"Khi nãy em xem cái gì, mặt đỏ như kia?"
- ----------------------
Nhiêu Thanh Á đặt hoa quả lên bàn, sau đó ngồi xuống một bên sô pha hỏi: "Các anh nói cái gì vậy? Em thấy Tô Tầm Khải với Tô Nghiêu cãi tranh."
"Để bọn họ bồi thường một chút thôi." Phù Kiêu chỉ chỉ hoa quả, bảo cô mang lại đây.
Nhiêu Thanh Án ngồi xuống mép giường, cầm lấy một quả táo gọt vỏ, "Chờ lát nữa, em gọt vỏ cho anh cái đã."
"Chậm một chút, cận thận." Phù Kiêu nhìn thấy cô cầm dao gọt hoa quả, dặn dò nói.
"Vâng... Anh còn chưa nói là bồi thường cái gì?"
"Muốn một kịch bản của bọn họ, cùng với Chu Trọng." Phù Kiêu nói.
"Muốn cái đó làm gì?" Nhiêu Thanh Án khó hiểu hỏi.
"Em nói xem? Ngốc." Phù Kiêu cười nói.
Nhiêu Thanh Án dừng lại động tác, chần chờ nói: "Không phải cho em đấy chứ?"
"Ừ."
Nhiêu Thanh Án ngây ngốc mà nhìn anh, Phù Kiêu sợ cô không cẩn thận cắt vào tay mình nên lấy dao trong tay cô đi.
Ánh mắt cô khẽ động, nhỏ giọng nói: "Em không đáng."
Phủ Kiêu nhíu mày: "Em nói cái gì? Cái gì mà đáng hay không đáng, anh đưa cho em thì em phải nhận."
"...Bá đạo như vậy." Nhiêu Thanh Án bĩu môi nói.
Phù Kiêu bật cười: "Thứ người khác muốn có như vậy, em lại khinh thường không thèm nhìn? Em là cảm thấy anh thiệt thòi sao, Nhiêu ảnh hậu?"
"Em không có khinh thường không thèm. Nhưng đó là quà cáp người khác đưa cho anh, sao anh lại đưa cho em? Dù sao anh cũng bị thương vì em..."
"Bọn họ cũng chỉ có thứ đáng giá này là anh cần. Em qua đây."
Phù Kiêu ngoắc tay để cô đến ngồi gần anh, Nhiêu Thanh Án nghe lời mà nhích lại gần chút, nói: "Không phải em đã quên, chúng ta đã ký hợp đồng rồi sao? Hử? Ngốc, còn chưa từng nghe qua có việc cấp trên cấp tài nguyên mà nhân viên còn ra sức từ chối. Nếu cảm động như vậy, ông chủ muốn em làm công cả đời, em có đồng ý không?"
"Mơ đi!" Nhiêu Thanh Án phản xạ có điều kiện dưới tư cách là một nhân viên.
Phù Kiêu cười nhìn cô, không biết tại sao lại đặc biệt vui vẻ, cười đến mức bả vai anh khẽ run.
"Đừng có cười, đừng cười nữa! Quả nhiên, thương xót tư bản sẽ khiến mình trở nên bất hạnh!" Nhiêu Thanh Án xấu hổ buồn bực nói.
*
Sau khi nội dung phần ba và một nửa phần bốn phát sóng, Nhiêu Thanh Án với Tô Toàn đối đầu nhau, cùng với cặp đôi Nhiêu Thanh Án và Phù Kiêu đang rất hot trên các trang mạng, trào lên một làn sóng dữ dội. "Nhiêu Thanh Án", cái tên này thường lên hotsearch không xuống, có thể nói là thật sự vô cùng hot.
Nhiêu Thanh Án nhìn vào bảng hot search trên weibo, suy nghĩ hồi lâu mới lấy dũng khí ấn vào hot search thứ nhất #Nhiêu Thanh Án Tô Toàn hai người đẹp phẫn nộ#
V đại mỗ: Cười chết mất. Ai mà ngờ, ở chương trình tình ái này lại có thể nhìn thấy hai nữ minh tinh đối đầu nhau! Thật là kích thích! (Trên blog có đăng một video cut đoạn Nhiêu Thanh Án và Tô Toàn võ mồm với nhau)
【Ai không mù cũng có thể nhìn ra là Tô Toàn gậy sự trước? Nhiêu Thanh Án chỉ phản kích lại mà thôi, hy vọng mọi người miệng lưỡi lưu tình, phân biệt đúng sai.】
【Tô Toàn quả thật..., trước kia không biết còn tưởng rằng cô ta là người có tính cách rất tốt, không nghĩ tới vừa đến chương trình đã lộ ra bản tính thật của mình. Cô ta không phải nghĩ rằng ai cũng là cha cô ta, nuông chiều cô ta chắc?】
【Cười chết, cái này mới gọi là tính cách thật của Tô Toàn. Nhiêu Thanh Án là trà xanh còn có người chưa biết à? Từ lâu tôi đã không vừa mắt cô ta!】
【Vậy mà gọi Nhiêu Thanh Án là trà xanh? Rõ ràng là em gái trà đen với công lực đánh trả level max! Yêu Yêu!】
【Mỗi lần đều là Nhiêu Thanh Án làm Tô Toàn tức chết khiếp, đại tiểu thư không có việc gì làm thì cũng đừng đi trêu chọc cô ấy hahahhahaha...】
【Nhiêu Thanh Án này có lai lịch gì, tiểu công chúa của giải trí Đằng Tinh mà cũng dám trêu, đúng là đầu sắt.】
Reply 【Nói không chừng sau lưng người ta có cha nuôi đó ~】
Reply 【Đưa tin đồn khiêu dâm về nữ minh tinh, mày có thấy ghê tởm không?】
Reply 【Nhiêu Thanh Án là cái thá gì, cũng xứng so với Toàn Toàn? Ỷ mình mờ nhạt nên hung hăng thôi.】
【Nhiêu Thanh Án không phải là dựa dẫm cọ nhiệt Tô Toàn sao? Thật sự có người làm fan của cô ta à?】
【Fan Tô Toàn có phải trời sinh thích làm nha hoàn không? Kỹ năng diễn xuất năm 18 tuổi của Nhiêu Thanh Án so ra cũng đủ đá bay nhà các người mấy vòng rồi. Vậy mà vẫn có mặt mũi dùng hai từ "cọ nhiệt"?】
...
Nhiêu Thanh Án còn tưởng rằng bình luận trên weibo nhất định nghiêng về một phía, mình sẽ bị fan Tô Toàn chửi tơi tả, không ngờ rằng còn có rất nhiều người qua đường nói giúp cho cô.
Càng khiến cho người khác vui mừng là, fan của cô còn tăng lên không ít! Cô vào weibo xem thử, thế mà tăng năm trăm vạn fan! Vốn dĩ chỉ có hai mươi vạn, hiện tại cô có tổng cộng năm trăm hai mươi vạn fan, hơn nữa fan càng ngày càng tăng.
Nhiêu Thanh Án làm bộ không thấy mấy tag và tin nhắn công kích cô, chỉ cần không nhìn coi như không tồn tại. Chỉ cần không nhìn, cô sẽ không tức giận.
Tiếp theo cô lại ấn vào hot search thứ năm #Kiêu Án#, blogger viết bài đầu là người trước kia cô đã từng thấy.
@cp máy phát đường V: Đờ mờ, Nhiêu Thanh Án và Phù Kiêu đã bị ta dùng 1314 dây xích sắt khóa chặt, chìa khóa đã bị nghiền thành bột rải ra Thái Bình Dương! (Kèm theo video tương tác giữa Phù Kiêu và Nhiêu Thanh Án)
【Tóc bạn trai tôi là giả, bọn họ không thể là giả!!!】
【Kiêu Án mãi mãi là thần!!!】
【Jm (Cứu) (*)! Tại sao cãi lộn với nhau thôi mà cũng ngọt ngào như vậy aa ~~~】
(*) 九敏: đồng nghĩa với giúp đỡ, dùng khi thấy mấy cái ảnh chảy máu mũi
【Tôi chỉ muốn hỏi là khi nào thì Kiêu Án sinh đứa thứ hai?】
Reply 【Tỉnh táo đi bạn! Bọn họ còn chưa xác định quan hệ!】
Reply 【Không kết hôn rất khó xong việc!】
Reply 【Tôi gặm (đẩy thuyền) đến mất trí rồi!】
【Tôi thật khốn nạn, xem hết tập, tự cười tủm tỉm, rồi lại xem lại.】
【Phù Kiêu lúc kiêu ngạo thật là đáng yêu ha ha ha ha ha】
【Hu hu hu ngọt quá đi à ~】
【Tổ hợp Phù Kiêu Nhiêu Thanh Án Tô Toàn đúng là cái bánh kép ăn càng ngon ~ Nice ~】
【Cho dù Phù Kiêu chỉ là trợ lý đạo diễn nhưng cũng rất được nha!】
Reply 【Chủ yếu là Phù Kiêu rất đẹp trai, cũng rất cưng chiều bạn gái, như này ai mà chịu nổi!】
Reply 【Không ấy Phù Kiêu nhanh ra mắt đi, trong nhà không thể chỉ có Án Án của chúng ta kiếm tiền!】
Reply 【Chủ yếu là Án Án nhà chúng ta cũng rất nghèo ~ Đồ trang điểm cũng phải mượn Vạn Viện Viện...】
Reply 【A a a ~ Mọi người thấy tập ngoài lề mới nhất chưa?! Phù Kiêu mua cho con gái chúng ta rất nhiều đồ trang điểm và quần áo! Tất cả đều là hàng hiệu!】
...
【Chết tiệt! Tôi vừa xem xong, Phù Kiêu lấy đâu ra nhiều tiền vậy? Sốc!】
【Tôi tính một chút thấy mấy thứ Phù Kiêu mua cho Án Án đó cũng phải hơn mười vạn...】
【Giờ làm trợ lý đạo diễn mà kiếm được nhiều tiền vậy à?】
【Không thể nào, không thể nào, không thể nào. Không phải còn có người nghĩ Phù Kiêu chỉ là trợ lý đạo diễn không thôi chứ?】
Không bao lâu sau, #Phù Kiêu có tiền# đã lên đỉnh hot search.
Nhiêu Thanh Án xem tập ngoài lề, đúng thật có một đoạn ngắn. Lần đó sau khi đi hẹn hò về, Vạn Viện Viện hỏi cô mấy thứ đem về biệt thự đó là ai mua. Nhiêu Thanh Án đã nói là Phù Kiêu mua cho cô, về phần bao nhiêu tiền thì cô không nhớ rõ. Không ngờ tới đạo diễn còn dám phát sóng cả cái này.
Dạo xong một vòng siêu thoại #Kiêu Án#, cô lại dùng tài khoản phụ theo dõi một vài blog lớn, rồi mới thấy hài lòng thoát khỏi internet. Vừa ngẩng đầu lên đã thấy Phù Kiêu cười như không cười mà nhìn cô chằm chằm.
"Làm, làm gì?" Nhiêu Thanh Án hỏi.
"Vừa rồi em nhìn cái gì, mặt đỏ như kia?"
"...Không có gì."
"À...Có phải xem cái gì đó không đứng đắn không?"
"Cái cái gì, em không có biến thái như thế đâu!" Nhiêu Thanh Án miệng cọp gan thỏ nói.
Phù Kiêu cười cong cong mí mắt, khoan thai nói: "Anh nhớ trước kia em lén lút đọc truyện mà Liễn Nhân Nhân gửi cũng là vẻ mặt này."
Phù Kiêu tóm được Nhiêu Thanh Án nửa đêm trốn ở trong chăn đọc Tiểu Hoàng Văn (Sách 18+). Khi đó Nhiêu Thanh Án còn bất chấp nói đó là thưởng thức nghệ thuật, giúp Liễu Nhân Nhân nhận xét, Phù Kiêu nói tự thân trải nghiệm sẽ tốt hơn, sau đó liền...
"Anh nói bậy!" Nhiêu Thanh Án đỏ mặt thề sống thề chết không chịu nhận.
"Có gì đáng xem, còn không bằng cùng anh —"
"A a a a anh câm miệng!" Nhiêu Thanh Án bịt lỗ tai lại, xấu hổ không chịu nổi.
"Ha ha ha ha ha ha anh không đùa em nữa ha ha ha ha..." Phù Kiêu cười đến rớt xuống giường bệnh, ngồi lên sô pha, cầm tay Nhiêu Thanh Án, cam đoan nói, "Chờ anh khỏi rồi sẽ thỏa mãn em."
"Cút đi!"
"Ha ha ha ha ha... Đừng đánh, đừng đánh, tay anh đau... Đừng nhéo ~" Phù Kiêu chỉ có thể dùng một bàn tay để ngăn người nào đó thẹn quá hóa giận, vừa cầu xin tha thứ vừa không nhịn nổi cười. Kết quả càng trêu càng giận, Nhiêu Thanh Án nóng lên cắn người, "Cắn vai làm gì, miệng mềm, cắn miệng... hí ~ Em cắn thật à..."
Triệu Khê Ngọc đẩy cửa vào, sau đó sắc mặt không chút thay đổi nhanh chóng đóng cửa lại.
Song hai người đang đùa nghịch cũng không cảm nhận được có người đi vào, môi Phù Kiêu bị cắn đau, đành phải dùng tay phải bóp má Nhiêu Thanh Án để cô nhả răng ra, "Đồ không có lương tâm, môi bị em cắn chảy máu rồi."
"Đâu có đâu, anh không cần phải ăn vạ!" Nhiêu Thanh Án cẩn thận nhìn kỹ, xác thực không có rách ra, cô biết chừng mực!
"Đau, đau quá, em giúp anh liếm đi."
"Lưu manh! Ưm ưm..."
Nhiêu Thanh Án không dám giãy dụa quá mức, sợ làm anh đau, ngược lại thuận tiện cho Phù Kiêu muốn làm gì thì làm.
Thật vất vả hai người nháo xong, Nhiêu Thanh Án mới nhớ lại việc chính — Phải giúp Phù Kiêu thu dọn đồ đạc để xuất viện.
"Bảo Đoàn Trúc làm." Phù Kiêu nhìn thấy Nhiêu Thanh Án bận lên bận xuống, nói.
"Không cần. Anh ta làm sao biết em để đồ ở chỗ nào." Nhiêu Thanh Án nói.
Mấy ngày nay đều là cô ở lại chăm sóc Phù Kiêu, đồ đạc cũng vứt lung tung, cho người khác tới thu dọn, sợ lại để sót thứ gì đó.
Triệu Khê Ngọc gõ gõ cửa, Nhiêu Thanh Án đi tới mở cửa: "Bác ạ."
Cho dù trước kia Triệu Khê Ngọc có ý kiến gì với Nhiêu Thanh Án đi chăng nữa, không thể không thừa nhận Nhiêu Thanh Án quả thực là một cô gái tốt, cần kiệm, tỉ mỉ, ngoan ngoãn, lương thiện, là phẩm chất hiếm thấy ở một thiên kim tiểu thư mà trước đây bà từng gặp qua.
Quan trọng nhất là đứa con nhà mình thật lòng với cô ấy, tuy rằng thằng nhóc con này chết không thừa nhận nhưng từ ánh mắt cùng cử chỉ của nó hoàn toàn không lừa được người.
Tuy rằng bà còn chưa vừa lòng trăm phần trăm đứa con dâu này nhưng sắc mặt của bà chắc chắn tốt hơn rất nhiều so với lần đầu gặp, "Ừ, Thanh Án, cháu ở đây giúp Kiêu Kiêu thu dọn đồ đạc à?"
"Vâng ạ."
"Không vội, để cho Đoàn Trúc làm, cậu ta nhận tiền lương." Triệu Khê Ngọc cười vỗ vỗ cánh tay cô.
"Không sao ạ, cháu dọn nhanh cũng sắp xong rồi ạ, Bác, bác ngồi trước đi, cháu lập tức xong ngay đây ạ." Nhiêu Thanh Án dìu Triệu Khê Ngọc đến sô pha, sau đó lại bắt đầu thu dọn đồ đạc.
"Tiên Sinh." Vốn Đoàn Trúc đi lấy xe nhưng được Phù Kiêu nhắn tin quay trở lại.
"Giúp tôi thu dọn đồ đạc." Phù Kiêu hất hất cằm.
"Vâng, tiên sinh." Đoàn Trúc không nói hai lời, tay chân nhanh lẹ bắt đầu thu dọn đồ đạc.
"Này, đợi chút!" Nhiêu Thanh Án kêu Đoàn Trúc dừng lại.
Đoàn Trúc khó hiểu nhìn Nhiêu Thanh Án.
"Quần áo bẩn với quần áo sạch đừng đặt chung với nhau." Nhiêu Thanh Án nói, "Để tôi làm, anh đừng động vào."
Đoàn Trúc giống như cầu cứu mà nhìn về phía Phù Kiêu, anh ta cũng không thể đứng nhìn, để cho phu nhân tương lai thu dọn đồ đạc được không? — Tuy rằng Phù Kiêu chết không thừa nhận đây là phu nhân tương lai, nhưng anh ta là người ngoài cuộc nhìn rất rõ.
Phù Kiêu đau đầu bứt tóc, "Nhiêu Thanh Án, lại đây."
"Sao vậy?" Nhiêu Thanh Án nghi hoặc mà đi qua.
"Em ngồi đây." Phù Kiêu ra lệnh nói.
Nhiêu Thanh Án mặc kệ anh, quay người tiếp tục thu dọn đồ đạc, thấy Đoàn Trúc nhanh tay nhanh chân thu dọn xong cái vali, cô vội nói: "Khăn mặt với bàn chải trong nhà vệ sinh còn chưa lấy..."
"Bỏ đi." Phù Kiêu nói.
"Anh thật lãng phí ~ Mới vừa mua!" Nhiêu Thanh Án khiển trách nói.
"Dính mùi của bệnh viện rồi cũng không cần nữa." Phù Kiêu nói, "Nói không chừng còn dính vi khuẩn gây bệnh trên đó."
"Vi khuẩn trên người so với trong bệnh viện còn nhiều hơn." Nhiêu Thanh Án nhíu mày.
"Anh nói không cần là không cần." Phù Kiêu cứng rắn nói, bằng không lại phải nhìn cô như con bướm bay khắp nơi thu dọn mấy thứ linh tinh gì đó.
"Tùy anh!" Nhiêu Thanh Án hơi bực, dù sao mấy đồ lãng phí này cũng không phải là của cô, không phải tiền của cô.
Nhìn đi, con dâu nhà tôi chính là giản dị khiêm tốn như vậy đó... Ách, không đúng, con dâu mập mờ. Triệu Khê Ngọc ở trong lòng nghiêm túc cẩn thận đính chính lại.
Đoàn Trúc có chút xấu hổ mà kéo hai vali hành lý, giả vờ ho một tiếng, nói: "Tiên sinh, lão phu nhân, Nhiêu tiểu thư, đồ đạc đã thu dọn xong."
Nhiêu Thanh Án im lặng không lên tiếng muốn đi kéo một vali hành lí, tay kia bị Phù Kiêu kéo lại, "Vẫn còn phải phiền em mang hành lí xuống sao?"
"Một mình Đoàn trúc làm sao mang hết được? Sao anh không thông cảm cho người khác nhỉ?"
"Em thông cảm cho người khác, sao không thông cảm cho anh?" Phù Kiêu hờn giận nói.
Đoàn Trúc: Nhiêu tiểu thư của tôi ơi, cầu xin cô, đừng thông cảm cho tôi!