*Cộc Cộc*
*Cộc Cộc*
Ai đó đang ở bên ngoài liên tục gõ cửa. Won lúc này thở mạnh ra một hơi, rồi đặt tách cafe đang nghi ngút khói xuống bên cạnh chiếc laptop của mình. Sau đó, anh mang bộ mặt khó coi nhất để bước đến mở cửa. Tâm trạng đang không tốt, vậy mà vẫn có người muốn làm phiền anh sao? Được lắm! Để xem rốt cuộc cái người không biết rõ sống chết này là ai.
*Cạch*
Là Ben?
Người đó là Ben sao? Won có chút ngỡ ngàng khi biết được người đứng trước mặt mình là Ben. Còn Ben, thì anh lại mang tâm trạng vô cùng tệ hại. Và mục đích anh đến đây gặp Won, cũng chính là thay nó dạy dỗ cái tên không có lương tâm này.
- Có chuyện gì?
Won lạnh lùng hỏi, điệu bộ anh có chút chán đời. Lúc bỏ đi thì công khai, còn trở về lại tỏ ra thần bí sao? Chậc, đúng là.. một câu chuyện buồn cười nhất mà anh đã từng chứng kiến.
Rồi cẩn thận di chuyển hai bàn tay đặt nhẹ vào túi quần, Ben thư thả bước vào trong xoay lưng lại phía Hiếu Phong cười nhếch. Anh biết Won không thích ai đó dài dòng, cho nên mới cố tình làm vậy. Và đúng như những gì mà Ben biết, mặt Won cũng biến đổi đi rất nhiều từ cái giây phút anh bước vào.
Đưa tay đẩy nhẹ gọng kính lên, Won trầm ngâm quay mặt lại đối diện tấm lưng người trước mặt cau mày:
- Tao hỏi rốt cuộc có chuyện gì?
Mất hết kiên nhẫn, Won nhấn mạnh câu hỏi. Người con trai ở phía trước Won cười khẩy, rồi xoay bộ mặt hình sự lại nhìn Won:
- Tao mới là người hỏi mày câu này mới đúng. Rốt cuộc đầu óc mày có vấn đề rồi phải không? Hay là uống lộn thuốc hả? Dù gì con bé cũng là em của mày mà. Tại sao mày lại phạt con bé quỳ gối cả đêm, còn không cho nó ăn gì cả nữa hả?
- Là nó không muốn ăn, bây giờ mày trách ai đây?
- Được! Là nó không muốn ăn! Là nó không muốn ăn được chưa?
Ben gắt, sau đó thì mệt mỏi quay mặt về phía khác. Anh làm sao vậy chứ? Sao không thể dồn hết sức lực để đánh Won để giúp nó hả giận. Không phải trước khi quyết định đến đây, tâm lý của anh rất rất vững vàng hay sao? Chết tiệt! Cái quái gì đang diễn ra với anh vậy?
Một giây, cái không gian sặc mùi sát khí chỉ diễn ra vẻn vẹn một giây. Xung quanh căn phòng lúc bấy giờ, lại như được chuyển đổi sang thành một màu sắc khác. Won tiến đến gần hơn với Ben, sau đó khẽ nhếch môi:
- Mày thích con bé đến vậy sao?
- Tất nhiên!
Ben không cần suy nghĩ mà đáp gọn ghẽ qua hai chữ " Tất Nhiên ". Con ngươi của Hiếu Phong ngay tức khắc đỏ lên, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Mẹ nó, lại có thêm một người nữa chán sống rồi.
- Một cách nghiêm túc, hay chỉ muốn có được thứ mày muốn có?
Won tiếp tục hỏi, ném ánh mắt ma mị nhìn vào Ben. Ben lúc này nhìn lại Won, sau đó thì trong bất giác im lặng. Anh bối rối. Anh bối rối cái gì chứ?
Cười khẩy một cái, Won tiếp tục bài diễn thuyết của mình:
- Không trả lời được cũng không sao. Mày vốn dĩ không có ý định thật lòng với ai cả. Cho nên Đường đại thiếu gia mày, nên từ bỏ ý định đó kể từ bây giờ đi. Tao dám cá với mày, tao tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra. Tuyên Thy là người tao thích, cả đời này đừng hòng có một ai có thể cướp lấy nó. Tao càng không để xảy ra, chuyện người bên cạnh mình có được lợi thế đó này. Mày nghe rõ rồi chứ?
- Mày..
Ben cứng họng. Won lần nữa nhìn Đường Hiếu Kiệt cười khẩy, rồi thư thả xoay lưng lại phía Ben:
- Tao không cho phép ai làm tổn thương đến nó. Càng không muốn, bạn thân của mình lại trong phút chốc trở thành đối thủ của mình. Nếu mày không thật lòng, thì đừng có dở trò đó ra. Tao cũng sẵn đây nói luôn cho mày biết: Tuyên Thy, nó không phải như những đứa con gái khác. Cho nên, mày lo mà giữ chừng mực!
Won nhấn mạnh. Ben ở sau thở rõ một cái, rồi nhanh chóng đáp lại Won:
- Mày nghĩ tao là loại người đó sao?-Anh khó coi hỏi lại, sau đó gật gật đầu- Phải. Nếu như một năm trước, thì tao đúng là có cái suy nghĩ xấu xa đó. Nhưng bây giờ, tao đối với Tuyên Thy là hoàn toàn thật lòng. Là thật lòng đó, mày nghe có rõ không?-Anh gắt. Nghe Ben, đôi môi ai đó ở phía trước cười khẩy. Là thật lòng hay giả dối, thì chỉ là một câu nói dễ nghe mà bất kỳ một ai cũng có thể nói được. Còn làm được hay không, lại là một câu chuyện rất rất khó biểu đạt khác.
- Không còn việc gì, mày ra ngoài được rồi. Tao muốn ở một mình!
- Tùy mày!
Ben khó coi đáp rồi nhanh chóng bỏ đi. Không gian ở hiện tại lúc bấy giờ, chỉ còn lại một mình anh và bốn bức tường cô quạnh. Anh đã từng, anh đã từng đặt niềm tin ở một người con gái rất nhiều. Kết quả mà cô ta tặng cho anh, chính là hai chữ " Ngu và Ngốc " Cũng kể từ giây phút chết tiệt đó trở đi, anh cũng đã hứa sẽ khép lại trái tim mình mãi mãi. Nhưng không hiểu sao khi anh càng cố gắng, thì anh lại càng không thể không lún sâu hơn. Và mối nhân duyên trớ trêu kia, lại đặt nhầm vào chính đứa em gái của mình.
__________________
Một tiếng..
Rồi đến tận hai..
Đồng hồ lúc này cũng đã điểm đúng con số hai giờ chiều. Nó nằm yên trên giường, còn Dịch Hy thì ngồi ở đối diện lườm nó. Mẹ kiếp, càng nhìn gương mặt này nó chỉ muốn cào nát mới vui thôi. Cũng đã hai tiếng trôi qua rồi còn gì, vậy mà ai đó vẫn không hỏi han nó câu nào hết. Đại khái là: Em có muốn ăn gì không? Chân có còn đau không? Bây giờ anh có thể giúp gì cho em? Vậy mà, nó vẫn thấy Aki không có chút biểu cảm nào. Hừ, quả là khó ưa mà.
Cho đôi môi tạo thành một đường cong, anh theo phản xạ liền hạ thấp cơ thể xuống gần nó, hai cánh tay chống thẳng xuống nệm. Nó không thể cử động trước hành động của Dịch Hy, nên chỉ có thể biết trơ mắt mà nhìn. Cảnh tượng này thật sự là rất quen nha. Hình như, nó đã từng bắt gặp trong tiểu thuyết lẫn phim ảnh rồi. Mà nó đang suy nghĩ cái quái gì vậy? Trong tiểu thuyết hay trên phim ảnh là một cảnh tượng lãng mạn. Còn cái mà Aki đối với nó, người ta chính xác phán bằng hai chữ " Loạn Luân " nha. Tội ơi, cái quái gì thế này?
- Aki, anh đang làm cái gì vậy?-Nó vừa lúng túng vừa sợ hãi hỏi. Aki không nói gì, chỉ cho góc độ của khuôn mặt nghiêng dần xuống cạnh làn môi nó- Aki không được! Đó là tội loạn luân!-Theo nó biết thì chính xác là cái hành động kiss gì đó a. Nếu vậy, thì lại càng không được. Nó không muốn nụ hôn đầu tiên của nó, lại lọt vào tay của anh trai nó đâu. Thế là, khi nhìn thấy cánh môi của Aki áp xuống dần, nó đã không ngăn được mà hét lên. Đôi chân mày Dịch Hy lúc này bỗng nheo lại, rồi di chuyển đến cạnh tai nó cười nhếch:
- Em thật sự không muốn như vậy sao?
*- End chap 13 *Clap Clap*
- Tâm sự mỏng cmnr xíu nhé các cậu yêu dấu của tớ *Cười*
. Đây là lần đầu tiên ( À mà không, không biết là lần thứ mấy tớ vấn thân vào cái thể loại Incest này -_- Chỉ là mấy cặp anh em đó, họ đa phần không có huyết thống với nhau ^^) Còn cái này thì nam chính và nữ chính cùng mang một họ nhé..
. Thứ hai: Trong truyện ấy, có những từ ngữ thô thiển như ( Mẹ nó, rồi đến mẹ kiếp, hay cái quái.. này nọ nhé) Đơn giản, vì viết cứ tình cảm, ngôn ngữ nhẹ nhàng nên đâm ra thay đổi cho có màu sắc xíu mà. Ai không thích, thì cũng có thể không lấn sân vào nha:))
. Chắc có lẽ là tớ sẽ tạm ngưng hoạt động truyện một thời gian:)) Cho nên, tớ cảm thấy chap này khá là dài hị hị. Mục đích là bù đắp cho các cậu đấy. Trong thời gian này, đừng có quên truyện là được rồi. Moah~
#Yêu các cậu:-*:-*