Editor: Thơ Thơ
Vừa nghe lời này, Tuyết Vi lập tức thành thật xuống, vừa động cũng không dám động.
Trong biệt thự đột nhiên trở nên vô cùng an tĩnh, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn đỏ bừng rất là đáng yêu, giống như là một cô gái động lòng người, thẹn thùng rũ đầu, cắn khóe môi.
Bộ dáng của cô phản chiếu thật sâu ở trong đáy mắt sâu không thấy của Hoàng Phủ Minh, dẫn tới anh hận không thể lập tức đem cô gái mê người này chiếm cho riêng mình, hôn cái miệng nhỏ của cô, âu yếm thân mình của cô.
Con ngươi đen nhánh như có như không bị dục ** vọng bao trùm, một đôi bàn tay to cầm lòng không đậu nâng gương mặt cô lên, chậm rãi để sát vào……
Trong nháy mắt, bầu không khí vừa mới rồi không biết làm sao lại làm người không cách nào cự tuyệt lần thứ hai đánh úp lại, Tuyết Vi vừa kinh vừa sợ nhìn khuôn mặt tuấn tú dần dần tới gần mình, khẩn trương hô hấp.
Khoảng cách giữa môi và môi chỉ có mấy millimet, cô có thể cảm giác được rõ ràng giữa môi anh phun ra hơi thở ấm áp. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Giờ khắc này, đại não Tuyết Vi lâm vào bên trong chỗ trống vô tận, hoàn toàn quên bước tiếp theo nên làm sao.
Đúng lúc này……
“Khụ. Khụ khụ……” Một tiếng ho nhẹ không hài hòa truyền đến.
Bốn phiến môi ăn ý sắp dán sát vào nhau ngừng tại chỗ. Cả khuôn mặt Hoàng Phủ Minh thoáng chốc trở nên đen nhánh, đen nhánh.
Tuyết Vi giống như một con thỏ con bị chấn kinh, chật vật từ trên người anh lăn đến trên sô pha.
Tầm mắt lạnh lẽo chậm rãi nhìn về phía ngọn nguồn giọng nói, gân xanh trên thái dương Hoàng Phủ Minh ‘ thình thịch ’ nhảy lên.
Cách đó không xa, Tà Nguyệt áy náy nhún vai: “Xin lỗi, em còn có chút khát, cho nên…… Lại đây lấy nước, các người không cần phải chú ý đến em, tiếp tục, tiếp tục ha……” Nói xong, liền phải rời đi.
Nhưng tiếp tục?!
Hoàng Phủ Minh nơi nào còn có tâm tư tiếp tục, liên tục bị quấy rầy hai lần, tất cả hứng thú của anh sớm đã không còn sót lại chút gì. “Nguyệt!!! Anh cảm thấy em bây giờ!!! Tuyệt đối là tìm chết!!!” Một cái bước xa, nhanh chóng lấy thế không kịp che tai vọt tới trước mặt Tà Nguyệt.
Anh sợ tới mức tức khắc hồn phi phách tán, quay đầu liền chạy tới lầu hai: “em thật, em thật không phải cố ý!” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Tiểu tử thúi, em đứng lại đó cho anh!!!” Hoàng Phủ Minh không thuận theo không buông tha từng bước ép sát.
Trong nháy mắt, kịch ái muội này bị bỏ thêm vào biệt thự liền biến thành một hồi kịch hài hước.
Tuyết Vi đứng xa xa nhìn hai anh em ầm ĩ không khỏi hâm mộ nở nụ cười.
Tuy rằng, Hoàng Phủ Nguyệt luôn chọc người Anh hai này, nhưng cô có thể cảm giác được, Hoàng Phủ Nguyệt kỳ thật thực thích Hoàng Phủ Minh;
Tuy rằng, Hoàng Phủ Minh luôn trách cứ em trai này, cô cũng cảm giác ra, kỳ thật Hoàng Phủ Minh rất yêu thương Hoàng Phủ Nguyệt.
Cảm tình giữa anh em nên là thế này, cãi nhau ầm ĩ, tiếng nói tiếng cười, lại trong lòng lẫn nhau đều có đối phương.
Cô hy vọng cỡ nào ……
Chính mình cũng có thể có anh chị em vui cười tức giận mắng nhau như vậy?
Chỉ tiếc……
A.
*
Buổi trưa, một tia nắng mặt trời bắn thẳng đến đầu giường.
Tuyết Vi nhắm mắt lại, nằm ở trên giường, đắc ý đắm chìm ở trong mộng đẹp không thể tự kềm chế. Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Hừ hừ.” Trong mũi, mơ hồ có chút ngứa. Cô giống như là heo con củng củng cái mũi. Tựa hồ cảm thấy không đủ, vươn tay, tàn nhẫn gãi gãi mũi. Nhưng cái loại ngứa này vẫn không có ngừng lại.
“Phụt.” Đột nhiên, một tiếng trêu đùa truyền đến.
Tuyết Vi theo bản năng mở mắt buồn ngủ.
Chỉ thấy, một tay Hoàng Phủ Nguyệt chống đỡ đầu, nghiêng người nằm ở bên cạnh cô, một tay kia, cầm một cọng lông vũ trêu đùa lỗ mũi cô.
“anh…… anh……!!!” Tuyết Vi bị dọa đã không biết nên nói cái gì cho phải.
Ngược lại là Hoàng Phủ Nguyệt giống như là chuyện gì cũng chưa phát sinh qua, cười tà nói: “Bảo bối, cô ngủ bộ dáng thật đáng yêu, giống như là một con heo con.”
Heo con?? Hãn…… đây không phải là vấn đề mấu chốt đi?? “anh, anh làm sao vào phòng tôi được???”
“phòng của cô hả? Bảo bối, đây chính là nhà của tôi, tôi đương nhiên sẽ có chìa khóa mỗi cái phòng.”
Cũng đúng, nhớ rõ lúc trước Hoàng Phủ Minh nói qua gian biệt thự này thuộc về em trai anh. Nhưng vấn đề…… “Hoàng Phủ Minh đâu??” Làm sao anh ta mặc kệ không quản em trai của anh ta. Thơ_Thơ_diendanlequydon
“đều vài giờ, anh hai tôi đã sớm hồi quân đội. Cô là mèo lười.” Nói xong, Hoàng Phủ Nguyệt ái muội điểm chóp mũi Tuyết Vi: “Bây giờ, rốt cuộc đến thời gian thế giới hai người chúng ta.”
Thế giới hai người?!
dưới tình huống bình thường, em chồng không nên nói ra lời nói như vậy đi? Làm thật giống như hai người bọn họ muốn yêu đương vụng trộm.
Tuyết Vi nhíu nhíu mày, vừa muốn ngồi dậy.
Ai ngờ, một tay Hoàng Phủ Nguyệt chặt chẽ đè lại thân thể của cô: “Bảo bối, vừa mở mắt liền nhìn thấy tôi cảm giác thế nào?”
Phỏng chừng 80 phần trăm fan vừa mở mắt liền nhìn thấy thần tượng mình nằm trên đầu giường đều sẽ vô cùng kinh hỉ, đương nhiên Tuyết Vi cũng không ngoại lệ. Chính là……
Giới hạn trong ảo tưởng thôi!!
Nếu là thật sự phát sinh chuyện như vậy, cô…… Hoàn toàn không tiếp thu được, tựa như bây giờ!!
“Chẳng ra gì, tôi muốn rời giường.” Tuyết Vi thử muốn ngồi dậy.
Nhưng Hoàng Phủ Nguyệt hoàn toàn không có ý tứ muốn buông tay: “Bảo bối, cô lớn lên cũng thật xinh đẹp.” Ngón tay thon dài xẹt qua gương mặt cô, con ngươi hẹp dài của anh lại dần dần trầm xuống: “Đáng tiếc, mỹ nữ như vậy tôi thấy cũng nhiều, huống chi tên Minh kia. Tôi thật sự rất hiếu kì đây, cô rốt cuộc nơi nào hấp dẫn anh hai tôi?” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cảm thụ được ngón tay anh vuốt ve hình dáng mặt mình, biểu tình Tuyết Vi trong nháy mắt liền lạnh xuống dưới.
Ánh mắt Tà Nguyệt …… Có địch ý!!!
“Chưa nói tới hấp dẫn, tôi chỉ là theo lý thường hẳn là vị hôn thê dự khuyết mà thôi.”
“Hừ? Theo lý thường hẳn là? Tôi đây cũng thật tò mò, anh hai tôi không thể lây dính bất luận nước bọt của người khác phái nào, vì sao…… Liền cố tình có thể hôn cô?!”
Cái gì?!!
Hoàng Phủ Minh…… Hoàng Phủ Minh có thói ở sạch với khác phái?!!
Tuyết Vi hiểu loại bệnh trạng này, nhẹ thì không cách nào lây dính nước bọt của khác phái; nặng thì, không thể cùng khác phái có bất luận tiếp xúc thân thể gì.
Khó trách một lần khi Hoàng Phủ bá phụ bày ra gia yến, Tuyết Phỉ Nhi gắp đồ ăn cho anh, anh sẽ lộ ra thần sắc khó coi như vậy.
Một khi đã nói như vậy ……
Ha!!
Một lần ở quảng trường thịnh vượng kia, Hoàng Phủ Minh căn bản là không có hôn Tuyết Phỉ Nhi, bọn họ bất quá là mượn cớ thôi. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đáng chết!!!
Lại bị Tuyết Phỉ Nhi lừa!!!
“Ha, ha ha ha……” Đột nhiên, Tuyết Vi lộ ra tiếng cười khó nén.
“cô cười cái gì?!” Sắc mặt Hoàng Phủ Nguyệt trầm xuống, lạnh lùng dò hỏi.
“Không có gì, tôi muốn rời giường, anh rời đi trước đi.” Nói xong, Tuyết Vi lấy ra Tay Hoàng Phủ Nguyệt, vừa muốn ngồi dậy……
Ai ngờ, hai tròng mắt anh trầm xuống, lần thứ hai liền kéo cô đến ở trên giường một phen, nhanh nhạy xoay người một cái đè ép đi lên.
“Tà Nguyệt?!” Đối với tình huống bất thình lình, con ngươi Tuyết Vi khẩn trương mở lớn.
“Bảo bối đừng sợ.” Hoàng Phủ Nguyệt tà tứ cười, đôi mắt phượng lạnh lùng mị hoặc: “Tôi chỉ muốn thử xem cô rốt cuộc…… Có bản lĩnh gì có thể hấp dẫn Hoàng Phủ Minh tên kia.” Khuôn mặt tuấn tú tà mị mà kiêu ngạo chậm rãi đến gần khuôn mặt nhỏ của cô.