Buổi trưa sau khi ăn cơm xong, biết chiều nay anh đã sắp xếp lịch phẫu thuật, cứ tưởng phải gọi thêm dăm ba lần anh mới bắt máy.
“Vừa mới ra khỏi phòng phẫu thuật!” Giọng nói trầm thấp của Trần Phong Sinh từ đầu dây bên kia truyền đến, còn có thể nghe thấy tiếng bước chân của anh, anh dừng lại, sau đó bật ra một câu: “Có phải đợi không nổi rồi không, muốn anh qua đón em bây giờ luôn à?
“Không phải!” Trương Tiểu Du trợn tròn hai mắt.
“Nhưng mà hình như anh không đợi được nữa, thời gian sao lại trôi qua chậm chạp như vậy chứ, chà, còn tận hai tiếng nữa mới đến buổi tối! Em có biết bây giờ anh muốn làm chuyện gì nhất không, chính là vừa mới về đến nhà mở cửa ra, việc đầu tiên chính là bế em lên..”
“Này!” Trương Tiểu Du đỏ mặt ngăn anh lại.
Cái người này quả thật là đầu óc suy nghĩ bậy bạ mọi lúc mọi nơi, nghiêng đầu liếc nhìn đường cao tốc lướt qua cửa kính ô tô trước mắt, cô nuốt nước bọt một cái, không khỏi có chút áy náy nói với anh: “Tối nay em phải đi công tác một đêm..”
“Cái gì?” Trân Phong Sinh hỏi.
Nghe giọng điệu của anh, hình như thật sự chưa nghe rõ ý cô là gì, Trương Tiểu Du hãng giọng một cái, sau đó lại ngập ngà ngập ngừng lặp lại lân nữa “Haiz, em nói tối nay em phải đi công tác một chuyến! Ở Long Thành bên kia vừa khai mạc lễ hội văn hóa quốc gia, tổng biên tập bảo em và Tô Yến cùng đi đến đó, bởi vì sáng ngày mai vẫn còn vài hoạt động nối tiếp, đã sắp xếp khách sạn rồi, cho nên phải ở lại đó một đêm…”
Giọng nói trâm thấp ở đầu dây bên kia đột nhiên cao lên một chút: “Cá vàng nhỏ, em đang đùa với anh đấy à?”
“Em không có?” Trương Tiểu Du xoa trán, biết ngay anh sẽ có phản ứng như thế này.
“Vậy anh phải làm sao!” Trần Phong Sinh không vui hỏi Trương Tiểu Du hơi khó xử: “Có gì mà phải làm sao chứ…”
Cho dù cách nhau một đường dây điện thoại, vẫn có thể nghe thấy tiếng nghiến răng kèn kẹt của anh: “Trong đầu anh bây giờ chỉ toàn là hình ảnh em cởi sạch quần áo nằm thở hổn hển dưới thân anh, chỉ đợi tối nay về nhà có thế make love mới em, bây giờ em lại nói với anh răng em phải đi công tác?”
Mấy từ cuối cùng, giống như được rít ra từ giữa kẽ răng.
“Khụ khụ khụ…”
Trương Tiểu Du bị lời nói thẳng thừng của anh làm cho sặc cả nước miếng.
Cô vội vàng quay đầu lại, lỗ tai nóng như thiêu như đốt, xoay mặt lại hạ cửa kính xe xuống một chút, để gió mát lùa vào, cũng may là cô chỉ đang gọi điện thoại, hai anh chàng lắp đặt thiết bị kia một người đang lái xe, một người ngồi bên ghế lái phụ, đẳng sau chỉ có mỗi cô và Tô Yến.
Trương Tiểu Du giơ tay bịt chặt điện thoại, chỉ sợ bị người khác nghe thấy, dùng lực hạ thấp thanh âm: “Em cũng không có muốn như vậy, là lãnh đạo đột nhiên giao nhiệm vụ!”
Trần Phong Sinh hừ lạnh một tiếng, trong lòng tràn đầy oán hận.
Trương Tiểu Du không biết nên nói làm sao, thực sự không cách nào giải thích, chẳng qua chỉ là trễ một ngày để làm chuyện đó thôi sao…
Cô có phần nhẫn nại, cố gắng võ về an ủi anh: “Căm thú, anh đừng như vậy!
Cũng không có giống như anh lần trước đi công tác tận mấy ngày liền, chỉ là ra ngoài ở lại một đêm mà thôi, tối nay anh cứ ngủ một mình đi vậy nhé! Ngày mai sau khi hoạt động kết thúc em có thể trở về rồi, đến lúc đó chuyện kia ấy mà…”
“Bà Trần, anh đã làm hòa thượng ba tháng rồi đấy!” Trần Phong Sinh ảo não nói.
Hình như tính toán lại, quả thật là như vậy…
Sau khi ly hôn có một khoảng thời gian hai người khá xa cách nhau, sau đó giải quyết được hiểu lầm rồi bắt đầu lại, trong bụng cô đã có đứa nhỏ rồi, trước ba tháng đầu tiên căn bản không thể nào làm chuyện đó được..
Trương Tiểu Du xấu hổ cản cản môi: “Nếu đã nhịn được tận ba tháng, nhịn thêm một buổi tối nay cũng chẳng là bao.
Rất rõ ràng, suy nghĩ của Trần Phong Sinh hoàn toàn trái ngược với cô, anh trầm giọng khẳng định: “Không được, cá vàng nhỏ, anh không cho phép em đi!
Buổi tối đợi anh trước cổng tòa nhà văn phòng!”