Việc này khiến bọn họ nhớ đến cảnh tượng phát triển bang phái của Diêm Môn lúc trước. Nếu nói đến thứ để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho bọn họ về Diêm Môn, ngoại trừ vị Môn chủ thần bí khó lường kia ra thì chính là Huyết sư Lãnh Tâm Nhiên với danh xưng nữ vương hắc đạo rồi.
Cô gái đó cũng bước vào hắc đạo khi chưa đầy 20 tuổi, dùng sự lãnh khốc vô tình, bén nhọn khát máu của mình mà càn quét thế giới hắc ám ở Yến Kinh. Cô có sự cơ trí hoàn toàn không hợp với độ tuổi của mình, cô là người phụ trách mặt ngoài của Diêm Môn, dưới sự dẫn dắt của cô, chỉ trong vài năm ngắn ngủi Diêm Môn đã nhanh chóng bước vào hàng ngũ đại bang phái ở Yến Kinh.
Nhưng mà, truyền kỳ về nữ vương hắc đạo đó đã chấm dứt vào một năm trước khi cô bất ngờ bỏ mình. Đến tận bây giờ, chuyện này vẫn còn khiến vô số đại lão tiếc nuối. Bởi vì, nữ vương hắc đạo Lãnh Tâm Nhiên không chỉ có thân thủ nhanh nhẹn và trí tuệ tuyệt đỉnh mà còn là một đại mỹ nhân. Khuôn mặt của cô, vóc người quyến rũ của cô, sự mị hoặc phong tình của cô đã mê đảo vô số đàn ông, người quỳ gối dưới gấu váy thạch lựu của cô, nhiều không kể xiết.
Phụ nữ có tiếng trong hắc đạo không ít, nhưng mỗi khi có người nổi danh thì đều bị mọi người đem ra so sánh với Lãnh Tâm Nhiên. Kết quả so sánh thì khỏi cần phải nói, cái kết quả chênh lệch đó, không chỉ khiến cho những người mới kia thua đậm dưới tay Lãnh Tâm Nhiên mà còn khiến cho thanh danh nữ vương hắc đạo của Lãnh Tâm Nhiên ngày càng vang xa, ngày càng đạt đến trình độ không ai sánh bằng.
Hiện giờ, lão đại Tung Hoành cũng là một cô gái, hơn nữa còn là một cô gái trẻ không tới 20 tuổi. Thành tựu như vậy, có phần giống với nữ vương hắc đạo năm đó. Đều chưa tới 20 tuổi, đều dùng thủ đoạn mạnh mẽ, vang dội mà tiến vào thế giới hắc đạo, hơn nữa dường như sắc đẹp của lão đại Tung Hoành cũng không phải loại thường. Những điểm tương đồng này khiến rất nhiều đại lão đều sinh ra hứng thú với vị lão đại Tung Hoành trùng tên với nữ vương hắc đạo Lãnh Tâm Nhiên kia.
Càng so sánh, càng phát hiện hai người giống nhau đến kỳ lạ. Vị lão đại của Tung Hoành này cũng tên là Lãnh Tâm Nhiên, hơn nữa cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc. Quan trọng hơn là, cô không giống những đứa con gái hắc đạo khác, cô có tài năng trời phú, hiện đang là sinh viên năm hai của đại học Yến Kinh. Không chỉ có thế, bản thân cô còn có thân thủ vô cùng tốt, ba bốn hộ vệ cũng chưa chắc đấu lại cô. Còn có lời đồn, cô từng dẫn theo hai đứa nhỏ tránh thoát khỏi súng bắn tỉa của Huyết Ưng. Bất kể lời đồn thế nào thì tóm lại cũng là muốn biểu đạt một sự thật, đây là ngôi sao mới của giới hắc đạo, giống như truyền nhân của nữ vương hắc đạo Lãnh Tâm Nhiên trước kia, có năng lực tuyệt vời để làm nữ vương hắc đạo. Đương nhiên Lãnh Tâm Nhiên không biết những gì đám người đó nghĩ, sau khi giải quyết Hồng bang, cô lại dùng hiệu suất cực cao nhanh chóng thâu tóm mấy bang phái nhỏ chung quanh. Trong lúc này, cần phải mượn khí thế của Hồng bang, dùng ưu thế tuyệt đối để chiến thắng những thế lực nhỏ chung quanh, khiến cho Tung Hoành chính thức bước chân vào giới hắc đạo Yến Kinh.
"Tiểu thư, lần này người không cần phải đi. Mấy người bọn tôi đi là được rồi."
Nhìn Lãnh Tâm Nhiên đang chờ xuất phát, Dương Lâm có chút buồn phiền. Mặc dù hiện giờ bang phái chỉ mới trong giai đoạn phát triển sơ khai, vạn sự khởi đầu nan, chuyện gì cũng cần tự thân tự lực, nhưng nhìn Lãnh Tâm Nhiên lần nào hành động cũng đi theo khiến ông cảm thấy đau lòng. Lãnh Tâm Nhiên lắc đầu: "Tôi sẽ đi theo các ông. Sau khi kết thúc chuyện này thì cũng đến lúc tôi thu tay rồi."
Cuộc sống chém giết dũng mãnh giữa mưa gió máu tanh thế này đã biến mất khỏi thế giới của cô một năm rồi. Giờ lại được trải nghiệm cuộc sống đó một lần nữa, cảm giác đó, thật khiến cho người ta hoài niệm.
Chuyện họ cần làm hôm nay là giải tán những thế lực ngoan cố còn thừa lại của Hồng bang. Thật ra thì nếu mấy người này chịu yên tĩnh một chút, cô cũng sẽ không nhổ cỏ tận gốc. Đáng tiếc, bọn họ không chỉ không an phận mà gây cho cô không ít phiền toái, quan trọng hơn là, bọn họ còn cấu kết với bang Đông Hội. Mấy ngày nay, Tung Hoành có mấy anh em bất ngờ bị thương, sau khi điều tra thì phát hiện là do bang Đông Hội này hạ thủ. Lãnh Tâm Nhiên biết, mình dùng cách thức ngạo mạn như thế để tiến vào giới hắc đạo Yến Kinh tất nhiên sẽ khiến cho rất nhiều người căm ghét. Nhưng cô vốn không quan tâm những thứ này, chỉ cần thực lực của bạn đủ mạnh thì dù có chuyện gì cũng không sao cả. Khiêu khích, cô không sợ, tới một người giết một người, tới hai người giết một cặp. Nếu cô đã quyết định dùng cách thức tiến vào để hấp dẫn sự chú ý của mọi người thì chứng tỏ cô tuyệt đối không e ngại những khiêu chiến sắp tới.
Để tạo dựng được một thế lực vững chắc, phải cần dùng đến máu tươi mà bồi đắp. Đạo lý này, bất luận lúc nào cũng có thể áp dụng được. Nếu đã là giới hắc đạo thì nhất định không giống với thế giới tươi sáng bên ngoài, ở nơi này, giết người là chuyện rất bình thường. Chỉ khác ở chỗ người bạn giết là kẻ tội ác ngập trở hay một người vô tội mà thôi. Dĩ nhiên, hiện tại có rất ít người quan tâm đến những thứ này, chỉ cần là kẻ khiến mình không vừa mắt thì đều có thể giết. Người trong hắc đạo, chả có ai là không hai tay dính đầy máu tươi.
Bang Đông Hội vẫn luôn duy trì quan hệ hợp tác với Hồng bang, nhưng quy mô bang phái lại nhỏ hơn Hồng bang không ít. Nói thẳng ra là bang Đông Hội chỉ được xem như một nhánh phụ của Hồng bang, chỉ có cái tên riêng trên mã ngoài mà thôi.
Sau khi tiếp nhận thế lực còn sót lại của Hồng bang, thế lực của bang Đông Hội vùng lên mạnh mẽ.
Bang chủ bang Đông Hội có biệt danh là Đông Ca, cũng là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, nhưng hắn không giống Hồng Cường, hắn rất gầy, đen sẫm, gầy teo, nhìn rất tầm thường, nhưng lại có những toan tính cực kỳ độc ác. Những lời đồn về hắn trong giới hắc đạo đa phần đều có liên quan đến phụ nữ.
Nghe nói hắn từng có một cô tình nhân, rất được sủng ái, nhưng sau lại đi quen với một tên mặt trắng (ý là yếu đuối, ăn bám), hắn liền ném cô ta đi đóng phim sex, hơn nữa còn là loại phim khẩu vị nặng quan hệ với động vật. Còn tên mặt trắng kia, lại càng thảm, đầu tiên là bị mười tên đàn ông chào hỏi, sau đó gãy tay gãy chân, khuôn mặt cũng bị hủy, ngay cả người nhà của tên đó cũng bị chào hỏi thật "nồng hậu" một lần. Nghe nói tên mặt trắng này có một cô em gái mới vừa lên cấp 3, hôm đó bị hắn đem về hưởng thụ một đêm, ngày hôm sau đã nhảy lầu tự sát. Đây chính là tác phong làm việc của hắn, chỉ cần đắc tội với hắn thì hắn sẽ chiêu đãi cả nhà người đó thật tốt.
Sở dĩ hắn nổi danh trong giới hắc đạo là vì lúc trước hắn từng chém chết cả nhà một cô gái từ dám chối quan hệ với hắn. Hắn là tội phạm truy nã cả nước, nhưng do bản tính xảo trá cộng thêm thân phận bang chủ bang Đông Hội nên mới có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật tới tận bây giờ.
Đối với quan hệ giữa cảnh sát và hắc đạo, lúc trước Dạ Mộc Thần có từng giải thích qua cho Lãnh Tâm Nhiên nghe. Người trong hắc đạo sợ cảnh sát là thật, ai phạm tội mà không sợ cảnh sát, đó là bản năng. Nhưng trên thực tế, cảnh sát cũng sợ lại bọn họ. Bởi vì, thế lực của giới hắc đạo này quá mạnh mẽ, gần như là thò tay vào mọi ngóc ngách. Mặc dù bọn họ có thể bắt đi một người trong đó, nhưng lại không cách nào ngăn cản được hành động trả thù liên tục tiếp theo. Vậy nên bình thường, cảnh sát sẽ chung sống hòa bình với hắc đạo. Trừ khi có chuyện đặc biệt, phạm vào cấm kỵ thì cảnh sát mới ra tay, ví dụ như Hồng bang lần này. Nhưng trong đại đa số tình huống, hắc đạo có quy tắc của hắc đạo, người bên ngoài không có quyền nhúng tay vào.
Mà đây chính là nguyên nhân lúc trước Dạ Mộc Thần thành lập Diêm Môn. Lấy thân phận của anh, muốn gì cũng được, nhưng chỉ có giới hắc đạo là nằm ngoài tầm khống chế của nhà họ Dạ. Vậy nên, anh quyết định thâm nhập vào giới hắc đạo này, sao đó trở thành vương giả trong giới hắc đạo, sáng lập ra những quy tắc của riêng mình trong cái thế giới không chút khuôn phép nào này, vậy mới có thể thực sự thống trị thế giới, đưa cỗ lực lượng cường đại này đi vào con dường chính đạo.
"Đi thôi."
Cũng giống như lần mai phục Hồng bang, nhưng khác ở chỗ, lần hành động này bọn họ sẽ lộ mặt ra sáng. Bang Đông Hội đã gửi thư khiêu chiến cho Tung Hoành, muốn dùng một cuộc chiến sinh tử để chấm dứt tất cả thù hận. Không chỉ có thư khiêu chiến, mà ngay cả địa điểm cũng do đối phương chọn lựa, tình huống này, rõ ràng là đối phương đã dọn sẵn mai phục. Nhưng dù là như thế thì đây cũng là phương pháp nhanh nhất để Tung Hoành giải quyết triệt để bang Đông Hội, cũng có thể xem là cơ hội hiếm có. Điều kiện chính là Tung Hoành phải đủ mạnh, đủ để ứng phó với những tình huống bất ngờ.
Nghiêng đầu nhìn chừng một trăm người đứng sau lưng, Lãnh Tâm Nhiên gật đầu nói.
Tung Hoành là một tổ chức còn non trẻ, nhìn từ những thành viên là có thể thấy được. Trong khoảng trăm người này, phần lớn đều chỉ hai mươi mấy tuổi, lớn nhất cũng chỉ khoảng ba mươi, nếu chia độ tuổi theo bình quân đầu người thì đây chắc chắn là một bang phái trẻ tuổi. Trẻ tuổi có nghĩa là có sức sống và lòng nhiệt tình, cũng có nghĩa là kinh nghiệm còn chưa đủ phong phú, nhưng chính sinh lực và niềm nhiệt tình này mới có thể sáng tạo ra nhiều kỳ tích.
"Lên đường."
Sau khi ra lệnh một tiếng, một đám người dùng tốc độ cực nhanh bước lên xe. Mười mấy chiếc Audi lần lượt nối đuôi nhau rời bãi. Lãnh Tâm Nhiên ngồi trên chiếc xe đầu tiên, đây chính là yêu cầu của cô, vốn Dương Lâm muốn từ chối nhưng dưới ánh mắt kiên quyết của Lãnh Tâm Nhiên, ông không thể làm gì khác hơn là im lặng phục tùng.
Dương Lâm cũng cùng ngồi trên chiếc đầu tiên, thật ra thì làm thế cũng là một dạng đánh cược. Hai người phụ trách ngồi cùng trên một chiếc xe, nếu xảy ra chuyện gì đó thì sẽ cùng gặp chuyện, rất có thể sẽ khiến cho bang phái rơi vào cảnh rắn mất đầu. Nhưng Dương Lâm lại gần như có niềm tin mù quáng vào Lãnh Tâm Nhiên, trực giác ông mách bảo rằng cô có thể tránh được bất kỳ nguy hiểm nào.
Rạng sáng, hơn một giờ, trên đường không một bóng người, chỉ có những cây đèn đường đứng lặng hai bên lề.
Nơi bang Đông Hội lựa chọn là một khu vực rất vắng vẻ. Đây cũng là một trong những quy tắc ngầm trong giới hắc đạo, ác chiến giữa các môn phái luôn chú ý chọn những nơi ít người, tránh làm thương hại đến người vô tội.
Sau khi đi ngang qua khu đô thị phồn hoa và khu dân cư yên tĩnh, đám người Lãnh Tâm Nhiên đi đến một khu vực hoàn toàn vắng vẻ do bang Đông Hội đề xuất. Vừa đi tới khúc cua, tài xế đã bất giác chửi tục một tiếng. Bởi vì đèn đường ở đây đều đã tắt cả. Hoàn cảnh này hoàn toàn bất lợi trong việc điều khiển phương tiện giao thông. Lãnh Tâm Nhiên bảo người tài xế kia đừng hoảng, giảm tốc độ xe xuống một chút, sau đó nghiêm túc quan sát bốn phía.
Lúc xe chạy vào một con hẻm nhỏ, Lãnh Tâm Nhiên ra hiệu dừng xe lại. Tất cả xe đều đồng loạt dừng lại, sau đó Lãnh Tâm Nhiên đi đầu bước xuống: "Chúng ta vào thôi."
"Lúc xuống xe nhớ cẩn thận, ở đây có mai phục." Lãnh Tâm Nhiên vừa nói vừa dùng tốc độ cực nhanh lấy súng ra, nhắm thẳng lên nóc nhà mà nã một phát súng.
Thấy động tác của Lãnh Tâm Nhiên, Dương Lâm cũng vội vàng lên đạn, mắt không nháy nhìn chằm chằm bốn phía. Những thủ hạ phía sau vẫn chưa kịp hiểu rõ tình huống, sau khi nghe được tiếng súng thì nghe một tiếng "rầm" từ trên nóc nhà truyền tới. Một thủ hạ bước lên xem xét, sau khi thấy rõ trang bị của đối phương mới chợt thấy hoảng sợ: "Lão đại, là tay súng bắn tỉa."
Tay súng bắn tỉa có thị lực mạnh hơn người bình thường rất nhiều, năng lực nhìn trong đêm đương nhiên cũng hơn hẳn người thường, phục kích mai phục trong bóng tối, tỷ lệ thành công hiển nhiên là vô cùng cao. Đáng tiếc, đối thủ của hắn hôm nay lại là Lãnh Tâm Nhiên với các giác quan vượt xa người thường. Huống chi, cô rất nhạy bén với những thay đổi tự nhiên xung quanh, chỉ cần không gặp phải cao thủ, cô có thể cảm nhận được gió thổi cỏ lay chung quanh. Thật ra thì có thể phát hiện được tay súng bắn tỉa này cũng phải nhờ vào chút may mắn. Bởi vì, ngay khi Lãnh Tâm Nhiên bước xuống xe, đã nghe được một tiếng ho rất nhỏ. Nếu không có tiếng ho này, có lẽ Lãnh Tâm Nhiên đã không phát hiện được sự tồn tại của đối phương nhanh đến vậy.
"Tiếp theo phải thật cẩn thận, việc tối nay chúng ta cần làm là giải quyết hết đám người bang Đông Hội, không chừa một móng. Nhưng trước tiên, các cậu phải chú ý bảo vệ an toàn của mình. Lúc tới có bao nhiêu anh em, tôi hi vọng lúc về cũng sẽ có bấy nhiêu người, rõ chưa?"
Dương Lâm xoay người hét lớn với đám người phía sau.
"Rõ."
Tiếng súng vừa nãy vang lên như tiếng còi báo hiệu, cuộc chiến tối nay đã bắt đầu rồi. Chuyện kế tiếp cần đối mặt chính là một trận chiến tanh máu.
Mỗi tổ từ ba đến năm người, cầm vũ khí, bắt đầu tản ra bốn phía. Lãnh Tâm Nhiên chỉ đi một mình, nhiệm vụ của cô tối nay rất quan trọng. Nếu những anh em kia đi giải quyết những con mèo nhỏ, thì nhiệm vụ của cô là - bắt giặc phải bắt vua trước. Chỉ cần có thể giải quyết được bang chủ bang Đông Hội, thì chuyện còn lại sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Theo tư liệu cô có được thì bên người Đông Ca còn có phó bang chủ của Hồng bang. Hai người kia mới là mục tiêu tối nay của cô.
Cuộc săn, bắt đầu rồi!
Đêm nay, sẽ là một đêm thật dài, cũng sẽ rất chấn động lòng người!