—— là yêu đương.
Nhan Mộ vừa bình luận câu này, diễn đàn như nổ tung lên.
Là yêu đương!
Còn có thể yêu đương với ai!
Đây là thiệp ship CP của ai với ai!!
Chứng tỏ chuyện gì!!
Chứng tỏ CP chúng ta ship đã trở thành sự thật!!!
A a a ôi mẹ ơi!!!
Thiệp liên tục gia tăng bình luận mới, một phút không đã phút làm mới đã biến hai ba trang, cả màn hình đều là "A a a a a a a", như không phải thiệp CP, mà là chỗ tập kết mấy con chồn hét.
Lầu 2001: Trời ụ! CP tui ship thật sự ở bên nhau rồi!!
Lầu 2002: Quá xứng quá xứng quá xứng, theo dõi thiệp này lâu như vậy cuối cùng cũng có thể đợi được đoạn kết!!
Lầu 2010: Chỉ có đôi này mới dám yêu đương cao điệu như này đúng không!! Hâm mộ quá hâm mộ quá!
Lầu 2011: Lực lượng tình yêu í mà, gần đây lấy mắt thường cũng có thể thấy thành quả của giáo bá sau khi cải tà quy chính, chỉ có học thần mới có thể có loại năng lực này!
Lầu 2012: Cùng nhau tiến bộ, đây mới là tình yêu a a a a!! Ái ái!! Về sau xin hãy tiếp tục nỗ lực nhé giáo bá!!
Lầu 2013: Hu hu hu sao tui có chút muốn khóc thế này, bọn họ ngọt quá, thật sự quá ngọt, Alpha, Omega, lại đẹp trai, một người vì người khác nỗ lực tiến bộ, quá ngọt hu hu hu, vì saotui cảm thấy hạnh phúc như dị!!
Giang Tri Hỏa lướt nhìn mấy lầu, còn chưa kịp nhìn hết, Nhan Mộ gọi tới, ống nghe truyền đến tiếng Nhan Mộ trầm thấp lại dễ nghe: "Tớ sai rồi, không chờ cậu trả lời."
Giang Tri Hỏa cười, Nhan Mộ có đôi khi cũng rất ấu trĩ, anh chỉ mới vòng vèo công khai một cái, Nhan Mộ trực tiếp đem làm diễn đàn nổ bùm.
"Làm sao bây giờ, diễn đàn càng điên rồi, đều không kịp load."
Nhan Mộ nghĩ nghĩ: "Hoặc là tớ đi xóa thiệp đi."
Giang Tri Hỏa: "?"
Giang Tri Hỏa lập tức kịp phản ứng lại, hỏi: "Cậu có thể xóa thiệp hả? Vậy vì sao ngay từ đầu không xóa?"
Đoạn thời gian đó thiệp CP cứ nổi lên, chủ lầu cứ đoán lung tung đoán, người phía dưới cũng ship lung tung, làm Giang Tri Hỏa xem đến đỏ mặt tim đập, thiếu chút nữa liền tin.
Đến nỗi vì sao không xóa, Giang Tri Hỏa đương nhiên biết, từ khi đó liền muốn tán anh, vì sao muốn xóa?
Ở cạnh Nhan ca lâu như vậy, quan sát lâu như vậy, dù có hành động gì anh đều có thể đoán được bước tiếp theo hắn muốn làm gì.
—— Nhan học thần mặt ngoài lạnh nhạt, trên thực tế nếu mà điên lên đều cao điệu hơn hẳn ai khác.
Nhan Mộ ho khan một tiếng, nói không nên lời, dứt khoát không nói.
"Vì sao thế?" Giang Tri Hỏa lại lặp lại một lần, cố ý kéo dài âm cuối, giọng điệu vu vơ không thèm để ý, "Nhan ca nếu cậu không nói e rằng cuộc gọi này không tắt được rồi."
Những lời này mà đóng cửa lại ở trong phòng, dù có xấu hổ hơn Nhan Mộ đều có thể nói ra, lại đã nói với Giang Tri Hỏa rất nhiều lần, nhưng trên xe còn nhiều người, Nhan học thần ngượng ngùng.
Hắn thở dài, xin tha: "Tha tớ, tiểu Chu."
Xe đi thêm một giờ, lại đi ăn xong cơm chiều, khi Nhan Mộ đến trường học tiết tự học buổi tối đã trôi qua một nửa.
Đêm nay lớp 1 là do giáo viên vật lý trực, tiết 1 làm một bài kiểm tra, tiết 2 chữa đề, Giang Tri Hỏa vừa nghe vừa lén làm đề khác.
Tới gần cuối kỳ, đề của các môn càng ngày càng nhiều, nếu xin nghỉ một ngày sẽ có một đống đề thi.
Không kịp làm xong bài tập ở nhà, thời gian đi học cũng không đủ, chỉ có thể ở tiết tự học buổi tối bù, thầy cũng bất đắc dĩ, học sinh cũng bất đắc dĩ, hết cách, chỉ có thể hiểu cho nhau, các học bá khác trên bàn cũng có đề khác, trên tay hai cây bút một đen một đỏ, gặp câu sai đề mới đổi bút sửa.
Trong tiết tự học buổi tối hành lang yên tĩnh, Nhan Mộ nhẹ nhàng tới, không khiến cho những người khác chú ý.
Giải đề mệt mỏi, Giang Tri Hỏa quyết định nghỉ ngơi một phút, xoay bút chơi, nhếch lên một bên chân ghế ngả người ra sau.
Còn muốn ăn vụng miếng bánh quy nhỏ.
Còn chưa kịp vói tay vào trong hộc bàn, Giang Tri Hỏa liền nhìn đến Nhan Mộ ngoài cửa sổ, ghế chân "Lạch cạch" một tiếng hạ xuống.
Một ngày không gặp Nhan ca, Giang Tri Hỏa căn bản không chờ được, cúi đầu nhắn tin: Nhan ca cậu về rồi!
Nhan Mộ: Ừ, đến nhìn cậu một cái, cậu cứ nghe tiếp đi.
Giang Tri Hỏa: Nhìn một cái, cậu về lớp à?
Sau khi nhắn xong, liền hiện lên màn hình "Đối phương đang nhập......", Nhưng đợi mãi không có tin nhắn gửi đến, Nhan Mộ còn đứng ở ngoài cửa sổ, ánh sáng màn hình hắt trên mặt hắn.
Giang Tri Hỏa:?
Sau đó Nhan Mộ mới trả lời: Không muốn về.
Nhan Mộ: Ai dà.
Giang Tri Hỏa không nhịn được nhếch miệng.
Nhan ca lại ngọt lại dính người, ngẫu nhiên OOC, ngoan quá đi.
Hai người cách cửa số nhìn nhau, Giang Tri Hỏa cúi đầu gõ chữ: Tan học tớ qua đó tìm cậu.
Nhan Mộ vừa mới đi, chưa quá nửa phút, Giang Tri Hỏa lại nhắn.
Giang Tri Hỏa: A a a a vì sao còn chưa tan học?
Thật vất vả nhịn đến tan học, khi Giang Tri Hỏa đi sang lớp 4 tìm Nhan Mộ lại nghe nữ sinh ngồi bàn đầu nói học thần bị gọi vào văn phòng.
Khi nói chuyện ánh mắt cô bắn thẳng đến Giang Tri Hỏa, ý cười không giấu được.
Giang Tri Hỏa móc viên kẹo trong túi, là tiết trước Thường Lạc cho anh.
"Cậu ăn kẹo đi, cứ nhìn tôi như thế ngại chết." Giang Tri Hỏa nói.
"Ngại quá." Cô nhận kẹo, "Cố lên Hỏa ca, cố gắng học tập mỗi ngày hướng về phía trước!"
"Tất nhiên rồi." Giang Tri Hỏa trả lời xong liền đi văn phòng, chờ không được, chính Giang Tri Hỏa đều không nghĩ ra vì sao lại kích động như vậy.
Nhan Mộ bị kêu đi, hỏi chuyện liên quan đến thi đua, lại bị dặn dò những việc cần chú ý cuộc thi đua cấp quốc gia mới được thả từ văn phòng ra, vừa đi ra liền nhìn đến Giang Tri Hỏa chờ ở cửa, dựa vào ven tường, chân dài hơi cong, đi đến búng tay một cái trước mặt Nhan Mộ.
Thật ra chỉ là một ngày không gặp mà thôi, vẫn thường xuyên nhắn tin WeChat, nhưng Giang Tri Hỏa nhìn đến Nhan Mộ vẫn rất hưng phấn.
Trên đường về được Nhan ca nắm tay, ngửi được tin tức tố của Nhan càng là như thế, sau cổ không chịu khống chế mà bắt đầu nóng lên, người trước mắt phảng phất thêm filter.
Đại khái là nhớ người điên rồi.
Thói quen bên người có người, tối hôm qua ngủ một mình đều ngủ không được.
Mới vừa vào cửa, Giang Tri Hỏa liền đè Nhan Mộ sau cửa ngửa đầu hôn môi.
Balo trên trên vai trượt xuống dưới khuỷu tay, Giang Tri Hỏa ngại vướng trực tiếp ném đến trên mặt đất, hai tay đều ôm cổ Nhan Mộ. Nhan Mộ đáp lại anh, để tay ở trên eo, chạm vào xương cột sống, lướt theo từng đốt, cuối cùng ngón tay nhẹ cắm vào trong tóc, ấn mạnh về phía trước.
Đều là 18 tuổi xuân xanh, hai người đều không khống chế được.
Tin tức tố Alpha vờn quanh, dễ ngửi lại thoải mái, sau cổ càng ngày càng nóng, nhưng Giang Tri Hỏa không để ý, những lúc như này đều nóng, anh cơ hồ nổi điên mê luyến cổ tin tức tố này, hôn môi, hôn gương mặt, hôn vành tai.
Trong khoảng thời gian ở chung này, bọn họ cũng chưa vượt qua, nhiều nhất là hôn môi, hôn xong hai người đắp chung chăn ngủ, dù phản ứng lớn bao nhiêu đều chịu đựng, ai cũng không nhắc tới.
Nhưng lần này không biết sao trở nên một phát không thể quay lại.
Giang Tri Hỏa phá lệ chủ động, hôn lên hầu kết, lại cúi đầu vùi vào cổ Nhan Mộ. Không thể hoãn lại hô hấp, tin tức tố dây dưa, mùi rượu cùng mùi mưa móc quậy với nhau.
Nhan Mộ đang chạm vào anh.
Không biết sao lại đột nhiên bị chạm vào, chờ phản ứng lại đây đã không thu tay được.
Hỏa ca vẫn rất sĩ diện, cục diện đã như vậy còn cắn chặt môi không chịu phát ra một tiếng, hô hấp càng lâu càng thô, càng lâu càng trầm, ở một lúc nào đó không kiềm chế được cắn một ngụm ở xương quai xanh Nhan Mộ.
Qua đi để lại một dấu răng, rất đau, Nhan Mộ "Hít" một tiếng, Giang Tri Hỏa không cắn nữa, hơi thở nóng bỏng phất ở trên cổ.
Thân thể run lên một chút, Giang Tri Hỏa ngẩng đầu, ánh mắt lung tung rối loạn, trong đó tất cả đều là mê mang, đuôi mắt ép xuống, nhiễm một tầng đỏ ửng.
Trong mắt còn có một tầng hơi nước.
Trong tin tức tố của cả hai lẫn lộn một chút mùi vị ái muội không thể nói.
Sau khi ngửi được tin tức tố của Nhan ca, anh liền không nhịn được muốn chạm vào hắn, hoặc là muốn được hắn chạm vào.
Giang Tri Hỏa như ngây ngốc, cúi đầu dựa vào trên vai Nhan Mộ, không chịu cho hắn xem mặt mình.
Hai người tim đập ập vào cùng nhau, hơi thở dồn dập không đều.
Hơn nửa ngày Giang Tri Hỏa mới hoãn lại, lấy khăn giấy lau khô thứ dính trên tay, trên người Nhan Mộ, đẩy hắn đi tắm rửa trước.
Giang Tri Hỏa nằm trên giường, cánh tay che ở trước mắt.
Nhan Mộ lúc này phá lệ tắm lâu, khẳng định đã qua nửa giờ, Giang Tri Hỏa nghe tiếng nước ngoài cửa truyền đến, lại nghĩ tới cảm nhận lúc nãy, mặt nóng bừng, lỗ tai cũng đỏ.
Là thoải mái.
Mấu chốt là, quá thoải mái.
Không biết nên nghĩ gì tiếp, Giang Tri Hỏa đơn giản nhắm mắt lại, thả lỏng. Mới tiết ra một lần, nhiệt lượng tỏa ra tương đương với chạy một lần 800 m, có chút mỏi mệt, Nhan Mộ tắm rửa lâu quá, chờ hắn ra, Giang Tri Hỏa đã mơ màng sắp ngủ.
Nhưng anh không có ngủ, anh nghe được tiếng bước chân đi vào phòng, ngửi được mùi sữa tắm, sau đó nghe được Nhan Mộ nói với anh.
Hơi thở nóng hầm hập ở bên tai.
"Nhớ cậu, Tiểu Chu."