Bảo vệ ở cửa vừa nhìn thấy Lâm Hiểu, lập tức hướng tới cô lễ phép, "Phu nhân."
Lâm Hiểu lạnh nhạt gật đầu, "Chào."
Lâm Hiểu là người phụ nữ duy nhất của Đường Thiên Dật trong những năm ở đây, hơn nữa cô có không gian đặc thù, tất cả mọi người hết sức tôn trọng mà gọi cô một tiếng phu nhân. Hiện tại cũng không còn pháp luật như trước đây, kết hôn cũng chỉ là một hình thức mà thôi.
Hiện thời, bên cạnh một người đàn ông chỉ có một người phụ nữ là phi thường ít gặp, chứ đừng nói chi Đường Thiên Dật là thủ lĩnh của cả căn cứ.
Bởi vì hắn là thủ lĩnh dẫn đầu làm gương, thủ hạ của hắn so với những trụ sở khác xem ra tốt hơn nhiều, rất nhiều thủ hạ Đường Thiên Dật đều chỉ có ba bốn người phụ nữ.
Hiện tại rất giống xã hội cổ đại phong kiến, đẳng cấp rõ ràng, đàn ông tam thê tứ thiếp, bởi vì người nữ có dị năng không nhiều, người có dị năng đa số sẽ trở thành "chính thê", người bình thường sẽ như tiểu thiếp. Cho dù kết hôn chỉ còn là hình thức, bất quá thời điểm khi người có dị năng kết hôn với người có dị năng vẫn sẽ làm hôn lễ, làm như vậy như là ăn mừng, xem như tại đây thời kỳ khó khăn mà vẫn có việc vui.
Trong hai năm qua, bởi vì căn cứ thành lập sau, giữa nam nữ đều không dùng biện pháp an toàn, chủ yếu là muốn an toàn cũng làm không thành, làm cho trong căn cứ sinh ra rất nhiều trẻ con. Nhưng mà, rất nhiều người có dị năng kết hợp như thế mà sinh được ra con cái chỉ có một số ít, còn người có dị năng và người bình thường sinh ra một nhóm lớn trẻ con lại hoàn toàn không thể so sánh được. Theo các khoa học gia kiểm tra đo lường, đó là bởi vì người có dị năng khả năng sinh con chỉ có 1-10% của người bình thường, mỗi người tình huống có chỗ bất đồng, nhưng sẽ không vượt qua 10%. Các nhà khoa học dự đoán, đây có thể là do siêu vi trùng thay đổi kết cấu gien con người, người có dị năng năng lực càng mạnh, tỉ lệ sinh con càng thấp.
Mặc dù người có dị năng kết hợp với người bình thường, tỉ lệ sinh con có thể cao hơn, nhưng những đứa trẻ này cũng toàn là bình thường, còn người có dị năng kết hợp với nhau sinh được rất ít trẻ, nhưng mỗi đứa trẻ vừa sinh ra đều đã thức tỉnh dị năng đặc biệt. Cho nên cứ việc nhóm người có dị năng kết hợp tỉ lệ sinh không cao, nhưng họ vẫn ở cùng một chỗ, bởi vì như vậy có thể sinh ra được cục cưng có dị năng.
Lâm Hiểu ở cùng với Đường Thiên Dật đã vài năm, trừ lúc vừa mới bắt đầu còn làm an toàn này nọ, hai năm nay hai người không dùng biện pháp an toàn nữa, một phần là do nhóm của hắn đã an định lại, đã có điều kiện nuôi dưỡng con cái, một lý do khác bí ẩn hơn nhiều, đó chính là thời điểm khi Đường Thiên Dật yêu đương Lâm Hiểu, hắn không thích có một tầng ngăn trở giữa cô và hắn, thêm vào đó, sau khi biết rõ tỉ lệ sinh dục của người có dị năng, bọn họ liền không phòng tránh nữa.
Trở lại siêu thị, Lâm Hiểu cùng Quách Thi tiến vào siêu thị liền đi thẳng đến khu y phục, so với tình huống chen lấn ở cửa, khu bên này một bóng người cũng không có. Quách Thi bộ dáng hào hứng, thử hết bộ này đến bộ khác. Lâm Hiểu lắc đầu, trong không gian của mình cô còn thật nhiều y phục, đối với y phục nơi này hứng thú của cô không có mấy. Lâm Hiểu hướng về Quách Thi, "Tiểu Thi, cô ở đây chọn đi, tôi đi vòng vòng xem một chút."
"Ừ, đi đi."
Lâm Hiểu trong siêu thị đi dạo một chút, đang ở khu tuyển đồ gia vị, đột nhiên nghe được một tin tức làm sắc mặt Lâm Hiểu lập tức liền thay đổi.
"Nghe nói không? Quách gia đang sửa soạn đám hỏi với thủ lĩnh!" Một phụ nữ trung niên mập mạp hướng về phụ nữ trung niên tóc dài nói ra.
"Cái gì? Cô nghe từ đâu nói?" Người tóc dài không tin.
"Cô cũng biết, cả nhà cậu của tôi giúp việc ở Quách gia, vừa nghe được, Quách gia không phải có một cô con gái là Quách Thi sao, lại là người có dị năng, cùng thủ lĩnh vừa vặn xứng đôi."
"Nhưng thủ lĩnh nhiều năm như thế không phải là chỉ có một phu nhân sao? Nghe nói hai người yêu nhau hết sức, là mẫu mực của tất cả phu thê ở căn cứ chúng ta, làm cho tất cả phụ nữ có dị năng đều hâm mộ."
Người mập mạp lặng lẽ chuyển quay đầu nhìn chung quanh, xác định không có người, sau mới tiếp tục nói, "Cô thì biết cái gì? Đàn ông đều như nhau, cô xem con trai tôi có tới 3 phụ nữ, thủ lĩnh làm sao chỉ có thể chỉ phòng thủ Lâm phu nhân một người?"
Người tóc dài thở dài, "Cũng đúng. Con gái của tôi mặc dù cũng là người có dị năng, nhưng cũng phải cùng phụ nữ bình thường khác cùng chia sẻ một người đàn ông."
Sau đó, nói thật lo lắng, "Mỗi lần về nhà đều hết sức không vui. Nếu như thủ lĩnh cũng như vậy, phỏng đoán những người đàn ông có dị năng sẽ càng không biết thu liễm."
Người mập mạp bởi vì con mình là con trai, ở phương diện này cảm thấy hết sức là không sao, "Vậy thì sao, đều là những người phụ nữ kia gấp gấp dán lên, quản gì đàn ông."
Người tóc dài nhất nghẹn, sắc mặt có chút cương, lập tức đổi đề tài, "Tôi xem chuyện này có khi là Quách gia cả gan đề ra trước đi, thủ lĩnh chắc chắn sẽ không đồng ý."
Người mập đắc ý nói, "Cái này cô không biết đâu, thủ lĩnh đồng ý rồi, cho nên bọn họ bên đó mới đến thương lượng việc đám hỏi, nếu không thương lượng làm chi, đây đều là cậu tôi chính miệng nói với tôi."
"Nguyên lai là dạng này, vậy phu nhân thủ lĩnh, Lâm phu nhân làm sao bây giờ?"
"Có thể làm sao? Phụ nữ à, ngoại trừ đồng ý còn có thể thế nào?"
...
Sau đó Lâm Hiểu đã không còn để ý nữa, trong đầu cô trống rỗng, cảm thấy một trận trời đất quay cuồng. Tại sao có thể như vậy? Không, đây không phải là thực. Đường Thiên Dật sẽ không làm vậy! Cô cùng Đường Thiên Dật cùng nhau cùng sinh cùng tử, cùng nhau chiến đấu, hắn yêu cô như vậy, làm sao lại làm ra sự tình phản bội cô. Nhất định không phải là thực!
Nhưng trong lòng Lâm Hiểu lại mơ hồ có một thanh âm khác, cái thế giới này chính là như thế, cho dù hắn yêu mình, nhưng đây cũng không ảnh hưởng đến hắn lấy những phụ nữ khác. Huống chi, Lâm Hiểu chính mình không quyền không thế, chỉ có chính mình một người, căn bản không có cách nào so với Quách gia, cưới Quách Thi, là hắn có thể có được quân đội tài nguyên trên tay Quách gia, Quách Thi lại xinh đẹp như vậy, đối với Đường Thiên Dật căn bản là một mua bán đầy lợi nhuận.
Đúng, Quách Thi! Quách Thi cô ấy có biết việc này không?
Đang lúc Lâm Hiểu rối bòng bong, đột nhiên có người vỗ vai cô một cái, Lâm Hiểu sợ hãi kêu lên.
Quách Thi lo lắng nhìn Lâm Hiểu sắc mặt trắng bệch, "Lâm Hiểu, cô không sao chứ?"
Lâm Hiểu lúc này mới hồi phục tinh thần lại, ánh mắt phức tạp xem Quách Thi ân cần nhìn mình, trong lòng tự nói với chính mình, Quách Thi có lẽ cũng không biết chuyện này. Tâm tình Lâm Hiểu mới bình phục lại, quay đầu nhìn lại vị trí hai người phụ nữ kia, bọn họ ở ngay sau lưng Lâm Hiểu, bởi vì bị giá hàng ngăn trở nên trước đó không thấy được cô. Lúc này Lâm Hiểu tìm tìm, bên kia đã không còn ai, hẳn là đã sớm rời đi.
Quách Thi không hiểu nhìn động tác Lâm Hiểu, "Lâm Hiểu, cô như thế nào ? Cô tìm cái gì?"
Lâm Hiểu miễn cưỡng cười cười, "Không có việc gì, chính là thân thể có chút không thoải mái."
"Vậy chúng ta mau trở về đi thôi. Có muốn hay không gọi bác sĩ đến, sắc mặt cô thật không tốt chút nào."
"Không cần, tôi chính là đại di mụ đến, cho nên có chút đau nhức, không có việc gì." Lâm Hiểu xác thực là đến kỳ, dùng lý do này là vừa vặn.
Quách Thi này mới yên tâm, "Vậy được rồi, cô trở về nghỉ ngơi nhiều một chút."
Sau Quách Thi đưa Lâm Hiểu trở về, trên đường về Lâm Hiểu đã bình phục tâm tình, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn, Quách Thi lúc này mới yên lòng.
Mà dọc đường đi, Lâm Hiểu đã có chút suy tư lý trí hơn, sự tình này có hai khả năng, một là tin tức hai người kia không có thực, khả năng chỉ là Quách gia đơn phương ý nguyện, Đường Thiên Dật căn bản không biết rõ, hai là chuyện họ nói là thật, như vậy Đường Thiên Dật cố ý gạt mình.
Mặc kệ khả năng kia là như thế nào, Lâm Hiểu cũng không thể giống trống khua chiên đi hỏi thăm.
Mà chuyện này, Quách Thi có biết hay không? Xem Quách Thi bên cạnh lo lắng nhìn mình, Lâm Hiểu lựa chọn tin tưởng bằng hữu, ít nhất ở giờ khắc này có thể là cô áy không biết rõ.