Hiện tại phiền toái lớn nhất chính là làm thế nào giúp quái vật tháo xích sắt ra. Sở Tu căng da đầu thò lại gần kiểm tra, quả nhiên quái vật không công kích cô, cô rút đao ra thử, xích sắt rất kiên cố, chém một đao xuống ngoại trừ một vài tia lửa nhỏ bắn ra thì cái gì cũng không thấy.
Nói cách khác, không thể nào cắt nó bằng dao được.
Ngẫm lại cũng phải, nếu cô gái kia muốn nhốt quái vật lại, sẽ không có khả năng mở ra rất dễ dàng, có lẽ thật sự phải đi tìm chìa khóa mới được.
“Anh có thể giúp chúng tôi dẫn dắt cô gái kia đi ra chỗ khác được không? Tôi đi tìm chìa khóa.”
“Có thể.” Quái vật gật đầu: “Nhưng mà thời gian có hạn, ngươi nhất định phải chú ý.”
Anh xé một miếng da trên người mình đưa cho Sở Tu: “Không biết ngươi có mấy người bạn, một miếng này hẳn là đủ rồi, phân chia ra rồi dán ở trên cổ tay, có thể cho các ngươi có độ tỉnh táo lớn nhất.”
Sở Tu nhạy bén nhận thấy được, quái vật muốn vận dụng át chủ bài của mình. Suy nghĩ kỹ thì cũng đúng, kỳ thật anh ta là một người đàn ông rất rất thông minh, bị nhốt ở nơi này lâu như vậy, nếu anh ta không thể lấy ra bất cứ thứ gì thì… Chỉ sợ dù cho có người chặt đứt xích sắt, anh ta cũng không thể đào tẩu.
“Ngươi đi đi, ba phút sau, ta sẽ dẫn dắt nàng rời khỏi.”
Sở Tu nhận lấy miếng da, chia thành bốn miếng, sau đó ra khỏi nơi này. Mãi cho đến lối vào, trên đỉnh đầu chính là khối đá, sau khi mở ra là có thể đi ra ngay.
Nhưng mà cô không dám động, chỉ mở ra một khe hở nho nhỏ.
Khe hở vừa mở ra, đã có máu tươi chảy xuống, thiếu chút nữa cô hít thở không thông, bởi cô gái kia ở trước mặt cô, cách cô cũng chỉ nửa mét, Sở Tu ở bên trong lò sưởi, cô gái kia thì ở bên ngoài lò sưởi.
Trên mặt đất có mấy cổ thi thể còn tươi rói, bởi vì bị chặt thành nhiều miếng cho nên không nhìn ra được bộ dạng ban đầu, nhưng mà ngẫm lại cũng biết, phỏng chừng là những người đi vào cùng với cô rồi.
Cô cẩn thận quan sát một chút, xem quần áo thì cũng không giống người cô quen, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sở Tu không dám động, từ khe hở nho nhỏ quan sát bên ngoài, cô gái vẫn luôn ở bận rộn, đem những phần cơ thể bị cắt đứt chân tay đi phơi khô, bởi vậy cũng không phát hiện ở phía dưới còn có một Sở Tu đang âm thầm quan sát.
Sở Tu an tĩnh đợi một hồi, đại khái cũng khoảng hai phút, đột nhiên vang lên một tiếng hô rất kỳ quái, sắc mặt cô gái lập tức thay đổi, cô ta vứt bỏ những phần thi thể đó, nhanh chóng đi đến cửa.
Trong lúc cô ta đi ra ngoài, Sở Tu cũng đã đi ra, chạy ra bên ngoài, đồng đội cô hẳn là đều ở gần đây, bởi vì lúc nãy Sở Tu đã từng nói, sau khi đã an toàn rồi thì đều phải lại gần nhà, cho nên chỉ cần bọn họ còn sống, nhất định sẽ đi lại đây.
Ngay cả khi lúc này có khả năng vị trí ngô nhà đã biến đổi, nhưng bọn họ sẽ nỗ lực đi tìm.
Sở Tu vừa ra cửa, bắt đầu liều mạng kêu, rốt cuộc thời gian đã không đủ, có thể tiết kiệm một giây thì tiết kiệm một giây. Quả nhiên Úc Thời Dịch ở gần đây, hai người nhanh chóng hội hợp.
“Hai người kia đâu?” Sở Tu nhanh chóng hỏi.
“Chu Thanh phụ trách canh gác, không ở chung với tôi, sau khi trở về tôi cũng không có tìm được cậu ta.” Úc Thời Dịch rũ mắt xuống, không có nói cô gái kai.
Trong lòng Sở Tu có dự cảm không lành.
Anh do dự một chút sau đó nói: "Lúc ấy cô ấy quá mức sốt ruột, chạy lầm đường, không đi cùng cùng con đường với tôi, tôi quay lại đi tìm cô ấy, sau đó nhìn thấy…”
Sở Tu trầm mặc một chút, nhanh chóng nói: “Tôi tìm được cửa ra, hiện tại còn cần những thứ khác. Vào nhà đi, lập tức đi vào, tôi đi tìm chìa khóa, anh canh gác ở cửa, thấy Chu Thanh thì kêu cậu ta!”
Sở Tu đưa cho anh một miếng da quái vật, để anh dán lên cổ tay, sau đó hai người nhanh chóng đi vào nhà.
Sở Tu ở điên cuồng lục lọi, mỗi một tấc đều không buông tha, muốn tìm ra chìa khóa. Úc Thời Dịch ở cửa ngây người trong chốc lát, đột nhiên nói một câu: “Hình như tôi nhìn thấy Chu Thanh.”
“Cái gì?” Sở Tu không có nghe rõ, cô buông đồ vật trong tay. Mới vừa đi tới cửa đã thấy Úc Thời Dịch khiêng Chu Thanh vào. Trạng thái của Chu Thanh không tốt lắm, đồng tử có chút tan rã, trên mặt đỏ bừng, giương nanh múa vuốt giãy giụa trên vai Úc Thời Dịch.
“Đây là sao vậy?”
“Không biết nữa, tôi nhìn đến cậu ta muốn leo lên đầu tường, nên chạy nhanh lại mang cậu ta về đây.” Úc Thời Dịch cũng rất mệt mỏi, rốt cuộc Chu Thanh chính là chàng trai đã trưởng thành, còn ở nơi đó không ngừng giãy giụa.
Sở Tu nghĩ nghĩ, cầm một miếng da dán lên cổ tay Chu Thanh, quả nhiên lúc ấy đã thấy hiệu quả ngay, ánh mắt Chu Thanh dần dần trở nên tỉnh táo, một bộ dáng ngây thơ mờ mịt: “Sao… Sao lại thế này?”
“Tôi đã biết đại khái rồi, nhưng mà bây giờ không phải là lúc nói cái này, lập tức tìm chìa khóa đi, thời gian của chúng ta không còn nhiều đâu!” Sau khi Sở Tu thấy có cậu ta đã ổn rồi, gạt bỏ cậu ta qua một bên, tiếp tục đi tìm kiếm.
“Chìa khóa gì vậy?” Hai người còn chưa rõ lắm đâu.
“Thật ra tôi cũng không biết, nhưng tôi cảm thấy có lẽ chỉ có 1 cái chìa khóa thôi, chỉ cần tìm thấy chìa khóa thì lấy lại đây đi.” Sở Tu cũng không ngẩng đầu lên nói: “Thời gian của chúng ta không nhiều đâu, nhanh lên!”
Mọi người lăn qua lộn lại tìm vài lần, chỉ là căn bản không tìm được cái gì gọi là chìa khóa. Bọn họ càng tìm càng sốt ruột, càng tìm càng sốt ruột, bởi vì tùy thời đều có khả năng xuất hiện biến cố.
Úc Thời Dịch tìm một nửa, hình như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, đi nhanh tới lò sưởi, những thi thể vẫn còn ở trên mặt đất, anh tìm kiếm trêm thi thể, những chỗ có túi đều tìm một lần, cuối cùng quả nhiên tìm thấy chìa khóa.
Chìa khóa này không giống chìa khóa ngày thường bọn họ hay dùng, là màu bạc, phía trên trên điêu khắc hoa văn kỳ quái.
“Là cái này à?” Úc Thời Dịch nâng lòng bàn tay đẫm máu tử thi lên, cao giọng hỏi.
“Chắc là nó! Đi, đi xuống!” Sở Tu nhanh chóng chạy lại, kéo ra phiến đá trong lò sưởi ra, Chu Thanh đi chậm nhất, cho nên bị nhét vào trước, Úc Thời Dịch cầm chìa khóa là người đi xuống thứ hai.
Vào lúc Sở Tu tiến vào, đã nghe được tiếng mở cửa, chắc chắn là cô gái kia đã phát hiện có gì đó không thích hợp nên vội vàng quay trở lại.
Thời gian của bọn họ không còn nhiều, phải nhay chóng chạy đi.
Sở Tu chịu mạo hiểm cũng là có nguyên nhân, bọn họ cách cửa ra rất gần, cùng lắm thì chui một đầu vào, nhanh chóng chạy thoát.
Quả nhiên, rất nhanh cô gái kia đã đuổi vào theo, vẻ mặt cô ta vô cùng dữ tợn, vốn dĩ là một gương mặt rất xinh đẹp, đều bởi vì dữ tợn mà có vẻ hơi vặn vẹo.
“Các ngươi chọc giận ta!” Cô ta lớn tiếng rít gào, điên cuồng chạy tới Sở Tu, Sở Tu còn chạy ở sau cùng, không nghĩ tới tốc độ cô gái này lại nhanh như vậy, khoảng cách bọn họ đang kéo gần từng chút một.
“ Úc Thời Dịch, tận cùng bên trong đó có một quái vật! Ném chìa khóa cho anh ta!”
Sở Tu cao giọng nói. Với tốc độ này của cô ta, bọn họ ai cũng không chạy thoát được, chắc có lẽ là còn chưa tới hồ nước đã bị chém té xuống đất.
Dao nhọn trong tay cô gái kia không biết có phải dùng để giết heo hay không, sau khi đuổi tới thì đâm Sở Tu vài đao, như vậy thì chạy trốn cũng vô dụng, sẽ chết mất.
Sở Tu quay lại chặn một chút, cô gái kia thoạt nhìn gầy yếu, nhưng sức lực lại vô cùng kinh người. Sau khi Sở Tu gia tăng thể chất cũng coi như là sức lực khá lớn. Khi tiếp được một đao kia, cả người đều văng ra ngoài, phịch một tiếng đập vào vách tường.
Cô cảm thấy nội tạng của mình đều bị thương hết rồi, bởi vì lúc này cô muốn nôn ra máu...
“Đừng quay đầu lại, mau đi đi! Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!” Sở Tu cao giọng nói: “Tôi còn có thể kiên trì thêm một chút!”
Phanh, đao kia lại chém lại đây, Sở Tu lăn trên mặt đất vài vòng giống như hồ lô, miễn cưỡng trốn tránh, nhưng mà cô rất rõ mình kiên trì không được bao lâu. Cứ như vậy thì nhiều nhất cũng chỉ vài phút, cô sẽ bị chém chết, có lẽ đến cặn cũng không còn thừa.
Hiện tại chỉ có thể hy vọng tốc độ Úc Thời Dịch có thể nhanh một chút…
Sở Tu hoàn toàn không phải đối thủ của cô gái kia, chật vật trốn tránh, ngẫu nhiên tránh không khỏi sẽ phải chống đỡ một chút, chỉ một chút thôi đã khiến cho cô có một loại cảm giác cánh tay mình sắp bị chặt đứt.
Phía sau lưng nóng rát, có thể là do bị vấp ngã, bị đá nhọn và những thứ tương tự làm xước, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt, ở trong nháy mắt con đao vừa lúc chém lại đây, đôi tay cô đã tê dại, nhưng vẫn mạnh mẽ lại chặn đao lại.
Vào lúc chặn lại, Sở Tu kinh ngạc phát hiện, lần này dường như đã nhẹ nhàng hơn một ít so với lần trước!
Ồ, đúng vậy, lúc trước cô đã đạt được một năng lực đặt biệt là adrenalin, lúc bị thương thì thể chất với lực lượng đều sẽ tăng lên, hơn nữa vết thương sẽ khôi phục tương đối nanh.
Dựa vào cái này, Sở Tu lại kiên trì một hồi, nhưng mà nói thật, Boss trong trò chơi chạy trốn thật sự là quá mạnh rồi, cô sắp kiên trì không nổi nữa.
Càng khiến người ta ngoài ý muốn chính là, thêm một lần va chạm nữa, đao của cô phát ra một tiếng thảm thiết, ngay sau đó bị đứt rời, nửa lưỡi đao bị đắt vù vù một tiếng, dích chặt ở trên vách tường.
Ngay khi thanh đao vừa đứt, da đầu Sở Tu tê dại, bởi vì cô biết, giây tiếp theo thứ bị đứt chính là đầu của cô! Đầu không cứng rắn như đao, bị đứt chỉ cần không đến một giây!
Lúc Sở Tu đánh nhau đã rèn luyện được năng lực phản ứng cứu cô một mạng, đầu cô đầu dùng sức nghiênh về một bên, ngay sau đó con dao giết heo kia đã chém vào bả vai cô.
Cô gái kia cầm dao với gương mặt dữ tợn, dùng sức đề con dao giết heo đi xuống, tựa hồ chuẩn bị một đao chém cô thành hai nửa, máu tươi tràn ra rất nhanh, đao khảm vào xương cốt, vô cùng đau đớn.
Cả trán Sở Tu đều là mồ hôi lạnh, dùng sức nắm lấy cổ tay cô ta, giằng co với cô ta, nhưng mà sức lực của cô vẫn kém hơn loại quái vật này, dao giết heo từ xương bả vai chém đi vào từng chút một.
Cô ta muốn chặt bỏ đầu và bả vai của cô.