Cảnh tượng trước mặt này thật sự làm người ta không nói nên lời.
Khoảnh khắc tin tức tố ập vào, suy nghĩ của Nhan Mộ hoàn toàn tan biến, không để ý đến mình đang thở gấp, trong lòng nóng như lửa đốt vọt lao vào phòng.
Mà nháy mắt chạm vào Giang Tri Hỏa, trái tim hai người còn cùng hẫng lại.
Không khí xung quanh phảng phất đã bị rút cạn, trở nên yên tĩnh khác thường, bên tai gần như chỉ còn lại có tiếng thở và tiếng tim đập, mạch đập trở nên vô cùng rõ ràng, chỉ một thoáng, như có vật nặng đập lên lưng, bên tai nổ vang, linh hồn cơ hồ rít gào muốn va chạm mà ra.
Đó là một loại cảm giác chưa từng xuất hiện ——
Hình như là bản năng, lại cao hơn bản năng, chạm vào đối phương lại như là mình, như trò chơi ghép hình tìm được mảnh vỡ còn thiếu cuối cùng, thoải mái đến tột đỉnh, cảm giác đột nhiên sinh không biết từ bên ngoài hay bên trong căn bản không cách nào hình dung ra.
"Nhan ca."
Ý thức của Giang Tri Hỏa gần như phải bị loại cảm giác kỳ lạ này nuốt hết, anh khoanh lại cổ Nhan Mộ hôn lấy hắn.
Làn da đều trở nên nóng bỏng, trong cảm giác nói không rõ đó, bọn họ hôn môi, ý thức quấn thành một cục, ngay cả hơi thở đều thấy nôn nóng.
Ở trong thời khắc nào đó, ngoài cửa truyền đến tiếng pháo.
Để tiễn cái cũ đón cái mới, hàng xóm đã chuẩn bị thùng sắt, đốt pháo ở trước cửa nhà mình, bùm bùm, xuyên qua hai cánh cửa, xé mở màng tai, ý thức khôi phục một chút tỉnh táo.
"Đây là...... Động d.ục kỳ?" Nhan Mộ ngước mắt, thở phì phò nhìn về phía Giang Tri Hỏa, ánh mắt có chút loạn.
Vài lần phúc tra trước đó, Nhan Mộ đều có mặt, bác sĩ nhắc nhở qua với bọn họ, sau khi phân hoá tử cung, có lẽ sẽ xuất hiện động d.ục kỳ.
"Xin, xin lỗi Nhan ca......" Giang Tri Hỏa ghé vào trên vai Nhan Mộ, ngón tay xé rách ống tay áo hắn, làm ra mấy nếp gấp, anh đã không biết nên nói như thế nào, chỉ còn sót lại một tia tỉnh táo, mỗi tiếng đều đang run rẩy, "Là tớ chưa nói, tớ không biết nói như thế nào......"
Động d.ục kỳ của A biến O khác động d.ục kỳ của Omega bình thường, ức chế tề không có tác dụng, thuốc bác sĩ khai cũng chỉ có thể ức chế được cảm giác ở giai đoạn trước của động d.ục.
Giang Tri Hỏa còn đứt quãng nói gì đó, nhưng Nhan Mộ không nghe rõ một câu.
—— nghe không thấy.
Tuyến thể liền ở trước mắt, tin tức tố Omega không có che đậy gì, không kiêng nể gì ập vào hắn.
Năm giác quan mất khống chế, đại não như đóng băng lại, không thể nghĩ, không có phản ứng gì đối với chuyện khác.
Nhan Mộ nhớ tới ngày Giang Tri Hỏa vừa mới bắt đầu phân hóa lần thứ hai ở hẻm nhỏ.
Cũng là trạng thái này.
Hắn cho rằng chính mình tỉnh táo, nhưng thân thể, động tác thậm chí mỗi một chỗ mạch đập cùng hô hấp đều nói cho hắn, không đúng, mày không tỉnh táo, mày muốn đánh dấu Omega này.
—— là dễ cảm kỳ!
Máy sưởi trong phòng còn chưa mở, hai người đều chỉ mặc một bọ mỏng, vốn cảm thấy rét lạnh, nhưng bọn họ lại cảm thấy nóng, còn vô cùng oi bức.
Alpha ở dễ cảm kỳ rất nguy hiểm, Nhan Mộ biết rõ điểm này, mạnh mẽ bức bách chính mình dành ra chút tỉnh táo cuối cùng, đẩy Giang Tri Hỏa về phía trước: "Tiểu Chu, không được."
"Cái gì không được?!" Giang Tri Hỏa đã mê man, trong thân thể như sông cuộn biển gầm, khó chịu cả người, anh không nhịn được.
Vì thế Giang Tri Hỏa một tay đẩy Nhan Mộ ngã trên giường, nheo mắt lại, cực kỳ thống khổ lấy ra thứ ở dưới cùng tủ quần áo hai tuần trước chuẩn bị, ném ở trên người Nhan Mộ.
Bao nilon không buộc chặt, thứ bên trong xôn xao rơi rụng cả một giường.
Giang Tri Hỏa đã hoàn toàn hết sức, anh mặc kệ mình đem thân thể cho bản năng, trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, anh nghe thấy chính mình nói với Nhan Mộ: "Tớ cho cậu cắn tớ, đừng cắn tay."
Sau lại cụ thể đã xảy ra cái gì đã không nhớ rõ, động d.ục kỳ có thể cướp đoạt lý trí và ký ức con người.
Chỉ chừa một chút ấn tượng mơ hồ.
Đôi mắt ươn ướt, tầm nhìn mù mịt, đại não trống rỗng, giống cả màn hình TV trắng xóa bông tuyết, dày đặc, mỗi cm đều ở nóng cháy.
Ở giữa Giang Tri Hỏa có tỉnh một lần.
Mặt anh vùi vào trong gối.
Sau đó anh quay đầu lại, đèn đã tắt, xung quanh một mảnh tối om cho nên không thấy rõ vẻ mặt hắn nhưng cảm nhận được hô hấp rất nặng nề và nhìn đến Nhan ca cong lưng nắm lấy cổ tay anh, đường cong cơ bắp căng chặt ẩn hiện trong bóng tối.
......
Sáng hôm sau.
Giang Tri Hỏa mở mắt ra, nằm nghiêng, ngơ ngác nhìn chằm chằm bức rèm.
Ánh sáng bị che ở sau tấm rèm nhưng có một sợi theo kẽ hở xuyên vào.
Anh giữ nguyên tư thế này một hồi lâu.
Nguyên nhân chỉ là, anh, không thể động đậy mà thôi.
Phía sau, Mẹ!Nó! quá! Đau!!
Lậtt người thôi mà như xé rách cả người ——
Oát đờ??
Ngày hôm qua cũng không đau mấy mà??
Sao hiện tại đau thành như vậy??
Mẹ nó đau còn có thể hoãn lại??
Trên thực tế Giang Tri Hỏa đã hoàn toàn không nhớ rõ lúc sau còn từng xảy ra cái gì, eo đau chân mỏi phía sau đau, bình tĩnh một hồi, cảm thấy sau gáy cũng giật giật đau.
Anh sờ sờ sau cổ.
Tuyến thể thì không sao, nhưng một bên tuyến thể thì bị cắn ra một dấu răng, chảy ra một chút máu đã đông lại.
Giang Tri Hỏa: "......"
Tuyến thể cực kỳ yếu ớt, dễ bị Alpha cắn rách, có đôi khi răng nanh nhẹ nhàng chạm vào thôi là có thể để lại một lỗ hổng.
Nhưng làn da bên cạnh tuyến thể!! Nó chính là làn da bình thường!!
Làn da bình thường sao có thể dễ cắn rách như vậy!!
Để cắn ra dấu còn chảy cả máu thế này mẹ nó dùng lực mạnh đến mức nào chứ!!
Đồ khốn!!
1
Giang Tri Hỏa muốn đá Nhan Mộ một chân, nhưng mà anh vừa mới chuẩn bị xoay người, liền bị đau đớn phía sau truyền đến ép cho không thể không giữ eo nằm nghiêng lần nữa.
Giang Tri Hỏa: "......"
Tiếng động này đánh thức Nhan Mộ, mở to mắt xong phản ứng đầu tiên là quan tâm tình huống của Giang Tri Hỏa.
Nhan Mộ hỏi: "Cậu không sao chứ??"
"......" Giang Tri Hỏa sắc mặt âm trầm, "Có sao."
Nhan Mộ lập tức cầm thuốc mỡ trên tủ đầu giường, thật cẩn thận nhấc chăn lên.
Thuốc mỡ là chính Giang Tri Hỏa mua, đương nhiên biết cách sử dụng, nắp đã từng mở ra, hiển nhiên Nhan Mộ tối hôm qua đã dùng.
"......" Không còn mặt mũi, Giang Tri Hỏa bò trên giường vùi đầu vào gối, giả chết.
Nhan Mộ vén áo Giang Tri Hỏa lên, đắp ở trên eo, bỗng sửng sốt.
Lúc anh nằm bò, eo là cong xuống, trên eo hông thượng có vài dấu tay bị véo ra.
Nhan Mộ dời ánh mắt, không cho mình xem tiếp, bôi thuốc cho Giang Tri Hỏa: "Xin lỗi, tớ sai rồi."
Giọng nói rất nhẹ rất trầm, nghe rất ủy khuất, giống như trẻ con thừa nhận sai lầm.
Nhan học thần chủ động cúi đầu, giọng điệu mềm như bông, cả trái tim của Giang Tri Hỏa đều mềm theo.
Mới đây muốn đá Nhan Mộ chỉ là bởi vì hắn cắn rách cổ, không liên quan đến cái khác, hơn nữa đứng ở góc nhìn của thượng đế, Giang Tri Hỏa không phải không sai, thật là do anh không kịp thời nói cho Nhan Mộ, không nên để mình Nhan Mộ đội nồi.
Giọng nói truyền ra từ dưới gối: "Là tớ sai, tớ không nói sớm một chút cho cậu."
"Tớ sai, tớ không kiềm chế được." Nhan Mộ nói.
Giang Tri Hỏa: "Liên quan gì tới cậu? Là cái phân hóa lần thứ hai đáng chết này của tớ."
"Tại tớ." Nhan Mộ dừng một chút, "Lúc sau cậu đã hôn mê."
Cái gì? Hôn mê?!
Đờ mờ mạnh như vậy sao??
Đã hôn mê còn nhận sai làm đếch?!
Giang Tri Hỏa nghe xong câu này hạ chân: "Vậy khẳng định là cậu sai rồi, xin lỗi ông đi!"
......
Thuốc mỡ thật sự có chút tác dụng, đợi một lát phía sau không hề đau đớn, Giang Tri Hỏa rời giường rửa mặt, Nhan Mộ đã làm xong cơm sáng, không phải đi ra ngoài mua, tự chiên trứng, cắt nhỏ rau cần tây, một chén bạch quả vị ngọt.
Một bữa sáng mồng 1 đầu năm đủ tiêu chuẩn.
Nhan Mộ còn bỏ tấm đệm mềm lên chỗ Giang Tri Hỏa thường ngồi.
"......"
Giang Tri Hỏa nhìn mặt Nhan Mộ, vẻ mặt lạnh nhạt ném đệm mềm lên trên sô pha.
Cười chết.
Giang giáo bá tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, xx mà thôi, thuốc mỡ đều bôi, còn mẹ nó cần đệm mềm?!
Anh bình tĩnh ngồi vào trên ghế.
Hai giây sau, vẻ mặt cứng lại: "Nhan ca, lấy giúp tớ cái đệm lại đây."
"Ừ."
Giang Tri Hỏa nhìn thấy rõ khoé miệng Nhan Mộ nhếch lên lại nhanh thả xuống.
"Đừng cười! OOC rồi!" Giang Tri Hỏa nhắc nhở hắn.
"Được."
Nửa người dưới cứng đờ, không nhúc nhích ăn xong cơm sáng, Giang Tri Hỏa đứng hơn mười phút, Nhan Mộ khỏe re nên nhiệm vụ dọn phòng giao cho hắn, Giang Tri Hỏa ghé vào trên sô pha gọi bác sĩ.
xx đối với bác sĩ tới nói là một cách chữa độ.ng dục kỳ bình thường, đối với Giang Tri Hỏa mà nói không phải, bởi vậy bác sĩ không có trực tiếp hỏi Giang Tri Hỏa tình huống tối hôm qua, mà là từng câu dẫn dắt.
"Có phải toàn thân bủn rủn, mệt mỏi, ngực đau?"
"Có chút."
"Mồ hôi trộm? Ù tai? Hô hấp dồn dập?"
"Tối hôm qua có, hiện tại không có."
"Sau cổ còn nóng không?"
"Nóng, nhưng đỡ rất nhiều."
"Phát sốt?"
"Phải, sốt nhẹ, vừa mới đo, 37.5 độ."
Bác sĩ lại hỏi những mặt khác, Giang Tri Hỏa kỹ càng tỉ mỉ trả lời từng cái, sau khi bác sĩ ghi chép xong nói: "Theo miêu tả của cậu, tất cả bình thường, không cần lo lắng."
"Nhưng có một chuyện, đ.ộng dục kỳ của Omega bình thường khoảng ba đến bảy ngày, A biến O sẽ ngắn một chút, khoảng hai ngày, hai ngày này cậu trước không cần ra cửa, một ngày hai lần báo tình huống cho tôi, chờ hết sốt tới bệnh viện một chuyến."
Cúp điện thoại với bác sĩ, Nhan Mộ vừa lúc từ ban công đi vào, tiếng máy giặt kêu ong ong.
Nhan Mộ vừa thay một bộ khăn trải giường với chăn, ngày hôm qua bộ kia hoàn toàn làm dơ, dọn xong giường đệm và mặt đất, Nhan Mộ lại mở cửa sổ ra thông gió, xuống tầng vứt rác.
Bác sĩ từng dặn dò không được ra cửa, hai ngày nay Giang Tri Hỏa hoàn toàn ở trong nhà Nhan Mộ làm cá mặn, cái gì đều không cần động, chỉ phụ trách bò trên giường, bò trên sô pha.
Buổi sáng hôm sau triệu chứng động d.ục kỳ lại lần nữa xuất hiện, Nhan Mộ không nhịn được, hắn bình thường không có phản ứng với tin tức tố của Omega khác mà ngửi thấy của Giang Tri Hỏa, dễ cảm kỳ đều đến.
Lúc này ở ban ngày, đã có kinh nghiệm của lần đầu tiên hai người đều tỉnh táo rất nhiều, cảm giác khó tả khi chạm và làm hai người đều ngạc nhiên, nó quá thoải mái, ở trong một khắc mất đi tất cả cảm quan, chỉ đắm chìm vào nó.
Nguyên nhân chính là vì tỉnh táo, Giang Tri Hỏa có thể cảm nhận được dục. vọng bản năng khi thân là Alpha của Nhan Mộ —— hắn muốn đánh dấu.
Nhưng hắn không có, mỗi lần chạm vào gáy, đều sẽ dời đi, ngậm lấy làn da bên cạnh tuyến thể.
Nhan học thần trong dễ cảm kỳ vẫn giữ vững điểm mấu chốt của hắn.
—— lúc này nếu lại đánh dấu, là thật sự không có đường rút lui, rửa không sạch, cũng không có thể chậm rãi biến mất như lúc trước, Omega chỉ có thể ỷ lại Alpha này cả đời.
Lựa chọn này hẳn là giao cho Omega trạng thái bình thường, mà không phải Alpha trong dễ cảm kỳ.
Vì thế vết sẹo vừa mới kết vảy chưa đến một ngày lại một lần nữa bị cắn rách, dấu răng càng sâu.
......
Sau khi ăn xong cơm chiều, Giang Tri Hỏa ghé vào trên sô pha coi bù PickU101 cuối tuần.
Sân khấu công diễn đầu, Vân Tiểu Húc chọn một bài có tiết tấu nhanh, cùng tổ đều là đại lão, một người từng ra mắt, một người Vocal nổi tiếng, hai người là tiền bối trở lại, kinh nghiệm sân khấu phong phú, mà trainee Vân Tiểu Húc ở bên trong vậy mà không chút nào kém cỏi.
Động tác ending cậu cong khóe môi cười với màn hình, thần thái vẻ mặt đều rất thu hút, làn đạn chạy qua một mảnh "A a a".
Bảng xếp hạng cuối tuần cũng công bố, thứ tự của Vân Tiểu Húc lại bay lên vài hạng, càng tới gần vị trí ra mắt.
Từ trước đến nay khi xem tiết mục tuyển idol Giang Tri Hỏa đều sẽ mở làn đạn, dù sao cũng không biết mặt tất cả, xem làn đạn ném đá là một loại lạc thú.
Mỗi một tờ xếp hạng sẽ dừng lại mười mấy giây, Giang Tri Hỏa lười tắt, vừa đúng lúc này Nhan Mộ cắt trái cây xong bưng lại đây, Giang Tri Hỏa tùy tay nhét miếng táo trong miệng, khi nghiêng đầu xem màn hình, quét đến mấy làn đạn gây hấn.
【 không phải chứ, Vân Tiểu Húc thế mà còn có thể vượt được anh nhà tôi?? 】
【 loại người có lịch sử đen này còn có thể tham gia tuyển idol? Còn xếp hạng đằng trước như vậy? Các fan đều mù sao? 】
【 thật sự coi nhan trị là chính nghĩa, ngũ quan là tam quan à? 】
( Còn có một đoạn ngắn khác)
Làn đạn chợt lóe mà qua, số lượng không nhiều lắm, thoạt nhìn giống như cùng một người đăng, bị bao phủ ở trong đại quân thổ bát thử( hét lớn).
+
Giang Tri Hỏa để ý, lại thuận tay ăn khối dưa Hami, thuận miệng hỏi: "Lịch sử đen? Vân Tiểu Húc có lịch sử đen? Nhan ca biết không?"
Nhan Mộ lắc đầu.
Từ sau khi dọn đi, hắn cũng không lại để ý Vân Tiểu Húc.
Đang nói chuyện, Nhan Mộ lấy ra nhiệt kế ở một bên, chạm vào mu bàn tay Giang Tri Hỏa "Tích" một tiếng.
36 độ 3.
"Hết sốt rồi."