Rốt cuộc cô phải làm như thế nào mới có thể thoát khỏi cái nơi quỷ quái này và trở lại với cuộc sống hiện đại của cô đây? Từ trước đến nay cô không phải là một người thích yên tĩnh, thích cuộc sống nơi thôn quê.
Cô là một cô gái thành phố không thích cô đơn, chỉ thích tận hưởng cảm giác được nhiều người đàn ông tôn sùng là nữ vương.
Cô yêu đàn ông, chuyện này dù là bạn bè của cô hay những người không ưa cô đều biết.
Cô có thể nhịn ăn một ngày, cũng có thể không làm một vụ giao dịch, nhưng không thể sống một ngày không có đàn ông. Nhưng bây giờ thì sao? Đã mấy tháng rồi cô chưa từng được dựa vào người đàn ông cô quan tâm, hưởng thụ cảm giác hai người quấn quít vô cùng thân thiết, còn nữa, để cho hắn không bỏ được cô, một tay cô đã lập nên sự nghiệp nữ vương này.
“Aizz…” Cô không nhịn được mà thở dài, đang vì cảnh ngộ hiện tại của mình mà than thở, đột nhiên một thanh âm vang lên trong thế giới cô độc tịch mịch của cô.
“Một cô gái tốt, không nên nằm một mình trên đồi cỏ như thế này mới phải.” Marco đang phiền muộn, đi ra ngoài hít thở không khí một chút, thật không ngờ lại tình cờ gặp cô gái này. Cô gái có những hành vi kỳ quái này đã khiến hắn phải nhìn bằng con mắt khác, một cô gái to gan không ai bằng.
Vừa thấy có người xuất hiện quấy rầy sự yên tĩnh của cô, tất nhiên là Hồng Đỗ Quyên không vui chút nào, cô ngồi dậy, đang muốn thông báo với người vừa xuất hiện rằng nơi yên tĩnh này cô đã chiếm rồi, ai biết vừa quay đầu nhìn lại lại nhìn thấy mục tiêu mới.
Nhìn người vừa xuất hiện trước mắt mình, Hồng Đỗ Quyên vì vận may của mình mà cảm thấy vui vẻ không ngớt, khuôn mặt xinh đẹp mỉm cười thân thiện nói: “Nếu cậu không chê, bản tiểu thư vô cùng hoan nghênh sự gia nhập của cậu.” Đối với Marco mà nói, việc Hồng Đỗ Quyên mời Marco giống như một chuyện lạ không thể tưởng tượng nổi: “Không phải cô là người phụ nữ của anh trai tôi sao? Sao lại đưa ra lời mời kiểu này với tôi?” Đúng là một người ngu ngốc!
Lại có người nghĩ cô là người phụ nữ của Belledere, quả thực Hồng Đỗ Quyên rất muốn hét to một tiếng d%iend@nLeq*uy#do?n để trút bớt sự bất bình trong lòng mình, nhưng vì muốn duy trì hình tượng tốt đẹp của chính mình, lại càng vì muốn để lại ấn tượng tốt trước người đàn ông này, cô chỉ có thể bất đắc dĩ liếc mắt mở miệng: “Xin cậu! Xin cậu đừng tùy tiện tưởng tượng được không? Tôi với anh cậu chỉ có thể làm kẻ thù, tuyệt đối không phải quan hệ tình nhân như cậu nghĩ.”
“Thật ư?” Marco vừa đi vừa nói, hào phóng đi tới ngồi xuống bên cạnh cô.
Xưa nay anh hắn vẫn luôn chán ghét phụ nữ, luôn đối xử lạnh lùng với phụ nữ, lại càng chưa từng nói ra ý kiến hay cảm xúc của mình ở trước mặt bất kỳ người nào. Thế nhưng, đối với cô gái này thì hỉ nộ ái ố đều hiện lên trong ánh mắt, rõ ràng cách hắn đối xử với cô vô cùng đặc biệt, tại sao cô lại không nhận ra tình cảm của anh trai mình? Trong lòng cô đang nghĩ cái gì vậy?” Marco không nói một lời, Hồng Đỗ Quyên nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn tú của Marco, ánh mắt long lanh.
“Cô có thể đừng nhìn chằm chằm vào tôi như thế được không?” Đối với ánh mắt của cô, dù hắn đã quen với chốn phong nguyệt, cũng không khỏi cảm thấy như bị quấy rối, huống chi trong lòng Marco, cô gái này chính là người phụ nữ của anh mình.
Chính là vợ của bạn không thể đùa giỡn, huống chi lại là cô gái này!
“Cậu xấu hổ sao?” Tuyệt đối không phải! Đối với sự hiểu biết về đàn ông của Hồng Đỗ Quyên, cô có thể nhìn ra được. “Tôi không xấu hổ, chỉ là cảm thấy bị quấy rối mà thôi.” Đã là người phụ nữ của anh trai hắn thì cũng chẳng khác nào là người nhà của hắn. Đối với cô, Marco không cần phải giấu giếm. “Quấy rối?” Thật thú vị! Nghĩ đến việc người đàn ông này vẫn coi cô là người phụ nữ của Belledere, đã như vậy, cũng không sao cả... Đột nhiên, cánh môi mềm nhũn hôn lên môi Marco với tốc độ cực nhanh. Có thể nói là từ trước đến nay hắn chưa từng thấy qua. Đối với thứ diễm phúc đột nhiên rơi xuống này, phản ứng đầu tiên của Marco chính là lập tức đẩy ra, chột dạ nhìn xung quanh, chỉ sợ bị anh mình bắt gặp.
“Cô thật đúng là thú vị ngoài sức tưởng tượng của tôi.” Marco nói. Hồng Đỗ Quyên cũng không hứng thú lắm: “Quên đi! Cậu đã không chịu tin tôi tuyệt đối không phải là người phụ nữ của anh cậu, tôi đây liền đổi đề tài là được chứ gì.”
Về cơ bản, đối với Hồng Đỗ Quyên mà nói, Marco có hai điểm hữu dụng, một là cô muốn thu nhận hắn làm nam sủng, khiến hắn cam tâm tình nguyện quỳ dưới gấu váy của cô.
Chẳng qua, nhìn thế cục trước mắt, Hồng Đỗ Quyên biết cô không nên mơ tưởng tới điểm đầu tiên, bởi vì giữa bọn họ có một tên vô cùng chướng mắt, Belledere.
Nếu đã không chiếm được điểm hữu dụng đầu tiên, vậy không thể làm gì khác hơn là lấy lui làm tiến, lợi dụng hắn để đạt được mục đích thứ hai của cô. “Tôi hỏi cậu, làm thế nào mà cậu tới được nơi này? Cậu đã dùng cách gì để tới đây? Giả sử bây giờ tôi muốn rời khỏi nơi này, phải làm thế nào mới có thể rời khỏi đây?” Hồng Đỗ Quyên vừa hỏi về vấn đề này, Marco trợn mắt ngạc nhiên.
Trời ạ! Lẽ nào cô gái này không biết một chút gì về bí mật của nơi này sao? Nếu không tại sao cô phải hỏi những vấn đề này chứ? Hồng Đỗ Quyên vừa nhìn vẻ mặt của Marco, trong lòng có chút tức giận: “Ngàn vạn lần xin cậu, đừng mở miệng nói cho tôi biết, vấn đề của tôi chỉ có người ngu ngốc mới có thể hỏi nhé!”
Nếu không, chắc chắn cô sẽ bóp chết hắn ngay lập tức, thuận tiện giấu xác xóa dấu vết, để không ai tìm được chứng cứ.
“Không phải! Đương nhiên là tôi sẽ không nói như thế.” Nói như vậy không phải là sẽ đắc tội với anh trai mình rồi sao? Dù lá gan của Marco có lớn hơn nữa, cũng không dám đắc tội với anh trai mình: “Chẳng qua là tôi muốn hỏi cô, làm sao cô lại tới được nơi này?” “Làm sao tới được ư?” Vấn đề này thực sự rất khó trả lời, nói thật, cho tới bây giờ Hồng Đỗ Quyên vẫn rất mơ hồ, không hiểu nổi làm cách nào mà mình lại đến được nơi này.” Chính là một tiếng phanh gấp, sau đó tôi bị hôn mê, đến khi hai mắt mở ra, hình ảnh đầu tiên tôi thấy chính là một mỹ nam trần trụi đang ngâm suối nước nóng.”
Marco gãi gãi đầu, vẻ mặt mơ hồ hỏi lại: “Cô nói “phanh” là có ý gì? Còn có mỹ nam trần trụi đang ngâm suối nước nóng là ai vậy?” Hắn biết câu hỏi của hắn rất ngu ngốc, nhưng xin lỗi, đầu hắn dung lượng có hạn, thực sự không hiểu cô đang nói gì. “Ai nha?” nhưng hắn lại là em trai của Belledere nên cô đành nhịn: “Nói một câu đơn giản cho cậu hiểu, nguyên nhân thực sự của việc tôi tới được đây chính là do bị tai nạn xe cộ, tai nạn xe cộ! Cậu đã hiểu chưa?”
“Đã hiểu, đã hiểu.” Dù không hiểu, Marco cũng cố giả bộ như đã hiểu, huống hồ quả thực hắn có thể dựa vào mấy câu nói của cô để suy ra được câu trả lời vô cùng đơn giản.
“Tôi nghĩ trong thế giới mà cô từng sống, cô đã không còn tồn tại nữa rồi, nói cách?n khác trừ khi cô nguyện ý đối mặt cái chết thật sự, nếu không cô không thể tới được nơi này.” Sấm sét giữa chơi quang đánh xuống khiến Hồng Đỗ Quyên choáng váng, vẻ mặt cô tái nhợt, không tin nổi câu chuyện ma quỷ của Marco: “Cậu đừng gạt tôi! Nói cho cậu biết, Hồng Đỗ Quyên tôi không phải là người ngu ngốc dễ lừa, nếu sự thật đúng như thế, vậy không phải là cậu cũng giống như tôi đã chết rồi sao?” Nhưng quả thật thân thể hắn vẫn có nhiệt độ cơ thể bình thường.
Vì muốn chứng thực, Hồng Đỗ Quyên vội vàng kéo vạt áo trước ngực hắn ra, to gan đặt tay lên lồng ngực hắn, thăm dò nhịp tim hắn. “Cô bình tĩnh một chút, ngàn vạn lần đừng như vậy, tôi...” Chân tay Marco luống cuống, muốn đẩy bàn tay của Hồng Đỗ Quyên đang phủ trên lồng ngực của hắn ra.
“Hai người đang làm cái quái gì vậy?” Belledere quát to, cắt đứt động tác của cả hai. Hồng Đỗ Quyên và Marco quay đầu lại, nhìn về gương mặt hung ác, toàn thân toả ra sát khí đáng sợ của Belledere. Không phải ai khác, chính là bá tước Belledere đại nhân! Cô ngồi, hắn đứng, hai cặp mắt tràn ngập giận giữ giằng co lẫn nhau, Belledere không mở miệng, Hồng Đỗ Quyên cũng lười mở miệng.
Thời gian trôi đi chậm như rùa bò, không khí như ngưng kết lại.
Trong đầu Belledere đều là hình ảnh người phụ nữ đáng chết này cởi quần áo của em trai mình, đôi tay nhỏ bé còn sờ mó thân thể hắn, giữa ban ngày mà dám lớn mật xoa lồng ngực của hắn, cùng hắn... Thật ghê tởm!
Mà trong đầu Hồng Đỗ Quyên chỉ còn câu nói của Marco.
Ở trong thế giới của cô, cô đã chết vì tai nạn xe, cô là một người chết! Cô mà lại là một người chết! Lời nói dối hoang đường thế này bảo cô tin bằng cách nào đây!
Rõ ràng cô có thể cảm nhận được nhịp tim của mình, thân thể tứ chi hoạt động như thường, hai mắt vẫn sáng như trước, hết thảy mọi thứ đều nói rõ ràng cho cô biết, cô Hồng Đỗ Quyên vẫn còn là một người sống. Làm sao có thể giống như tên khốn kia nói, cô đã là một người chết? Chuyện này căn bản chính là lời nói vô căn cứ, dù chết cô cũng sẽ không tin!
“Tại sao cô lại làm ra cái chuyện không ai chấp nhận được như thế này chứ?”
“Nói cho tôi biết cách rời khỏi nơi này.” Bá tước Belledere vô cùng bực bội vì chuyện xấu cô làm, vì vậy cô cũng không khách khí cùng em trai hắn lập tức rời đi.
Mà trong lòng Hồng Đỗ Quyên chỉ muốn rời đi, biến nơi này trở thành một cơn ác mộng dài nhất trong cuộc đời cô đã trải qua, cô cũng không muốn sống ở cái thế giới hoang dã lại vô lý vô tình này.
Bất đồng vấn đề khiến hai người đều tức giận, hắn hung ác nhìn cô, cô cũng nhìn chằm chằm hắn không thôi. “Cô/Anh phải trả lời chuyện tôi hỏi trước đã.”
Hai người trăm miệng một lời, không ai nhường ai, một lần nữa tình cảnh lại rơi vào bế tắc.
Không có cách nào có thể kiềm chế nghi ngờ trong lòng mình, cuối cùng Hồng Đỗ Quyên tức điên, từng bước một ép sát về phía Belledere hỏi: “Dù tôi có làm cái gì cũng không phải chuyện của anh, anh chỉ cần nói cho tôi biết cách để thoát khỏi nơi này là được, tôi cam đoan sẽ biến mất trước mặt anh ngay lập tức, cũng sẽ không bao giờ chọc giận anh, cũng sẽ không khiến anh phiền não, như vậy anh đã hài lòng chưa?”
“Không có khả năng!” Gương mặt Belledere kề sát mặt cô, hắn lạnh nhạt thở khẽ: “Cô muốn rời khỏi nơi này sao, vĩnh viễn không có khả năng. Giống như tình huống của cô năm đó vậy, muốn rời khỏi nơi này chỉ có duy nhất một con đường, chính là Chết!”
Đây là sự thật tàn khốc không ai có thể thay đổi! Không được, cô không tin!
(Hết chương 6)