“Cái cặp đôi khốn nạn Cố Tống Vy và Bùi Hạo Tuấn kia rốt cuộc không ngồi yên được nữa rồi!”
Tống An Kỳ đọc lướt qua những lời ngôn luận kia, kết luận một câu.
Tiêu Diệp Nhiên hình như đã đoán được từ sớm, cười nói: “Tới nhanh thật.”
“Lúc này rồi mà cậu còn bình tĩnh đến thế à! Những bình luận này xuất hiện cũng không phải là dấu hiệu tốt. Nếu cứ tiếp tục phát triển như thế, tình hình chắc chắn sẽ nghịch chuyển, đến lúc đó cậu chắc chắn sẽ mệt lớn đó!”
Tống An Kỳ trợn trắng mắt nhìn Tiêu Diệp Nhiên, tức giận nói.
Đây đúng là Hoàng đế không vội thái giám đã gấp.
Cô ngồi đây lo lắng nửa ngày trời, Tiêu Diệp Nhiên lại giống như chẳng có việc gì xảy ra cả.
“Tớ biết, nhưng mà không sao đâu, cứ để bọn họ làm, tớ có thể đối phó được.”
Tiêu Diệp Nhiên không để tâm đến bật cười, vẻ mặt như đã nắm chắc phần thắng.
Tống An Kỳ không khỏi híp mắt lại, ánh mắt hơi lóe lên: “Diệp Nhiên à, cậu thành thật khai báo, cái hot search này, cậu rốt cuộc có làm hay không?”
Tiêu Diệp Nhiên giật mình, bật cười: “Cậu hỏi thẳng thừng thật đó.”
“Nói vậy, cậu làm thật à?”
Tống An Kỳ kinh ngạc trừng to mắt
“Tớ không làm, nhưng mà… có người làm giúp tớ.”
Tiêu Diệp Nhiên cong môi, tươi cười rạng rỡ.
Mắt Tống An Kỳ sáng lên, có được sự nhạy bén của một người phóng viên, cô ngửi thì mùi không bình thường ở đây: “Ai?”
“Tạm thời chưa thể nói cho cậu biết được.”
Tiêu Diệp Nhiên thần bí chớp mắt.
Tống An Kỳ khựng lại: “Ngay cả tớ cũng không thể nói được?”
“Ừm, tớ đã hứa phải giữ bí mật cho người ta rồi.”
“Trai hay gái?” Tống An Kỳ tiếp tục hỏi dò.
“Hì hì, bí mật…”
“Tiêu Diệp Nhiên!!! Khơi gợi lòng tò mò của người khác là hành động vô đạo đức đó, cậu muốn tối nay tớ ngủ không ngon sao?”
Tống An Kỳ bất mãn lớn tiếng kháng nghị.
Chỉ tiếc, kháng nghị không có hiệu quả, đã bị Tiêu Diệp Nhiên hoàn toàn làm lơ.
Ngay lúc hai người đang đùa giỡn, Lại Tiểu Lan cách đó không xa cười lạnh gõ cửa văn phòng tổng giám đốc bộ truyền thông.
“Giám đốc, có chuyện cần báo cáo với cô.”
Ngày thường Lại Tiểu Lan luôn hất hàm sai khiến mấy nhân viên cấp dưới, nhưng mà trước mặt vị nữ giám đốc làm việc nghiêm túc này, cũng phải thể hiện thái độ cung kính.
“Chuyện gì?”
“Là thế này, chắc là giám đốc cũng đã xem qua tin tức về Tiêu Diệp Nhiên của bộ phận chúng tôi rồi. Bởi vì chuyện này nên dưới lầu có một lượng lớn phóng viên đang tụ tập, vây chặt cửa chính, đã tạo thành tình huống nhân viên trong công ty không thể ra vào nghiêm trọng. Bên chỗ tôi liên tục nhận được khiếu nại của các bộ phận khác, cho nên mới đến đây xin ý kiến của cô, nên xử lý chuyện này như thế nào?”
Lời này của Lại Tiểu Lan nghe thì như đang xin ý kiến, nhưng mà thật ra lại chẳng có ý gì tốt cả.
Rất nhiều người trong Thời Thụy đều biết, giám đốc truyền thông Lina là một người phụ nữ nghiêm túc, thủ đoạn mạnh mẽ, ghét nhất là cấp dưới của mình mang việc riêng vào công ty, ảnh hưởng công việc.
Lina có xuất thân nghèo khó, cố gắng rất nhiều năm mới leo lên đến địa vị ngày hôm nay, có thể hiểu được cô xem trọng công việc đến mức nào. Lại Tiểu Lan cũng là vì bắt được điểm này nên mới đi tố cáo Tiêu Diệp Nhiên một phen.
Quả nhiên, sau khi nghe Lại Tiểu Lan báo cáo xong, Lina lập tức nhíu mày lại: “Kêu Tiêu Diệp Nhiên vào đây.”
“Vâng, giám đốc.”
Lại Tiểu Lan gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý vì thực hiện được mưu kế.
Một lát sau, Tiêu Diệp Nhiên từ bên ngoài bước vào.
“Giám đốc, cô tìm tôi?”
“Có biết vì sao tôi gọi cô đến không?”
Ánh mắt Lina vô cùng sắc bén, trên người tỏa ra hơi thở mạnh mẽ của người cấp cao.
Ngày thường Tiêu Diệp Nhiên vẫn rất tôn trọng vị giám đốc này, bởi vì Lina không chỉ năng lực rất mạnh, cũng rất biết cách dẫn dắt cấp dưới của mình.
Ai mà không thích người tài giỏi chứ? Càng miễn bàn cô ta đã từng dìu dắt cô rất nhiều lần.
“Không biết, mời giám đốc nói rõ.”
Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu, thái độ không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt.
“Cô Đường, mặc dù tôi rất tán thưởng năng lực làm việc của cô, nhưng mà việc nào ra việc đó, tôi mặc kệ đời sống cá nhân của cô như thế nào, nhưng tôi không hy vọng cô vì thế mà ảnh hưởng đến công việc. Cô có nhìn thấy phóng viên dưới lầu không? Bọn họ làm ảnh hưởng đến việc ra vào của các đồng nghiệp khác, việc này do cô gây ra, vậy thì do cô tự đi giải quyết. Trước lúc tan ca, tôi không muốn nhìn thấy dưới lầu có bất cứ phóng viên của nhà nào hết, cô đã hiểu chưa?”
Lina mặt mày nghiêm khác, làm cho gương mặt xinh đẹp của cô ấy trở nên vô cùng uy nghiêm.
Lúc này Tiêu Diệp Nhiên mới phản ứng kịp. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thì ra kêu cô vào đây là vì chuyện này!
Sáng hôm nay cô không có ra ngoài lấy tin tức, đúng thật là không biết chuyện bên ngoài đang có một lượng lớn phóng viên tụ tập.
Nhưng mà chuyện này đúng là do cô gây ra, đúng là nên do cô giải quyết.
Nghĩ đến đây, Tiêu Diệp Nhiên cũng không từ chối, trực tiếp nói: “Giám đốc yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng giải quyết, nếu như không còn việc gì khác, tôi xin phép ra ngoài.”
“Ừ, cô đi đi. Làm việc cho tốt, cô rất tài năng, không cần vì một vài người mà đánh mất tương lai của mình. Tôi tin rằng với năng lực của cô, tương lai chắc chắn sẽ tốt hơn.”
Gương mặt lạnh lùng của Lina cuối cùng cũng dịu lại, ngay cả khi nói chuyện cũng không nghiêm túc như vừa rồi.
Tiêu Diệp Nhiên giật mình, đã nghe hiểu được ý của Lina.
Cô ta đang nói cho cô, đừng để ý đến những người không đáng.
Xem ra chắc là Lina cũng đã xem được tin tức lúc sáng rồi?