Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn

Chương 234: Một năm sau



Đây là cái tết kỳ quái nhất của Lãnh Tâm Nhiên.

Bởi vì cô đón năm mới trong bệnh viện.

Ngay cả tiệc tất niên cũng ăn trong phòng bệnh.

Mặc dù Lãnh Tâm Nhiên đã nói rõ vết thương của mình đã không còn đáng ngại, hoàn toàn có thể xuất viện. Nhưng bác sĩ khuyên cô nên nằm trên giường bệnh nửa tháng, sau đó lại phải nghỉ ngơi thêm một tháng nữa mới có thể làm việc lại bình thường, vậy nên bất kể cô có nói thế nào thì mấy người... bá đạo kia vẫn không đồng ý. Người bá đạo nhất là Tô Á. Đối với những vấn đề có liên quan đến sự an toàn của Lãnh Tâm Nhiên, Tô Á luôn vô cùng để tâm. Lúc Lãnh Tâm Nhiên nói muốn xuất viện để đón năm mới, người đầu tiên đưa ra ý kiến phản bác chính là anh. Người ủng hộ thứ hai là chú Hàn Thu Sinh, ý kiến của ông cũng giống với Tô Á, đón năm mới không thể nào quan trọng bằng sức khỏe của Lãnh Tâm Nhiên được. Ngay cả người luôn chỉ có hứng thú với buôn bán là Thẩm Quân, lúc này cũng đứng ra hưởng ứng.

Kết quả là, lần đầu tiên Lãnh Tâm Nhiên đón năm mới trong bệnh viện.

Sau lễ mừng năm mới, Lãnh Tâm Nhiên bắt đầu trải qua cuộc sống dưỡng bệnh vô cùng nhàn nhã. Trong khoảng thời gian này, cô còn thuận tiện đón luôn sinh nhật mười tám tuổi của mình.

Qua tết Nguyên Tiêu, rốt cuộc Lãnh Tâm Nhiên cũng được phép rời bệnh viện. Chuyện đầu tiên cô làm sau khi được xuất viện chính là về nhà tắm suốt một tiếng đồng hồ, hòng rửa trôi mùi bệnh viện trên người mình. Lúc Lãnh Tâm Nhiên hoàn toàn được tự do thì tháng một đã trôi qua rồi.

Lúc bác sĩ kiểm tra cho cô xong, khẳng định vết thương của cô đã khỏi hẳn, hơn nữa còn không để lại bất kỳ di chứng nào, Lãnh Tâm Nhiên thiếu chút nữa rơi nước mắt.

Khoảng thời gian tiếp theo trong năm, Lãnh Tâm Nhiên từng bước thực hiện kế hoạch của mình.

Một năm này xảy ra rất nhiều việc, một trong số đó chính là Lãnh Tâm Nhiên bước từ sinh viên năm nhất sang đàn chị năm hai. KING hiển nhiên đã trở thành một trong những xã đoàn nổi danh nhất trong trường học. Trừ chuyện đó ra, mấy người Diêu Vũ, Triệu Nghị cũng đang ráo riết chuẩn bị thành lập công ty mới. Đối với chuyện của công ty này, Lãnh Tâm Nhiên hoàn toàn không nhúng tay vào. Trong một năm nay, lực chú ý của cô đa phần đều đặt ở chỗ Dương Lâm. Công tác chuẩn bị của cô đã gần như hoàn tất, mở công ty gì đó cũng chỉ vì muốn có nguồn tài lực dồi dào làm hậu thuẫn cho kế hoạch của mình mà thôi. Hiện tại dưới sự cố gắng của Thẩm Quân, phương diện tiền bạc đã không còn tồn tại bất cứ vấn đề nào cả. Cô có thể dời trọng tâm sang chuyện khác. Một năm nay, Hiên Viên Phong vẫn đối xử với Lãnh Tâm Nhiên vô cùng nhiệt tình, nhưng thái độ của Lãnh Tâm Nhiên vẫn trước sau như một, không quá nhiệt tình cũng không quá lạnh lùng, như thể đang đối xử với một người bạn bình thường. Tình trạng này khiến Hiên Viên Phong cảm thấy vô cùng thất bại.

Đối với chuyện này, ngược lại Hàn Thu Sinh không có bất cứ ý kiến nào. Kể từ khi nói rõ thân thế của Lãnh Tâm Nhiên cho cô biết, ông đã quyết định sẽ không can thiệp vào chuyện này nữa. Dù sao Tâm Nhiên cũng đã trưởng thành, có đủ năng lực để tự quyết định. Trong một năm nay, ông bắt đầu cố gắng phát triển công ty mình mới nhận. Bởi vì ông chủ phía sau có quan hệ với Lãnh Tâm Nhiên nên ông không phải kiêng kỵ điều gì, cũng không có ai dám cản trở quyết định của ông. Ông bắt đầu chỉnh đốn lại toàn bộ công ty, sau khi công việc hoàn tất, cả công ty đã bị ông cải tạo thành một công ty hoàn toàn mới. Chẳng những thế, cách làm việc của ông cũng đã có sự thay đổi cực lớn, trước kia ông luôn trầm ổn, thận trọng, giờ lại như những thanh niên mới lớn, thích mạo hiểm, ra tay mạnh mẽ, hào phóng. Sự thay đổi đó đối với công ty cũng không phải là chuyện xấu, từ việc giá cổ phiếu tăng vọt trên thị trường chứng khoán là có thể thấy được.

"Tiểu thư."

Nửa năm trước, Dương Lâm ra mặt, đặt tên cho thế lực trong tay mình là "Tung Hoàng", chính thức đặt chân vào giới hắc đạo ở Yến Kinh. Một năm, Dương Lâm cũng không có gì thay đổi, vẫn mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn bảo thủ, quê mùa, ngay cả kiểu tóc cũng không chút thay đổi. Nhưng khí thế của ông đã thu liễm lại rất nhiều so với một năm trước. Ông bây giờ không còn phô bày sự sắc bén của mình ra ngoài nữa mà biết cách giấu nó vào trong, đóng vai một người nhã nhặn, vô hại. Dĩ nhiên, vẻ ngụy trang này là nhằm vào người lạ, những người quen thuộc với ông đều biết ông bây giờ còn nguy hiểm hơn nhiều so với một năm trước.

Lúc này ông đang đứng trước bàn làm việc bằng gỗ mộc, hơi cúi đầu, vẻ mặt cung kính.

Ngồi trước bàn làm việc là một cô gái ngũ quan tinh xảo, đôi mắt đen lộ vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng, không thể xem thấu. Lúc này cô đang một tay nâng cằm, một tay cầm chuột, dáng vẻ ung dung, tự tại - đây chính là dáng vẻ của Lãnh Tâm Nhiên sau một năm. So với vẻ non nớt của một năm trước, Lãnh Tâm Nhiên bây giờ, khuôn mặt xinh đẹp, lộ vẻ phong hoa tuyệt đại. Lúc trước, khi không nói chuyện cô luôn mang đến cho người khác cảm giác đơn thuần của một học sinh, nhưng mà hiện tại, dáng người đặc trưng của Lãnh Tâm Nhiên kiếp trước đã bắt đầu lộ rõ trên người cô. Mặc dù vẫn là gương mặt ban đầu, nhưng khí chất lại thay đổi rõ rệt, đặc biệt là ánh mắt của cô, ánh mắt cười như không cười tản mát ra vẻ mị hoặc khó tả, vô cùng quyến rũ. Cô đang dần bước tới cái đích của một mỹ nhân tuyệt sắc, mỗi nhất cử nhất động của cô đều toát ra sức quyến rũ vô tận, khiến người xem say mê không dứt.

"Hả?" Lãnh Tâm Nhiên thả con chuột ra, mi mắt khẽ nâng, hàng mi dài cong vút hơi rung rung.

Ở trước mặt người khác, Dương Lâm luôn có bộ dạng bình tĩnh, ung dung, nhưng mỗi khi đối mặt với Lãnh Tâm Nhiên, ông lại luôn có cảm giác sợ hãi. Bất kể lúc nào, ông đều cung kính vâng lệnh.

"Người liên lạc bên Hồng bang nói, gần đây Hồng Cường bắt đầu liên lạc với một người. Có phải chúng ta nên thu lưới rồi không? Tôi đã phái người đi thăm dò tư liệu của người kia, hắn mới nhập cảnh gần đây, rất có thể là người cung cấp K cho Hồng Cường."

Một năm trước, loại ma túy K14 này bắt đầu được lưu hành trong các hội quán ở Yến Kinh. Sau khi điều tra rõ ngọn nguồn, họ phát hiện thứ ma túy này được Hồng bang tung ra, bắt đầu từ lúc đó Dương Lâm đã cho người giám sát mọi động tĩnh của Hồng bang, cũng thu mua một người bên đó để làm người liên lạc. Sở dĩ K14 không gây nguy hại quá lớn cho xã hội, trong đó phải kể đến công lao của thế lực dưới trướng Dương Lâm. Nói đúng hơn là bác sĩ hắc đạo Hạ Phàm và công ty dược của Lãnh Tâm Nhiên. Thuốc ức chế K là do hai nhân tố này hợp tác nghiên cứu.

Mặc dù vấn đề K14 đã được giải quyết, nhưng Lãnh Tâm Nhiên vẫn chưa buông lỏng, cũng không báo lại chuyện loại ma túy này là từ Hồng bang mà ra. K14 chỉ là chuyện nhỏ, cho dù hiện tại có đánh sập Hồng bang cũng không được lợi ích gì, trị ngọn không trị gốc, biện pháp tốt nhất là tìm được nguồn cung cấp ma túy cho Hồng bang. Bọn họ đã điều tra được, Hồng bang chỉ là công cụ để phán tán loại độc dược kia.

Nhưng người phát tán loại ma túy này cực kỳ giảo hoạt, làm việc vừa cẩn thận lại vừa đa nghi. Sau khi xuất hiện thuốc giải của K14, tất cả tin tức về hắn cũng bị cắt đứt. Bên Hồng Cường cũng hoàn toàn bình thường, không phát hiện được bất kỳ kẻ khả nghi nào. Suốt một năm, dưới sự phân phó của Lãnh Tâm Nhiên, Dương Lâm vẫn không rút người giám thị Hồng Cường về, hiện tại, cơ hội rốt cuộc cũng tới.

Nghe được lời của Dương Lâm, Lãnh Tâm Nhiên có chút hứng thú, cau mày nhìn ông: "Là ai?"

Dương Lâm vội vàng giải thích: "Theo như trong tài liệu thì người này dùng thân phận của một Hoa kiều trở về nước. Nhưng người bên cạnh hắn là người từng tiếp xúc với Hồng Cường lúc K14 xuất hiện một năm trước. Hắn tên là Thích Tường, năm nay 45 tuổi. Tôi đã điều tra tư liệu về người này, thân phận ở nước ngoài của hắn là một thương nhân, nhưng phạm vi hoạt động chủ yếu của hắn là ở nước I. Nhưng tôi hoài nghi hắn chỉ là một tên tay sai, ông chủ chân chính vẫn chưa trồi lên mặt nước."

Suy đoán này của Dương Lâm khiến Lãnh Tâm Nhiên đắn đo. Một năm qua, thế lực của Diêm Môn ở Mỹ phát triển nhanh chóng. Một tổ chức nước ngoài nhanh chóng vùng lên ở Mỹ đã tạo nên một thần thoại giống như truyền kỳ. Dưới sự nỗ lực của Diêm Môn, một vài bang phái ở Mỹ đã bắt đầu gây áp lực cho chính phủ, từ chối trợ giúp nước N cũng như can thiệp vào nội chính của Trung Hoa. Nhưng chuyện này lại tiến triển rất chậm chạp, những đảng phái ở Mỹ tranh đấu rất gay rắt, rất nhiều nghị viên đều có hắc bang làm chỗ dựa. Nhưng vấn đề là, quý tộc ở nước Mỹ quá nhiều, đặc biệt là những quý tộc lánh đời, mặc dù vẫn luôn khiên tốn nhưng hướng đi của cả quốc gia đều nằm trên tay bọn họ. Nếu những bang phái kia can thiệp quá nhiều vào chuyện chính trị, chạm đến ranh giới cuối cùng của bọn họ, chỉ sợ những bang phái kia sẽ không giãy giụa được lâu. Đây chính là thế cục hiện tại ở Mỹ.

Gần đây Diêm Môn cũng không yên bình, nguyên nhân chủ yếu là bị một vài quý tộc theo dõi. Thế lực bị đả kích không nói, kể cả ngành tư pháp cũng bắt đầu tìm tới họ, những bang phái trước kia luôn chân chó theo sau bọn họ, giờ cũng bắt đầu xa lánh họ. Hiện trạng này Dạ Mộc Thần đã sớm ngờ tới, cho nên khi nghe được mấy người Dư Tân báo cáo cũng không quá kinh ngạc, sau khi chuẩn bị kỹ càng thì lập tức chủ động tìm đến những quý tộc kia để đàm phán.

Bên này, sau khi Lãnh Tâm Nhiên và cục trưởng Lý của khu Chưng Hồ ký kết hiệp nghị xong thì không ngừng khuếch trương thế lực của mình, đồng thời cũng bận rộn bài trừ những giao dịch ma túy tồn tại ở giới hắc đạo Yến Kinh.

"Tiếp tục theo dõi. Hồng Cường vẫn đang tìm con gái Hồng Tiêu của hắn?"

Hồng Tiêu, chính là bước đột phá trong việc điều tra K14, một năm trước, bởi vì cô ta xuất hiện ở Kole mới giúp Lãnh Tâm Nhiên khóa chặt mục tiêu trên người Hồng bang. Cô gái Hồng Tiêu này, lúc đầu do tự mình nếm thứ K nên đã bị giao cho tên khoa học điên Hạ Phàm. Còn chuyện cuối cùng cô ta có kết quả thế nào thì không ai biết.

"Đúng vậy, tuy nhiên Hạ Phàm nói trên đời này trừ cậu ta ra thì không ai biết Hồng Tiêu đang ở đâu, cho nên tôi nghĩ dù ông ta có tốn bao nhiêu công sức và thời gian thì đều là công dã tràng thôi. Nhưng mà, tiểu thư, tôi nghe nói gần đây phía Tây Bắc không được an toàn. Vùng Tây Bắc rất gần nước I, rất nhiều thứ độc hại đều được nhập cảnh từ đó sang. Tên Thích Tường này dường như cũng đang có ý định chuyển địa bàn hoạt động sang phía Tây Bắc. Vậy chúng ta có nên..."

Tung Hoành vẫn là một thể lực mới nổi ở Yến Kinh, hành động lớn nhất là lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai để thâu tóm Huyết Ưng, sau đó cũng nhanh chóng thâu tóm hai bang phái còn lại. Nhưng trừ lần đó ra, họ cũng không có quá nhiều động tĩnh khác. Những người có thế lực ở Yến Kinh chỉ biết "Tung Hoành" là một bang phái mới do một người đàn ông tên Dương Lâm cầm đầu, những thứ khác thì đều không chú ý đến. Còn sự tồn tại của Lãnh Tâm Nhiên, là một bí mật của Tung Hoành. Không phải là cô lo lắng sẽ bị vạch trần chuyện gì đó, mà chỉ là ngại phiền toái. Huống chi, hiện tại tất cả mọi người đều trong rằng Dương Lâm là lão đại của Tung Hoành, việc này giúp cô giữ được một lá bài tẩy, khi thật sự có chuyện ngoài ý muốn nào đó phát sinh thì lá bài tẩy này có thể trở thành pháp bảo bảo vệ tính mạng rồi. Lãnh Tâm Nhiên cau mày, Tây Bắc là một cửa khẩu quan trọng của Trung Hoa, nhưng lại là cửa ải khó công phá nhất trong nhiều năm qua. Cô biết, ở Tây Bắc có hai đồn trú của bộ đội đặc chủng, hơn nữa đều là những đội quân vô cùng có tiếng ở Trung Hoa, thực lực tuyệt đối mạnh mẽ. Nhưng dù là như thế thì nơi đây vẫn không ngừng xảy ra phân tranh. Thế cục bên đó từ hơn trăm năm trước đã bắt đầu hỗn loạn. Ma túy ở Trung Hoa, gần như đều được phát tán từ Tây Bắc. Hơn nữa ở Tây Bắc còn có rất nhiều gia tộc buôn ma túy, những gia tộc này có địa vị rất cao ở đó, hơn nữa còn có thế lực ở hải ngoại, muốn bắt được họ quả thật vô cùng khó khăn.

Tuy nhiên, dưới sự cố gắng không ngừng của quân đội, những gia tộc buôn thuốc phiện này cũng đã bị tiêu diệt rất nhiều, cho dù có may mắn không bị tiêu diệt thì cũng chuyển phần lớn thế lực của mình sang nước ngoài, hoạt động trong nước cũng ngày càng giảm bớt. Dĩ nhiên, những gia tộc buôn thuốc phiện còn sót lại mới thực sự là cái gai khó nhổ, chẳng những có gốc rễ sâu, mạng lưới quan hệ phức tạp, mà quan trọng hơn là những thành viên trong gia tộc bọn họ không bao giờ tự mình lộ diện trước mặt đại chúng, tất cả hoạt động của họ đều có người ra mặt giúp, muốn bắt được nhược điểm của bọn họ chẳng khác gì lên trời.

"Tiểu thư, bang chủ của Nghĩa Minh tổ chức một bữa tiệc, muốn mời tiểu thư tham dự..." Nghĩa Minh được xem là một bang phái có lịch sử khá lâu ở Yến Kinh. Bang chủ tiền nhiệm họ Cam, không lâu trước đã tuyên bố về hưu, người nối nghiệp là con trai độc nhất của ông Cam Phi. Cam Phi từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, hai năm trước mới bắt đầu tiếp xúc với chuyện trong Nghĩa Minh. Quan mới nhậm chức phải lấy uy, hiện tại phần lớn nguyên lão của Nghĩa Minh đều thần phục bang chủ cũ, không có chút cảm tình nào với con trai ông, cũng có thể nói là không tín nhiệm anh ta. Lãnh Tâm Nhiên đã từng gặp mặt Cam Phi một lần trong một bữa tiệc. Lúc ấy cô tham gia với tư cách là bạn gái của Dương Lâm. Hiện tại trong hắc đạo cũng có không ít người tới chào hỏi cô, nhưng cũng chỉ xem cô là người của Dương Lâm, vốn không nghĩ tới cô mới là lão đại chân chính của Tung Hoành. Nói thật, Lãnh Tâm Nhiên có ẩn tượng không tệ với Cam Phi. Lãnh Tâm Nhiên phát hiện thân thể mới này của mình rất tốt, hiện tại đang dần phát triển theo con đường yêu nghiệt. Một năm qua, ánh mắt mọi người nhìn cô đều ít nhiều mang theo vẻ dâm tà. Nếu không phải tính khí cô hiện tại đã tốt hơn trước rất nhiều, hẳn đã bộc phát tại chỗ. Nhưng Cam Phi này, ánh mắt khi nhìn cô lại rất điềm tĩnh, hơn nữa lúc nói chuyện với cô cũng rất khách khí, không có chút ý nghĩ không trong sáng nào. Chính điểm này đã dành được thiện cảm của Lãnh Tâm Nhiên.

"Tôi đi."

Nếu bang chủ Nghĩa Minh là Cam Phi, cô cũng muốn đi gặp một lần.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv