Trong lúc hoảng hốt ---
Cuối cùng khán giả cũng tỉnh tạo lại:
“Đại sư! Đại sư…… Nơi này có một bé con đáng yêu nè, cầu xin đại sư rủ lòng thương……”
“Đại sư! Đại sư! Hãy liếc mắt xem em một cái nào, em ở chỗ này này! Thân em cao 8 thước, eo thon vai rộng, nhan sắc tuấn tú ngon nghẻ, có thể gánh vác có thể nhảy, có thể chịu được khổ cực có thể làm vệ sĩ…… Lấy một được hai, trước có thể làm vợ chồng với ngài, sau có thể làm bảo mẫu, chỉ cầu xin ngài liếc mắt nhìn em một cái thôi, chỉ liếc mắt nhìn một cái……”
“Đại sư…… Một cái liếc mắt của ngài chính là dòng suối thanh mát nhất trên thế gian này, chiếu sáng vào nội tâm của em, tại giờ phút này em đã bị đắm chìm vào sự đẹp đẽ và thiện lương của ngài……”
“Đại sư…… Đừng để ý tới mấy tên đàn ông thối tha đó, miệng của bọn đàn ông đó đều đi lừa người thôi, em là con gái nha! Em là cô gái có làn da trắng trẻo lại xinh đẹp, eo thon chân dài nha! Đại sư, em biết làm nũng lại dễ thương, có thể làm công cũng có thể làm thụ, vừa ngọt ngào lại còn mặn mòi……”
“Đại sư…… Ngài giống như trăng sáng trên bầu trời đêm, giống như những ngôi sao lấp lánh sáng, đáng tiếc em không phải là thi nhân, không viết ra được ngàn vạn câu thơ để hình dung ra sự đẹp đẽ và thông tuệ của ngài……”
“Đại sư…… Ngài là ánh sáng, ngài là tia chớp, ngài là cơn gió, ngài là dòng nước trong, ngài cũng là suối nguồn không thể thiếu trong sinh mệnh của em, ngài xuất hiện khiến linh hồn em trở nên phong phú, trí tuệ của em được thăng hoa, là ngọn lửa ánh sáng của hy vọng trong cuộc đời em……”
“Đại sư…… Em nguyện trở thành người hầu thành tín nhất của ngài, chỉ cầu xin ngài rủ lòng thương……”
“Đại sư……”
Cả màn hình hoa hòe lòe loẹt đều là những câu nói ninh nọt không đâu.
***Nịnh nọt: Bản convert là ‘Cầu vồng thí’.
Ban đầu Trình Dục vẫn còn bình tĩnh lắm, nhưng nhìn đi nhìn lại thì sắc mặt của anh ta càng lúc càng đen.
Sao vậy?
Khán giả còn tưởng đoạt bát cơm của mình hả?
Không thể nhịn!
Đột nhiên Trình Dục búng búng vạt áo rồi lớn tiếng: “Câm miệng hết cho tôi! Bằng không ---”
Tuyệt đối không thể làm Trình Dục một mình hưởng thụ lấy sự yêu thích của đại sư, lúc này khán giá cũng có người phản ứng lại, Trình Dục phát sóng trực tiếp làm trò trước mặt mấy ngàn vạn người, làm một trận náo động dữ dội như vậy, ra sức điên cuồng liếm chân đại sư thì khẳng định là có vấn đề.
Vấn đề này có thể là gì đây?
Chỉ cần vừa nghĩ là biết bản thân đại sư đang ẩn máu trong đám người nha!
Tên A Đại này giỏi thật!
Không rên một tiếng đã muốn mọi người làm nền cho một mình anh ta!
Mơ tưởng!
Khán giả tức giận không chịu được thi nhau nói: “Bằng không thì sao?”
Trình Dục hít sau một hơi: “Bằng không tôi sẽ mặc đồ nữ tiếp!”
Hí ---
Khả giả hít một hơi thật sâu: “Súc vật nha! Đừng có khinh người quá!”
Trình Dục: “Là mọi người ép tôi ---”
Khán giả: “……”
Vì thế Trình Dục và khán giả cố gắng đôi co với nhau một lúc lâu khiến hiện trường phòng phát sóng trực tiếp hỗn loạn một trận mới có thể trở lại bình thường……
Trình Dục hít sâu một hơi: “Mặt dây hạt Thảo Quả này đã trải qua phân tích toàn bộ các vị trí và kiểm tra đo lường, đối với việc nó là hồn khí thì mọi người ở đây không có người dị nghị chứ?”
Mọi người thi nhau lắc đầu.
Đồng thời vô số khán giả lúc trước đi theo A Đại vào trong cửa tiệm đào bảo hối hận muốn chết.
Ai!
Sớm biết đây là hồn khí thì có chết cũng phải đoạt lấy một cái nha!
Lúc trước chủ tiệm là đại sư Thanh Dứu treo lên chín vòng cổ! Mỗi cái chỉ có 20 điểm tín dụng một cái a!
Quả thực không thể tưởng tượng được.
Mọi người càng hối hận muốn xanh ruột.
“Hạt Thảo Quả này thật sự không thể nghi ngờ chính là hồn khí, đồng thời tôi suy đoán rằng đại sư tận dụng hạt Thảo Quả tầm thường không có tác dụng gì để làm hồn khí nhất định là muốn luyện tập, hoặc là đại sư đang thực nghiệm chế tác gì đó……” Khóe miệng Trình Dục cong lên tạo thành nụ cười khổ: “Lúc ấy tôi cũng giống như mọi người, không phát hiện ra tâm tư xảo diệu của đại sư cho nên cũng không phát hiện ra được sự khác thường của vòng cổ, cho đến khi tôi hưởng thụ được chỗ tốt của nó mới bừng tỉnh lấy lại được suy nghĩ ---"
“Ai!”
“Tôi hối hận quá!”
“Có 9 vòng cổ mà tôi chỉ mua có hai cái! Lại còn đánh vỡ 1 cái nữa chứ.”
“Tôi hối hận quá!”
“Tôi hối hận nha!”
“……”
“A Đại anh im ngay! Tốt xấu gì anh cũng mua được 2 cái hồn khí a a a……” Gần như khán giả khóc lóc nỉ non: “Chúng tôi càng hối hận nha. Ngay cả một cái chúng tôi cũng không mua được nha……”
“Chúng ta thật sự hâm mộ những người mua được hồn khí!”
“ A a! Lúc trước tại sao mình không tin A Đại chứ?”
1000 điểm tín dụng mua cái đồ chơi bỏ đi chớp mắt biến thành bảo vật 1.000.000, lại vẫn là hồn khí không phải muốn là được!
***Không phải muốn là được: Bản convert là ‘Khả ngộ bất khả cầu’. Khả => có thể; ngộ => gặp, đối mặt; bất => không; cầu => cầu xin, cầu mong. Có thể gặp được nhưng chưa chắc có thể có được.
Sự may mắn này ---
Nói là người được ông trời ưu ái cũng không quá đi.
***Người được ông trời ưu ái: Bản convert là ‘Thiên tuyển chi tử’ => người con được ông trời lựa chọn. Chỉ người quá may mắn mới được ông trời ưu ái.
Mọi người cảm thán liên tục, cũng có mấy người được ‘ông trời ưu ái’ xuất hiện bốn phía thể hiện ra bản thân có con mắt tinh tường rồi thổi phồng đại sư Thanh Dứu không ngừng…… Hành vi này càng chọc cho mọi người hâm mộ đố kỵ hận liên tục kêu rên……
*** Con mắt tinh tường: Bản convert là ‘Tuệ nhãn thức châu’. Tuệ => có trí tuệ, sáng suốt; nhãn => mắt; thức => kiến thức, nhận biết; châu => ngọc trai. Ý chỉ con mắt tinh tường phát hiện ra giá trị tiềm ẩn của người, sự vật, sự việc.
Cùng lúc đó ---
Trên một tinh cầu có nhân loại sinh sống ở thiên tinh xa xôi, trong một tòa kiến trúc hình tròn bao phủ một tầng ánh sáng êm dịu có một cô gái với thân hình cao gầy yểu điệu đang đứng bên cạnh một người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn, lúc này trên khuôn mặt nhỏ của cô gái đó tràn đầy mong chờ:
“”Đàn anh Nolan, đã có giám định rồi ạ?”
***Đàn anh: Bản convert là ‘Học trưởng’, là đàn anh khóa trên cùng trường. Mình khá phân vân không biết nên để đàn anh hay học trưởng. Trường học bên mình thì thông thường vẫn chỉ xưng hô anh/chị + tên chứ mình chưa thấy ai xưng hô đàn anh/chị/em + tên. Có dùng thì cũng chỉ dùng để chỉ chung chứ không chỉ riêng bất kỳ ai (đàn anh/chị khóa trên, đàn em khóa dưới), thế nên ban đầu mình tính để học trưởng/tỷ/đệ/muội nghe xuôi tai hơn (có thể là do quen quá nên thấy thế) .Nhưng sau một đêm nghĩ lại thì mình quyết định để đàn anh/chị/em + tên, nhẩm trong đầu nhiều cũng thấy cũng không đến nỗi nào! Dài dòng văn tự một chút cũng là để các bạn hiểu được quá trình edit và beta không hề dễ dàng, vốn từ của mình cũng không đến nỗi nào nhưng mình cũng phải thường xuyên tra từ điển Tiếng Việt và Hán Việt để làm sao dùng từ cho sát với bản convert nhất có thể. Đây cũng sẽ là lần đầu tiên và lần cuối cùng mình nói về chuyện edit sao cho thuần Việt nha, còn khi nào bắt buộc phải dùng Hán Việt hoặc phiên âm vì không có từ nào thay thế, thay thế được nhưng quá dài dòng hoặc đưa vào ngữ cảnh không mượt mà thì mình mới đành phải dùng và sẽ có chú thích. Các khâu từ làm bìa đến edit và beta đều tự mình làm hết, mà chặng đường để lấp cái hố sâu hoắm này còn xa vời lắm, nếu thích nội dung và văn phong của những bộ mình đang edit thì mong các bạn theo dõi và ủng hộ mình thật nhiều nha! Ký tên: Thiên Châu Vũ Nhiên.
“Thật --- Thật sự là hồn khí sao?”
Nghe thấy vậy, người thanh niên có khuôn mặt anh tuấn hơi mỉm cười: “Tư Vũ, đã giám định xong. Là hồn khí.”
Được ánh mắt ôn nhu của người thanh niên này nhìn chăm chú vào mình, gương mặt đẹp đẽ của Từ Tư Vũ đỏ bừng, sau khi cuống quít che giấu sự vui sướng trong lòng, cô ta nhanh mắt ngó nhìn Nolan xong mới cất tiếng nói mềm mại nũng nịu: “Đàn anh Nolan…… Hồn khí này em bằng lòng vô điều kiện tặng cho anh làm nghiên cứu.”
Nolan · Augustine là nhân vật làm mưa làm gió trong học viện quân sự ở Lãm Nguyệt tinh, anh ta có khuôn mặt tuấn mỹ, dáng người thon dài mạnh mẽ, hơn nữa anh ta còn học hai hệ, hệ chính là hệ chiến đấu cơ giáp, hệ phụ là hệ tài liệu cơ giáp…… Càng khiến cho mọi người không có cách nào đố kỵ nổi chính là anh ta là học bá tiêu chuẩn, với chương trình học người khác chỉ học một hệ đã ứng phó khó khăn, nhưng cả hai hệ anh ta đều cùng học mà thành tích vẫn dẫn đầu!
***Từ lóng định nghĩa các loại học sinh được dùng phổ biến trên MXH Trung Quốc mình tìm hiểu được: Học thần là không học mà điểm vẫn cao. Học bá là chăm chỉ học cho nên điểm cao. Học tiên là học tàng tàng, học đại lại được điểm cao. Học cao là lên lớp ngủ, tan học quậy phá nhưng điểm vẫn cao. Học điểu là học bình thường, trung bình. Học nhược là chăm chỉ nỗ lực học nhưng vẫn bị điểm thấp. Học tra là học cho có, điểm thấp. Học phế là không học gì luôn, là đồ bỏ đi.
Học bá như vậy sao có thể không hấp dẫn người khác phái thích chứ?
Còn có ---
Từ Tư Vũ biết gia tộc Nolan · Augustine là một trong những gia tộc giàu sang có thế lực ở Lãm Nguyệt tinh, càng quan trọng là gia tộc của Nolan vẫn là chi nhánh của gia tộc Augustine ở Chủ tinh của liên minh!
Thân phận như vậy dù ở trong toàn tinh hệ cũng là số một số hai.
Từ Tư Vũ lấy thành tích đặc biệt ưu tú và bảng điểm cao để thi đỗ vào hệ tài liệu cơ giáp của học viện quân sự ở Lãm Nguyệt tinh, về sau con đường đi tới luôn xuôi gió xuôi nước……
Ở trong trường, Từ Tư Vũ lấy phương pháo độc đáo để xử lý tài liệu cơ giáp, không chỉ khiến các giáo viên chú ý mà còn hấp dẫn Nolan · Augustine, Nolan lấy điều kiện đãi ngộ chìa cành oliu ra cho Từ Tư Vũ nắm lấy, mời cô ta gia nhập phòng thí nghiệm của mình……
***Chìa cành oliu: Cây oliu là biểu tượng chiến thắng và hòa bình, chìa cành oliu là hành động đưa ra lời mời hoặc có ý giúp đỡ, cứu vớt một đối tượng nào đó (kiểu chìa tay ra giúp đỡ ý). Còn ở ngữ cảnh này thì là đưa ra lời mời. Hồi rất rất lâu rồi mình từng đọc được câu chuyện về ý nghĩa của việc chìa cành oliu ra để giúp đỡ nhưng quên nội dung mất rồi, kiểu trong một cuộc chiến nào đó có một bên chìa cành oliu ra, nếu đối phương cầm lấy là chấp nhận sự giúp đỡ. Mình search mãi cũng không thấy bài viết mình đã tưng đọc nên chỉ có thể giải thích nôm na được cho những bạn nào chưa hiểu ý nghĩa mà thôi, bạn nào biết câu chuyện đó thì cùng chia sẻ với mình nha.
Quả thực Từ Tư Vũ sung sướng đến phát cuồng mà vui vẻ gia nhập.
Sau khi gia nhập phòng thí nghiệm mà Nolan tự mở ra thì Từ Tư Vũ mới hiểu được hóa ra là vị nam thần học bá này không chỉ học hai hệ mà anh ta còn tự học chế tạo hồn khí!
Hồn khí!
Đây chính là sự tồn tại được người người tôn kính và kính ngưỡng hơn cả đại sư chế tạo cơ giáp đấy……
Hai mắt của Từ Tư Vũ sáng lên: Nếu học trưởng Nolan thật sự thành công thì chính mình --- Là một trong những công thần quan trọng rồi.
Suy nghĩ thêm một chút ---
Người bạn tốt của đại sư hồn khí tương lai ---
Thậm chí là ---
Vợ của đại sư hồn khí……
_________________________________________________
Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói:
Từ Tư Vũ xuất hiện rồi nè, các bạn thử đoán xem sau này Dữu mei mei và Từ Tư Vũ sẽ PK thế nào nhé! ლ(´ڡ`ლ)
Mục giới thiệu truyện:
Mình đang edit một bộ tên là ‘Ta Thu Các Tiểu Lão Đại Làm Đô Đệ’. Bạn nào có hứng thú với truyện này thì nhảy vào nhé.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, 1vs1 (sạch bong kin kít ạ), Tình cảm, Tiên hiệp, Tu chân, Ngọt sủng, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Thị giác nữ chủ.
***Văn án
Ngu Sở là “Xuyên thư luân hồi giả”, đến khi về hưu bởi vì hệ thống bị lỗi nên xuyên vào nữ phụ ác độc trong truyện viết về thế giới Tu Chân. Bị xuyên vào khi chưởng môn muốn trục xuất nàng ra khỏi môn phái. Dựa theo sự phát triển của cốt truyện, nàng sẽ đau khổ cầu xin được ở lại, sau này mất đi lòng tự trọng mà quấn lấy các lão đại bên người nữ chính. Cuối cùng không những bị mọi người xem thường mà còn trở thành trò cười của toàn bộ giới Tu Chân, vì thế mà tự sát.
Ngu Sở: Đi xa quê hương, rời xa chủ tuyến phát triển là được chứ sao?
Rời môn phái mới phát hiện ra hệ thống vì bồi thường cho nàng mà cho rất nhiều thứ tốt cùng một tờ giấy sở hữu dãy núi, nơi mà Tu Chân giới đang tìm kiếm gọi là “Thượng Cổ Tu Tiên Linh Địa”.
Ngu Sở hạ quyết tâm ẩn cư nơi này, chăm chỉ tu luyện, nỗ lực phi thăng. Vì tránh sự phiền toái của chủ tuyến, nàng nhìn ai lớn lên xinh đẹp đều tránh, nhưng lại thu mấy thiếu niên có thiên phú thật tốt làm đồ đệ.
Mỗi ngày, nàng ngoại trừ tu luyện ra thì chính là nuôi đồ đệ, các đồ đệ thi thoảng chí chóe đến gà bay chó sủa, nhưng lại cực kì hiếu thuận, ngày qua ngày Ngu Sở sống rất thuận buồm xuôi gió.
Mấy chục năm sau, có một nữ tu xinh đẹp tới cửa thăm hỏi, đến khi nàng ta nhìn thấy Ngu Sở được các đồ đệ vây quanh thì tức muốn nổ mắt.
“Đồ nữ nhân đê tiện, rốt cuộc ngươi làm cái gì khiến cho bọn họ bái ngươi làm thầy?? Thật làm người khác buồn nôn---”
Chưa nói xong, nữ tu đã bị các đồ đệ đuổi đi, lúc này Ngu Sở mới hiểu được chuyên gì.
…… Nữ chính không phải là nữ tu kia sao? Chẳng lẽ nàng thu các đồ đệ có thiên phú dị thường đều là các lão đại xung quanh nữ chủ?
Ở Tu Chân giới, từ dưới 20 tuổi đến 100 tuổi, những người tu chân có thành tựu đều duy trì được dung nhan trẻ trung, vậy là tuyến thời gian bị sai rồi, làm sao đây…?