Phó Kỳ Hâm rốt cuộc cũng chọn trúng hai quyển, ở thư viện trường học, tìm được thể loại sách thế này đúng là rất khó. Cậu bước chân vào trong lớp, ánh mắt dè dặt cẩn thận từng chút một. Beta trong lớp cậu chiếm đa số, họ hầu như đều rất ghét cái thân phận vị hôn thê của cậu. Phó Kỳ Hâm cố gắng không để tâm, chỉ ngồi xuống bàn mới thở dài.
"Quân Phàm, cậu... cậu thích một Omega thế nào? Hay là nói, Alpha các cậu thích Omega thế nào?"
Dữ Quân Phàm là Alpha, so về thành tích, địa vị, tài mạo đều là một chín một mười so với Dư Niên. Hỏi chút thông tin từ anh ta cũng không tồi, biết đâu có thể thu thập được gì đó có ích.
Dữ Quân Phàm bị hỏi một câu đột ngột làm anh có chút giật mình. Một Omega xinh đẹp, đáng yêu ở ngay trước mặt, anh nói thích những Omega như cậu có được không?
"Người khác thì tôi không biết, nhưng tôi... tôi thích đáng yêu một chút..."
Đứng trước mắt người mình thích để nói ra câu này, Dữ Quân Phàm cũng ngượng chín cả mặt. Phó Kỳ Hâm sao đột nhiên lại hỏi như thế?
"Đáng yêu à. Cậu xem, tôi có đáng yêu không?"
"Đáng... đáng yêu..."
Dữ Quân Phàm lắp bắp nói. Suýt chút nữa nói luôn cái câu tôi thích cậu ra ngoài. Phó Kỳ Hâm thực sự rất đáng yêu, nếu không phải cậu là vị hôn thê của Dư Niên, Dữ Quân Phàm sớm đã bắt về làm vợ!
Phó Kỳ Hâm chậc miệng.
"Nhưng sao Dư Niên vẫn không thích tôi?"
Sắc mặt của Dữ Quân Phàm đột ngột thay đổi khi nghe đến hai chữ Dư Niên từ Phó Kỳ Hâm. Anh vẫn không thể hiểu nổi, Dư Niên lạnh nhạt, thậm chí còn chẳng thèm quan tâm cậu, nhưng tại sao cậu lại cứ thích hắn ta như vậy?
"Kỳ Hâm, cậu ta không xứng..."
"Chúng ta vào tiết học thôi."
Cô Hoa đột ngột từ bên ngoài vào trong, giữ trật tự lớp. Phó Kỳ Hâm vẫn lắng nghe, nhưng anh lại không còn cách nào để nói ra, chỉ đành giấu kín sự tức giận ấy vào trong lòng.
Xuyên suốt buổi học, Phó Kỳ Hâm chỉ lén đọc những cuốn tiểu thuyết não tàn, quyết tìm cho bằng được phương pháp để công lược Dư Niên mỏ hỗn. Chỉ là đọc đến quyển thứ hai rồi, Phó Kỳ Hâm vẫn không tìm được ra nhân vật có cái nết thiếu đòn giống Dư Niên, cậu không khỏi cảm thán.
"Chậc chậc, tác giả của cái bộ "Cuồng chiếm hữu" này có chấp niệm gì về mỏ hỗn à? Dư Niên chắc chắn là nhân vật độc nhất mang cái nết khó ưa ấy, thật giận tác giả!"
Tiết học rốt cuộc cũng trôi qua, Phó Kỳ Hâm mới học được mấy chiêu công lược của nam trà xanh trong truyện, không biết áp dụng rồi sẽ ra sao. Cậu vốn dĩ định đi tìm Dư Niên, nhưng nhớ lại bản hợp đồng vẫn còn đựng trong cặp liền suy nghĩ lại.
"001, làm cách nào để tôi gặp Dư Niên một cách tình cờ đây?"
"001 là hệ thống, không phải chuyên gia tình cảm. Người chơi hãy tự nỗ lực, cố lên!"
Cố lên cố lên, hệ thống này đúng là dỏm, chẳng đưa ra được lời khuyên bổ ích gì, chỉ biết lặp đi lặp lại đúng một câu. Phó Kỳ Hâm thở dài, xem ra phải tự dựa vào cái đầu nhỏ này.
"Này Omega, đi một mình à? Dư Niên đâu?"
Một đám cả Alpha và Beta không biết từ đâu chạy tới chặn đường Phó Kỳ Hâm. Có ba người là bạn học cùng lớp, họ đều là một trong số những kẻ đã đẩy cậu xuống nước. Phó Kỳ Hâm lùi lại phía sau, cố gắng đưa mắt tìm người.
"Tìm ai thế, tìm Dư Niên à?"
"Hahaha, tên Alpha thượng đẳng đó không quan tâm cậu đâu. Cũng lạ thật, cậu là Omega duy nhất trong lớp này, không những không được bảo vệ, còn bị hắn ta lạnh nhạt. Vậy mà cậu vẫn như một con chó đi theo sau hắn?"
"Im miệng đi! Tôi không phải chó!"
"Ồ ồ, bình thường cậy nửa lời cũng không nói, hôm nay lại dám phản kháng à?"
Quách Đình nhếch miệng cười, lấy tay đẩy cậu ngã xuống dưới đất. Đúng lúc Dư Niên đi ngang qua, Phó Kỳ Hâm như bắt được tia hy vọng. Cậu định gọi tên hắn, nhưng sực nhớ đến bản hợp đồng lại nuốt chữ vào trong. Rốt cuộc, Dư Niên vẫn lẳng lặng mà lướt qua như người dưng nước lã.
Đám Beta vừa có chút run sợ bây giờ đã cười như được mùa, bọn chúng chế nhạo trên nỗi đau của cậu, chế nhạo vì một Omega vốn dĩ cần được bảo vệ lại chịu bao sự lạnh nhạt, khinh thường.
"Người chơi chú ý, hảo cảm của nam chủ -10."
Phó Kỳ Hâm siết chặt tay tức giận, cậu ra đứng lên, ném cho đám người trước mặt một ánh mắt sắc lạnh như đá, sau đó im lặng rời đi. Đám Beta nhìn cũng đến ngơ cả người, chưa bao giờ bọn chúng nhìn thấy bộ dạng này của cậu.
Trịnh Đình Huân - một Alpha cấp thấp nhất nhìn theo bóng lưng nhỏ ấy rời đi, trong lòng bỗng khơi dậy sự hứng thú. Đám đàn em định chạy đến kiếm chuyện liền bị hắn chặn lại.
"Này, đủ rồi đấy."
"Anh Huân, nó dám lườm chúng ta!"
Hắn cười hắt: "Không nhìn ra, tên Omega này cũng thú vị đấy chứ."
Tiết tiếp theo là thể dục tự do. Phó Kỳ Hâm vừa bị bắt nạt nên tâm trạng cũng tệ hơn hẳn. Tệ nhất là việc Dư Niên cho dù đi qua cũng không thèm nhìn lấy cậu một cái. Vị hôn thê cái thân phận này chỉ đem lại sự nhục nhã, có cũng như không!
"Kỳ Hâm, cậu mệt à?" Dữ Quân Phàm vẫn đều đặn quan tâm.
Cậu lắc lắc đầu, chỉ là thấy có chút tủi thân với tức giận.
"Vậy hay là tôi xin cho cậu nghỉ tiết này? Hôm nay chúng ta học cùng lớp 1-A, khá đông đúc nên cậu cũng nên nghỉ ngơi."
"Học cùng lớp 1-A?"
Phó Kỳ Hâm chợt nhớ, lớp 1-A là lớp của Dư Niên, cũng tức là tiết này, cậu sẽ có hội được gặp mặt hắn, mấy chiêu thức công lược chắc chắn có thể dùng.
"Không sao, tôi không mệt. Chúng ta mau đến phòng tập thôi."
Dữ Quân Phàm có chút ngạc nhiên, nhưng ngay giây sau đã ý thức ra được vấn đề. Có lẽ lại là Dư Niên.