Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 133: Tiếng tim đập



Editor: Thơ Thơ

“***, một đám gia đinh đáng chết vậy mà ở phía sau cửa trộm nướng BBQ. Anh hai, anh nhất định phải giúp em hung hăng trừng phạt cẩu nô tài này!!”

Quả nhiên, khuôn mặt Tà Nguyệt đều đen, vừa mắng vừa vào cửa.

“em một hai phải chạy trốn từ cửa sau sao? Theo đường nhỏ, vòng qua biệt thự anh cả, đi biệt viện, không phải chạy được rồi sao?”

“hả……” Tà Nguyệt tưởng tượng Hoàng Phủ Minh nói sơ đồ lộ tuyến, tựa hồ so với sơ đồ lộ tuyến anh chạy trốn còn muốn an toàn hơn.

Sợ chính mình ném mặt mũi ở trước mặt Tuyết Vi, anh khí định thần nhàn lắc lắc đầu: “Thôi, em cảm thấy…… em còn luyến tiếc chị dâu, cho nên…… Ngày mai nói đi.”

Chậm rãi đi tới trước mặt Tuyết Vi, anh nghiêng người: “Chị dâu, ngày mai thấy.” Môi, thình lình dừng ở trên trán Tuyết Vi.

“Tiểu tử thúi!!” Hoàng Phủ Minh lập tức liền phát hỏa, một cái phi đá liền đá tới mông Tà Nguyệt.

May mắn anh trốn tránh đúng lúc, mới may mắn thoát khỏi nạn.

“Bảo bối, chị nhìn đến anh hai tôi ngày thường đối xử làm sao với tôi đi? Ai……” 

Tà Nguyệt một lời khó nói hết thở dài. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Thấy một màn như vậy, Hoàng Phủ Minh càng thêm có loại xúc động muốn giết chết anh: “Còn nói đúng không? Anh xem là em chán sống!!!” Nói xong, sắc mặt anh trầm xuống, nhanh chóng vươn tay……

Đúng lúc này!

“Đủ rồi!” Tuyết Vi vẫn luôn trầm mặc thật sự xem không chịu được, bước xa một cái, đứng ở trước mặt anh: “Hoàng Phủ Minh, Tà Nguyệt đại nhân là vì anh mới vào giới nghệ sĩ, anh cũng không sai biệt lắm một vừa hai phải đi, đừng khi dễ Tà Nguyệt đại nhân, được chưa?!”

“A, nó vì tôi đi vào giới nghệ sĩ hả??” Mắt Hoàng Phủ Minh ngắm Tà Nguyệt cách đó không xa lộ ra nụ cười xấu xa, lạnh lùng nói: “Tên tiểu tử thúi này hôm nay rốt cuộc đều theo cô nói cái gì??!”

‘ Tà Nguyệt, vì sao không lo làm tam thiếu gia, đi làm thần tượng minh tinh hả? ’

‘ ai…… Một lời khó nói hết……’

‘ nói sao. ’

‘ từ nhỏ, anh hai tôi vô cùng yêu thương tôi, so với mỗi người trong nhà đều quan tâm tôi, yêu quý tôi; chính là, tôi dần dần lớn lên, cơ bản mỗi cô gái nhìn thấy tôi và anh hai tôi, đều sẽ thích thượng tôi. Từ trước đến nay tính cách anh hai hiếu thắng, tuy rằng trên miệng anh không nói, nhưng tôi biết, trong lòng anh nhất định không dễ chịu. Cho nên…… Tôi chỉ có thể rời xa Nhà họ Hoàng Phủ, rời xa quân đội, chạy tới phát triển trong giới nghệ sĩ. Như vậy, anh hai tôi liền sẽ không sống ở trong ánh hào quang của tôi ……’ Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tuyết Vi đau lòng theo như lời nói của Tà Nguyệt trần thuật xong, lạnh lùng trừng mắt trước Hoàng Phủ Minh: “anh xem, Tà Nguyệt đại nhân vì anh suy nghĩ nhiều chứ??”

“A, ha hả……” Hoàng Phủ Minh quả thực không thể tin được, nói dối thái quá như vậy Tuyết Vi cũng sẽ tin tưởng sao? Ngày thường không phải cô thực thông minh sao?!!

“Thôi, chị dâu. Tôi đã có thói quen bị anh hai tôi khi dễ, chị không cần vì tôi nói chuyện. Tôi lên lầu nghỉ ngơi đi.” Tà Nguyệt bi thương cười, xoay người, cô đơn đi lên phòng ngủ lầu hai.

Tuyết Vi xem đó là một cái đau nội tâm triệt để, ước chừng đứng ở phòng khách nhìn chằm chằm lầu hai 20 phút cũng chưa bỏ qua.

“Nếu không bỏ được, cô liền cùng nó ngủ chung đi.” Hoàng Phủ Minh mặt vô biểu tình ngồi ở trên sô pha, dù sao, bây giờ anh đã chịu đủ rồi.

“anh nói gì vậy? Tuyết Vi tôi là cái loại con gái tùy tiện này sao?” Đương nhiên, cô tùy tiện lên, cũng có thể không phải người, hắc……

“A, vừa rồi tiểu tử thúi kia hôn cô, vì sao cô không né?”

“anh không lầm đi?” Vẻ mặt Tuyết Vi khó chịu, đôi tay chống nạnh đứng ở trước mặt Hoàng Phủ Minh: “Tôi nào biết anh ta sẽ đột nhiên hôn tôi? Anh không có việc gì đối tôi phát tính tình gì??”

“cô!!” Hoàng Phủ Minh vừa nhấc mắt, vừa vặn thấy được băng gạc dán ở trên trán Tuyết Vi, một đôi mắt nghiêm khắc nháy mắt hòa tan: “vết thương, tốt chút sao?”

“Không cần anh quản.” Tuyết Vi tức giận ngồi ở một chỗ khác trên sô pha.

“để tôi xem.” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Cô không ngừng không để ý tới, ngược lại quay đầu về phía bên kia.

Hoàng Phủ Minh chỉ phải bất đắc dĩ tới bên cạnh cô, cường ngạnh quay lại thân thể của cô.

“này, anh……”

“Xin lỗi.”

Vừa muốn phát hỏa, lại bởi vì một câu này của Hoàng Phủ Minh, làm đại não Tuyết Vi tức khắc lâm vào chỗ trống ……

Vẫn luôn cho rằng, người đàn ông cao cao tại thượng này vĩnh viễn sẽ không để ý tới cảm thụ người khác;

Còn tưởng rằng, anh bá đạo đến nổi cho dù đã làm sai chuyện, cũng sẽ không cúi đầu xin lỗi người khác.

Ở trong trí nhớ Tuyết Vi, tất cả mọi người xuất thân từ thiếu gia, các tiểu thư đều có bản tính ích kỷ và không coi ai ra gì. Huống chi là Nhà họ Hoàng Phủ, danh tiếng nhà giàu chân chính như vậy?

Nhưng mà, Hoàng Phủ Minh tựa hồ cùng những người đó…… Bất đồng……
“Hẳn là sẽ không lưu sẹo đi?” Hoàng Phủ Minh thật cẩn thận xé rách băng dính, thương tiếc nhìn vết thương trên trán Tuyết Vi. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Cô gục đầu xuống, nửa cười nửa nghiêm túc nói: “Ai biết được.”

“Yên tâm. Nếu lưu lại vết sẹo, tôi liền phụ trách đến cùng đối với cô.” Hoàng Phủ Minh cười xấu xa nói.

Tuyết Vi khinh thường cho anh một cái liếc mắt: “anh chớ đắc ý, cho dù tôi bị hủy dung, người theo đuổi tôi cũng sẽ không giảm bớt, còn đến lược anh tới phụ trách hả?”

“cô!!” Hoàng Phủ Minh ra vẻ nghiêm túc trầm khuôn mặt, vươn tay liền chọc Tuyết Vi nổi lên ngứa.

“Này, này, anh làm gì, làm gì. Ha ha ha, không cần, không cần.” Cô khó chịu vặn vẹo đứng lên.

“miệng cô kêu như vậy. Hừ, lần này, tôi nhất định phải cho cô nhìn xem chút giáo huấn!!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh tăng lớn thế công lần thứ hai.

Bức Tuyết Vi đều cười ra nước mắt: “Không cần, cầu, cầu anh, tôi sai rồi, cầu anh.” Vặn vẹo thân thể một oai……

“Cẩn thận!” Hoàng Phủ Minh mau tay nhanh mắt vớt Tuyết Vi sắp té ngã ở sô pha trở về, gắt gao ôm vào trong lòng ngực. “Đụng đến rồi sao?” Khẩn trương nhìn từ trên xuống dưới thân thể của cô.

Tuyết Vi hơi lắc lắc đầu, hơi mang vài phần ngượng ngùng mà rũ mi mắt xuống.

Chủ yếu, Hoàng Phủ Minh vẫn luôn ôm cô, hơn nữa tiếng anh ôn nhu nói xong, chọc cô trong lúc nhất thời thực sự có chút tâm loạn như ma, không biết phải làm gì cho đúng. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Nhìn bộ dáng Tuyết Vi lúc này lại thẹn thùng không biết làm sao, bàn tay Hoàng Phủ Minh cầm lòng không đậu xoa khuôn mặt nhỏ của cô ……

Trong lòng căng thẳng, cô theo bản năng ngẩng đầu lên.

Khi đối diện đáy mắt đen sâu không thấy này, tim Tuyết Vi ‘thình thịch’ khẩn trương gia tốc nhảy lên……

Dần dần mà……

Dần dần mà……

Tầm mắt Hoàng Phủ Minh dời về phía môi cô, ngón tay thon dài mềm nhẹ vuốt ve phiến môi đỏ mềm mại của cô, khuôn mặt anh tuấn tú chậm rãi, chậm rãi lại gần.

Trong nháy mắt này, tim Tuyết Vi cơ hồ nhắc tới cổ họng.

Anh…… Anh muốn, muốn làm gì???

‘ thình thịch, thình thịch ……’ tiếng tim đập kịch liệt quanh quẩn trong biệt thự tĩnh mịch, trong lúc nhất thời Tuyết Vi giống như là bị điểm huyệt đạo, ngốc ở nơi đó cũng không nhúc nhích, chỉ có thể nghe được tiếng tim mình khẩn trương mà đập mạnh……

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv