ giống như là ta, phòng không gối chiếc, người sống sờ sờ đây còn không quan trọng bằng đống số liệu đó.”

Lục Thiền dừng lại động tác, ngón tay gắt gao nắm lấy chén rượu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv